Quyển 6 - Chương 32: Thiết bị đẩy
Thất Thập Nhị Biên
29/03/2013
Bất luận là kế hoạch Tạo Thần của Bộ Thống soái hay là nghiên cứu về ảnh hưởng mà Trí năng nhân tạo tạo ra của Boswell, Điền Hành Kiện đều hoàn toàn không biết gì cả.
Hắn, hiện tại đang ở trên bục làm việc của phòng thí nghiệm, xem xét làm sao để có thể hoàn thành được một loại thiết bị đẩy phụ kiểu mới trong gần một tuần để tiến hành lắp ráp.
Loại thiết bị đẩy phụ kiểu mới này, đến từ trong nhật kí làm việc của Kaspar, suy nghĩ về một loại thiết bị đẩy phụ kiểu mới có tên là {Chim Ruồi} (anh em biết nó bay ntn rồi đấy - nb).
Ở trong ý tưởng này, Kaspar đã dùng học thức của ông ta kết hợp với dự đoán về sự phát triển của khoa học tương lai, khắc họa ra một loại thiết bị đẩy vận dụng việc phun dòng chảy ion cao tần một cách gián đoạn, khiến cho robot có thể di chuyển thoải mái ở trên không trung trong thời gian ngắn giống như chim ruồi.
Loại thiết bị đẩy phụ trợ này một khi nghiên cứu chế tạo thành công, sẽ khiến cho không gian chiến lược của robot được nâng cao lên trên diện rộng. Mặc dù là ở trên vùng đồi núi với điều kiện địa hình khắc nghiệt, robot có được loại thiết bị đẩy này cũng không gặp hạn chế. Thời điểm chiến đấu, robot cũng có thể có được không gian hoạt động cùng góc độ tấn công lớn hơn.
Là một chiến sĩ robot, mập mạp hầu như chỉ nhìn một cái là biết ngay được điểm tốt của loại thiết bị đẩy này. Nếu như ban đầu ở Gatralan, bộ đội thiết giáp do Reinhardt chỉ huy có được loại thiết bị đẩy này, như vậy, mập mạp có thể khẳng định, dưới điều kiện địa hình đồng bằng, mình tuyệt đối không có cách nào bằng vào binh lực yếu thế mà chống cự lại được công kích như thủy triều của địch nhân quá hai mươi bốn tiếng đồng hồ!
Từ sau khi máy bay trực thăng vũ trang bị đào thải, lĩnh vực tầm thấp của chiến tranh hiện đại, đã trở thành một khu vực cấm. Có năng lực di động cao tốc, năng lực phòng ngự cùng phòng không siêu cường, robot sẽ không cho phép bất cứ lực lượng vũ trang nào xuất hiện trên không trung cách đỉnh đầu mình mấy trăm mét.
Hệ thống Thiên Võng cùng với những bộ phận của robot như rada, khống chế hỏa lực, hệ thống chỉ đường, đã bảo đảm hiệu suất trúng mục tiêu trăm phần trăm ở tầm thấp cho pháo năng lượng, pháo hỗn hợp và tên lửa. Bất kể là loại máy móc vũ trang nào dám can đảm xuất hiện ở tâm thấp, đều sẽ trở thành bia ngắm cho hỏa lực phòng không không kiêng nể gì cả mà trút xuống điên cuồng.
Từ năng lực di chuyển né tránh trong nháy mắt trong không gian nhỏ mà nói, một thứ luôn bị đóng đinh ở trên mặt đất như robot, tuyệt đối sẽ vượt trội hơn khi dựa vào thiết bị phản lực phi hành không trung tầm thấp. Bởi vì nếu muốn tránh né sự tấn công của hỏa lực phòng không ở tầm thấp, vậy thì nhất định phải có được tốc độ đủ cao ngay từ khi chiến đấu bắt đầu.
Thứ duy nhất có thể đạt được điều kiện này, chỉ có máy bay chiến đấu thiết giáp. Thế nhưng, cho máy bay chiến đấu thiết giáp máy bay đi chiến đấu tác chiến ở tầm thấp thì giống như cho một tay súng bắn tỉa dùng dao găm đi đâm người vậy, thật sự là một phương pháp khiến cho người ta chết ngất. Cũng bởi vậy, trong chiến tranh tầm thấp hiện đại, sát thủ của xe tăng, máy bay trực thăng đã trở thành một thứ như gân gà, trong sự lớn mạnh của robot cùng vũ khí phòng không, từng bước rời khỏi sân khấu của lịch sử.
Mà hiện tại, Kaspar vậy mà lại ở trước mặt mập mạp, vì cái khu vực cấm đã khép kín được gần ba ngàn năm này, mở ra một cánh cửa.
Thiết bị đẩy với turbine phun ion kiểu gián đoạn, trên phương diện kết cấu cùng công năng, hoàn toàn khác biệt với thiết bị đẩy phụ trợ hiện hành. Miệng phun của nó có tám cái, không giống các thiết bị đẩy bình thường chỉ với một hai cái. Điều này đã bảo đám cho việc nó có thể trong nháy mắt lựa chọn bất cứ phương hướng nào để chuyển động.
Đương nhiên, nếu như trang bị động lực trung tâm không đủ mạnh mẽ, vậy thì tác dụng của tám miệng phun, bất quá chỉ rước lấy người ta cười cho thối mũi.
Một chiếc robot nặng hơn mười tấn hay thậm chí hơn một trăm tấn, muốn ở dưới trạng thái tốc độ thấp hoặc đang dừng lại ở tầm thấp mà bỗng nhiên khởi động, đồng thời có được tốc độ đủ để né tránh pháo năng lượng cùng tên lửa tập kích, vậy thì sức đẩy cần thiết, không phải chỉ nhiều hơn mấy cái miệng phun là có thể đạt được.
Trong ý tưởng của Kaspar, ông ta đã đề xuất vận dụng động cơ công suất cao cùng với một loại thiết bị chứa đựng được thiết kế kỹ thuật kết hợp từ mạch năng lượng hai tuyến cùng với khoang động năng nhiều tầng, ý tưởng đem động năng trong khi chiến đấu giữ lại và chứa đựng, sau đó ở thời điểm cần thiết thì phóng ra một cách tập trung. (Xin lỗi mọi người chứ, con mẹ nó, thật ung não với thằng tác giả, đã liên quan đến kĩ thuật thì chớ, lại còn viết văn loằng ngoằng - nb)
(*双轨, song quỹ, double-track, hai tuyến, hai đường ray, rãnh đôi)
Loại thiết kế này trăm năm năm trước là không có biện pháp hoàn thành được. Bất kể là kỹ thuật động cơ hay là vật liệu của thiết bị chứa đựng thời đó đều không đạt được yêu cầu phóng ra lượng lớn động năng trong nháy mắt.
Kaspar đã từng thí nghiệm hàng trăm vật liệu để chế tạo thiết bị chứa đựng động năng có thể chịu đựng được xung lực khi nén và chớp mắt phóng ra năng lượng, thế nhưng đều không thể đạt được yêu cầu. Mà việc thiết kế động cơ chiến hạm mini của ông ta, bởi vì không có thiết bị đẩy phụ trợ cung cấp đủ động lực, vậy nên cũng không thể hoàn thành được.
Dù vậy, trong hai thiết kế này, Kaspar cũng đã hoàn thành được phần lớn nghiên cứu về các kỹ thuật then chốt. Một nghiên cứu quan trọng nhất, chính là ông ta đã hoàn thành được mô hình xây dựng kết cấu của mạch năng lượng hai tuyến.
Trung tâm của thiết bị chựa đựng động năng, là do mấy chục vạn khoang gia tốc năng lượng trong một milimet khối tạo thành. Khoang gia tốc năng lượng mà thiết bị chứa đựng động năng tiên tiến nhất sử dụng hiện tại, áp dụng đều là mạch năng lượng đơn tuyến. Tiên tiến hay không, chỉ ở khoang gia tốc trung tâm của thiết bị chứa đựng, tùy theo các kiểu kết cấu thiết bị khác nhau mà có phân bố và hiệu suất khác nhau.
Mà kết cấu mạch năng lượng hai tuyến do Kaspar xây dựng, lại hoàn toàn bỏ qua ngay từ căn bản của cách thiết kế mạch năng lượng một tuyến, khiến cho năng lượng trong khoang gia tốc với kích thước đồng dạng có thể có được lực gia tốc lớn hơn. Cái kỹ thuật này, khiến cho gia tốc của mạch năng lượng phóng to không chỉ gấp đôi!
Thế nhưng, thiết kế của Kaspar, chỉ tồn tại trong sự mô phỏng của bộ óc.
Ông ta tuy rằng đã hoàn thành được việc xây dựng mô hình kết cấu, không quá tốn kỹ thuật, thế nhưng, lại không cách nào chế tạo ra được kết cấu mạch năng lượng hai tuyến ở trong không gian một millimet khối theo như ông ta thiết kế.
Cái thiết kế vượt thời đại này đã yên lặng được hơn trăm năm, hiện tại, lại bị mập mạp đào ra.
Đối với mập mạp mà nói, cái kỹ thuật mini mà Kaspar không thể vượt qua được, căn bản không phải là vấn đề gì to tát. Trăm năm nay, kỹ thuật mini có thể dùng từ vượt bậc để hình dung. Mà ở một năm trước, kỹ thuật mini hóa do Mễ Lan chủ trì lại càng đạt được đột phá trọng đại. Rada tàu chiến mini của [Logic], chính là thành quả của kỹ thuật này.
Chăm chú vào kết cấu mạch năng lượng hai tuyến của Kaspar, sau khi suy nghĩ tròn ba ngày, mập mạp vẫn không động thủ để đưa nó ra thực tế.
Cái tên luôn có ý tưởng kỳ dị này, vẫn chưa thỏa mãn với việc chỉ đơn giản chế tạo mạch năng lượng hai tuyến của khoang gia tốc năng lượng. Sau khi hắn tỉ mỉ nghiên cứu về kết cấu mạch năng lượng hai tuyến xong, lại tăng thêm hai mạch, đồng thời sửa thêm mấy đường mạch trên bản kết cấu.
Kết cấu mới, hắn gọi là gia tốc mạch bốn tuyến!
Sau khi hoàn thành được cái kết cấu này, mập mạp liền vứt qua luôn việc thiết kế kết cấu khoang gia tốc. Trong quan niệm của hắn, hắn bất quá chỉ là theo lý luận của Kaspar, trên cơ sở của kỹ thuật mini hóa, tiến hành cải tiến một chút kết cấu vòng xoáy ly tâm của mạch hai tuyến mà thôi.
Loại kết cấu này, đối với robot có chỗ tốt gì, mập mạp rất rõ ràng. Thế nhưng, loại kết cấu này ở trong giới robot có ý nghĩ như thế nào, mập mạp vậy mà lại không ý thức được một chút nào.
Nếu như lúc này có một vị đại sư máy móc ở bên cạnh thấy được tất cả những thứ này mà nói, nhất định sẽ trực tiếp phát điên.
Ai cũng đều không nghĩ đến, khi toàn bộ giới robot còn đang vì việc phân bố khoang gia tốc ra sao để đạt được động năng robot hiệu quả hơn mà đau đầu, còn đang vì việc làm sao thể đạt được gia tốc cực đại cho mạch năng lượng hai tuyến mà tranh chấp không ngừng, vậy mà lại có một tên mập mạp đã dám vứt bỏ cả một kết cấu có hiệu quả gia tốc gấp đôi mạch đơn tuyến.
Gia tốc gấp bốn, tự nhiên càng đạt được động năng lớn hơn gia tốc gấp đôi.
Tất cả, chỉ bất quá xuất phát từ tâm lý cầu toàn ăn tham của mập mạp. Hắn trước giờ vẫn luôn tôn thờ việc đã nhanh thì càng nhanh hơn một chút, đã ăn ngon thì càng ăn nhiều hơn một chút.
Sửa chữa xong kết cấu khoang gia tốc, công việc còn lại liền đơn giản hơn rồi. Khoang động năng nhiều tầng mà Kaspar thiết kế, đã là phương án tốt nhất cho việc phân bố khoang gia tốc.
Đây là một kết cấu kiểu vòng tròn đồng tâm. Đường ống khoang động năng ba tầng phân bố một trăm hai mươi vạn khoang gia tốc. Dựa theo số liệu tính toán của Kaspar, động năng robot sau khi được khoang động năng hấp thu giảm bớt một lượng theo tính toán, vậy thì động năng thoát ra không quá một phần vạn.
Không nói đến hiệu suất sử dụng của khoang gia tốc đối với động năng, chỉ đơn thuần là lượng động năng thoát ra này, so với các thiết bị chứa đựng động phổ thông hiện tại với lượng động năng thoát ra 30 %, thực sự là không thể đánh đồng.
Hoàn thành việc chế tạo bộ phận này, mập mạp chỉ cần giải quyết vấn đề về vật liệu cường độ cao. Vấn đề này đặt ở trên một chiếc robot khác thì có lẽ còn có chút đau đầu, thế nhưng, đặt ở trên [Logic], đây quả thực không tính là vấn đề gì cả.
Kim loại sinh vật hai trạng thái với độ cứng gấp sáu lần so với hợp kim siêu cứng tối cao ở hiện đại, trực tiếp lấy ra dùng là được rồi. Mập mạp chỉ tốn thời gian hai ngày, ở yên ở trước máy tính trung ương, đối chiếu số liệu khi chế tạo khoang gia tốc với máy tiện tinh vi tự động, liền thu được tất cả các linh kiện lắp ráp thiết bị đẩy phụ trợ. (gặp phải mấy chỗ khó nhằn, luận mãi mới ra, rất cú - nb)
Đương nhiên, trong số những linh kiện này, còn có rất nhiều là đến từ kho chứa phòng thí nghiệm của học viện. Mập mạp cho tới bây giờ cũng không ngượng ngùng gì cả. Trong suy nghĩ của hắn, bản thân không tháo hết tất cả các thứ trong kho ra nghiên cứu, đó cũng đã là rất có đạo đức rồi.
Đem miệng phun dòng cao chọn từ trong kho tháo ra, dùng cánh tay sửa chữa tự động kiểu mới lắp lắp sửa sửa, rồi lắp đặt trên bộ phận chính của thiết bị đẩy giống như bánh lái tàu thủy, mập mạp đang vội vàng đến quá mức, bỗng nhiên trong lòng có dự báo.
Trở tay một cái, mập mạp bắt ngay được Rắm Thối đang vung vẩy chân tay xách lên: "Lén lút định làm cái gì? Đừng tưởng rằng hình dạng khả ái hiện tại của ngươi là ta sẽ không đánh ngươi nhé!"
Rắm Thối giả bộ khả ái đã quen đường, trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt như búng ra sữa, tràn đầy oan ức nói: "Mập mạp, bên ngoài có người tìm."
"Ai?"
"Là một vị tỷ tỷ rất thuần khiết rất thuần khiết... Thật là đẹp thật là đẹp."
"Chát!" Mập mạp không chút khách khí cho một cái bạt tai, cả giận nói: "Thối Thối, con mẹ ngươi còn dám dùng giọng điệu này ra làm ta buồn nôn nữa, ta cho ngươi cả đời tịt ngóp luôn!"
"***! Nữ nhân kia thật là có mùi vị nha." Thối Thối biết sai biết sửa, lúc này thay đổi khẩu khí nói: "Trên lồi dưới vểnh, thật là muốn bú sữa."
"Tên cô ta là gì?"
" Hình như kêu là An Lôi."
"Chát chát chát.... Đánh chết ngươi cái thằng người máy lưu manh này!"
Hắn, hiện tại đang ở trên bục làm việc của phòng thí nghiệm, xem xét làm sao để có thể hoàn thành được một loại thiết bị đẩy phụ kiểu mới trong gần một tuần để tiến hành lắp ráp.
Loại thiết bị đẩy phụ kiểu mới này, đến từ trong nhật kí làm việc của Kaspar, suy nghĩ về một loại thiết bị đẩy phụ kiểu mới có tên là {Chim Ruồi} (anh em biết nó bay ntn rồi đấy - nb).
Ở trong ý tưởng này, Kaspar đã dùng học thức của ông ta kết hợp với dự đoán về sự phát triển của khoa học tương lai, khắc họa ra một loại thiết bị đẩy vận dụng việc phun dòng chảy ion cao tần một cách gián đoạn, khiến cho robot có thể di chuyển thoải mái ở trên không trung trong thời gian ngắn giống như chim ruồi.
Loại thiết bị đẩy phụ trợ này một khi nghiên cứu chế tạo thành công, sẽ khiến cho không gian chiến lược của robot được nâng cao lên trên diện rộng. Mặc dù là ở trên vùng đồi núi với điều kiện địa hình khắc nghiệt, robot có được loại thiết bị đẩy này cũng không gặp hạn chế. Thời điểm chiến đấu, robot cũng có thể có được không gian hoạt động cùng góc độ tấn công lớn hơn.
Là một chiến sĩ robot, mập mạp hầu như chỉ nhìn một cái là biết ngay được điểm tốt của loại thiết bị đẩy này. Nếu như ban đầu ở Gatralan, bộ đội thiết giáp do Reinhardt chỉ huy có được loại thiết bị đẩy này, như vậy, mập mạp có thể khẳng định, dưới điều kiện địa hình đồng bằng, mình tuyệt đối không có cách nào bằng vào binh lực yếu thế mà chống cự lại được công kích như thủy triều của địch nhân quá hai mươi bốn tiếng đồng hồ!
Từ sau khi máy bay trực thăng vũ trang bị đào thải, lĩnh vực tầm thấp của chiến tranh hiện đại, đã trở thành một khu vực cấm. Có năng lực di động cao tốc, năng lực phòng ngự cùng phòng không siêu cường, robot sẽ không cho phép bất cứ lực lượng vũ trang nào xuất hiện trên không trung cách đỉnh đầu mình mấy trăm mét.
Hệ thống Thiên Võng cùng với những bộ phận của robot như rada, khống chế hỏa lực, hệ thống chỉ đường, đã bảo đảm hiệu suất trúng mục tiêu trăm phần trăm ở tầm thấp cho pháo năng lượng, pháo hỗn hợp và tên lửa. Bất kể là loại máy móc vũ trang nào dám can đảm xuất hiện ở tâm thấp, đều sẽ trở thành bia ngắm cho hỏa lực phòng không không kiêng nể gì cả mà trút xuống điên cuồng.
Từ năng lực di chuyển né tránh trong nháy mắt trong không gian nhỏ mà nói, một thứ luôn bị đóng đinh ở trên mặt đất như robot, tuyệt đối sẽ vượt trội hơn khi dựa vào thiết bị phản lực phi hành không trung tầm thấp. Bởi vì nếu muốn tránh né sự tấn công của hỏa lực phòng không ở tầm thấp, vậy thì nhất định phải có được tốc độ đủ cao ngay từ khi chiến đấu bắt đầu.
Thứ duy nhất có thể đạt được điều kiện này, chỉ có máy bay chiến đấu thiết giáp. Thế nhưng, cho máy bay chiến đấu thiết giáp máy bay đi chiến đấu tác chiến ở tầm thấp thì giống như cho một tay súng bắn tỉa dùng dao găm đi đâm người vậy, thật sự là một phương pháp khiến cho người ta chết ngất. Cũng bởi vậy, trong chiến tranh tầm thấp hiện đại, sát thủ của xe tăng, máy bay trực thăng đã trở thành một thứ như gân gà, trong sự lớn mạnh của robot cùng vũ khí phòng không, từng bước rời khỏi sân khấu của lịch sử.
Mà hiện tại, Kaspar vậy mà lại ở trước mặt mập mạp, vì cái khu vực cấm đã khép kín được gần ba ngàn năm này, mở ra một cánh cửa.
Thiết bị đẩy với turbine phun ion kiểu gián đoạn, trên phương diện kết cấu cùng công năng, hoàn toàn khác biệt với thiết bị đẩy phụ trợ hiện hành. Miệng phun của nó có tám cái, không giống các thiết bị đẩy bình thường chỉ với một hai cái. Điều này đã bảo đám cho việc nó có thể trong nháy mắt lựa chọn bất cứ phương hướng nào để chuyển động.
Đương nhiên, nếu như trang bị động lực trung tâm không đủ mạnh mẽ, vậy thì tác dụng của tám miệng phun, bất quá chỉ rước lấy người ta cười cho thối mũi.
Một chiếc robot nặng hơn mười tấn hay thậm chí hơn một trăm tấn, muốn ở dưới trạng thái tốc độ thấp hoặc đang dừng lại ở tầm thấp mà bỗng nhiên khởi động, đồng thời có được tốc độ đủ để né tránh pháo năng lượng cùng tên lửa tập kích, vậy thì sức đẩy cần thiết, không phải chỉ nhiều hơn mấy cái miệng phun là có thể đạt được.
Trong ý tưởng của Kaspar, ông ta đã đề xuất vận dụng động cơ công suất cao cùng với một loại thiết bị chứa đựng được thiết kế kỹ thuật kết hợp từ mạch năng lượng hai tuyến cùng với khoang động năng nhiều tầng, ý tưởng đem động năng trong khi chiến đấu giữ lại và chứa đựng, sau đó ở thời điểm cần thiết thì phóng ra một cách tập trung. (Xin lỗi mọi người chứ, con mẹ nó, thật ung não với thằng tác giả, đã liên quan đến kĩ thuật thì chớ, lại còn viết văn loằng ngoằng - nb)
(*双轨, song quỹ, double-track, hai tuyến, hai đường ray, rãnh đôi)
Loại thiết kế này trăm năm năm trước là không có biện pháp hoàn thành được. Bất kể là kỹ thuật động cơ hay là vật liệu của thiết bị chứa đựng thời đó đều không đạt được yêu cầu phóng ra lượng lớn động năng trong nháy mắt.
Kaspar đã từng thí nghiệm hàng trăm vật liệu để chế tạo thiết bị chứa đựng động năng có thể chịu đựng được xung lực khi nén và chớp mắt phóng ra năng lượng, thế nhưng đều không thể đạt được yêu cầu. Mà việc thiết kế động cơ chiến hạm mini của ông ta, bởi vì không có thiết bị đẩy phụ trợ cung cấp đủ động lực, vậy nên cũng không thể hoàn thành được.
Dù vậy, trong hai thiết kế này, Kaspar cũng đã hoàn thành được phần lớn nghiên cứu về các kỹ thuật then chốt. Một nghiên cứu quan trọng nhất, chính là ông ta đã hoàn thành được mô hình xây dựng kết cấu của mạch năng lượng hai tuyến.
Trung tâm của thiết bị chựa đựng động năng, là do mấy chục vạn khoang gia tốc năng lượng trong một milimet khối tạo thành. Khoang gia tốc năng lượng mà thiết bị chứa đựng động năng tiên tiến nhất sử dụng hiện tại, áp dụng đều là mạch năng lượng đơn tuyến. Tiên tiến hay không, chỉ ở khoang gia tốc trung tâm của thiết bị chứa đựng, tùy theo các kiểu kết cấu thiết bị khác nhau mà có phân bố và hiệu suất khác nhau.
Mà kết cấu mạch năng lượng hai tuyến do Kaspar xây dựng, lại hoàn toàn bỏ qua ngay từ căn bản của cách thiết kế mạch năng lượng một tuyến, khiến cho năng lượng trong khoang gia tốc với kích thước đồng dạng có thể có được lực gia tốc lớn hơn. Cái kỹ thuật này, khiến cho gia tốc của mạch năng lượng phóng to không chỉ gấp đôi!
Thế nhưng, thiết kế của Kaspar, chỉ tồn tại trong sự mô phỏng của bộ óc.
Ông ta tuy rằng đã hoàn thành được việc xây dựng mô hình kết cấu, không quá tốn kỹ thuật, thế nhưng, lại không cách nào chế tạo ra được kết cấu mạch năng lượng hai tuyến ở trong không gian một millimet khối theo như ông ta thiết kế.
Cái thiết kế vượt thời đại này đã yên lặng được hơn trăm năm, hiện tại, lại bị mập mạp đào ra.
Đối với mập mạp mà nói, cái kỹ thuật mini mà Kaspar không thể vượt qua được, căn bản không phải là vấn đề gì to tát. Trăm năm nay, kỹ thuật mini có thể dùng từ vượt bậc để hình dung. Mà ở một năm trước, kỹ thuật mini hóa do Mễ Lan chủ trì lại càng đạt được đột phá trọng đại. Rada tàu chiến mini của [Logic], chính là thành quả của kỹ thuật này.
Chăm chú vào kết cấu mạch năng lượng hai tuyến của Kaspar, sau khi suy nghĩ tròn ba ngày, mập mạp vẫn không động thủ để đưa nó ra thực tế.
Cái tên luôn có ý tưởng kỳ dị này, vẫn chưa thỏa mãn với việc chỉ đơn giản chế tạo mạch năng lượng hai tuyến của khoang gia tốc năng lượng. Sau khi hắn tỉ mỉ nghiên cứu về kết cấu mạch năng lượng hai tuyến xong, lại tăng thêm hai mạch, đồng thời sửa thêm mấy đường mạch trên bản kết cấu.
Kết cấu mới, hắn gọi là gia tốc mạch bốn tuyến!
Sau khi hoàn thành được cái kết cấu này, mập mạp liền vứt qua luôn việc thiết kế kết cấu khoang gia tốc. Trong quan niệm của hắn, hắn bất quá chỉ là theo lý luận của Kaspar, trên cơ sở của kỹ thuật mini hóa, tiến hành cải tiến một chút kết cấu vòng xoáy ly tâm của mạch hai tuyến mà thôi.
Loại kết cấu này, đối với robot có chỗ tốt gì, mập mạp rất rõ ràng. Thế nhưng, loại kết cấu này ở trong giới robot có ý nghĩ như thế nào, mập mạp vậy mà lại không ý thức được một chút nào.
Nếu như lúc này có một vị đại sư máy móc ở bên cạnh thấy được tất cả những thứ này mà nói, nhất định sẽ trực tiếp phát điên.
Ai cũng đều không nghĩ đến, khi toàn bộ giới robot còn đang vì việc phân bố khoang gia tốc ra sao để đạt được động năng robot hiệu quả hơn mà đau đầu, còn đang vì việc làm sao thể đạt được gia tốc cực đại cho mạch năng lượng hai tuyến mà tranh chấp không ngừng, vậy mà lại có một tên mập mạp đã dám vứt bỏ cả một kết cấu có hiệu quả gia tốc gấp đôi mạch đơn tuyến.
Gia tốc gấp bốn, tự nhiên càng đạt được động năng lớn hơn gia tốc gấp đôi.
Tất cả, chỉ bất quá xuất phát từ tâm lý cầu toàn ăn tham của mập mạp. Hắn trước giờ vẫn luôn tôn thờ việc đã nhanh thì càng nhanh hơn một chút, đã ăn ngon thì càng ăn nhiều hơn một chút.
Sửa chữa xong kết cấu khoang gia tốc, công việc còn lại liền đơn giản hơn rồi. Khoang động năng nhiều tầng mà Kaspar thiết kế, đã là phương án tốt nhất cho việc phân bố khoang gia tốc.
Đây là một kết cấu kiểu vòng tròn đồng tâm. Đường ống khoang động năng ba tầng phân bố một trăm hai mươi vạn khoang gia tốc. Dựa theo số liệu tính toán của Kaspar, động năng robot sau khi được khoang động năng hấp thu giảm bớt một lượng theo tính toán, vậy thì động năng thoát ra không quá một phần vạn.
Không nói đến hiệu suất sử dụng của khoang gia tốc đối với động năng, chỉ đơn thuần là lượng động năng thoát ra này, so với các thiết bị chứa đựng động phổ thông hiện tại với lượng động năng thoát ra 30 %, thực sự là không thể đánh đồng.
Hoàn thành việc chế tạo bộ phận này, mập mạp chỉ cần giải quyết vấn đề về vật liệu cường độ cao. Vấn đề này đặt ở trên một chiếc robot khác thì có lẽ còn có chút đau đầu, thế nhưng, đặt ở trên [Logic], đây quả thực không tính là vấn đề gì cả.
Kim loại sinh vật hai trạng thái với độ cứng gấp sáu lần so với hợp kim siêu cứng tối cao ở hiện đại, trực tiếp lấy ra dùng là được rồi. Mập mạp chỉ tốn thời gian hai ngày, ở yên ở trước máy tính trung ương, đối chiếu số liệu khi chế tạo khoang gia tốc với máy tiện tinh vi tự động, liền thu được tất cả các linh kiện lắp ráp thiết bị đẩy phụ trợ. (gặp phải mấy chỗ khó nhằn, luận mãi mới ra, rất cú - nb)
Đương nhiên, trong số những linh kiện này, còn có rất nhiều là đến từ kho chứa phòng thí nghiệm của học viện. Mập mạp cho tới bây giờ cũng không ngượng ngùng gì cả. Trong suy nghĩ của hắn, bản thân không tháo hết tất cả các thứ trong kho ra nghiên cứu, đó cũng đã là rất có đạo đức rồi.
Đem miệng phun dòng cao chọn từ trong kho tháo ra, dùng cánh tay sửa chữa tự động kiểu mới lắp lắp sửa sửa, rồi lắp đặt trên bộ phận chính của thiết bị đẩy giống như bánh lái tàu thủy, mập mạp đang vội vàng đến quá mức, bỗng nhiên trong lòng có dự báo.
Trở tay một cái, mập mạp bắt ngay được Rắm Thối đang vung vẩy chân tay xách lên: "Lén lút định làm cái gì? Đừng tưởng rằng hình dạng khả ái hiện tại của ngươi là ta sẽ không đánh ngươi nhé!"
Rắm Thối giả bộ khả ái đã quen đường, trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt như búng ra sữa, tràn đầy oan ức nói: "Mập mạp, bên ngoài có người tìm."
"Ai?"
"Là một vị tỷ tỷ rất thuần khiết rất thuần khiết... Thật là đẹp thật là đẹp."
"Chát!" Mập mạp không chút khách khí cho một cái bạt tai, cả giận nói: "Thối Thối, con mẹ ngươi còn dám dùng giọng điệu này ra làm ta buồn nôn nữa, ta cho ngươi cả đời tịt ngóp luôn!"
"***! Nữ nhân kia thật là có mùi vị nha." Thối Thối biết sai biết sửa, lúc này thay đổi khẩu khí nói: "Trên lồi dưới vểnh, thật là muốn bú sữa."
"Tên cô ta là gì?"
" Hình như kêu là An Lôi."
"Chát chát chát.... Đánh chết ngươi cái thằng người máy lưu manh này!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.