Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 7 - Chương 50: Vào vị trí

Thất Thập Nhị Biên

08/07/2014

Trong tinh không tĩnh mịch, dải tinh vân Yên Hồ trải dài qua hai tinh vực dài gần ba mươi năm ánh sáng ở quãng số 3 của tuyến đường chính đang giống như một cái hồ nước ngọt bất quy tắc, lặng lẽ phân tán trong màn sáng lành lạnh từ vô số hằng tinh ở phía xa.

Bao nhiêu năm đã qua, thân thể như dải lụa mỏng của nàng vẫn luôn nằm lặng lẽ ở trên tuyến đường bay chính. Với những hành khách du hành bằng đủ loại phi thuyền to nhỏ ở trên tuyến đường bay này, sau khi phi thuyền vượt qua khỏi điểm Bước Nhảy của tinh hệ 1871 hoặc tinh hệ 1841, chỉ cần ngẩng đầu một cái là đã có thể thấy được dáng người yểu điệu mãi mãi bất biến vắt ngang bầu trời này.

Từ Trenock bay hướng về Salerga, khi tiến vào tinh hệ AR-1871, thứ mà mọi người có thể thấy được vẫn chỉ là nửa bên không hoàn toàn của cái tinh vân xa xôi này. Mà khi vượt qua được điểm Bước Nhảy, đến được tinh hệ AR-1861, thì lại đến được phần rìa của nàng. Trong đó, khu vực chướng ngại dài đến tám trăm nghìn km mà tuyến đường bay cần phải xuyên qua chính là một phần nhỏ giống như sợi chỉ trên góc áo của vị tiên tử như mây khói này.

Xuyên qua khu vực chướng ngại của tinh hệ 1861, tuyến đường bay chính Đông Nam sẽ chếch ra khỏi tinh vân, càng lúc càng xa, để cuối cùng sẽ tạm biệt với tinh vân Yên Hồ ở tinh hệ AR-1831.

Nếu có hứng thú mà nói, sau khi vượt qua tinh hệ 1861 thì hãy chuyển hướng, tiêu tốn mấy giờ đồng hồ, vượt qua hơn mười một khu vực chướng ngại là có thể tìm được điển Bước Nhảy tiến vào tinh hệ AR-1862 ở một hành tinh màu nâu đen cách đó không xa.

Vừa tiến vào tinh hệ 1862 là đã nằm ở trong tinh vân rồi.

Ở gần, bụi tinh vân với thể khí khác nhau đang phản xạ biến ảo ra đủ loại màu sắc, như mộng như ảo. Còn xa xa, nhóm hành tinh do sáu khỏa hằng tinh tạo thành đang giống như một dàn đèn trên thuyền chài đang được bao bọc ở màn sương mù dày đặc lượn lờ trên mặt hồ, như ẩn mà không ẩn, như hiện mà không hiện, vô cùng cuốn hút.

Ở thời bình, nơi đây đã từng là thắng địa của rất nhiều người ham mê nhiếp ảnh. Bọn họ không ngại cực khổ mà xuyên qua khu vực chướng ngại dày đặc và nguy hiểm để tiến vào tinh hệ 1862 giống như ngõ cụt này. Mục đích, chính là vì khung cảnh mỹ lệ trong cái tinh vân này. Rất ít người biết được, trong tinh hệ 1862, kỳ thực vẫn còn có một điểm Bước Nhảy loại nhỏ dẫn tới tuyến đường bay Tự Do Mars.

Trong phòng họp liên lạc của tàu chiến đấu Thánh Kiếm, ánh đèn điện tử đang chiếu sáng trưng bốn phía.

Mập mạp đang thong thả bước đi trong phòng, trước bàn hội nghị hình chữ X ở trước mặt hắn, Phương Hương, Karl và Markevitch đang nhìn chăm chú vào hắn. Trên màn hình liên lạc 360 độ ở bốn bên, chỉ huy tàu chiến đấu Thánh Quang - Chekhov cùng với hạm trưởng của các chiến hạm khác cũng đưa mắt theo tiết tấu qua lại của mập mạp.

Đây là hội nghị chuẩn bị trước cuộc chiến của hạm đội Phỉ Quân. Sau khi kiểm tra hoàn cảnh thực địa, về việc lựa chọn điểm phục kích, mọi người đang có sự chia rẽ khá lớn.

Dù sao thì trong một khu vực chướng ngại dài tám trăm nghìn km cũng có rất nhiều sự lựa chọn.

Có nơi thì dễ ẩn núp, có nơi thì có tấm chắn tự nhiên, còn có nơi thì vừa mới hình thành một không gian hình phễu, có thể đưa năng lực tấn công trong đợt tấn công thứ nhất phát huy tới tận cùng. Mỗi một sự lựa chọn đều có ưu thế của mình. Hiện tại, chính là lúc mập mạp ra quyết định cuối cùng rồi.

Vòng vo trong phòng đến nửa vòng, mập mạp liền ngừng lại, lắc đầu nói: " Chúng ta không thể mai phục ở trong khu vực chướng ngại!"

"Vì sao?" Một vị trung tá hạm trưởng Salerga hầu như hỏi thăm một cách vô thức.

Các hạm trưởng khác cũng có chút ngây người. Di chuyển một quãng đường xa như vậy để đến được nơi này, không phải là muốn muốn lợi dụng địa hình đặc thù của khu vực chướng ngại để tiến hành phục kích sao? Thế nào mà vừa đến nơi này, mập mạp lại đổi ý vậy?!

Mọi người đều biết, việc tập kích trong vũ trụ, nhất là hình thức tác chiến lấy ít địch nhiều, hầu hết là đều mai phục ở trong khu vực chướng ngại, không có ngoại lệ! Với phương thức tập kích lợi dụng sự xuất hiện bất ngờ ở hành lang quá độ, bình thường phải sử dụng dưới tình huống địch nhân đã bị vây khốn, binh lực cũng chiếm ưu thế nhất định.

Huống hồ, trong vũ trụ cũng chỉ có thể thừa dịp hạm đội địch nhân thả chậm tốc độ khi vượt qua khu vực chướng ngại thì mới có thể tiến hành tập kích. Bằng không, khi ở hành lang quá độ, với tốc độ mấy nghìn thậm chí mấy chục nghìn km mỗi giây khi chiến hạm địch nhân thực hiện Bước Nhảy, đừng nói là tấn công, ngay cả việc xác định và dò xét cũng không thể thực hiện được! Chiến hạm có tiên tiến mấy thì cũng không được!

Mập mạp tới cùng là đang nghĩ cái gì?

Những người ở đây đều không một ai rõ ràng. Chỉ có mỗi mình Phương Hương dọc đường đều bị mập mạp bắt đi thi đấu giả lập mô phỏng, trong lòng liền giật mình một cái, mơ hồ có chút phỏng đoán.

Quả nhiên, chỉ thấy mập mạp nhìn mình, than thở nói: "Nơi này cũng không tồi... Chỉ là không thể chạy trốn a!"

Cái tên mập mạp chết tiệt tham sống sợ chết giảo hoạt đê tiện này!

Nhìn ánh mắt ngẩn ra của các sĩ quan, Phương Hương liền cắn môi, cảm thấy vô cùng tức giận!

Người khác thì có thể sẽ không hiểu được sự kích động của những lời này đối với mình! Từ căn cứ đến đây, mấy chục trận thi đấu giả lập, cái tên mập mạp chết tiệt này đã sử dụng biết bao nhiêu là kiểu chạy trốn! Bất kể là hệ thống cấp cho cục thế như thế nào, gã mập mạp này để rèn luyện chiến thuật bảo tồn thực lực của hắn vẫn luôn nghĩ mọi cách để tránh giao phong quyết chiến chính diện. Có nguy hiểm thì liền chạy, không có nguy hiểm thì cũng phải tạo ra nguy hiểm để chạy!

Đánh trận với hắn, cảm giác giống như mình đang đối mặt với một con cá trạch! Trơn nhẵn lươn lẹo không gì sánh được!

Ít nhất có mười trận mô phỏng, bởi vì không có mục tiêu chiến lược trọng điểm có thể áp chế được hắn nên cứ bị hắn mài cho chết.

Ghê tởm nhất chính là, có đôi lúc rõ rằng hắn đã chiếm ưu thế tuyệt đối, thắng lợi đã trở nên dễ như trở bàn tay. Thế nhưng, để bảo toàn binh lực giả lập của hắn, khỏi phải tổn thất mất một hai phần trăm gì đó, cái tên này luôn luôn bám theo không bỏ. Được tiện nghi thì liền khoe mẽ, lưu manh đến cực điểm. Nếu như thấy tình thế không ổn, thì lại co cẳng chạy biệt.

Trên thế giới này, không có một vị chỉ huy có tinh thần bình thường nào lại đánh trận như thế này cả!

Nếu như không nhớ tới lý luận giả lập mà thầy giáo đã giảng trước đây, nếu như không nghĩ tới Phỉ Quân và Salerga, Phương Hương hận không thể tát một cái cho chết cái con cá chạch béo này! Đây đâu còn là chiến đấu nữa, đây đơn giản chính là đùa giỡn!



Phương Hương nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với mập mạp, nghe cái tên ngu ngốc này bày ra bộ dáng bày mưu nghĩ kế tiếp tục nói:" Phương thức tác chiến của chúng ta có sự khác biệt rất lớn với phương thức tác chiến của hạm đội truyền thống. Ở khu vực chướng ngại, tuy rằng có thể thuận lợi thực hiện đợt tấn công đầu tiên vào địch nhân, thế nhưng, ưu thế về tốc độ và mũi đâm của chúng ta lại không dễ phát huy được trong khu vực ngập đầy tiểu hành tinh. Nếu như gặp phải tình huống đột phát, đối với việc rút lui của chúng ta cũng bất lợi."

"Trước lo bại, sau lo thắng! Mập mạp dựng thẳng ngón trỏ, khuôn mặt béo mập tỏ ra nghiêm chỉnh trông lại giống như một chiếc bánh bao: "An toàn là số một, bất kể là đánh trận nào, chúng ta đều phải chuẩn bị tốt để có thể chạy trốn bất cứ lúc nào. Thời cơ không đúng, mau chóng rút lui. Tám chữ này chính là nguyên tắc chỉ đạo số một cho Phỉ Quân sau này. Mọi người cần phải hiểu rõ, làm người phải mang trong lòng sự kính nể. Sợ chết, kỳ thực cũng là một loại tình cảm vô cùng cao quý!"

" Phi!..." Phương Hương nhịn không được liền lén phỉ nhổ một ngụm. Có thể đem việc sợ chết nói đến hùng hồn hữu lý như vậy, gã mập mạp chết tiệt chẳng biết xấu hổ này chính là người đầu tiên.

" Không mai phục ở trong khu vực chướng ngại, không phải là không lợi dụng khu vực chướng ngại!"

Mập mạp khoan thai nói: "Mọi người đừng quên, thứ mà các người đang lái chính là loại chiến hạm tàng hình độc nhất vô nhị trên cả thế giới. Chỉ cần chúng ta muốn, tiên cơ vĩnh viễn đều là của chúng ta! Chúng ta có thể bố trí mai phục ở bất cứ nơi nào mà chúng ta cần! Tổng hợp lại các nhân tố chạy trốn và tấn công, ta cho rằng, lần này, chúng ta nên lựa chọn địa điểm phục kích hẳn là ở..."

Ngón trỏ của mập mạp ấn xuống một điểm ở ngoài khu vực chướng ngại của bản đồ tinh hệ: "... Nơi này!"

*******SPECIAL KIND OF HERO*******

"Thưa thượng tướng, hạm đội Trenock đã xuất hiện rồi!"

Trước đài điều khiển trung tâm của phòng chỉ huy cầu hạm tàu sân bay Thượng Tướng Yankovic, một viên tham mưu đột nhiên đứng lên, hưng phấn mà lớn tiếng báo cáo.

Gorshkov đang cúi người trước đài giả lập, vừa mới ngẩng đầu lên thì viên tham mưu đã vọt tới trước mặt ông ta: "Tàu điều tra vừa phát lại báo cáo, đã phát hiện ra hành tung của hạm đội Trenock kia. Tướng quân, không hề ngoài dự tính của ngài, hạm đội này quả nhiên đang ở quãng số 3. Hiện tại, bọn hắn đang ở tinh hệ AR-1861, tọa độ phát hiện là...."

" Tinh hệ AR-1861?" Gorshkov mau chóng quay đầu nói với một viên tham mưu khác ở bên cạnh đài giả lập: "Xuất bản đồ của cái tinh hệ này ra, đánh dấu tất cả các khu vực chướng ngại!"

"Rõ, thưa tướng quân!" Tham mưu mau chóng thao tác, rất nhanh, trên đài giả lập đã xuất hiện bản đồ tinh hệ của tinh hệ AR-1861.

Gorshkov bắt lấy tập tin tài liệu từ trong tay tham mưu tình báo, tiện tay giở một cái, trong miệng lẩm bẩm nhớ kỹ tọa độ không gian mà hạm đội Trenock xuất hiện, sau đó quay đầu, một bên xác định vị trí tọa độ trên bản đồ, một bên hỏi tham mưu phụ trách giả lập: "Hạm đội A1 thuộc tập đoàn hạm đội số 1 của chúng ta hiện giờ đang ở chỗ nào?"

" Ở đây, thưa tướng quân!" Tham mưu nhìn qua tọa độ Thiên Võng trên màn hình giả lập một chút, dùng một đầu của bút điện tử có máy cảm ứng dạng sợi dài màu đen, đánh dấu chuẩn xác vào vị trí của hạm đội A1 trên bản đồ giả lập.

"Các hạm đội khác thì sao?" Gorshkov hỏi.

" Hạm đội A2 đang ở đây. Còn A3 ở đây..." Bút điện tử trong tay tham mưu di chuyển về vị trí phía xa hơn nữa.

"Đám người Trenock giảo hoạt..." Gorshkov sau khi xác định vị trí xuất hiện của Trenock xong không khỏi thở dài một hơi. Dựa vào kinh nghiệm tích lũy nhiều năm cùng với tình báo trong tay, ánh mắt của ông ta đảo qua mấy chục khu vực chướng ngại của tinh hệ 1861, cuối cùng rơi vào trên khu vực chướng ngại Yên Hồ ở vị trí chính giữa.

Hạm đội Trenock sẽ xuất hiện ở chỗ này, và bọn hắn cũng chỉ có thể xuất hiện ở chỗ này!

Hiển nhiên, chỉ huy của hạm đội Trenock không phải là một tên ngu xuẩn, cũng không đến nỗi nóng đầu mà tùy tiện xuất kích. Bọn hắn nhất định là sau nhiều lần điều tra ở phạm vi xung quanh hạm đội vận tải thì mới xác định cái địa điểm tập kích này. Đổi lại là một chỗ bất kỳ khác thì đều không có khả năng tiến thoái như thường giống như ở nơi này!

Xem trên bản đồ, khu vực chướng ngại Yên Hồ chính là trung tâm của toàn bộ tinh hệ 1861, các khu vực chướng ngại và hành lang quá độ khác ở xung quanh chính là một tấm chắn tự nhiên. Chỉ cần giám sát ở hành lang quá độ, hạm đội Trenock chính là có thể bảo đảm ít nhất trong vòng năm giờ đồng hồ, ở xung quanh sẽ không xuất hiện viện quân của hạm đội Sous. Bất kể là tập kích hay là rút lui, năm giờ đồng hồ cũng đã đủ rồi!

Gorshkov có chút tiếc hận rồi thở dài. Bởi vì không có cách nào có thể tiêu diệt được toàn bộ hạm đội Trenock đang giống như cá gai trong mắt này, cánh quân Salerga gần như đã xuất động toàn quân. Thế nhưng, trên tuyến đường bay chính rộng mênh mông dài dằng dặc, chỉ riêng việc duy trì tuyến tiếp viện này đã chiếm dụng mất hai hạm đội cấp A của cánh quân Salerga Sous. Muốn tìm kiếm một hạm đội không có mục địch xác thực, không có phương hướng tiến tới, gần như đang chơi trốn tìm, đó quả thực là môt chuyện quá xa vời.

Bởi vậy, Gorshkov đã mượn cơ hội tiếp tế căn cứ Lam Thạch tinh để bày ra hành động lần này. Nhìn từ bề ngoài, xung quanh hạm đội vận tải chỉ có một hạm đội tuần tra loại nhỏ không thể tạo thành uy hiếp gì đối với một hạm đội cấp A Trenock. Trên thực tế, dọc theo đường tiến lên của hạm đội vận tải, qua mỗi một tinh hệ đều có một hạm đội cấp A Sous!

Hạm đội A1, A2, A3 thuộc tập đoàn hạm đội số 1 cùng với hạm đội A5 thuộc tập đoàn hạm đội số 2 của cánh quân Salerga Sous đang giống như sợi dây xích của chiếc xe đạp, thay phiên nhau mai phục ở trên con đường tiến lên của hạm đội vận tải.

Để không đánh rắn động cỏ, Gorshkov không lựa chọn phương thức theo dõi theo kiểu truyền thống.

Chiến thuật ôm cây đợi thỏ này tuy rằng có hơi ngu dốt một chút, thế nhưng, đối với mục tiêu chiến lược là ngăn cản hạm đội Trenock tiến vào tuyến đường bay Tự Do Mars mà nói, như vậy là đã đủ rồi. Khi hạm đội Trenock phát hiện ra một hạm đội Sous cấp A xuất hiện ở trước mặt bọn họ, bất kể là bọn họ ngay từ đầu muốn làm gì, lựa chọn duy nhất đều là phải chạy trốn ngay lập tức.

Tuy rằng cùng là hạm đội cấp A, thế nhưng người Trenock sẽ phải rõ ràng, nơi này không phải là chiến trường của bọn hắn.

Mà khi bọn họ thoát đi, ở ngoài tinh hệ, các hạm đội Sous khác sẽ hình thành một tấm lưới lớn vây đuổi chặn đường. Tấm lưới này tuy rằng không nhất định có thể bắt được hạm đội Trenock. Thế nhưng, đuổi bọn hắn rời khỏi tuyến đường bay chính cũng đã dư thừa rồi! Nếu như chỉ huy hạm đội Trenock thích nóng đầu mà nói, kết quả đang chờ đợi bọn hắn sẽ không phải là bị đánh đuổi nữa mà là toàn quân bị diệt.

Hiện tại, hạm đội đang kế tiếp luân phiên mai phục ở tinh hệ 1861 là hạm đội A1. Mà hạm đội A2, thì lại đang ở tinh hệ 1871. Hạm đội A3 đã bí mật đến tinh hệ 1851, còn hạm đội A5 thì lại chờ đợi ở tinh hệ 1841.

Nếu như hạm đội Trenock không tới chậm một chút, vừa vặn lúc hạm đội A2 đã đi vòng qua hạm đội vận tải đang đặc biệt giảm chậm tốc độ, như vậy, việc tiêu diệt được toàn bộ hạm đội Trenock cũng không phải là chuỵen không có khả năng.



Phất tay với các tham mưu đã ngừng giả lập và đang đứng nghiêm đợi lệnh ở trước đài giả lập, Gorshkov nói: "Chấp hành kế hoạch đi! Lệnh cho hạm đội A1 thuộc tập đoàn hạm đội số 1 lập tức đi tới khu vực chướng ngại Yên Hồ, thực thi kế hoạch vây đuổi. Lệnh cho hạm đội A2 lập tức tiến gần tới hạm đội A1, hạm đội hỗn hợp A3 và A5 mau chóng phong tỏa điểm Bước Nhảy."

"Rõ!" Các tham mưu đồng thanh ứng lời, sau khi cúi chào liền bận rộn với chuyện của mình. Trong toàn bộ phòng chỉ huy cầu hạm nhất thời loạn thành một đoàn. Tiếng gọi, tiếng bước chân, đủ loại âm thanh đang vang lên to nhỏ.

Đứng trước đài giả lập vắng vẻ, Gorshkov dừng ở trên bản đồ tinh tế, chạm rãi lấy một chiếc bút điển tử, dùng một đầu gắn máy cảm ứng chuyển dấu biểu tượng của một hạm đội trên màn hình chầm chậm đưa tới khu vực chướng ngại Yên Hồ của tinh hệ 1681.

Bản đồ tuyến đường bay vũ trụ khổng lồ liền hiện lên một vệt sáng cuộn sóng màu xanh lam. Chương trình giả lập theo sự di động của hạm đội này đang nhanh chóng tính toán.

Khi bút điện tử đưa hạm đội dừng lại ở khu vực chướng ngại Yên Hồ, toàn bộ bản đồ cũng theo đó lấy cái hạm đội này làm trung tâm mà biến thành một bản đồ nhiều tầng. Trong tinh hệ AR-1861, ở tầng đầu tiên bên ngoài, một mũi tên màu đỏ đang chỉ hướng vào trung tâm. Mà ở tầng thứ hai, có hai mũi tên đang di động hướng về điểm Bước Nhảy của tinh hệ 1861. Ở các tầng bên ngoài nữa, có ba mũi tên lại đang phân biệt phong tỏa mấy tinh hệ liên quan khác ở quãng số 3.

" Thực sự đáng tiếc." Gorshkov lắc đầu, bất kể nhìn thế nào thì vị trí của các hạm đội khác cũng không phải là một vị trí tốt để hoàn toàn ngăn lại được hạm đội Trenock. Nếu quân Trenock muốn chạy mà nói thì đều có thể chạy thoát được, tối đa chỉ có thể luân phiên cắn lên một cái ở trên con đường đánh đuổi này.

" Tướng quân, đây là báo cáo mà hạm đội A2 vừa mới phát tới!"

Tiếng hô của một viên tham mưu đã cắt đứt dòng suy nghĩ của Gorshkov.

Ông ta ngẩng đầu, bắt lấy văn kiện trong tay tham mưu.

" Hạm đội Phỉ Dương?" Con ngươi của Gorshkov bỗng nhiên co rút lại. Sau một lát, đầu mày vẫn luôn nhíu chặt của ông ta liền buông lỏng ra, khóe miệng lại lộ ra một nét cười châm chọc: "Thượng đế mỗi khi đóng lại một cánh cửa, vẫn sẽ luôn mở ra một cánh cửa khác."

Ông ta khép lại tập văn kiện, ngưng mắt nhìn vào dấu biểu tượng điện tử đại biểu cho hạm đội Trenock, mỉm cười nói: "Lệnh cho hạm đội A2 tránh bại lộ hành tung, để cho bọn họ tiến đến."

*******SPECIAL KIND OF HERO*******

Vừa nhìn thấy vị trí mà mập mạp chỉ, hầu như trong nháy mắt, Phương Hương đã liền hiểu rõ.

Đó là nơi mà hạm đội vận tải Sous sẽ tiến vào hành lang quá độ sau khi vượt qua khu vực chướng ngại!

Ở đó, bọn họ sẽ gia tăng công suất động cơ đạt đến tiêu chuẩn của Bước Nhảy, mở hệ thống dẫn đường tự động và chỉnh đốn đội hình, lần lượt tiến vào hành lang quá độ. Thế nên, ở đây bọn họ sẽ dừng lại gần năm phút đồng hồ. Năm phút tuy rằng ngắn ngủi, thế nhưng đối với hạm đội Phỉ Quân mà nói, cũng đã đủ để hoàn thành xong lượt tấn công đầu tiên rồi! Hơn nữa, với chiến thuật đâm tàu của Phỉ Quân mà nói, cái nơi này không thể nghi ngờ là vô cùng thích hợp.

" Vừa mới vượt qua được khu vực chướng ngại, bất cứ kẻ nào thì ở trong lòng cũng đều sinh ra sự buông lỏng không thể khống chế." Mập mạp cười một cách vô cùng chất phác: "Nhất là trong không vực không có che chắn vô cùng thoáng đãng này. Ngẫm xem, khi chúng ta hiện lên từ trong hư không, rồi đâm tàu vào trong trận hình của bọn hắn...."

" Ta tán thành." Phương Hương không chút nào chần chờ nói.

"Ta cũng tán thành!" Chekhov gật đầu nói.

" Tán thành!"

Trong phòng hội nghị vang lên một loạt các tiếng thuận theo. Karl lại càng mau lẹ đánh dấu địa điểm mai phục ở trên kế hoạch tác chiến.

" Trận hình mai phục cụ thể, lấy hình cái phễu ngược làm chính!" Là chỉ huy hiện trường của trận chiến lần này, Phương Hương liền tiếp lời mập mạp. Ở phương diện chỉ huy lâm trận, kinh nghiệm của nàng hiển nhiên phong phú hơn nhiều lắm.

Nàng chỉ tay vào mấy cái tọa độ không gian trên bản đồ rồi nói: "Hai chiếc tàu chiến đấu phân trái phải mai phục theo cùng hướng với chiến hạm của địch ở phía trên cửa ra của khu vực chướng ngại. Tàu tuần dương mai phục ở bên cánh, cùng lúc tấn công hạm đội hộ tống của địch. Còn các tàu buôn vũ trang thì bố trí ở ngay đằng trước, nhiệm vụ chính là ngăn cản tàu vận tải của địch thực hiện Bước Nhảy..."

" Nếu như không có vấn đề khác mà..." Dặn dò xong việc bố trí tác chiến, Phương Hương nhìn quanh bốn phía: "Mọi người mau chóng chuẩn bị."

Hơn mười phút sau, hạm đội đã vào vị trí. Cửa sổ mạn chiến hạm, lồng năng lượng bảo vệ và máy đẩy đã được đóng lại hoàn toàn. Từng chiếc tàu lần lượt khởi động máy tạo độ lệch quang học, lẫn vào trong hư không.

" Ngươi tại sao lại nghĩ rằng sẽ đánh ở bên ngoài khu vực chướng ngại?" Phương Hương nhỏ giọng hỏi mập mạp.

"Là một người theo chủ nghĩa lãng mạn ướt át..." Mập mạp ánh mắt mê ly: "Đệ không muốn cái tinh vân xinh đẹp này bị khinh nhờn bởi các xác chiến hạm."

"Phi!"

Phương Hương căm giận mà quay đầu, chỉ thấy Cecilia đang chạy tới với thần sắc nghiêm túc.

" Tướng quân... Tàu điều tra đã phát hiện ra hướng đi của hạm đội cấp A Sous! Hiện tại đang tiếp cận chúng ta với tốc độ cao."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mạo Bài Đại Anh Hùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook