Chương 347: Bách Biến Chi Linh
Thanh Tử
13/03/2018
"Diệp Thiên Sư, như vậy đã xong rồi sao !" Một âm
thanh lạnh lẽo vang đến tai Diệp thiếu Dương . Diệp Thiếu Dương ánh mắt
bối rối, không biết cái đó hay không, thực chất chỉ là một bóng người,
Tái cái bóng người kia thấy Diệp Thiếu Dương đang bối rối vì vậy không
sợ hãi gì nữa tăng tốc công kích Diệp Thiếu Dương . Khi cách Diệp Thiếu
Dương khoảng chừng một mét,DIệp Thiếu Dương khẽ mỉm cười xoay người rút
trong đai lưng một nắm đậu đồng ném vào tám bóng người kia. Quát lên một tiếng bảy cái bóng người bị hạt đậu đồng đánh trúng lập tức bị tiêu
diệt . Chỉ còn duy nhất một bóng người nhanh tay đánh bay đậu đồng, phi
thân tiến đánh tới Diệp Thiếu Dương . "Ngu ngốc." Diệp Thiếu Dương tay
phải duỗi ra lấy ở trong ba lô Tượng Thần Mao Quân, chắn trước người sau đó tay trái lấy một tấm linh phù nhanh chóng dán vào sau gáy tượng
thần, cắn chót lưỡi, phun ra một búng máu ở phía trên, bàn tay để lên
phía trước, nhìn thoáng qua tượng thần dùng tay lau qua lớp bụi phía
trên, trong miệng nhanh chóng thì thầm: "Hậu đại đệ tử Diệp Thiếu Dương, cầu xin Chân Quân, thần uy tiên linh!"
Đúng lúc này, bóng trắng bay tới đi theo hắn là một đạo Tà Linh vào trợ giúp, sau một giây đồng hồ, hai mắt tượng thần bỗng nhiên phát sáng phát ra một đạo kim quang bắn về phía Tà Linh . Một chấn động lớn xảy ra đạo kim quang và đám tà Linh lao vào nhau tạo ra một tiếng nổ lớn, Bùm Diệp Thiếu Dương lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài, cả thân bay vào tường rồi rơi xuống trong miệng phun ra một ngụm máu Sau khi rơi xuống dất, chẳng quan tâm chính mình, tranh thủ thời gian đứng lên, nhìn tượng thần vẫn còn nguyên vẹn,, "May mắn may mắn, tổ sư gia không có việc gì, bằng không thì ta phiền toái lớn rồi sư phụ mà biết thì có mà ăn đủ . Ngẩng đầu nhìn lại, vô số tro bụi bay lả tả xuống đất, một cái bóng người đang đứng về phía cửa ra không phải người mà là một cái trường bào ( áo choàng dài) bay phất phơ trong không trung càng nhìn xuống dưới càng thấy trong suốt không nhìn thấy chân đâu . . Trường bào bên trên là mũ liền với y phục, Bạch y nhân hơn nửa khuôn mặt là bị ẩn sau mũ, chỉ lộ ra một cái miệng màu đỏ tươi . "Là ngươi?" Diệp Thiếu Dương mày nhăn lại ra, liếc nhận ra, đối diện với mình là bóng trắng hôm gặp ở Hiệu Thuôc Đông Y trong hầm lúc gặp tên gia hỏa, hôm đó Diệp thiếu Dương đã tiêu diệt một vòng thần thức của nó, Hôm nay đứng đối phó chắc chắn là nguyên dạng của nó !
"Diệp Thiên Sư, ngươi thật là giảo hoạt ." Bạch y nhân mở miệng nói ra, âm thanh bây giờ nghe rõ ràng hơn nhiều so với lúc trước nam không ra nam nữ không ra nữ .
"Ngươi giả vờ rút đi để ta đuổi theo thực chất là muốn dụ ta tới i dùng Tượng Thần chi thuật phá thuật che dấu của ta, một chiêu này của ngươi dã khiến ta bị lừa, khá khen cho nhà ngươi
." "Nếu không dùng cách đó sao dẫn dụ được ngươi, phá thật che dấu của ngươi, một giây cũng tốt chứ sao, chỉ là hôm nay ta không mang Long Tuyền Kiếm sợ một kích không giết được ngươi nên mới phải làm như vậy ."
Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm vào nó vào mũ trùm đầu hé nửa khuôn mặt của Bạch Y Nhân nói "Tuy nhiên ta biết rõ ngươi sẽ không nói nhưng vẫn muốn biết ngươi đến đây cùng với người nào, không đúng, phải nói, ngươi là cái gì. . . Đồ đồ vật ?" Bạch Y Nhân duỗi ngón tay thon dài nhưng xương xẩu cởi bỏ mũ trùm đầu, lộ ra một cái đầu lâu màu xanh lá ."Ngươi muốn nhìn chính là cái này sao " Diệp Thiếu Dương nhìn theo nhất cử nhất động của hắn nói : " Đây không phải chân thân của ngươi". Bạch y nhân khanh khách cười rộ lên, dùng hai tay kẹp đầu vào giữ dùng dức nghiền nát đầu thành một đám bột mịn, một cái đầu khác từ dưới cổ mọc lên một cái đầu quái vật mặt đen có sừng dài ."Hoặc là, thế này "Ngừng một hồi, nó đem ngón tay cắm vào cằm rồi dùng lục kéo lên xé nát da mặt, không có gì ì. Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, "Ngươi ưa thích chơi trò biến đổi khuôn mặt nhỉ rất thú vị tiếp tục đi " Miệng nói ra để tự chấn an mình nhưng trong đầu cực kỳ hoảng sợ, quỷ quái chính xác là có thể biến hóa hình dnagj nhưng đối với tên này mỗi khi hắn biến đổi khí tức trên người đều thay đổi : Lúc hắn biến thành đầu lâu xanh, trên người tràn ngập Thi khí khi biến thành mặt đen trên người tràn ngập yêu khí, về sau khi biến thành quỷ khô mặt thì trên người hắn xuất hiện Quỷ khí . . . ( WTF gặp boss rồi) Nhưng tất cả hình dáng đấy đều là chân thân của hắn ? Có phải nói nó mỗi biến một lần, đều trở thành chân thân của nó . Bất kể hắn là cái gì đi chăng nữa cũng thật sự đáng sợ Lúc hứn biến về bộ dạng lúc ban đầu trên người lập tức biến mất quỷ khí bao quanh lấy hắn là một luồng khí tức thần bí .
Hắn chậm rãi hé miệng, phát ra tiếng cười khanh khách nói:
"Ngươi có Thiên Thông Nhãn, có thể nhìn thấy chân thân của ta, tại sao lại không thử đi ? Pháp lực không đủ rồi, chính xác là ngươi đang điều tức đúng không ?" ( điều tức: dùng nội công điều hòa cơ thể)
Diệp Thiếu Dương im lặng, rõ ràng là bị hắn nhìn thấy, vừa rồi vì kích hoạt Tượng Thần Chi Lực đã dùng hết pháp lực nên phải âm thầm điều tức không ngờ là bị thấy hắn nhìn thấy hết, một bên như lọt vào trong sương mù cùng nó nói chuyện tào lao chăm chú xem ý đồ di chuyển của hắn, không nghĩ tới là bị hắn nhìn thấy hết, mỉm cười nói : "Đừng chỉ nói ta lúc vừa rồi ngươi dánh nhau với ta ngươi cũng đã hao tổn không ít công lực nhưng ngươi lại " ngoan ngoãn" ở lại đây biểu diễn thuật biến đổi khuôn mặt cho ta xem phải chăng ngươi đã khôi phục công lực ?"
"Không, ta đang đợi người."
Diệp Thiếu Dương cả kinh, trong thâm tâm đang rất bối rối : Cái người hắn đợi chính là Hồ Uy, mà sao tên này dến bây giờ vẫn chưa tới " mỉm cười nói : " Cái người ngươi đến chắc là không đến rồi nếu hắn đến rồi đã sớm xuất thủ "
"Ngươi nói rất đúng. Hôm nay không có thể giết chết ngươi, thật đáng tiếc, sau này ta sẽ tìm ngươi sau Nói xong bóng người trở nên mờ nhạt . . Diệp Thiếu Dương đột nhiên ra tay, hai tay kết ấn, mang toàn bộ pháp lực vừa được khôi phục tập trung đánh ra ngoài . Bạch y nhân giơ cánh tay lên, trong tay áo xuất hiện một luồng khí ngưng trệ đánh tới phá tan pháp lực của Diệp Thiếu Dương, . Diệp Thiếu Dương lui về phía sau hai bước, ngẩng đầu nhìn lại, Bạch y nhân thân ảnh càng lúc càng mờ nhạt, biến thành trạng thái hư vô . Ngoài cửa sổ, mây đen tản đi, trời bắt đầu sáng lên . Làm cho tiết trời thay đổi chinh là hắn !
Diệp Thiếu Dương cảm nhận được đám khí ngư trệ đã dần dần tản đi ngưng trệ khí tức Trong lòng nghĩ ; " Không biết Bạch Y Nhân kia là loại gì nữa . nghĩ nơi này không thể ở lâu được, Diệp Thiếu Dương dứt khoát đem tượng thần Mao Quân nhét vào ba lô, đi vào nhà chính, đầu tiên là tìm Dây Câu Hồn, phát hiện không có một ai giật mình hỏi :
"Tiểu Quỷ đi đâu rồi ?"
"Đã chạy từ trước rồi" Tạ Vũ Tình trả lời .
Diệp Thiếu Dương nhặt Dây Câu Hồn cùng mấy đông Đúc Mẫu và Ấn Tì Hưu sau đó cùng đoàn người đi ra
Trải qua vô số việc nguy hiểm như vậy Bí Thư Chi Bộ Thôn cùng hai cahus trai vẫn chưa hết nỗi khiếp sợ trên khuôn mặt dựa vào tường chân không nhúc nhích . Diệp Thiếu Dương xem bộ dạng này lắc đầu bảo: Đã nói rồi không nghe bảo là đi về đi giờ ở đây đã bị mất hồn, giời ta lại phải giúp các ngươi định hồn " Nói xong, từ trong ba lô lấy ra một khối Long Tiên Hương, dùng móng tay lấy một chút, bôi vào huyệt thái dương từng người, lại vẽ một đạo ngưng hồn phù, bật lửa hơ tấm linh phù trước mặt cả 3 người một lúc, tuy rằng trong cơ thể pháp lực suy yếu, nhưng nhưng dùng mấy pháp thuật đơn giản như thế này không phải là không làm được .
Đúng lúc này, bóng trắng bay tới đi theo hắn là một đạo Tà Linh vào trợ giúp, sau một giây đồng hồ, hai mắt tượng thần bỗng nhiên phát sáng phát ra một đạo kim quang bắn về phía Tà Linh . Một chấn động lớn xảy ra đạo kim quang và đám tà Linh lao vào nhau tạo ra một tiếng nổ lớn, Bùm Diệp Thiếu Dương lại lần nữa bị đánh bay ra ngoài, cả thân bay vào tường rồi rơi xuống trong miệng phun ra một ngụm máu Sau khi rơi xuống dất, chẳng quan tâm chính mình, tranh thủ thời gian đứng lên, nhìn tượng thần vẫn còn nguyên vẹn,, "May mắn may mắn, tổ sư gia không có việc gì, bằng không thì ta phiền toái lớn rồi sư phụ mà biết thì có mà ăn đủ . Ngẩng đầu nhìn lại, vô số tro bụi bay lả tả xuống đất, một cái bóng người đang đứng về phía cửa ra không phải người mà là một cái trường bào ( áo choàng dài) bay phất phơ trong không trung càng nhìn xuống dưới càng thấy trong suốt không nhìn thấy chân đâu . . Trường bào bên trên là mũ liền với y phục, Bạch y nhân hơn nửa khuôn mặt là bị ẩn sau mũ, chỉ lộ ra một cái miệng màu đỏ tươi . "Là ngươi?" Diệp Thiếu Dương mày nhăn lại ra, liếc nhận ra, đối diện với mình là bóng trắng hôm gặp ở Hiệu Thuôc Đông Y trong hầm lúc gặp tên gia hỏa, hôm đó Diệp thiếu Dương đã tiêu diệt một vòng thần thức của nó, Hôm nay đứng đối phó chắc chắn là nguyên dạng của nó !
"Diệp Thiên Sư, ngươi thật là giảo hoạt ." Bạch y nhân mở miệng nói ra, âm thanh bây giờ nghe rõ ràng hơn nhiều so với lúc trước nam không ra nam nữ không ra nữ .
"Ngươi giả vờ rút đi để ta đuổi theo thực chất là muốn dụ ta tới i dùng Tượng Thần chi thuật phá thuật che dấu của ta, một chiêu này của ngươi dã khiến ta bị lừa, khá khen cho nhà ngươi
." "Nếu không dùng cách đó sao dẫn dụ được ngươi, phá thật che dấu của ngươi, một giây cũng tốt chứ sao, chỉ là hôm nay ta không mang Long Tuyền Kiếm sợ một kích không giết được ngươi nên mới phải làm như vậy ."
Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm vào nó vào mũ trùm đầu hé nửa khuôn mặt của Bạch Y Nhân nói "Tuy nhiên ta biết rõ ngươi sẽ không nói nhưng vẫn muốn biết ngươi đến đây cùng với người nào, không đúng, phải nói, ngươi là cái gì. . . Đồ đồ vật ?" Bạch Y Nhân duỗi ngón tay thon dài nhưng xương xẩu cởi bỏ mũ trùm đầu, lộ ra một cái đầu lâu màu xanh lá ."Ngươi muốn nhìn chính là cái này sao " Diệp Thiếu Dương nhìn theo nhất cử nhất động của hắn nói : " Đây không phải chân thân của ngươi". Bạch y nhân khanh khách cười rộ lên, dùng hai tay kẹp đầu vào giữ dùng dức nghiền nát đầu thành một đám bột mịn, một cái đầu khác từ dưới cổ mọc lên một cái đầu quái vật mặt đen có sừng dài ."Hoặc là, thế này "Ngừng một hồi, nó đem ngón tay cắm vào cằm rồi dùng lục kéo lên xé nát da mặt, không có gì ì. Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, "Ngươi ưa thích chơi trò biến đổi khuôn mặt nhỉ rất thú vị tiếp tục đi " Miệng nói ra để tự chấn an mình nhưng trong đầu cực kỳ hoảng sợ, quỷ quái chính xác là có thể biến hóa hình dnagj nhưng đối với tên này mỗi khi hắn biến đổi khí tức trên người đều thay đổi : Lúc hắn biến thành đầu lâu xanh, trên người tràn ngập Thi khí khi biến thành mặt đen trên người tràn ngập yêu khí, về sau khi biến thành quỷ khô mặt thì trên người hắn xuất hiện Quỷ khí . . . ( WTF gặp boss rồi) Nhưng tất cả hình dáng đấy đều là chân thân của hắn ? Có phải nói nó mỗi biến một lần, đều trở thành chân thân của nó . Bất kể hắn là cái gì đi chăng nữa cũng thật sự đáng sợ Lúc hứn biến về bộ dạng lúc ban đầu trên người lập tức biến mất quỷ khí bao quanh lấy hắn là một luồng khí tức thần bí .
Hắn chậm rãi hé miệng, phát ra tiếng cười khanh khách nói:
"Ngươi có Thiên Thông Nhãn, có thể nhìn thấy chân thân của ta, tại sao lại không thử đi ? Pháp lực không đủ rồi, chính xác là ngươi đang điều tức đúng không ?" ( điều tức: dùng nội công điều hòa cơ thể)
Diệp Thiếu Dương im lặng, rõ ràng là bị hắn nhìn thấy, vừa rồi vì kích hoạt Tượng Thần Chi Lực đã dùng hết pháp lực nên phải âm thầm điều tức không ngờ là bị thấy hắn nhìn thấy hết, một bên như lọt vào trong sương mù cùng nó nói chuyện tào lao chăm chú xem ý đồ di chuyển của hắn, không nghĩ tới là bị hắn nhìn thấy hết, mỉm cười nói : "Đừng chỉ nói ta lúc vừa rồi ngươi dánh nhau với ta ngươi cũng đã hao tổn không ít công lực nhưng ngươi lại " ngoan ngoãn" ở lại đây biểu diễn thuật biến đổi khuôn mặt cho ta xem phải chăng ngươi đã khôi phục công lực ?"
"Không, ta đang đợi người."
Diệp Thiếu Dương cả kinh, trong thâm tâm đang rất bối rối : Cái người hắn đợi chính là Hồ Uy, mà sao tên này dến bây giờ vẫn chưa tới " mỉm cười nói : " Cái người ngươi đến chắc là không đến rồi nếu hắn đến rồi đã sớm xuất thủ "
"Ngươi nói rất đúng. Hôm nay không có thể giết chết ngươi, thật đáng tiếc, sau này ta sẽ tìm ngươi sau Nói xong bóng người trở nên mờ nhạt . . Diệp Thiếu Dương đột nhiên ra tay, hai tay kết ấn, mang toàn bộ pháp lực vừa được khôi phục tập trung đánh ra ngoài . Bạch y nhân giơ cánh tay lên, trong tay áo xuất hiện một luồng khí ngưng trệ đánh tới phá tan pháp lực của Diệp Thiếu Dương, . Diệp Thiếu Dương lui về phía sau hai bước, ngẩng đầu nhìn lại, Bạch y nhân thân ảnh càng lúc càng mờ nhạt, biến thành trạng thái hư vô . Ngoài cửa sổ, mây đen tản đi, trời bắt đầu sáng lên . Làm cho tiết trời thay đổi chinh là hắn !
Diệp Thiếu Dương cảm nhận được đám khí ngư trệ đã dần dần tản đi ngưng trệ khí tức Trong lòng nghĩ ; " Không biết Bạch Y Nhân kia là loại gì nữa . nghĩ nơi này không thể ở lâu được, Diệp Thiếu Dương dứt khoát đem tượng thần Mao Quân nhét vào ba lô, đi vào nhà chính, đầu tiên là tìm Dây Câu Hồn, phát hiện không có một ai giật mình hỏi :
"Tiểu Quỷ đi đâu rồi ?"
"Đã chạy từ trước rồi" Tạ Vũ Tình trả lời .
Diệp Thiếu Dương nhặt Dây Câu Hồn cùng mấy đông Đúc Mẫu và Ấn Tì Hưu sau đó cùng đoàn người đi ra
Trải qua vô số việc nguy hiểm như vậy Bí Thư Chi Bộ Thôn cùng hai cahus trai vẫn chưa hết nỗi khiếp sợ trên khuôn mặt dựa vào tường chân không nhúc nhích . Diệp Thiếu Dương xem bộ dạng này lắc đầu bảo: Đã nói rồi không nghe bảo là đi về đi giờ ở đây đã bị mất hồn, giời ta lại phải giúp các ngươi định hồn " Nói xong, từ trong ba lô lấy ra một khối Long Tiên Hương, dùng móng tay lấy một chút, bôi vào huyệt thái dương từng người, lại vẽ một đạo ngưng hồn phù, bật lửa hơ tấm linh phù trước mặt cả 3 người một lúc, tuy rằng trong cơ thể pháp lực suy yếu, nhưng nhưng dùng mấy pháp thuật đơn giản như thế này không phải là không làm được .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.