Chương 419: Công chúa mỹ nhân ngư
Thanh Tử
30/03/2018
Một lát sau, quả cam buông tay ra, Diệp Thiếu Dương cũng không có cảm giác gì trên trán
Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như ngạc nhiên phát hiện, vết thương trên trán Diệp Thiếu Dương cư nhiên biến mất 1 cách kỳ lạ
Diệp Thiếu Dương sờ sờ thái dương trơn bóng của mình, nhìn Quả cam cười cười rồi cảm ơn
"Ngươi ở trong nước nếu ra ngoài thì có thể ở trên bờ được bao lâu?"
"Mười hai canh giờ "
Quả cam sợ Diệp Thiếu Dương đổi ý, liền nói: "Ta cũng không cần quá nhiều nước đâu cũng chẳng sợ dùng vòi sen tắm,mỗi ngày chỉ cần mười phút là được, thật sự sẽ không gây phiền toái đâu."
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, lại hỏi: "Ngươi không cần thiết sống ở biển sao?"
Quả cam lắc đầu
"Chỉ cần nơi nào có nước đều được, sinh hoạt ở biển, một là còn nhỏ vì phải bảo đảm an toàn, 2 là biển sâu nên nước tương đối sạch sẽ, giao nhân chúng ta đều có thói quen ở sạch, không thích nước dơ bẩn với lại ở biển sâu, tu luyện cũng thuận tiện hơn."
"Hả, trong tộc nhà ngươi. . . ngươi Còn người thân sao?"
Quả cam gật gật đầu, "Chúng ta là 1 tộc, tất cả đều sống trên đảo âm u của Đông Hải, chúng ta sinh hoạt, mô phỏng giống nhân loại vậy, cũng có rất nhiều bộ lạc, phụ thân ta là một thủ lĩnh của 1 đại bộ lạc, lão đại,nếu người có khó khăn gì, ta có thể thuyết phục cha ta dẫn dắt tộc nhân đến giúp người, giao nhân chúng ta rất đồng lòng."
Trời ơi ! ! chính mình đã cứu 1 công chúa mỹ nhân ngư sao? Đây không phải là truyện cổ tích đó chứ?
Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nhìn quả cam nói: "Ngươi nhớ nhà sao? Thành thật trả lời nhanh."
Quả cam trong mắt xuất hiện một tia ảm đạm, cúi đầu, nhưng rất mau lại ngẩng mặt lên, kiên định nhìn Diệp Thiếu Dương, nói:
" lão đại đã cứu ta, nếu ta không báo ân, mà lại tính trở về ngay thì tất cả tộc nhân sẽ kỳ thị ta, ta là người của lão đại, lão đại đi đâu, ta lập tức sẽ đi theo."
Mã Thừa nghe thế, thật sự nhịn không được cười nói một câu: "Diệp Thiếu Dương ngươi cứ từ từ đi, nhân gia cả người đều là của ngươi rồi đó!"
Diệp Thiếu Dương hung hăng trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, nói với quả cam
: "Không cần phải làm như vậy, ngươi và người nhà xa cách đã lâu, nếu đi theo ta thì trong lòng của ta cũng sẽ cảm thấy bất an, ta nói có đúng không ? , lại nói. . ngươi cũng không bạn trai, ta cũng không có lão bà, ai da ai da! ! ! ý của ta là, hai ta mà luôn ở bên nhau,sẽ đều tìm không thấy đối tượng của nhau, ta nói vậy có phải đúng không?"
Quả cam nhíu mày nói: "Vì sao?"
"Ngươi xinh đẹp như vậy, thì có cô gái nào mà dám đến gần ta, chẳng lẽ ngươi muốn ta phải ở giá suốt đời sao?"
Vì muốn tăng mạnh hiệu quả, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn Chu Tĩnh Như, nói: "Ngươi không tin hỏi cô ấy một chút, nếu cô ấy là bạn gái của ta, chẳng lẽ cô ấy sẽ đồng ý để cho ngươi ở bên cạnh ta hằng ngày sao "
"Tôi không phải bạn gái của anh ấy, tôi cũng không biết,"
Chu Tĩnh Như hơi cúi đầu, tiếp theo lại nhỏ giọng nói: "chuyên này khẳng định là cũng không tiện. . ."
"Ngươi xem đó, ta có nói sai đâu"
Diệp Thiếu Dương nhìn quả cam hướng dẫn từng bước, "Ngươi về nhà đi, tiếp tục tu luyện, chờ đến lúc ta yêu cầu ngươi trợ giúp, sẽ dùng hồn ấn triệu hoán ngươi tới hỗ trợ, cách này rất tốt. Đến lúc đó ngươi còn có thể mang cả tộc nhân cùng nhau tơi đây hỗ trợ cho ta, đây mới là yêu cầu của ta, đã hiểu chưa?"
"Chính là vậy sao. . ." Quả cam điềm đạm đáng yêu nhìn hắn, "Ta cứ tưởng sẽ cùng lão đại ở bên nhau."
"Ngươi kêu ta là lão đại rồi, phải phục tùng mọi chuyện ta an bài, chuyện này như vậy coi như xong, chờ ta yêu cầu ngươi trợ giúp, ta sẽ nhất định lại tìm ngươi ." Diệp Thiếu Dương dùng lời lẽ chân thật nói
Quả cam mếu máo, nói: "Lão đại ngươi lợi hại như vậy, như thế thì chẳng bao giờ yêu cầu ta trợ giúp đâu ."
"cái này không nhất định, đừng nói Quỷ Vực, nhân gian quỷ khấu, tà thần, đều không phải dễ đối phó, nói không chừng ta sẽ mau tìm đến ngươi thôi."
Quả cam không tình nguyện gật gật đầu.
Diệp Thiếu Dương thở dài một cái, cuối cùng cũng đã thuyết phục thành công, nhìn nàng một cái, nói: " cái dạng ngươi thế này, ở đây không tiện, ngươi vào bồn tắm đi."
"Không, đã lâu không có ngủ trên giường, ta muốn đi ngủ một chút." Nói xong bò lên trên giường, chui vào trong chăn, nhắm mắt lại, chỉ lộ ra đầu và hai vai ngọc, làn da bắt đầu có một ánh sáng hoa hồng lưu động.
Diệp Thiếu Dương lập tức nhìn ra, nàng đang tu luyện, bất quá dùng phương thức ngủ để tu luyện, thật đúng là hiếm thấy, chuyện này cũng quá hạnh phúc, trách không được nàng, mới thành người mười tám năm, mà có tu vi lớn như vậy, hoá ra là mỗi ngày đều ngủ để tu luyện .
Lại nhìn thoáng qua, tóc quả cam đẹp lưu luyến, mắt sáng nhắm chặt, xứng với khuôn mặt diễm lệ, Diệp Thiếu Dương liền nhớ tới ba chữ: mỹ nhân ngủ
Thật là. . . quá đẹp đi mất
Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, có điểm ngượng ngùng nhìn Chu Tĩnh Như, lần này Chu Tĩnh Như không làm mặt lạnh, ngược lại nhìn hắn cười cười, "Mỹ nữ ai nhìn cũng đều phải thích, không có gì lạ đâu,anh có thể để nàng rời đi, không giữ lại bên người, đã. . . Thực là 1 quân tử rồi."
Diệp Thiếu Dương trong lòng thoải mái, chỉ cần có người lý giải cho mình thì liền vui vẻ
"cô có thể, nghĩ cách làm sao mặt quần áo cho nàng ko ?" Nghe xong Chu Tĩnh Như tỏ thái độ, Diệp Thiếu Dương cũng không hề tị hiềm.
Chu Tĩnh Như hào phóng gật gật đầu, lấy di động ra, gọi điện thoại phân phó .
Diệp Thiếu Dương nhìn Mã Thừa vẻ mặt cổ quái biểu tình, nói: "Muốn nói cái gì?"
"Không có gì." Mã Thừa nhún nhún vai, nhìn hắn, vừa muốn nói chuyện chính sự thì di động Diệp Thiếu Dương vang lên, là Tạ Vũ Tình gọi điện thoại, nói mình đã đến "Kim hoàng cung", hỏi hắn ở phòng nào, Diệp Thiếu Dương nói với nàng, chỉ nhớ rõ tầng trệt, phòng nào thì không nhớ được.
Diệp Thiếu Dương trực tiếp mở cửa, đứng ở hướng cửa thang máy, giơ di động hô lớn "chỗ này !"
Tạ Vũ Tình đi tới, buồn bực nói: "Ngươi làm sao biết ta lên lầu?"
Diệp Thiếu Dương mí mắt vừa lật, "cô nói chuyện lớn tiếng như vậy, cách 1 lầu ta cũng nghe thấy hết, vào đi."
Tạ Vũ Tình vào gian sau, liếc mắt một cái nhìn Chu Tĩnh Như, lập tức thân thiết đi lên tiếp đón.
Từ sau khi diệp thiếu dương ở nhà Trang Vũ Ninh, hai cô nương này trở thành đồng minh, gặp mặt nhiệt tình phi thường, làm cho Diệp Thiếu Dương không hiểu nữ nhân sao kỳ lạ .
"Đây là. . ." Tạ Vũ Tình vừa nhấc đầu, nhìn trên giường có 1 mỹ nữ, nhìn qua giống như là không mặc quần áo, đương trường ngơ ngẩn, đột nhiên nhớ tới đây là phòng của Diệp Thiếu Dương, liền làm mặt lạnh, hướng Diệp Thiếu Dương nhướng nhướng chân mày, "Đây là chuyện gì?"
Chu Tĩnh Như chạy nhanh tới giải thích, Tạ Vũ Tình trong lòng an tâm, nghĩ Diệp Thiếu Dương vui chơi cùng công chúa mỹ nhân ngư
Từ sau khi quả camxuất hiện, vẫn luôn bị giễu cợt đến bây giờ, Diệp Thiếu Dương thực rất khó chịu, bất đắc dĩ nói: "Đừng nghĩ bậy bạ, cô có chuyện gì nói nhanh đi."
Tạ Vũ Tình lúc này mới nói: "vụ Án này, hoàn toàn kết thúc, tuy rằng không thể dựa theo quy trình thường để kết án, nhưng thượng cấp lúc sau nhìn thấy có rất nhiều vật chứng, cũng hoàn toàn tin tưởng, dù sao Hồ Uy cũng đã chết, nhưng phải có biện pháp chấm dứt án kiện, phải có trình tự"
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: "Mặc kệ,cứ bảo là hắn sợ tội nên tự sát, nhất định phải đem Hồ Uy định thành tội phạm giết người!"
Mã Thừa cùng Chu Tĩnh Như ngạc nhiên phát hiện, vết thương trên trán Diệp Thiếu Dương cư nhiên biến mất 1 cách kỳ lạ
Diệp Thiếu Dương sờ sờ thái dương trơn bóng của mình, nhìn Quả cam cười cười rồi cảm ơn
"Ngươi ở trong nước nếu ra ngoài thì có thể ở trên bờ được bao lâu?"
"Mười hai canh giờ "
Quả cam sợ Diệp Thiếu Dương đổi ý, liền nói: "Ta cũng không cần quá nhiều nước đâu cũng chẳng sợ dùng vòi sen tắm,mỗi ngày chỉ cần mười phút là được, thật sự sẽ không gây phiền toái đâu."
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, lại hỏi: "Ngươi không cần thiết sống ở biển sao?"
Quả cam lắc đầu
"Chỉ cần nơi nào có nước đều được, sinh hoạt ở biển, một là còn nhỏ vì phải bảo đảm an toàn, 2 là biển sâu nên nước tương đối sạch sẽ, giao nhân chúng ta đều có thói quen ở sạch, không thích nước dơ bẩn với lại ở biển sâu, tu luyện cũng thuận tiện hơn."
"Hả, trong tộc nhà ngươi. . . ngươi Còn người thân sao?"
Quả cam gật gật đầu, "Chúng ta là 1 tộc, tất cả đều sống trên đảo âm u của Đông Hải, chúng ta sinh hoạt, mô phỏng giống nhân loại vậy, cũng có rất nhiều bộ lạc, phụ thân ta là một thủ lĩnh của 1 đại bộ lạc, lão đại,nếu người có khó khăn gì, ta có thể thuyết phục cha ta dẫn dắt tộc nhân đến giúp người, giao nhân chúng ta rất đồng lòng."
Trời ơi ! ! chính mình đã cứu 1 công chúa mỹ nhân ngư sao? Đây không phải là truyện cổ tích đó chứ?
Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nhìn quả cam nói: "Ngươi nhớ nhà sao? Thành thật trả lời nhanh."
Quả cam trong mắt xuất hiện một tia ảm đạm, cúi đầu, nhưng rất mau lại ngẩng mặt lên, kiên định nhìn Diệp Thiếu Dương, nói:
" lão đại đã cứu ta, nếu ta không báo ân, mà lại tính trở về ngay thì tất cả tộc nhân sẽ kỳ thị ta, ta là người của lão đại, lão đại đi đâu, ta lập tức sẽ đi theo."
Mã Thừa nghe thế, thật sự nhịn không được cười nói một câu: "Diệp Thiếu Dương ngươi cứ từ từ đi, nhân gia cả người đều là của ngươi rồi đó!"
Diệp Thiếu Dương hung hăng trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, nói với quả cam
: "Không cần phải làm như vậy, ngươi và người nhà xa cách đã lâu, nếu đi theo ta thì trong lòng của ta cũng sẽ cảm thấy bất an, ta nói có đúng không ? , lại nói. . ngươi cũng không bạn trai, ta cũng không có lão bà, ai da ai da! ! ! ý của ta là, hai ta mà luôn ở bên nhau,sẽ đều tìm không thấy đối tượng của nhau, ta nói vậy có phải đúng không?"
Quả cam nhíu mày nói: "Vì sao?"
"Ngươi xinh đẹp như vậy, thì có cô gái nào mà dám đến gần ta, chẳng lẽ ngươi muốn ta phải ở giá suốt đời sao?"
Vì muốn tăng mạnh hiệu quả, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn Chu Tĩnh Như, nói: "Ngươi không tin hỏi cô ấy một chút, nếu cô ấy là bạn gái của ta, chẳng lẽ cô ấy sẽ đồng ý để cho ngươi ở bên cạnh ta hằng ngày sao "
"Tôi không phải bạn gái của anh ấy, tôi cũng không biết,"
Chu Tĩnh Như hơi cúi đầu, tiếp theo lại nhỏ giọng nói: "chuyên này khẳng định là cũng không tiện. . ."
"Ngươi xem đó, ta có nói sai đâu"
Diệp Thiếu Dương nhìn quả cam hướng dẫn từng bước, "Ngươi về nhà đi, tiếp tục tu luyện, chờ đến lúc ta yêu cầu ngươi trợ giúp, sẽ dùng hồn ấn triệu hoán ngươi tới hỗ trợ, cách này rất tốt. Đến lúc đó ngươi còn có thể mang cả tộc nhân cùng nhau tơi đây hỗ trợ cho ta, đây mới là yêu cầu của ta, đã hiểu chưa?"
"Chính là vậy sao. . ." Quả cam điềm đạm đáng yêu nhìn hắn, "Ta cứ tưởng sẽ cùng lão đại ở bên nhau."
"Ngươi kêu ta là lão đại rồi, phải phục tùng mọi chuyện ta an bài, chuyện này như vậy coi như xong, chờ ta yêu cầu ngươi trợ giúp, ta sẽ nhất định lại tìm ngươi ." Diệp Thiếu Dương dùng lời lẽ chân thật nói
Quả cam mếu máo, nói: "Lão đại ngươi lợi hại như vậy, như thế thì chẳng bao giờ yêu cầu ta trợ giúp đâu ."
"cái này không nhất định, đừng nói Quỷ Vực, nhân gian quỷ khấu, tà thần, đều không phải dễ đối phó, nói không chừng ta sẽ mau tìm đến ngươi thôi."
Quả cam không tình nguyện gật gật đầu.
Diệp Thiếu Dương thở dài một cái, cuối cùng cũng đã thuyết phục thành công, nhìn nàng một cái, nói: " cái dạng ngươi thế này, ở đây không tiện, ngươi vào bồn tắm đi."
"Không, đã lâu không có ngủ trên giường, ta muốn đi ngủ một chút." Nói xong bò lên trên giường, chui vào trong chăn, nhắm mắt lại, chỉ lộ ra đầu và hai vai ngọc, làn da bắt đầu có một ánh sáng hoa hồng lưu động.
Diệp Thiếu Dương lập tức nhìn ra, nàng đang tu luyện, bất quá dùng phương thức ngủ để tu luyện, thật đúng là hiếm thấy, chuyện này cũng quá hạnh phúc, trách không được nàng, mới thành người mười tám năm, mà có tu vi lớn như vậy, hoá ra là mỗi ngày đều ngủ để tu luyện .
Lại nhìn thoáng qua, tóc quả cam đẹp lưu luyến, mắt sáng nhắm chặt, xứng với khuôn mặt diễm lệ, Diệp Thiếu Dương liền nhớ tới ba chữ: mỹ nhân ngủ
Thật là. . . quá đẹp đi mất
Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, có điểm ngượng ngùng nhìn Chu Tĩnh Như, lần này Chu Tĩnh Như không làm mặt lạnh, ngược lại nhìn hắn cười cười, "Mỹ nữ ai nhìn cũng đều phải thích, không có gì lạ đâu,anh có thể để nàng rời đi, không giữ lại bên người, đã. . . Thực là 1 quân tử rồi."
Diệp Thiếu Dương trong lòng thoải mái, chỉ cần có người lý giải cho mình thì liền vui vẻ
"cô có thể, nghĩ cách làm sao mặt quần áo cho nàng ko ?" Nghe xong Chu Tĩnh Như tỏ thái độ, Diệp Thiếu Dương cũng không hề tị hiềm.
Chu Tĩnh Như hào phóng gật gật đầu, lấy di động ra, gọi điện thoại phân phó .
Diệp Thiếu Dương nhìn Mã Thừa vẻ mặt cổ quái biểu tình, nói: "Muốn nói cái gì?"
"Không có gì." Mã Thừa nhún nhún vai, nhìn hắn, vừa muốn nói chuyện chính sự thì di động Diệp Thiếu Dương vang lên, là Tạ Vũ Tình gọi điện thoại, nói mình đã đến "Kim hoàng cung", hỏi hắn ở phòng nào, Diệp Thiếu Dương nói với nàng, chỉ nhớ rõ tầng trệt, phòng nào thì không nhớ được.
Diệp Thiếu Dương trực tiếp mở cửa, đứng ở hướng cửa thang máy, giơ di động hô lớn "chỗ này !"
Tạ Vũ Tình đi tới, buồn bực nói: "Ngươi làm sao biết ta lên lầu?"
Diệp Thiếu Dương mí mắt vừa lật, "cô nói chuyện lớn tiếng như vậy, cách 1 lầu ta cũng nghe thấy hết, vào đi."
Tạ Vũ Tình vào gian sau, liếc mắt một cái nhìn Chu Tĩnh Như, lập tức thân thiết đi lên tiếp đón.
Từ sau khi diệp thiếu dương ở nhà Trang Vũ Ninh, hai cô nương này trở thành đồng minh, gặp mặt nhiệt tình phi thường, làm cho Diệp Thiếu Dương không hiểu nữ nhân sao kỳ lạ .
"Đây là. . ." Tạ Vũ Tình vừa nhấc đầu, nhìn trên giường có 1 mỹ nữ, nhìn qua giống như là không mặc quần áo, đương trường ngơ ngẩn, đột nhiên nhớ tới đây là phòng của Diệp Thiếu Dương, liền làm mặt lạnh, hướng Diệp Thiếu Dương nhướng nhướng chân mày, "Đây là chuyện gì?"
Chu Tĩnh Như chạy nhanh tới giải thích, Tạ Vũ Tình trong lòng an tâm, nghĩ Diệp Thiếu Dương vui chơi cùng công chúa mỹ nhân ngư
Từ sau khi quả camxuất hiện, vẫn luôn bị giễu cợt đến bây giờ, Diệp Thiếu Dương thực rất khó chịu, bất đắc dĩ nói: "Đừng nghĩ bậy bạ, cô có chuyện gì nói nhanh đi."
Tạ Vũ Tình lúc này mới nói: "vụ Án này, hoàn toàn kết thúc, tuy rằng không thể dựa theo quy trình thường để kết án, nhưng thượng cấp lúc sau nhìn thấy có rất nhiều vật chứng, cũng hoàn toàn tin tưởng, dù sao Hồ Uy cũng đã chết, nhưng phải có biện pháp chấm dứt án kiện, phải có trình tự"
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: "Mặc kệ,cứ bảo là hắn sợ tội nên tự sát, nhất định phải đem Hồ Uy định thành tội phạm giết người!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.