Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1320: Lựa chọn của hà dương (2)

Thanh Tử

28/09/2018

“Năng lực gặp tình huống quyết đoán của anh thật sự quá mạnh, tôi không phải khen anh, ở loại thời điểm đó, anh thế mà lại nhìn thấu kế hoạch của chúng tôi, ở thời điểm anh dùng một luồng thần thức làm mồi dụ, chúng tôi đã định sẵn phải bị đánh bại.”

Hà Dương cười khổ: “Hiện tại nghĩ đến, lúc trước lão vu bà thiết kế kế hoạch hại anh, thật sự là ngu xuẩn đến cực điểm, chơi với lửa bị lửa thiêu”.

Diệp Thiếu Dương mỉm cười, “Cô đừng khen tôi mãi, nói về chính cô một chút, cô... Lúc ban đầu nói những thứ kia với tôi, đều là lừa tôi?”

“Nửa thật nửa giả, về lai lịch của tôi, là thật, tôi vốn là đệ tử quang minh ẩn tu hội, theo mấy đồng môn của tôi đến điều tra Linh tu hội, đảm đương nằm vùng... Chúng tôi ở lúc tiến vào âm sào, toàn quân bị diệt, chỉ có một mình tôi sống sót, thẳng đến nơi đây, điều tôi nói đều là thật.

Anh lúc ấy còn từng nghi ngờ, vì sao tôi có biện pháp trốn ra, không sai, cái này thật ra cũng là chỗ tôi không thể tự bào chữa, bởi vì chân tướng là... tôi bị bắt lại.”

Nói tới đây, Hà Dương ngẩng đầu, hướng Diệp Thiếu Dương buồn bã cười.

Diệp Thiếu Dương tay chống cằm, nghĩ đến tình huống ngay lúc đó, quả thực như lời cô ấy nói.

“Sau đó bọn họ thay nhau tẩy não cho tôi, để tôi nghe giáo lí linh tinh, nhưng tôi chưa từng tín ngưỡng Thông Minh thần, nếu không ta hiện tại nên tuẫn đạo, cũng sẽ không nói những thứ này với anh. Bọn họ đả động tôi, là một số bí pháp tu luyện vu thuật, cùng các loại tài nguyên tu luyện...

Nói cách khác, tôi là vì có cơ hội trở nên mạnh hơn, mới quy thuận bọn họ, tựa như người giàu có bao nuôi vợ bé, cũng không phải thật lòng thích hắn, chỉ là thích tiền của hắn. Tôi nói như vậy, hai người nhất định hiểu.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Thật ra loại quan hệ này mới là củng cố nhất, chỉ cần bọn họ còn có chỗ hấp dẫn cô, thì vĩnh viễn không cần lo lắng cô làm phản.”

“Đúng vậy, tôi chính là nô bộc cao cấp bên người lão vu bà.”

Hà Dương nói với Diệp Thiếu Dương: “Thật ra lúc ban đầu, kế hoạch lão vu bà nhằm vào anh không là như thế này, nhưng giữa đường có biến cố, mới để tôi lâm thời xuất mã, lập ra một đống lời nói dối, dẫn anh vào bẫy, làm như vậy tuy càng dễ đạt tới mục tiêu hơn, nhưng lỗ hổng cũng rất rõ ràng, Nhuế tiểu thư rất thông minh, tôi thua... cũng là không oán không hối hận.”

Diệp Thiếu Dương nhìn cô ta, trong lòng cũng thở dài, lại một người bị dục vọng hủy diệt, đáng tiếc một thân pháp lực.

Nhuế Lãnh Ngọc hỏi cô ta: “Tổng hội Linh tu hội các người ở nơi nào?”

Hà Dương lắc đầu: “Tôi thật sự không biết, tổng hội phi thường bí ẩn, câu thông với phân hội, từ trước tới giờ đều chỉ thông qua lão vu bà và Dương Bân, không mượn tay bất luận kẻ nào, cho dù lần này thiết kế bắt Diệp thiên sư, cũng hoàn toàn do phân hội phụ trách, tổng hội không có người tham gia.”

“Rất thông minh nha...” Nhuế Lãnh Ngọc lẩm bẩm, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái: “Chỉ hai người đó nắm giữ manh mối, đều bị anh diệt rồi, lần này hay rồi!”



Diệp Thiếu Dương lui đầu không dám nói lời nào.

Hà Dương nói: “Không trách Diệp thiên sư, Dương Bân cùng lão vu bà, là tuyệt đối sẽ không nói cho cô tin tức tổng hội, bọn họ mới là tín đồ trung thành nhất.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Thật sự một chút manh mối cũng không có sao?”

Hà Dương nghĩ nghĩ nói: “Lúc trước anh tới kiểm tra sức khoẻ, rút một ống tiêm máu, bị Dương Bân tự mình đưa đi tổng hội rồi, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn có thể ‘tiện đường’ đưa Nhuế tiểu thư về.”

Diệp Thiếu Dương vỗ ót, mình đã quên chi tiết này, cả kinh nói: “Bọn họ muốn chính là máu của tôi, không phải đã chiếm được rồi sao!”

“Một ống tiêm đương nhiên không đủ dùng, kế hoạch của bọn họ lúc trước, là diệt thiên hồn của anh, đem anh nuôi lên, không ngừng rút máu.”

“Đệch, coi tôi là lợn rồi!”

Hà Dương nói: “Về tổng hội, điều tôi duy nhất biết đến chính là, địa chỉ hẳn là ở vùng duyên hải phía nam.”

“Vùng duyên hải phía nam...” Diệp Thiếu Dương trầm ngâm, phạm vi này quá lớn.Nhuế Lãnh Ngọc hỏi Hà Dương: “Cô còn có cái gì để nói không?”

Hà Dương cúi đầu, trầm ngâm một lát nói: “Hết rồi, thi thể của tôi còn ở trong tòa nhà, hy vọng hai người có thể an táng tôi, nơi nào cũng được, tốt nhất... có thể cùng an táng với Dương Bân.”

Dương Bân?

Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên nhìn cô, “Vì sao?”

“Đây là việc riêng, tôi không muốn nói, về phần hồn phách của tôi... Tùy tiện hai người xử trí là được.”

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Tôi cũng không xử trí cô, cô lúc còn sống tạo nhân quả rõ ràng cả, trên sổ sinh tử đều có, tự nhiên có người của Thiên Tử điện tính với cô. Cô cũng là người Hoa Hạ, bất luận tín ngưỡng, tôi đưa cô đi âm ty, chung quy không ý kiến gì chứ?”

Hà Dương gật gật đầu.”Đa tạ.”

Diệp Thiếu Dương cũng không nói nhiều, vẽ một tấm Dẫn Hồn Phù, ném ra ngoài.



Hà Dương đứng dậy bám lên, trước khi chia tay, nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, âm u nói: “Thật sự đáng tiếc, tôi không sớm một chút quen biết mấy người, nếu không có lẽ sẽ không là kết cục này... Diệp thiên sư, cho dù anh không tìm thấy tổng hội Linh tu hội, bọn họ cũng tới tìm anh, tuyệt đối phải cẩn thận, tổng hội linh mẫu, là vu sư hiếm có trên đời, không phải lão vu bà này có thể so sánh...”

Thanh âm còn chưa biến mất, bóng người đã hoàn toàn bám vào ở trên Dẫn Hồn Phù, hướng phía Bắc bay đi.

Diệp Thiếu Dương dùng sức phun ra một hơi, lại tiễn bước một người.

“Cô ta rất đáng tiếc, khổ vì tình.” Nhuế Lãnh Ngọc nhìn Dẫn Hồn Phù bay đi, thở dài.

“Đúng vậy... Ặc không đúng, có gì quan hệ với tình?”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Cô ta thích ai, anh nhìn không ra sao?”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhìn nàng, “Em là nói... Cô ta thích anh, không thể nào, bọn anh không quen mà.”

“Anh không tự kỷ như vậy sẽ chết sao!” Nhuế Lãnh Ngọc oán hận nói: “Cô ta muốn hợp táng với Dương Bân, tự nhiên là bởi vì thích hắn, không lẽ còn có nguyên nhân gì khác?”

Diệp Thiếu Dương mới nhớ tới chi tiết này, cẩn thận ngẫm lại, ngược lại không sai, hơn nữa Hà Dương không muốn nói kỹ về chuyện này, nói là việc riêng, vậy tám chín phần mười là như thế.

Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên nghĩ đến cái gì, vỗ ót: “Em hiểu rồi, chúng ta đều bị cô ta lừa rồi!”

“A?”

“Em vừa rồi còn đang buồn bực, cô ta thân là pháp sư, không thể ý chí không kiên định như vậy chứ, nếu không cũng sẽ không được quang minh ẩn tu hội phái ra chấp hành loại nhiệm vụ này... Lại nói, Linh tu hội và tổ chức ban đầu của cô ta so sánh, em nghĩ không ra có ưu thế gì, có thể khiến cô ta động tâm làm phản đồ.”

Diệp Thiếu Dương theo nàng nói, cẩn thận suy nghĩ, gật đầu nói: “Cũng đúng, nói chuyện với cô ta cảm giác cô ta không phải loại người bạc tình đó, tận mắt thấy mấy đồng môn sư huynh đệ bị đối phương giết, bản thân ngược lại đầu nhập người ta, anh cảm thấy loại sự tình này không phải cô ta có thể làm được. Nhưng, còn có thể có nguyên nhân gì đây?”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Anh đem chuyện này cùng cô ấy thích Dương Bân kết hợp lại, nghĩ một chút.”

Diệp Thiếu Dương cả kinh, “Em là nói... Cô ta là vì Dương Bân, mới làm phản đồ?”

Nhuế Lãnh Ngọc gật gật đầu, “Đây là hợp lý giải thích nhất. Nếu em vào Linh tu hội này, kéo anh tiến vào, anh sẽ vào không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook