Chương 570: Nữ yêu cứu chủ
Thanh Tử
29/04/2018
Dưa dưa gặp phải cùng loại Quỷ Hồn, trực tiếp bị áp chế, căn bản không đóng góp được sức lực của bản thân, cùng với Tiểu Mã cùng nhau bị sức mạnh của quỷ mẫu áp chế nên giữ ở khoảng cách xa, nóng lòng vội vàng cũng giúp không được, chỉ có thể lo lắng suông .
Tiểu Mã thấy cũng giống như lần trước, thử lại sức lực trong cơ thể, thế nhưng một chút phản ứng cũng không có, không thể làm gì khác hơn là không ngừng dùng ngôn ngữ ô uế mắng Quỷ Mẫu, hi vọng có thể nhiễu loạn sự chú ý của nàng .
Lúc này sắc trời đã hơi sáng, rất nhiều người đã tỉnh ngủ, bởi vì Diệp Thiếu Dương cùng với mọi người đang ở chỗ cao nhất trên núi, vô tình cũng nhìn thấy, từ đằng xa nhìn qua cũng thấy.
Càng ngày càng nhiều người chú ý tới trên núi có chuyện đang sảy ra, mặc dù mọi người không hiểu được nguyên nhân vì sao, nhưng nhìn Diệp Thiếu Dương đám người sống dở chết dở, cũng đoán được đại khái, biết chuyện này vô cùng nguy hiểm, mọi người từ phía xa nhìn lại, cẳn bản không thể giúp được gì, chỉ biết âm thầm cầu nguyện bọn họ sẽ thắng.
"Phốc . . ." Uông ngư cũng bị quỷ khí công tâm, phun ra một búng máu, bị đánh bay ra ngoài .
Chỉ còn lại có Diệp Thiếu Dương, Nhuế Lãnh Ngọc, Nhạc Hằng vẫn đang chống đỡ .
Tượng đá nghiêng một bên . Đem Thất Tinh Long Tuyền kiếm thân kiếm đè xuống, nhìn qua có cảm giác gần như sắp gẫy .
"Không nên, các ngươi không làm được gì đâu, " Quỷ Mẫu nhìn Diệp Thiếu Dương, lạnh lùng nói, "Diệp Thiếu Dương, ngươi không nên lo lắng tính mệnh cho những người này đâu, căn bản kiểu gì cũng không có ai sống sót đâu, đến đây, từ bỏ chống đỡ đi, chúng ta đánh một trận cho ngươi được sảng khoái trước khi chết. . ."
Diệp Thiếu Dương khoanh chân ngồi dưới đất, hai tay nâng chuôi kiếm, cả người gân guốc nổi lên, chân tay run lên bần bật, hiển nhiên là đang phải gánh chịu một áp lực rất lớn, thế nhưng không thèm để ý tới lời nói của Quỷ Mẫu, quay đầu nhìn Nhuế Lãnh Ngọc cùng Nhạc Hằng, cắn răng nói: "Còn có thể chống đỡ được bao lâu ?"
"Ta có một phần lực lượng đang bị áp chế, bây giờ không thể làm gì được ." Nhạc Hằng thản nhiên nói .
Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói: "Hai người các ngươi, đã tận lực, buông tay đi."
"Ngươi cũng buông tay, chúng ta cùng nhau xông lên đánh với ả ta một trận cho đã!" Nhuế Lãnh Ngọc cật lực nói.
"Thần tượng một khi ngã xuống, Kết Giới lập tức bị phá, bên ngoài nhiều lệ quỷ như vậy nêu mà tấn công vào . . . Sinh Linh Đồ Thán, chúng ta có thể cứu được bao nhiêu người chứ ?"
Lúc này, Nhuế Lãnh Ngọc cũng bị bắn ra, một tay che ngực, trên mặt đất lộn hai vòng, uông ngư lập tức đi lên dìu nàng, bị nàng đẩy sang một bên, thở hổn hển, kinh ngạc nhìn Diệp Thiếu Dương, quát ầm lên: " Đồ ngốc, ngươi cứ như vậy mà chống đỡ, chỉ là tự mình hại chết mình, đến lúc đó cũng sẽ không thể cứu được người nào ."
Diệp Thiếu Dương chật vật cong lên khóe miệng, gằn từng chữ một: " Đành vậy, cố hết sức mình!"
Tuy là cùng một kết quả, nhưng mà là dùng tính mạng của mìn bù đắp cũng đáng, Vì vậy Diệp Thiếu Dương dự định kiên trì tới cùng, mình có thể chấp nhận thất bại, quyết không chịu từ bỏ .
Huống hồ, ở thời khắc cuối cùng, ai cũng không biết kết quả sẽ như thế nào, không đúng, biết đâu sẽ có kỳ tích sảy ra?
Diệp Thiếu Dương cắn chót lưỡi, phun một búng máu trên thân kiếm Thất Tinh Long Tuyền, dùng ngón tay tạo thành pháp ấn, khoanh chân ngồi xuống, hai tay nắm chuôi kiếm, ở trong lòng nói: Lão bằng hữu, theo ta cùng nhau kiên trì đến cuối cùng đi!
Nhắm lại con mắt, trong miệng niệm lên Kim Thân chú, đem cương khí còn sót lại trong cơ thể không ngường đưa vào trong thân kiếm, chống cự lại sức nặng của thần tượng .
Cuối cùng ngay cả Nhạc Hằng cũng bị đánh văng ra một bên, cái gì cũng không còn, hai tay Kết Ấn, bắt đầu điều tức hồi phục .
Rốt cục đánh đến chỉ còn lại Diệp Thiếu Dương một chọi một, nhưng Tu La Quỷ Mẫu bản thân cũng không chịu nổi, vốn ả ta cho rằng không mất nhiều thời gian, nhưng hiện giờ đã tiêu hao một số lượng lớn quỷ lực, đến bây giờ cũng chưa đạt được mục đích, cảm thấy tức giận gào lên một tiếng lớn, dồn hết quỷ lực còn lại lên thần tượng .
Bên trong thần tượng quỷ khí không ngừng gia tăng, cương khí bị ép đén một góc, thế nhưng ở Diệp Thiếu Dương gắt gao chống đỡ phía dưới, cũng không có cách nào lật đổ thần tượng .
Tu La Quỷ Mẫu phẫn nộ tức giận, rơi vào thế điên cuồng, không ngừng dùng Quỷ Lực ngưng tụ hai tay, chút lên thần tượng.
Thần tượng càng ngày càng nghiêng, Diệp Thiếu Dương cũng đã sắp chịu không nổi .
Diệp Thiếu Dương cả người run, sắc mặt trắng bạch, thế nhưng không hề ý lùi bước, cả người toả ra kim quang, giống như Thần Linh .
Chân núi, vô số người ngẩng đầu lên nhìn thấy một màn này, mặc kệ có tin hay không tin vào thần linh, nhưng tất cả mọi người chắp hai tay, trong miệng liên tục cầu nguyện cho Diệp Thiếu Dương.
"Đồ ngốc, mau chạy !" Nhuế Lãnh Ngọc hướng Diệp Thiếu Dương kêu to, lại không có cách nào tiến lên đẩy DTD ra .
"Diệp Tử, chạy mau!" Tiểu Mã cùng lão Quách mấy người cũng gấp đến độ kêu to.
Diệp Thiếu Dương trợn mở con mắt, hướng mọi người nhếch mẹp, tưởng hắn muốn nói cái gì, hóa ra há miệng, phun ra một búng máu.
"Sắp . . . kết thúc, mọi người bảo trọng ." Diệp Thiếu Dương trong miệng toàn máu đỏ, mơ hồ nói không rõ lời, dùng ánh mắt không ngừng nhìn Nhuế Lãnh Ngọc .
"Thiếu Dương!" Nhuế Lãnh Ngọc liều lĩnh muốn nhào tới, nhưng Quỷ Mẫu quanh thân lan tràn Quỷ Lực uy áp, làm cho nàng căn bản là không có cách tới gần, nằm sấp trên mặt đất, trong mắt nước mắt chảy ròng ròng . Đây là lần đầu tiên Diệp Thiếu Dương nhìn thấy nàng khóc, hắn không biết, đây là lần đầu tiên nàng khóc sau khi trở thành người lớn, ánh mắt rơi vào trên mặt của nàng, vốn định nói cái gì, thế nhưng cả người thống khổ, chỉ còn một hơi thở để chống đỡ, một chữ đều không thể nói được .
"Diệp Thiếu Dương, ngươi muốn chết . . ."
Quỷ Mẫu bạo phát một tia Quỷ Lực cuối cùng trong cơ thể, ép vào thần tượng, vốn là thần tượng đã bị ép nghiên đến 60 độ, trong giây lát trầm xuống một đoạn, Diệp Thiếu Dương cả người toàn là mồ hôi.
Cái chết chỉ trong gang tấc .
Diệp Thiếu Dương rất không cam lòng, nếu như một đánh một, hắn không e ngại bất luận cái gì yêu ma quỷ quái, nhưng mà vì bảo vệ mọi người, cũng chỉ đành chống đỡ đến khoảnh khắc cuối cùng .
Làm hết sức . . . Hiện tại, bản thân tận lực, Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, chờ đợi cái chết .
Nhưng mà điều làm hắn ngạc nhiên là, các loại nửa ngày, thần tượng tự nhiên không có rơi xuống, ngẩng đầu nhìn lại, một cổ năng lượng màu đỏ, nâng tượng đá trở lại vị trí ban đầu.
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, chứng kiến hai người tướng mạo xinh ắn, ăn mặc rất mát mẻ, một người trong đó đang dùng hai tay, nâng lên thần tượng, một người bên ngoài đang đối phó quỷ mẫu .
Diệp Thiếu Dương nhìn thấy, hai cái cô nương quay đầu lại cùng nhau mỉm cười cảm thấy ngọt ngào, đồng thời gọi một tiếng: "Chủ nhân!"
Diệp Thiếu Dương cảm thấy chấn động, chẳng nhẽ mình đã chết rồi sao, làm sao lại có thể gặp được xuân mộng đây? Nếu không. . . Làm sao đột nhiên xuất hiện hai người xinh đẹp như vậy, còn gọi bản thân chủ nhân ?
Bất quá, chứng kiến hai người muội tử không phải là một mình hắn nhìn thấy.
Đối thủ của hắn là Tu La Quỷ Mẫu cũng đang chứng kiến, ả ta giờ cũng chỉ là nỏ mạnh mất đà, lần thứ hai gia sức dùng Quỷ Lực áp chế thần tượng, lại không chút sứt mẻ, cảm thụ được luồng năng lượng màu đỏ kia, cả kinh nói: "Đại Yêu ?"
Hai cô gái đẹp thân ảnh như ma quỷ tiến lên, một cổ năng lượng va chạm mà tới.
Tu La Quỷ Mẫu lại chỉ có nửa người tiến nhập Phong Ấn, hơn nữa Quỷ Lực đã bị Diệp Thiếu Dương mài mòn gần hết, đối mặt hai nữ yêu hợp lực công kích như vậy, lập tức dùng tay vén váy lên, lộ ra . . . Không phải bắp đùi, mà là đếm không hết đầu lâu, hai hàm răng không ngừng va chạm vào nhau, phát sinh líu lo âm thanh quái dị, gần mười con Khô Lâu bay lên, ngăn cản công kích của hai người kia, lại bị đánh nát trong nháy mắt, vỡ vụn hóa thành vũng máu rơi trên mặt đất, dường như một dạng tường nước ngăn cản ở phía trước .
Tiểu Mã thấy cũng giống như lần trước, thử lại sức lực trong cơ thể, thế nhưng một chút phản ứng cũng không có, không thể làm gì khác hơn là không ngừng dùng ngôn ngữ ô uế mắng Quỷ Mẫu, hi vọng có thể nhiễu loạn sự chú ý của nàng .
Lúc này sắc trời đã hơi sáng, rất nhiều người đã tỉnh ngủ, bởi vì Diệp Thiếu Dương cùng với mọi người đang ở chỗ cao nhất trên núi, vô tình cũng nhìn thấy, từ đằng xa nhìn qua cũng thấy.
Càng ngày càng nhiều người chú ý tới trên núi có chuyện đang sảy ra, mặc dù mọi người không hiểu được nguyên nhân vì sao, nhưng nhìn Diệp Thiếu Dương đám người sống dở chết dở, cũng đoán được đại khái, biết chuyện này vô cùng nguy hiểm, mọi người từ phía xa nhìn lại, cẳn bản không thể giúp được gì, chỉ biết âm thầm cầu nguyện bọn họ sẽ thắng.
"Phốc . . ." Uông ngư cũng bị quỷ khí công tâm, phun ra một búng máu, bị đánh bay ra ngoài .
Chỉ còn lại có Diệp Thiếu Dương, Nhuế Lãnh Ngọc, Nhạc Hằng vẫn đang chống đỡ .
Tượng đá nghiêng một bên . Đem Thất Tinh Long Tuyền kiếm thân kiếm đè xuống, nhìn qua có cảm giác gần như sắp gẫy .
"Không nên, các ngươi không làm được gì đâu, " Quỷ Mẫu nhìn Diệp Thiếu Dương, lạnh lùng nói, "Diệp Thiếu Dương, ngươi không nên lo lắng tính mệnh cho những người này đâu, căn bản kiểu gì cũng không có ai sống sót đâu, đến đây, từ bỏ chống đỡ đi, chúng ta đánh một trận cho ngươi được sảng khoái trước khi chết. . ."
Diệp Thiếu Dương khoanh chân ngồi dưới đất, hai tay nâng chuôi kiếm, cả người gân guốc nổi lên, chân tay run lên bần bật, hiển nhiên là đang phải gánh chịu một áp lực rất lớn, thế nhưng không thèm để ý tới lời nói của Quỷ Mẫu, quay đầu nhìn Nhuế Lãnh Ngọc cùng Nhạc Hằng, cắn răng nói: "Còn có thể chống đỡ được bao lâu ?"
"Ta có một phần lực lượng đang bị áp chế, bây giờ không thể làm gì được ." Nhạc Hằng thản nhiên nói .
Diệp Thiếu Dương gật đầu, nói: "Hai người các ngươi, đã tận lực, buông tay đi."
"Ngươi cũng buông tay, chúng ta cùng nhau xông lên đánh với ả ta một trận cho đã!" Nhuế Lãnh Ngọc cật lực nói.
"Thần tượng một khi ngã xuống, Kết Giới lập tức bị phá, bên ngoài nhiều lệ quỷ như vậy nêu mà tấn công vào . . . Sinh Linh Đồ Thán, chúng ta có thể cứu được bao nhiêu người chứ ?"
Lúc này, Nhuế Lãnh Ngọc cũng bị bắn ra, một tay che ngực, trên mặt đất lộn hai vòng, uông ngư lập tức đi lên dìu nàng, bị nàng đẩy sang một bên, thở hổn hển, kinh ngạc nhìn Diệp Thiếu Dương, quát ầm lên: " Đồ ngốc, ngươi cứ như vậy mà chống đỡ, chỉ là tự mình hại chết mình, đến lúc đó cũng sẽ không thể cứu được người nào ."
Diệp Thiếu Dương chật vật cong lên khóe miệng, gằn từng chữ một: " Đành vậy, cố hết sức mình!"
Tuy là cùng một kết quả, nhưng mà là dùng tính mạng của mìn bù đắp cũng đáng, Vì vậy Diệp Thiếu Dương dự định kiên trì tới cùng, mình có thể chấp nhận thất bại, quyết không chịu từ bỏ .
Huống hồ, ở thời khắc cuối cùng, ai cũng không biết kết quả sẽ như thế nào, không đúng, biết đâu sẽ có kỳ tích sảy ra?
Diệp Thiếu Dương cắn chót lưỡi, phun một búng máu trên thân kiếm Thất Tinh Long Tuyền, dùng ngón tay tạo thành pháp ấn, khoanh chân ngồi xuống, hai tay nắm chuôi kiếm, ở trong lòng nói: Lão bằng hữu, theo ta cùng nhau kiên trì đến cuối cùng đi!
Nhắm lại con mắt, trong miệng niệm lên Kim Thân chú, đem cương khí còn sót lại trong cơ thể không ngường đưa vào trong thân kiếm, chống cự lại sức nặng của thần tượng .
Cuối cùng ngay cả Nhạc Hằng cũng bị đánh văng ra một bên, cái gì cũng không còn, hai tay Kết Ấn, bắt đầu điều tức hồi phục .
Rốt cục đánh đến chỉ còn lại Diệp Thiếu Dương một chọi một, nhưng Tu La Quỷ Mẫu bản thân cũng không chịu nổi, vốn ả ta cho rằng không mất nhiều thời gian, nhưng hiện giờ đã tiêu hao một số lượng lớn quỷ lực, đến bây giờ cũng chưa đạt được mục đích, cảm thấy tức giận gào lên một tiếng lớn, dồn hết quỷ lực còn lại lên thần tượng .
Bên trong thần tượng quỷ khí không ngừng gia tăng, cương khí bị ép đén một góc, thế nhưng ở Diệp Thiếu Dương gắt gao chống đỡ phía dưới, cũng không có cách nào lật đổ thần tượng .
Tu La Quỷ Mẫu phẫn nộ tức giận, rơi vào thế điên cuồng, không ngừng dùng Quỷ Lực ngưng tụ hai tay, chút lên thần tượng.
Thần tượng càng ngày càng nghiêng, Diệp Thiếu Dương cũng đã sắp chịu không nổi .
Diệp Thiếu Dương cả người run, sắc mặt trắng bạch, thế nhưng không hề ý lùi bước, cả người toả ra kim quang, giống như Thần Linh .
Chân núi, vô số người ngẩng đầu lên nhìn thấy một màn này, mặc kệ có tin hay không tin vào thần linh, nhưng tất cả mọi người chắp hai tay, trong miệng liên tục cầu nguyện cho Diệp Thiếu Dương.
"Đồ ngốc, mau chạy !" Nhuế Lãnh Ngọc hướng Diệp Thiếu Dương kêu to, lại không có cách nào tiến lên đẩy DTD ra .
"Diệp Tử, chạy mau!" Tiểu Mã cùng lão Quách mấy người cũng gấp đến độ kêu to.
Diệp Thiếu Dương trợn mở con mắt, hướng mọi người nhếch mẹp, tưởng hắn muốn nói cái gì, hóa ra há miệng, phun ra một búng máu.
"Sắp . . . kết thúc, mọi người bảo trọng ." Diệp Thiếu Dương trong miệng toàn máu đỏ, mơ hồ nói không rõ lời, dùng ánh mắt không ngừng nhìn Nhuế Lãnh Ngọc .
"Thiếu Dương!" Nhuế Lãnh Ngọc liều lĩnh muốn nhào tới, nhưng Quỷ Mẫu quanh thân lan tràn Quỷ Lực uy áp, làm cho nàng căn bản là không có cách tới gần, nằm sấp trên mặt đất, trong mắt nước mắt chảy ròng ròng . Đây là lần đầu tiên Diệp Thiếu Dương nhìn thấy nàng khóc, hắn không biết, đây là lần đầu tiên nàng khóc sau khi trở thành người lớn, ánh mắt rơi vào trên mặt của nàng, vốn định nói cái gì, thế nhưng cả người thống khổ, chỉ còn một hơi thở để chống đỡ, một chữ đều không thể nói được .
"Diệp Thiếu Dương, ngươi muốn chết . . ."
Quỷ Mẫu bạo phát một tia Quỷ Lực cuối cùng trong cơ thể, ép vào thần tượng, vốn là thần tượng đã bị ép nghiên đến 60 độ, trong giây lát trầm xuống một đoạn, Diệp Thiếu Dương cả người toàn là mồ hôi.
Cái chết chỉ trong gang tấc .
Diệp Thiếu Dương rất không cam lòng, nếu như một đánh một, hắn không e ngại bất luận cái gì yêu ma quỷ quái, nhưng mà vì bảo vệ mọi người, cũng chỉ đành chống đỡ đến khoảnh khắc cuối cùng .
Làm hết sức . . . Hiện tại, bản thân tận lực, Diệp Thiếu Dương âm thầm thở dài, chờ đợi cái chết .
Nhưng mà điều làm hắn ngạc nhiên là, các loại nửa ngày, thần tượng tự nhiên không có rơi xuống, ngẩng đầu nhìn lại, một cổ năng lượng màu đỏ, nâng tượng đá trở lại vị trí ban đầu.
Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn lại, chứng kiến hai người tướng mạo xinh ắn, ăn mặc rất mát mẻ, một người trong đó đang dùng hai tay, nâng lên thần tượng, một người bên ngoài đang đối phó quỷ mẫu .
Diệp Thiếu Dương nhìn thấy, hai cái cô nương quay đầu lại cùng nhau mỉm cười cảm thấy ngọt ngào, đồng thời gọi một tiếng: "Chủ nhân!"
Diệp Thiếu Dương cảm thấy chấn động, chẳng nhẽ mình đã chết rồi sao, làm sao lại có thể gặp được xuân mộng đây? Nếu không. . . Làm sao đột nhiên xuất hiện hai người xinh đẹp như vậy, còn gọi bản thân chủ nhân ?
Bất quá, chứng kiến hai người muội tử không phải là một mình hắn nhìn thấy.
Đối thủ của hắn là Tu La Quỷ Mẫu cũng đang chứng kiến, ả ta giờ cũng chỉ là nỏ mạnh mất đà, lần thứ hai gia sức dùng Quỷ Lực áp chế thần tượng, lại không chút sứt mẻ, cảm thụ được luồng năng lượng màu đỏ kia, cả kinh nói: "Đại Yêu ?"
Hai cô gái đẹp thân ảnh như ma quỷ tiến lên, một cổ năng lượng va chạm mà tới.
Tu La Quỷ Mẫu lại chỉ có nửa người tiến nhập Phong Ấn, hơn nữa Quỷ Lực đã bị Diệp Thiếu Dương mài mòn gần hết, đối mặt hai nữ yêu hợp lực công kích như vậy, lập tức dùng tay vén váy lên, lộ ra . . . Không phải bắp đùi, mà là đếm không hết đầu lâu, hai hàm răng không ngừng va chạm vào nhau, phát sinh líu lo âm thanh quái dị, gần mười con Khô Lâu bay lên, ngăn cản công kích của hai người kia, lại bị đánh nát trong nháy mắt, vỡ vụn hóa thành vũng máu rơi trên mặt đất, dường như một dạng tường nước ngăn cản ở phía trước .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.