Chương 323: Quỷ Thi Phản Bội
Thanh Tử
11/03/2018
Diệp Thiếu Dương đỡ lấy quỷ thi, nói "Giúp ngươi
không phải không được, nhưng ngươi biết thân xác sau khi chết, dù vẫn là chính mình hay tu tà, cho nên chớ vội nói nhiều, ngươi có thể giúp ta
một chuyện được không, ta tính vậy thì ngươi sẽ tích được một số lớn
công đức, đến lúc luận công tội thì dễ nói chuyện với phán quan hơn."
Quỷ thi gật đầu như điên. "Mặc cho pháp sư giao phó, ta trở thành như này, chẳng có gì phải sợ."
Diệp Thiếu Dương vừa lòng cười cười, "Không biết phải xưng hô với ngươi như thế nào?"
"Vương Lương. Bá Vương Lương, Thiện Lương Lương."
"Tên rất hay, Vương lão tiên sinh, ông hãy nghe cho kĩ, mục đích của ta làm tạo một mà kịch để tóm gọn bọn Hồ Uy và quỷ sư kia, mấy chuyện này rất thần bí, cái gì ta cũng không rõ, nếu có biết, hãy nói cho ta nghe."
Vương Lương gật gật đầu, "Thực ra ta phụ trách tô điểm, và trông coi nơi này, chuyện ta biết cũng không nhiều, ta chỉ biết là, Hồ Uy nhận tiểu quỷ mang đi phân phối, tầng hầm ngầm này, là nơi gia công Cổ Mạn Đồng, hắn hay ở dưới với một người sống, ta cũng chưa đi xuống quá sâu, ta chỉ biết là có một con búp bê Tây Dương, trấn thủ ở đây, đại pháp sư, ngươi nhất định phải cẩn thận?"
Diệp Thiếu Dương nói "Nó đã bị ta giết."
Vương Lương sửng sốt một chút, cười khổ nói "Tu vi của nó còn cao hơn ta, lại bị đại pháp sư nhẹ nhàng tiêu diêt, may mắn ta thức thời, bằng không lúc này đã hồn phi phách tán."
"Ta xem qua bên dưới, dưới kia là nơi chế tạo Cổ Mạn Đồng, cách nuôi cấy Cổ Mạn đồng, nó sẽ như thế nào?"
"Cách nuôi cấy Cổ Mạn Đồng không khó, không cần trình tự quá, cứ điêu khắc ra là được, các gian phòng ở lầu hai, đều là trống không, chỉ có thể đưa tiểu quỷ vào trong đó."
Diệp Thiếu Dương nói "Đúng vậy, những con tiểu quỷ đâu, được lấy ở chỗ nào?"
Vương Lương nói "Cái này ta thật sự không biết, Hồ Uy không cho ta biết, hắn hay ở bên ngoài, với lại ở đây một con tiểu quỷ cũng không có. Sau khi làm xong Cổ Mạn Đồng, hắn đem ra ngoài, một hai ngày sau lại đưa vào trở lại, khi đó Cổ Mạn Đồng đã phong ấn tiểu quỷ, tám phần là ở ngoài hắn đã làm một số việc để cấy tiểu quỷ vào trong."
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, chuyện này, một quỷ thi bảo vệ không biết cũng là bình thường, bất quá lời hắn nói, cộng với sự suy đoán của mình thì cũng sáng tỏ phần nào , hắn suy nghĩ nói "Ngươi đã gặp ai được Hồ Uy đưa vào đây chưa?"
"Không có ai cả, trước nay chưa có ai qua. Trừ khách mua Cổ Mạn Đồng, Hồ Uy không mang bất cứ ai đến nơi này, trên lầu cao nhất, hắn chuyên môn tiếp khách quý. Đại pháp sư, thực sự ta chỉ biết có vậy, Hồ Uy không nói gì cho ta cả, cũng không cho ta tham gia chế tác Cổ Mạn Đồng, cho nên mấy chuyện khác nữa ta thực sự không hề hay biết."
Diệp Thiếu Dương nói "Ta hiểu rồi. Tuy nhiên còn có hai vấn đề, thứ nhất, hắn bán Cổ Mạn Đồng, bình quân một tháng có thể bán ra mấy cái kiểu nuôi sống, mấy cái kiểu nuôi bằng máu?"
Vương Lương suy nghĩ, nói "Nuôi bình thường thì bán được khá hơn, mấy con nuôi bằng máu khó chế tạo, bán ra cũng ít, chỉ có thể làm và một cái thôi."
Trang Vũ Ninh nãy giờ nghỉ ở đây, đi theo nghe bọn họ nói chuyện, nghe đến đây, nhịn không được hỏi một câu: "Thạch Thành có mấy lắm kẻ có tiền như vậy, tiểu quỷ mỗi nhà có một con là được, lại không bị tiêu hao linh lực, hắn bán trong nhiều năm, lấy đâu ra nguồn tiêu thụ lớn như vậy?"
Vương Lương cười cười, tuy rằng quỷ khí đã thấm vào người hắn, thân thể tuy có mềm mại hơn quỷ thi, nhưng dù sao cũng là xác, thần kinh héo rút, nụ cười thật hiếm thấy, so với khóc còn khó coi hơn.
Diệp Thiếu Dương vốn định nhắc nhở hắn đừng cười, sợ nói ra hắn tự ti, đành thôi.
"Vị tiểu thư này chắc cũng biết, những người tới mua Cổ Mạn Đồng, đều là kẻ có tiền, và sau đó tự nuôi dưỡng, sau đó giới thiệu nhau, mỗi người mua một con, tuy bán không được nhiều, nhưng vẫn luôn có người mua."
Tiểu Mã lắc lắc đầu, thở dài "Loại vật quỷ quái này, với hắn là đồ tốt, có thể bán ra ngoài tỉnh, lại bán mấy năm nữa chẳng nhẽ lại không bán ra nước khác, rồi bán ra ngoài thế giới."
Lúc này chuông di động Diệp Thiếu Dương vang lên, mở điện thoại ra thì là số của Tạ Vũ Tình gọi tới, sau một lúc nói chuyện, Tạ Vũ Tình hỏi "Ngươi đã ra khỏi tầng hầm rồi sao?"
Diệp Thiếu Dương sửng sốt "Sao cô biết tôi ra rồi?"
"Trước đó gọi điện cho ngươi thì không có sóng, hiện tại lại gọi được, đương nhiên là ngươi ra rồi, còn có việc gì sao, sao còn chưa ra?"
"Còn có chút việc, tí nữa tôi tìm cô sau, hãy giúp tôi canh chừng nhé, đa tạ, tối nay tôi tìm cô."
Tạ Vũ Tình đáp lại, "Ta ở trong tiệm thuốc bên cạnh chờ ngươi."
Tắt máy, Diệp Thiếu Dương nhìn Vương Lương, suy nghĩ một hồi, lại có chuyện muốn hỏi liền nói "Còn có một vấn đề, Hồ Uy, hắn có phải pháp sư không, thực lực ra sao?"
Vương lương nhíu mày, nói: "Hắn là pháp sư, pháp lực rất mạnh, ngươi cũng biết, nơi này quỷ khí nồng đậm, thường xuyên xảy ra chuyện các cô hồn dã yêu tới đây tu luyên, hầu hết là bị ta và hai con quỷ kia đuổi đi, nhưng lâu lâu có con lợi hại, Hồ Uy sẽ tự mình ra tay, lần trước có con Quỷ Đầu tới đây, muốn chiếm nơi này để làm âm sào, tận mắt ta thấy Hồ Uy đánh nó trọng thương, rồi đuổi nó đi."
Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, Quỷ Đầu khá lợi hại, mà tên Hồ Uy lại có thể đánh bại nó, mình đã quá coi thường hắn. Quan trọng nhất chính là hắn cũng chỉ là trai lơ, pháp lực đã mạnh như vậy, sau lưng hắn lại còn có Dưỡng Quỷ Sư, thì tên đó còn mạnh tói mức độ nào?
Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, vốn định không nói nữa, đột nhiên hắn lại nghĩ đến một chuyênh, hỏi Vương Lương "Trong tầng hầm này còn có Huyết Thi Vẩy Cá, còn có Bạch Y Tà Linh kia, chúng với Hồ Uy có quan hệ như thế nào?"
"Ta biết Huyết Thi Vẩy Cá, đại khái là bị Hồ Uy đưa tới tầm một năm trước, nó vẫn luôn tu luyện ở đây, ta sợ nó, không muốn có chút dinh dáng gì tới nó cả, nó cũng không làm gì ta cả." Vương Lương trợn mắt nhìn Diệp Thiếu Dương, "Đại pháp sư, cậu đã đánh nhau với nó, mà nó cũng không dễ đối phó a, làm sao mà cậu lại trốn được nó vậy?"
Tiểu Mã ha ha cười, "Trốn? Tiểu Diệp Tử đã tiêu diệt nó sau một giây!"
Vương Lương như bị hóa đá, ánh mắt hắn nhìn Diệp Thiếu Dương trở nên phức tạp. "Đại pháp sư, ngươi...... Quá ghê gớm."
Diệp Thiếu Dương không để ý họ nịnh hót, hỏi "Bạch Y Tà Linh kia thì sao?"
"Cái gì mà Bạch Y Tà Linh? Tôi chưa bao giờ thấy qua, tôi không biết hắn a......"
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn một cái, nói "Như vậy đi, ta giao cho ngươi nhiệm vụ chính là...... Tiếp tục lưu tại này, làm nội ứng của ta, cố gắng quan sát động tĩnh của Hồ Uy, tương lai có thể có nhiệm vụ khác, yên tâm, sau khi nọi sự đã thành, ta đưa ngươi đi kí nhận công đức, nói cho phán quan biết."
Vương Lương gật gật đầu, muôn lần cảm tạ. "Đại pháp sư, có thể nói cho ta biết chút kế hoạch được không, ta sẽ chuẩn bị thật tốt."
Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn Trang Vũ Ninh một cái, nói "Trước mắt cũng không có kế hoạch gì, chủ yếu là bảo vệ nàng."
Quỷ thi gật đầu như điên. "Mặc cho pháp sư giao phó, ta trở thành như này, chẳng có gì phải sợ."
Diệp Thiếu Dương vừa lòng cười cười, "Không biết phải xưng hô với ngươi như thế nào?"
"Vương Lương. Bá Vương Lương, Thiện Lương Lương."
"Tên rất hay, Vương lão tiên sinh, ông hãy nghe cho kĩ, mục đích của ta làm tạo một mà kịch để tóm gọn bọn Hồ Uy và quỷ sư kia, mấy chuyện này rất thần bí, cái gì ta cũng không rõ, nếu có biết, hãy nói cho ta nghe."
Vương Lương gật gật đầu, "Thực ra ta phụ trách tô điểm, và trông coi nơi này, chuyện ta biết cũng không nhiều, ta chỉ biết là, Hồ Uy nhận tiểu quỷ mang đi phân phối, tầng hầm ngầm này, là nơi gia công Cổ Mạn Đồng, hắn hay ở dưới với một người sống, ta cũng chưa đi xuống quá sâu, ta chỉ biết là có một con búp bê Tây Dương, trấn thủ ở đây, đại pháp sư, ngươi nhất định phải cẩn thận?"
Diệp Thiếu Dương nói "Nó đã bị ta giết."
Vương Lương sửng sốt một chút, cười khổ nói "Tu vi của nó còn cao hơn ta, lại bị đại pháp sư nhẹ nhàng tiêu diêt, may mắn ta thức thời, bằng không lúc này đã hồn phi phách tán."
"Ta xem qua bên dưới, dưới kia là nơi chế tạo Cổ Mạn Đồng, cách nuôi cấy Cổ Mạn đồng, nó sẽ như thế nào?"
"Cách nuôi cấy Cổ Mạn Đồng không khó, không cần trình tự quá, cứ điêu khắc ra là được, các gian phòng ở lầu hai, đều là trống không, chỉ có thể đưa tiểu quỷ vào trong đó."
Diệp Thiếu Dương nói "Đúng vậy, những con tiểu quỷ đâu, được lấy ở chỗ nào?"
Vương Lương nói "Cái này ta thật sự không biết, Hồ Uy không cho ta biết, hắn hay ở bên ngoài, với lại ở đây một con tiểu quỷ cũng không có. Sau khi làm xong Cổ Mạn Đồng, hắn đem ra ngoài, một hai ngày sau lại đưa vào trở lại, khi đó Cổ Mạn Đồng đã phong ấn tiểu quỷ, tám phần là ở ngoài hắn đã làm một số việc để cấy tiểu quỷ vào trong."
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, chuyện này, một quỷ thi bảo vệ không biết cũng là bình thường, bất quá lời hắn nói, cộng với sự suy đoán của mình thì cũng sáng tỏ phần nào , hắn suy nghĩ nói "Ngươi đã gặp ai được Hồ Uy đưa vào đây chưa?"
"Không có ai cả, trước nay chưa có ai qua. Trừ khách mua Cổ Mạn Đồng, Hồ Uy không mang bất cứ ai đến nơi này, trên lầu cao nhất, hắn chuyên môn tiếp khách quý. Đại pháp sư, thực sự ta chỉ biết có vậy, Hồ Uy không nói gì cho ta cả, cũng không cho ta tham gia chế tác Cổ Mạn Đồng, cho nên mấy chuyện khác nữa ta thực sự không hề hay biết."
Diệp Thiếu Dương nói "Ta hiểu rồi. Tuy nhiên còn có hai vấn đề, thứ nhất, hắn bán Cổ Mạn Đồng, bình quân một tháng có thể bán ra mấy cái kiểu nuôi sống, mấy cái kiểu nuôi bằng máu?"
Vương Lương suy nghĩ, nói "Nuôi bình thường thì bán được khá hơn, mấy con nuôi bằng máu khó chế tạo, bán ra cũng ít, chỉ có thể làm và một cái thôi."
Trang Vũ Ninh nãy giờ nghỉ ở đây, đi theo nghe bọn họ nói chuyện, nghe đến đây, nhịn không được hỏi một câu: "Thạch Thành có mấy lắm kẻ có tiền như vậy, tiểu quỷ mỗi nhà có một con là được, lại không bị tiêu hao linh lực, hắn bán trong nhiều năm, lấy đâu ra nguồn tiêu thụ lớn như vậy?"
Vương Lương cười cười, tuy rằng quỷ khí đã thấm vào người hắn, thân thể tuy có mềm mại hơn quỷ thi, nhưng dù sao cũng là xác, thần kinh héo rút, nụ cười thật hiếm thấy, so với khóc còn khó coi hơn.
Diệp Thiếu Dương vốn định nhắc nhở hắn đừng cười, sợ nói ra hắn tự ti, đành thôi.
"Vị tiểu thư này chắc cũng biết, những người tới mua Cổ Mạn Đồng, đều là kẻ có tiền, và sau đó tự nuôi dưỡng, sau đó giới thiệu nhau, mỗi người mua một con, tuy bán không được nhiều, nhưng vẫn luôn có người mua."
Tiểu Mã lắc lắc đầu, thở dài "Loại vật quỷ quái này, với hắn là đồ tốt, có thể bán ra ngoài tỉnh, lại bán mấy năm nữa chẳng nhẽ lại không bán ra nước khác, rồi bán ra ngoài thế giới."
Lúc này chuông di động Diệp Thiếu Dương vang lên, mở điện thoại ra thì là số của Tạ Vũ Tình gọi tới, sau một lúc nói chuyện, Tạ Vũ Tình hỏi "Ngươi đã ra khỏi tầng hầm rồi sao?"
Diệp Thiếu Dương sửng sốt "Sao cô biết tôi ra rồi?"
"Trước đó gọi điện cho ngươi thì không có sóng, hiện tại lại gọi được, đương nhiên là ngươi ra rồi, còn có việc gì sao, sao còn chưa ra?"
"Còn có chút việc, tí nữa tôi tìm cô sau, hãy giúp tôi canh chừng nhé, đa tạ, tối nay tôi tìm cô."
Tạ Vũ Tình đáp lại, "Ta ở trong tiệm thuốc bên cạnh chờ ngươi."
Tắt máy, Diệp Thiếu Dương nhìn Vương Lương, suy nghĩ một hồi, lại có chuyện muốn hỏi liền nói "Còn có một vấn đề, Hồ Uy, hắn có phải pháp sư không, thực lực ra sao?"
Vương lương nhíu mày, nói: "Hắn là pháp sư, pháp lực rất mạnh, ngươi cũng biết, nơi này quỷ khí nồng đậm, thường xuyên xảy ra chuyện các cô hồn dã yêu tới đây tu luyên, hầu hết là bị ta và hai con quỷ kia đuổi đi, nhưng lâu lâu có con lợi hại, Hồ Uy sẽ tự mình ra tay, lần trước có con Quỷ Đầu tới đây, muốn chiếm nơi này để làm âm sào, tận mắt ta thấy Hồ Uy đánh nó trọng thương, rồi đuổi nó đi."
Diệp Thiếu Dương trong lòng cả kinh, Quỷ Đầu khá lợi hại, mà tên Hồ Uy lại có thể đánh bại nó, mình đã quá coi thường hắn. Quan trọng nhất chính là hắn cũng chỉ là trai lơ, pháp lực đã mạnh như vậy, sau lưng hắn lại còn có Dưỡng Quỷ Sư, thì tên đó còn mạnh tói mức độ nào?
Diệp Thiếu Dương lắc lắc đầu, vốn định không nói nữa, đột nhiên hắn lại nghĩ đến một chuyênh, hỏi Vương Lương "Trong tầng hầm này còn có Huyết Thi Vẩy Cá, còn có Bạch Y Tà Linh kia, chúng với Hồ Uy có quan hệ như thế nào?"
"Ta biết Huyết Thi Vẩy Cá, đại khái là bị Hồ Uy đưa tới tầm một năm trước, nó vẫn luôn tu luyện ở đây, ta sợ nó, không muốn có chút dinh dáng gì tới nó cả, nó cũng không làm gì ta cả." Vương Lương trợn mắt nhìn Diệp Thiếu Dương, "Đại pháp sư, cậu đã đánh nhau với nó, mà nó cũng không dễ đối phó a, làm sao mà cậu lại trốn được nó vậy?"
Tiểu Mã ha ha cười, "Trốn? Tiểu Diệp Tử đã tiêu diệt nó sau một giây!"
Vương Lương như bị hóa đá, ánh mắt hắn nhìn Diệp Thiếu Dương trở nên phức tạp. "Đại pháp sư, ngươi...... Quá ghê gớm."
Diệp Thiếu Dương không để ý họ nịnh hót, hỏi "Bạch Y Tà Linh kia thì sao?"
"Cái gì mà Bạch Y Tà Linh? Tôi chưa bao giờ thấy qua, tôi không biết hắn a......"
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn một cái, nói "Như vậy đi, ta giao cho ngươi nhiệm vụ chính là...... Tiếp tục lưu tại này, làm nội ứng của ta, cố gắng quan sát động tĩnh của Hồ Uy, tương lai có thể có nhiệm vụ khác, yên tâm, sau khi nọi sự đã thành, ta đưa ngươi đi kí nhận công đức, nói cho phán quan biết."
Vương Lương gật gật đầu, muôn lần cảm tạ. "Đại pháp sư, có thể nói cho ta biết chút kế hoạch được không, ta sẽ chuẩn bị thật tốt."
Diệp Thiếu Dương liếc mắt nhìn Trang Vũ Ninh một cái, nói "Trước mắt cũng không có kế hoạch gì, chủ yếu là bảo vệ nàng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.