Chương 388: THIÊN SƯ ĐẤU THIÊN SƯ
Thanh Tử
24/03/2018
Qua Qua hai tay nắm lấy đầu của Bức Thủ, một quyền
đánh về phía mắt bị Chu Tước mổ, Bức Thủ bị đau, miệng há ra phát ra
tiếng Qua Qua quay đầu lại, nhìn Diệp Thiếu Dương nhếch mép lên cười một cái sau đó, thân hình đột nhiên trùn xuống, "Hóa thành" một cỗ ánh sang màu đỏ, bắn về phía cơ thể Bức Thủ . Bức Thủ cũng không phản ứng thái
quá, tứ chi đạp lên vách tường, trong chốc lát đã không thấy đâu Tạ Vũ
Tình quá sợ hãi nhìn Diệp Thiếu Dương, "Tiểu quỷ cảu ngươi nọ nó chộp đi rồi ah, sao không đi cứu hắn" Diệp Thiếu Dương trừng mắt, giọng trầm
xuống thì thầm : "Đây là sắp xếp của ta. Tỷ không hiểu tốt nhất không
nên hỏi "
Tạ Vũ Tình nghe hắn vừa nói như vậy, tuy nhiên không rõ ý nghĩa,nhừng cũng là yên lòng, thở phào một cái, đi đến trước mặt Diệp Thiếu Dương, kiểm tra trên vai hắn, miệng vết thương đã đóng lại, không còn chảy máu nữa, thoáng chốc yên tâm . "Làm sao bây giờ?" Tạ Vũ Tình nhìn quanh sơn động, sau cuộc quyết đấu trước đó, trong sơn động chỉ còn lại có một cái giường đá, trên nền đất là vô số quỷ huyết vương vãi . "Mục tiêu đã đạt được, chúng ta về được rồi ." Diệp Thiếu Dương đi ra phía ngoài sơn động . "Mục tiêu? mục tiêu gì?" Tạ Vũ Tình đuổi theo sau hỏi. "Khi nào về đến nhà, ta sẽ nói cho tỷ nghe ." Hai người trong đại sảnh đi được ½ thời gian,bỗng phía trên bậc thang đột nhiên truyền đến "Két. ."
Một tiếng, nắp hầm ngầm mở ra, một đạo ánh sang đi dần xuống, hình như chỉ có một mình . Tạ Vũ Tình nhìn thấy một đôi chân, cho rằng là đồng sự của mình xuống cất tiếng hỏi" Ai vậy" Người đó không nói lời nào, bước nhanh đi xuống, khuôn mặt dần dần xuất hiện tại góc tường, ánh sáng của Trường Minh Chúc chiếu tới hiện rõ là một người đàn ông đang mỉm cười . Tạ Vũ Tình cùng Diệp Thiếu Dương trong nháy mắt ngây người.
"Hồ Uy" Tạ Vũ Tình hít một hơi,rồi đột nhiên đã giơ tay lên rút sung ra, ngắm về phía hắn Diệp Thiếu Dương vỗ vai nàng ra hiệu nàng không cần nổ súng. Hồ Uy thân thủ nhanh nhẹn với hắn xuống đây ắt có chuẩn bị, cho nên sung không thể làm gì được hắn
Tạ Vũ Tình đột nhiên nghĩ đến, bên ngoài có nhiều người như vậy trông coi, Hồ Uy đã có thể xuống, khẳng định bọn họ có xảy ra quyết đấu, nghẹn ngào kêu lên: "Ngươi làm gì với bọn họ rồi ?" Hồ uy lẳng lặng nhìn Diệp Thiếu Dương, không có lên tiếng. Diệp Thiếu Dương liếc nhìn Hồ Uy đánh giá cao thấp, nói khẽ với Tạ Vũ Tình : "Đừng kích động, trên người hắn không có máu, vừa rồi cũng không nghe thấy bắn nhau, Hồ U y không có khả năng giết người nhiều người cảnh sát có trang bị súng như vậy đâu, huống hồ ta đoán hắn cũng không dám, tỷ hãy đứng qua một bên đi, hắn là của ta "
Tạ Vũ Tình lúc này mới thoáng yên tâm, yên lặng lùi đến góc tường, nàng biết rõ, đây là trận chiến của Diệp Thiếu Dương, cảnh sát không có cơ hội thể hiện mình . Bất quá, nghĩ đến trong trận pháp của hắn mất công bày ra đã vô cùng khó đoán rồi, bây giờ đối mặt thực sự không hiểu pháp thuật của hắn còn tăng tới mức nào nữa trong nội tâm không khỏi lo lắng cho Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nhìn Diệp Thiếu Dương nói câu: "Hãy cẩn thận nhé ."
Diệp Thiếu Dương cũng không nghĩ tới Hồ Uy sẽ xuất hiện vào lúc này, ngẩng mặt, nói: "Bại hoại, chó cùng rứt dậu rồi hả?" Hồ uy nhẹ nhàng cười cười, "Diệp Thiên Sư, ngươi thật là không có chút lễ phép gì cả ." "Đối với loại người như ngươi vợ và con còn có thể giết được thì những từ đó quá nhẹ đối với ngươi ."
"Vậy thì đừng nói nữa. Diệp Thiên Sư, cho ta xem xem thực lực của Mao Sơn Nam tông đi ." Hồ uy nói xong, lấy ra trong tay áo một Trương Linh Phù. Diệp Thiếu Dương lỗ vẻ sợ hãi cả kinh, linh phù màu tím ! Tuy nhiên Mao Sơn bắc tông không cũng tìm được Thiên thụ bài vị, nhưng là có thể sử dụng linh phù màu tím, có thể nói hắn ngang cấp Thiên Sư ! Chả Trách nói hắn là Đạo Môn kỳ tài. Quả nhiên không sai ! Diệp Thiếu Dương trong nội tâm, lập tức hừng hực chiến ý, lấy trong ba lô một thanh Đào Mộc Kiếm . Đối phó pháp sư dân gian thì, câu hồn tác không có tác dụng cho lắm .
"Bắt đầu thôi Diệp Thiên Sư." Hồ Uy ném linh phù ra, hai tay kết ấn, niệm lên chú ngữ: "Quá Nhị Khôi Hỏa, Hỏa Vũ Càn Khôn, Càn Khôn Có Pháp, Pháp Minh Đấu Ba!" Linh phù một hóa thành sáu, sau đó đồng loạt cháy lên, như là sáu đống lửa nhỏ, hướng Diệp Thiếu Dương lung la lung lay bay tới.
Mao Sơn Thiên Hỏa Đăng !
Chiêu này, bên Mao Sơn nam tông cũng có,pháp thuật này xem như pháp thuật nội môn, xem ra Hồ uy là muốn dùng Mao Sơn thuật để so tài cao thấp, lập tức mỉm cười, tay lấy ra một tấm lình phù, dán vào Đào Mộc Kiếm, Tay kia cầm bút chu sa vẽ lên thân kiếm cao giọng thì thầm: "Quá cả đời thủy, thủy độ linh quang, linh quang vô đình, phục ba mà sinh!" trên thân của Đào Mộc Kiếm bỗng xuất hiện một tầng hơi nước chặn lại chiêu cảu Hồ Uy, Diệp thiếu Dương nâng kiếm lên đánh mạnh vào 6 đốm lửa đang ở không trung, từng cái rơi xuống đất tan ra, thừa thắng xông lên phía trước nhằm đầu Hồ Uy mà chém xuống
Hồ uy lấy ra một cây phất trần đỡ được chiêu của Diệp thiếu Dương,, hai người tại trong đại sảnh rộng rãi 2 người đều thi triển những pháp thuật Mao Sơn tấn công vào nhau, trên tay đều là Pháp khí có uy lực vô cùng khủng khiếp, tiến độ trận đâu càng ngày càng được đẩy lên, thoáng chốc đã hơn 10 chiêu mà vẫn chưa thắng bại Tạ Vũ Tình xem hoa mắt, giống như đang xem phim trực tiếp, bất quá nhìn kỹ hai người đánh nhau,chiêu thức cũng giống xem phim kiếm hiệp, nhưng cũng không có chút màu mè nào, thêm nữa. . . Là tay thay đổi lien tục, một ngón tay, 2 ngón,,,,. . . Đã hung ác vừa chuẩn, chiêu đánh ra dều là đánh vào yếu điểm của nhau Hồ Uy nhìn chuẩn Diệp Thiếu Dương ra chiêu có khe hở, đột nhiên lấy ra một nắm đậu đồng, Diệp Thiếu Dương lùi xuống một chút, lấy trong tay áo một cây phất trần, lăng không lên, dùng cương khí của bản thân phòng thủ.
Hồ Uy Trong không khí viết thành chữ KHỞI. miệng lầm rầm đọc "Tối Tăm Thiên Địa, Đại Đạo Vô Hình, Thăng Thiên Đạt Được, Ra Nhập U Minh, Phần Thiên Liệt Hỏa,Thường Châm Vô Đình !" Chữ cuối đã chữ niệm xong, phất trần cũng viết xong, là một cái thể triện chữ "Hỏa" phất trần vung lên, đem cái này "Hỏa" chữ đánh về phía Diệp Thiếu Dương, một cỗ Liệt Hỏa, lấy Địa Ngục minh khí, ầm ầm đánh úp lại.
Địa Ngục Minh Hỏa chú!
Diệp Thiếu Dương trong nội tâm cả kinh, nếu như trước đó "Mao Sơn Thiên Hỏa Đăng " so sánh là một món điểm tâm thì . . . , cái này "Địa Ngục Minh Hỏa chú" là món chính, cái này không thể kinh thường được .
Diệp Thiếu Dương lui về phía sau vài bước, tạm thời ngăn được Địa Ngục Liệt Hỏa, lấy ra một lọ pháp nước, phun lên Đào Mộc Kiếm, dùng chỉ đỏ kẹp lấy vài đồng Đúc Mẫu từng vòng quấn thành ấn phù, trong miệng thì thầm: "Thiên Nguyên Thật Thật Khí, Cửu Hào Hóa Vô Cực, Một Lớp Phá Tà Hỏa, Nhị Ba Đấu Minh Linh, Cấp Cấp Như Luật Lệnh" Chú ngữ vừa niệm xong, ngự hỏa phù cũng bị đốt thành tro, Hồ Uy hai tay kết ấn, đem Địa Ngục Liệt Hỏa biến hóa thành hình thanh đao nhằm đầu Diệp Thiếu Dương đánh tới . Diệp Thiếu Dương không lùi mà tiến tới, tay vung Đào Mộc kiếm, đứng vững: đỡ Liệt Hỏa, tay trái không ngừng kết ấn, đè chặt chuôi Đào Mộc Kiếm, trong lúc nhất thời bốn đồng tiền Đúc Mẫu trái phải di chuyển, phát ra vù vù thanh âm. Diệp Thiếu Dương đột nhiên rút kiếm về, Tiền Đúc Mẫu phun ra một cỗ nước lỡn tính cả vòng quấn ở phía trên chỉ đỏ, hợp thành hình dáng một con Giao Long, Diệp Thiếu Dương cầm kiếm phi thẳng lên, theo rồng nước đánh vào cùng Địa Ngục Liệt hỏa có hình dáng lưỡi đao . Hồ uy cũng huy động phất trần, lao đến, nước và lửa đang đánh nhau rất quyết liệt
Tạ Vũ Tình nghe hắn vừa nói như vậy, tuy nhiên không rõ ý nghĩa,nhừng cũng là yên lòng, thở phào một cái, đi đến trước mặt Diệp Thiếu Dương, kiểm tra trên vai hắn, miệng vết thương đã đóng lại, không còn chảy máu nữa, thoáng chốc yên tâm . "Làm sao bây giờ?" Tạ Vũ Tình nhìn quanh sơn động, sau cuộc quyết đấu trước đó, trong sơn động chỉ còn lại có một cái giường đá, trên nền đất là vô số quỷ huyết vương vãi . "Mục tiêu đã đạt được, chúng ta về được rồi ." Diệp Thiếu Dương đi ra phía ngoài sơn động . "Mục tiêu? mục tiêu gì?" Tạ Vũ Tình đuổi theo sau hỏi. "Khi nào về đến nhà, ta sẽ nói cho tỷ nghe ." Hai người trong đại sảnh đi được ½ thời gian,bỗng phía trên bậc thang đột nhiên truyền đến "Két. ."
Một tiếng, nắp hầm ngầm mở ra, một đạo ánh sang đi dần xuống, hình như chỉ có một mình . Tạ Vũ Tình nhìn thấy một đôi chân, cho rằng là đồng sự của mình xuống cất tiếng hỏi" Ai vậy" Người đó không nói lời nào, bước nhanh đi xuống, khuôn mặt dần dần xuất hiện tại góc tường, ánh sáng của Trường Minh Chúc chiếu tới hiện rõ là một người đàn ông đang mỉm cười . Tạ Vũ Tình cùng Diệp Thiếu Dương trong nháy mắt ngây người.
"Hồ Uy" Tạ Vũ Tình hít một hơi,rồi đột nhiên đã giơ tay lên rút sung ra, ngắm về phía hắn Diệp Thiếu Dương vỗ vai nàng ra hiệu nàng không cần nổ súng. Hồ Uy thân thủ nhanh nhẹn với hắn xuống đây ắt có chuẩn bị, cho nên sung không thể làm gì được hắn
Tạ Vũ Tình đột nhiên nghĩ đến, bên ngoài có nhiều người như vậy trông coi, Hồ Uy đã có thể xuống, khẳng định bọn họ có xảy ra quyết đấu, nghẹn ngào kêu lên: "Ngươi làm gì với bọn họ rồi ?" Hồ uy lẳng lặng nhìn Diệp Thiếu Dương, không có lên tiếng. Diệp Thiếu Dương liếc nhìn Hồ Uy đánh giá cao thấp, nói khẽ với Tạ Vũ Tình : "Đừng kích động, trên người hắn không có máu, vừa rồi cũng không nghe thấy bắn nhau, Hồ U y không có khả năng giết người nhiều người cảnh sát có trang bị súng như vậy đâu, huống hồ ta đoán hắn cũng không dám, tỷ hãy đứng qua một bên đi, hắn là của ta "
Tạ Vũ Tình lúc này mới thoáng yên tâm, yên lặng lùi đến góc tường, nàng biết rõ, đây là trận chiến của Diệp Thiếu Dương, cảnh sát không có cơ hội thể hiện mình . Bất quá, nghĩ đến trong trận pháp của hắn mất công bày ra đã vô cùng khó đoán rồi, bây giờ đối mặt thực sự không hiểu pháp thuật của hắn còn tăng tới mức nào nữa trong nội tâm không khỏi lo lắng cho Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nhìn Diệp Thiếu Dương nói câu: "Hãy cẩn thận nhé ."
Diệp Thiếu Dương cũng không nghĩ tới Hồ Uy sẽ xuất hiện vào lúc này, ngẩng mặt, nói: "Bại hoại, chó cùng rứt dậu rồi hả?" Hồ uy nhẹ nhàng cười cười, "Diệp Thiên Sư, ngươi thật là không có chút lễ phép gì cả ." "Đối với loại người như ngươi vợ và con còn có thể giết được thì những từ đó quá nhẹ đối với ngươi ."
"Vậy thì đừng nói nữa. Diệp Thiên Sư, cho ta xem xem thực lực của Mao Sơn Nam tông đi ." Hồ uy nói xong, lấy ra trong tay áo một Trương Linh Phù. Diệp Thiếu Dương lỗ vẻ sợ hãi cả kinh, linh phù màu tím ! Tuy nhiên Mao Sơn bắc tông không cũng tìm được Thiên thụ bài vị, nhưng là có thể sử dụng linh phù màu tím, có thể nói hắn ngang cấp Thiên Sư ! Chả Trách nói hắn là Đạo Môn kỳ tài. Quả nhiên không sai ! Diệp Thiếu Dương trong nội tâm, lập tức hừng hực chiến ý, lấy trong ba lô một thanh Đào Mộc Kiếm . Đối phó pháp sư dân gian thì, câu hồn tác không có tác dụng cho lắm .
"Bắt đầu thôi Diệp Thiên Sư." Hồ Uy ném linh phù ra, hai tay kết ấn, niệm lên chú ngữ: "Quá Nhị Khôi Hỏa, Hỏa Vũ Càn Khôn, Càn Khôn Có Pháp, Pháp Minh Đấu Ba!" Linh phù một hóa thành sáu, sau đó đồng loạt cháy lên, như là sáu đống lửa nhỏ, hướng Diệp Thiếu Dương lung la lung lay bay tới.
Mao Sơn Thiên Hỏa Đăng !
Chiêu này, bên Mao Sơn nam tông cũng có,pháp thuật này xem như pháp thuật nội môn, xem ra Hồ uy là muốn dùng Mao Sơn thuật để so tài cao thấp, lập tức mỉm cười, tay lấy ra một tấm lình phù, dán vào Đào Mộc Kiếm, Tay kia cầm bút chu sa vẽ lên thân kiếm cao giọng thì thầm: "Quá cả đời thủy, thủy độ linh quang, linh quang vô đình, phục ba mà sinh!" trên thân của Đào Mộc Kiếm bỗng xuất hiện một tầng hơi nước chặn lại chiêu cảu Hồ Uy, Diệp thiếu Dương nâng kiếm lên đánh mạnh vào 6 đốm lửa đang ở không trung, từng cái rơi xuống đất tan ra, thừa thắng xông lên phía trước nhằm đầu Hồ Uy mà chém xuống
Hồ uy lấy ra một cây phất trần đỡ được chiêu của Diệp thiếu Dương,, hai người tại trong đại sảnh rộng rãi 2 người đều thi triển những pháp thuật Mao Sơn tấn công vào nhau, trên tay đều là Pháp khí có uy lực vô cùng khủng khiếp, tiến độ trận đâu càng ngày càng được đẩy lên, thoáng chốc đã hơn 10 chiêu mà vẫn chưa thắng bại Tạ Vũ Tình xem hoa mắt, giống như đang xem phim trực tiếp, bất quá nhìn kỹ hai người đánh nhau,chiêu thức cũng giống xem phim kiếm hiệp, nhưng cũng không có chút màu mè nào, thêm nữa. . . Là tay thay đổi lien tục, một ngón tay, 2 ngón,,,,. . . Đã hung ác vừa chuẩn, chiêu đánh ra dều là đánh vào yếu điểm của nhau Hồ Uy nhìn chuẩn Diệp Thiếu Dương ra chiêu có khe hở, đột nhiên lấy ra một nắm đậu đồng, Diệp Thiếu Dương lùi xuống một chút, lấy trong tay áo một cây phất trần, lăng không lên, dùng cương khí của bản thân phòng thủ.
Hồ Uy Trong không khí viết thành chữ KHỞI. miệng lầm rầm đọc "Tối Tăm Thiên Địa, Đại Đạo Vô Hình, Thăng Thiên Đạt Được, Ra Nhập U Minh, Phần Thiên Liệt Hỏa,Thường Châm Vô Đình !" Chữ cuối đã chữ niệm xong, phất trần cũng viết xong, là một cái thể triện chữ "Hỏa" phất trần vung lên, đem cái này "Hỏa" chữ đánh về phía Diệp Thiếu Dương, một cỗ Liệt Hỏa, lấy Địa Ngục minh khí, ầm ầm đánh úp lại.
Địa Ngục Minh Hỏa chú!
Diệp Thiếu Dương trong nội tâm cả kinh, nếu như trước đó "Mao Sơn Thiên Hỏa Đăng " so sánh là một món điểm tâm thì . . . , cái này "Địa Ngục Minh Hỏa chú" là món chính, cái này không thể kinh thường được .
Diệp Thiếu Dương lui về phía sau vài bước, tạm thời ngăn được Địa Ngục Liệt Hỏa, lấy ra một lọ pháp nước, phun lên Đào Mộc Kiếm, dùng chỉ đỏ kẹp lấy vài đồng Đúc Mẫu từng vòng quấn thành ấn phù, trong miệng thì thầm: "Thiên Nguyên Thật Thật Khí, Cửu Hào Hóa Vô Cực, Một Lớp Phá Tà Hỏa, Nhị Ba Đấu Minh Linh, Cấp Cấp Như Luật Lệnh" Chú ngữ vừa niệm xong, ngự hỏa phù cũng bị đốt thành tro, Hồ Uy hai tay kết ấn, đem Địa Ngục Liệt Hỏa biến hóa thành hình thanh đao nhằm đầu Diệp Thiếu Dương đánh tới . Diệp Thiếu Dương không lùi mà tiến tới, tay vung Đào Mộc kiếm, đứng vững: đỡ Liệt Hỏa, tay trái không ngừng kết ấn, đè chặt chuôi Đào Mộc Kiếm, trong lúc nhất thời bốn đồng tiền Đúc Mẫu trái phải di chuyển, phát ra vù vù thanh âm. Diệp Thiếu Dương đột nhiên rút kiếm về, Tiền Đúc Mẫu phun ra một cỗ nước lỡn tính cả vòng quấn ở phía trên chỉ đỏ, hợp thành hình dáng một con Giao Long, Diệp Thiếu Dương cầm kiếm phi thẳng lên, theo rồng nước đánh vào cùng Địa Ngục Liệt hỏa có hình dáng lưỡi đao . Hồ uy cũng huy động phất trần, lao đến, nước và lửa đang đánh nhau rất quyết liệt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.