Chương 340: Thuật Đom Đóm Tìm âm
Thanh Tử
12/03/2018
"Nói chuyện không nhất thiết phải tuyệt đối như vậy ." Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn bí thôn chi bộ nói : "Làm phiền ngài
cho chúng tôi 20 cây nến và còn có 3 bịch chăn bông ." Bí thư chi bộ
thôn vẫn còn đang chần chừ, thì Trang Vũ Ninh lại dúi vào tay hắn một
xấp tiền mặt, Bí thư chi bộ thôn giả bộ từ chối rồi nhanh tay nhận lấy
tủm tỉm cười hỏi:" Cậu cần nến và và chăn bông loại gì?" (đã nghiện còn
ngại) "Chăn bông thì phải chọn loại càng dày càng tốt muốn lấy bao nhiêu cũng được dù sao xong việc tôi cũng trả lại cho ngài, còn nến thì loại
nào cũng được ." Bí thư chi bộ thôn đáp ứng mọi yêu cầu của Diệp Thiếu
Dương vội vàng rời đi, chưa đầy 10 phút sau dẫn thêm hai người thanh
niên mỗi người đang ôm một bịch chăn bông "Đây là hai cháu của tôi ." Bí thư chi bộ thôn tươi cười chỉ vào hai cậu thanh niên vừa đến Diệp Thiếu Dương để cho 2 người bọn họ hỗ trợ, đem chăn bông trải từ trên xuống
dưới treo ở trước cửa phòng ngủ, sau đó lấy ra bảy cái đinh dài đóng
đinh từ trên xuống dưới . Sau đó cũng cách đó làm ở một phòng ngủ khác
và cửa phòng bếp, sau đó đến chỗ bí tư chi bộ thôn lấy đống nến, bắt đầu từ góc tường cứ 2 - 3m trái phải lại cắm một ngon nến một lúc sau bốn
phía tường đã được bày toàn bộ nến Vô Nguyệt đạo trưởng xem hắn làm như
vậy, cả kinh nói: "Ngươi đang muốn làm gì ?" Diệp Thiếu Dương từ từ nói
i: "Mao Sơn có một loại pháp thuật, gọi Thuật đom đóm tìm âm, có thể tìm ra âm khí bằng cách phong bế toàn bộ căn phòng ( phong bế: bịt kín) Vô
Nguyệt đạo trưởng ngây người, lập tức hừ một tiếng, "Nói lăng lung tung, dùng yêu thuật qua mắt ah ." Trang Thái bước lên ghé sát vào taii hắn
nói: "Đạo trưởng đây là pháp thuật gì :" "Yên tâm đi, Muốn tìm kiếm thi
khí hay âm khí dưới đất mà lại trong không gian nhỏ hẹp như ở đây là
việc không thể" Vô Nguyệt đạo trưởng chém đinh chặt sắt nói "Nếu đã như
vậy thì lý do gì mà cậu ta mất công bố trí những thứ kia ?" Trang Thái
vẫn đang khó hiểu nói Vô Nguyệt đạo trưởng hừ một tiếng, "Trang Tiên
sinh chưa biết đó là mấy cái tiểu xảo của mấy tên thuật sĩ giang hồ dùng một số thủ thuật nhỏ hoa chân múa tay để làm cho thầnbí. Đầu tiên là sẽ trấn trụ một lúc sau đó nói là đối phương quá mạnh không đánh lại được
hoặc tìm một vài lí do khác để gia chủ tin tưởng." Hắn cố ý nói to để
Diệp thiếu Dương nghe thấy, Diệp Thiếu Dương nghe xong ngẩng ngẩng đầu
cười cười, nói ra: "Ngài biết rõ như vậy, xem như là đồng đạo ." Vô
Nguyệt đạo trưởng tức dựng cả râu nói : "Ai đồng đạo với ngươi !" Diệp
Thiếu Dương cũng không để ý tới hắn, để cho mọi người tất cả đều lùi đến góc tường, nhưng sau đó xoay người đóng cửa để cho ánh sáng cuối cùng
không thể lọt vòa căn phòng, căn phòng trở lên tối đen như mực. Bí thư
chi bộ thôn có chút hối hận khi ở lại xem, tranh thủ thời gian chạy đến Vô Nguyệt đạo trưởng nghiêm mặt nói : "Đạo trưởng, nếu mà phát sinh
chuyện gì ngài phải ra tay bảo vệ chúng tôi đấy." Vô Nguyệt đạo trưởng
cười nhạt một tiếng, "Đó là điều tất nhiên." Bí thư chi bô thôn liên tục gật đầu, cuối cùng cũng tìm được cảm giác an toàn . Diệp Thiếu Dương sờ soạng trong trong ba lô móc ra ống mực, đối với mặt trên của chu sa
tuyến cuốn hà một hơi, tay trái ở bên trong cầm tốt, tay phải hướng lên
vung ra một lá bùa, bốc cháy trên không, rồi chậm rãi rơi xuống, Diệp
Thiếu Dương tay phải kết ấn, trong miệng thì thầm: "Thái Thượng Tam
Thanh, biết ta đạo tâm, tro bụi lưu chuyển, đom đóm tìm âm, cấp cấp như
luật lệnh!" Niệm xong chú ngữ, lá bùa cũng sắp cháy hết, lại tắt trong
nháy mắt, Diệp Thiếu Dương tay phải biến hóa pháp ấn gập ngón giữa lại,
tro của lá bùa đã cháy hết bắn ra bốn phía hình thành một năng lượng
pháp thuật Diệp Thiếu Dương khoanh chân ngồi xuống, tay phải nhanh chóng kết ấn, cho cương khí thoát ra, đi theo nguồn năng lượng này, đi theo 4 hướng, trong lúc đó, tới gần đối diện bên trái góc tường có một ngọn
nến cháy ánh sáng màu xanh, Diệp Thiếu Dương tay trái cầm ống mực lên,
tiến về phía trước bắn sợi chỉ chu sa bay ra thẳng tắp chuẩn xác quấn
chặt ngọn nến,cùng lúc đó phía sau hắn một ngon nến cũng phát sáng
Diệp Thiếu Dương ném ống mực tới, ống mực bay vọt qua ngọn nến, bay vào trong tường rồi bật trở lại, hắn với tay bắt lấy, đồng thời cắt đứt chỉ đỏ, bên cạnh lúc đó lại có một ngọn nến sáng lên, Diệp Thiếu Dương đem chỉ đỏ vẩy qua, vượt qua ngọn nến, sau lưng ngọn nến thứ tư sáng lên, hắn vội vàng ném ống mực qua, kéo chỉ thành một đường thẳng tắp. Về sau cứ hai ngọn nến sáng cùng một lúc, Diệp Thiêu Dương tung bên này bắt bên kia thoáng chốc cả căn phòng đã sáng rực, cả cái gian phòng biến thành sáng, tất cả chỉ chu sa quaamns vào nến cái ngang cái dọc nhưng hiện ra rõ nhất là một hình chữ nhật dài đến tầm hai ba thước . Diệp Thiếu Dương dùng đinh dài đóng ghim vào 4 góc hình chữ nhật, xong đó thở phào : xong rồi
"Cái này có nghĩa là gì ?" Tạ Vũ Tình đi tới, ngơ ngác hỏi . Diệp Thiếu Dương nói: "Hình chữ nhật ở trong, là thi khí và quỷ khí theo hình dạng thì hẳn là một cái quan tài
Tạ Vũ Tình chớp mắt hỏi, "Sao ngươi biết cách làm ?" "Đó đều liên quan đến pháp thuật có nói tỷ cũng không hiểu đâu." Diệp Thiếu Dương xem rồ bắt đầu tháo chỉ chu sa quấn vào ống mực từ từ chỉ để lại 4 cái đinh ở góc hình chữ nhật
Vô Nguyệt đạo trưởng đạo trưởng tiến lên xem sắc mặt khó coi nói: "Không thể như vậy được quan tài dài 2-3m, thi thể đâu dài như vậy ?" Diệp Thiếu Dương chỉ cuốn chỉ chu sa, cũng không ngẩng đầu lên, nói: "Thử đánh cược xem sao ?"
"Ngươi dùng pháp thuật này cơ bản là ta chưa nhìn thấy bao giờ, xem chừng cũng rất thú vị nhưng không biết thật hay là giả
Diệp Thiếu Dương đã cuốn xong chỉ chu sa, ngẩng đầu, nhìn hắn cười nhạt một tiếng, "Đừng nói những lời thừa thãi ấy, thử đánh cược xem sao ?" "Đánh cược gì ?" "Xem là có đào lên được quan tai lớn như vậy không
Vô Nguyệt đạo trưởng tại chỗ líu lưỡi, một lúc lâu sau cũng chẳng nói ra được một chữ
Diệp Thiếu Dương chẳng thèm liếc hắn một cái, quay người nói với Bí thư chi bộ thôn : "Giúp tôi tìm hai thanh niên thân thể cường tráng và mang hai cái xẻng đến ." Bí thôn chi bộ thôn chỉ là một người bình thường vừa nhìn thấy Diệp Thiếu Dương thi triển pháp thuật thì đã muôn phần nể sợ nghĩ Tiên Nhân phương nào hạ phàm. Nghe được Diệp thiếu Dương căn dặn gật đầu như bổ củi vội đi không dám chần chừ Trang Vũ Nịnh vội chạy đến hỏi : "Thiếu Dương Ca, anh nói dưới đất là quan tài vậy trong quan tài là thứ gì ?" "Có thi khí, đương nhiên là cương thi rồi." Vừa nghe thấy hai chữ cương thi, Trang Vũ Ninh lập tức ngây ngẩn cả người . Trang Vũ Ninh hít một hơi, nói: "Tại sao phải có cương thi?" Diệp Thiếu Dương nhún vai, nói: "Cũng không biết, phải đào lên mới biết được ." Trang Vũ Nịnh còn muốn nói điều gì nữa nhưng Tạ Vũ Tình đã xen vào ." Cô yên tâm đi ở ở đây có tiểu thần côn, cho dù đào lên là Thi Vương cũng không sao ." Vô Nguyệt đạo trưởng nghe thấy lời này, cuối cùng tìm được một cơ hội phản kích, cười lên ha hả, "Thi Vương, cô gái đùng ăn nói lung tung, cô được nhìn thấy Thi Vương rồi ah?" "Thi Vương ah, tôi nhìn thấy nhiều lần lại còn thấy chính tay Tiểu Diệp Tử tiêu diệt " Tạ Vũ Tình cười lạnh nhìn hắn, "Đối với "lão đạo si lỗ mũi trâu " như ngươi mà nói, nhìn thấy Thi Vương chỉ sợ là đái ra quần thôi
Diệp Thiếu Dương ném ống mực tới, ống mực bay vọt qua ngọn nến, bay vào trong tường rồi bật trở lại, hắn với tay bắt lấy, đồng thời cắt đứt chỉ đỏ, bên cạnh lúc đó lại có một ngọn nến sáng lên, Diệp Thiếu Dương đem chỉ đỏ vẩy qua, vượt qua ngọn nến, sau lưng ngọn nến thứ tư sáng lên, hắn vội vàng ném ống mực qua, kéo chỉ thành một đường thẳng tắp. Về sau cứ hai ngọn nến sáng cùng một lúc, Diệp Thiêu Dương tung bên này bắt bên kia thoáng chốc cả căn phòng đã sáng rực, cả cái gian phòng biến thành sáng, tất cả chỉ chu sa quaamns vào nến cái ngang cái dọc nhưng hiện ra rõ nhất là một hình chữ nhật dài đến tầm hai ba thước . Diệp Thiếu Dương dùng đinh dài đóng ghim vào 4 góc hình chữ nhật, xong đó thở phào : xong rồi
"Cái này có nghĩa là gì ?" Tạ Vũ Tình đi tới, ngơ ngác hỏi . Diệp Thiếu Dương nói: "Hình chữ nhật ở trong, là thi khí và quỷ khí theo hình dạng thì hẳn là một cái quan tài
Tạ Vũ Tình chớp mắt hỏi, "Sao ngươi biết cách làm ?" "Đó đều liên quan đến pháp thuật có nói tỷ cũng không hiểu đâu." Diệp Thiếu Dương xem rồ bắt đầu tháo chỉ chu sa quấn vào ống mực từ từ chỉ để lại 4 cái đinh ở góc hình chữ nhật
Vô Nguyệt đạo trưởng đạo trưởng tiến lên xem sắc mặt khó coi nói: "Không thể như vậy được quan tài dài 2-3m, thi thể đâu dài như vậy ?" Diệp Thiếu Dương chỉ cuốn chỉ chu sa, cũng không ngẩng đầu lên, nói: "Thử đánh cược xem sao ?"
"Ngươi dùng pháp thuật này cơ bản là ta chưa nhìn thấy bao giờ, xem chừng cũng rất thú vị nhưng không biết thật hay là giả
Diệp Thiếu Dương đã cuốn xong chỉ chu sa, ngẩng đầu, nhìn hắn cười nhạt một tiếng, "Đừng nói những lời thừa thãi ấy, thử đánh cược xem sao ?" "Đánh cược gì ?" "Xem là có đào lên được quan tai lớn như vậy không
Vô Nguyệt đạo trưởng tại chỗ líu lưỡi, một lúc lâu sau cũng chẳng nói ra được một chữ
Diệp Thiếu Dương chẳng thèm liếc hắn một cái, quay người nói với Bí thư chi bộ thôn : "Giúp tôi tìm hai thanh niên thân thể cường tráng và mang hai cái xẻng đến ." Bí thôn chi bộ thôn chỉ là một người bình thường vừa nhìn thấy Diệp Thiếu Dương thi triển pháp thuật thì đã muôn phần nể sợ nghĩ Tiên Nhân phương nào hạ phàm. Nghe được Diệp thiếu Dương căn dặn gật đầu như bổ củi vội đi không dám chần chừ Trang Vũ Nịnh vội chạy đến hỏi : "Thiếu Dương Ca, anh nói dưới đất là quan tài vậy trong quan tài là thứ gì ?" "Có thi khí, đương nhiên là cương thi rồi." Vừa nghe thấy hai chữ cương thi, Trang Vũ Ninh lập tức ngây ngẩn cả người . Trang Vũ Ninh hít một hơi, nói: "Tại sao phải có cương thi?" Diệp Thiếu Dương nhún vai, nói: "Cũng không biết, phải đào lên mới biết được ." Trang Vũ Nịnh còn muốn nói điều gì nữa nhưng Tạ Vũ Tình đã xen vào ." Cô yên tâm đi ở ở đây có tiểu thần côn, cho dù đào lên là Thi Vương cũng không sao ." Vô Nguyệt đạo trưởng nghe thấy lời này, cuối cùng tìm được một cơ hội phản kích, cười lên ha hả, "Thi Vương, cô gái đùng ăn nói lung tung, cô được nhìn thấy Thi Vương rồi ah?" "Thi Vương ah, tôi nhìn thấy nhiều lần lại còn thấy chính tay Tiểu Diệp Tử tiêu diệt " Tạ Vũ Tình cười lạnh nhìn hắn, "Đối với "lão đạo si lỗ mũi trâu " như ngươi mà nói, nhìn thấy Thi Vương chỉ sợ là đái ra quần thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.