Chương 512: tiền sinh bát quái
Thanh Tử
13/04/2018
Mọi người nghe xong, trợn mắt há mồm, Tiểu Mã hỏi" vậy tới khi ngươi tìm được huyết lân thì dự tính thế nào"
" Phái mao sơn có một phép thuật, có thể nhân thân tìm chủ, chỉ cần tìm được huyết lân là ta sẽ chắc chắn có cách tìm được tà linh đó" Diệp Thiếu Dương nói.
Diệp thiếu manh vui vẻ gât đầu nói" ta giống như cuối cùng đã tìm được chút ánh sáng"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, thở dài:" "Lúc này mới vừa mới bắt đầu "
Tiếp đó, Diệp Thiếu Dương bảo Diệp tiểu manh gọi điện thoại cho diệp bá hỏi thăm tình hình, Diệp Tiểu Manh gọi điện thoại, nói vài câu, cất điện thoại nhìn diệp thiếu dương nói" ba ta nói rằng không có việc gì, muốn tới tìm ngươi"
"tìm ta" Còn có chuyện gì?"
"ông ấy nói muốn đưa ngươi xem cái tượng đá mà ba đã phát hiện "
Diệp Thiếu Dương sửng sốt, hai ngày gần đây quả thực xảy ra quá nhiều việc, bỗng nhiên đã quên chuyện này, tượng đá này rất có khả năng là tượng của Diệp pháp thiện, dù sao mình cũng rát muốn xem qua 1 lần, liền hỏi" Ngươi không phải cũng biết chỗ đó sao, dẫn ta đi xem cũng được"
Diệp Tiểu Manh lắc đầu" ba bảo muốn chính ba đưa huynh đi
Diệp Thiếu Dương trong lòng hoài nghi, tượng đá kia chẳng lẽ có một bí mật.
Sau đó Diệp thiếu manh lập túc dẫn hắn xuống núi đi về phía núi đầu trâu, Tưởng kiến hoa cùng vương thanh phong đối với chuyện này cũng rất tò mò, cũng đi theo.
20p sau, mọi người đã lên tới đỉnh núi đầu trâu, ở giữa đỉnh núi có 1 khoảng sân, đó là từ đường của Diệp gia thôn, so sánh với từ đường của vương gia tráng lệ thì tòa từ đường này quá đỗi bình thường, từ ngoài nhìn vào như một tòa nhà bình thường.
Ngày trước vào buổi tối khi đi thăm dò trận pháp, Diệp thiếu dương từng đi qua nơi này 1 lần, lúc ấy do trời tối, cũng không để ý tới tấm bảng viện có ghi" Từ đường diệp gia" còn nghĩ rằng là 1 ngôi nhà của người dân thường nào.
Đợi ở ngoài từ đường 1 hồi, Xa xa nhìn thấy diệp bá cùng 2 hán tử đang leo lên núi.
Trong thấy hắn, Diệp thiếu manh liền chạy tới hỏi han
" đã kiểm tra qua vết thương, vết đao cắt không sâu không đáng ngại" diệp bá xua tay, đi vào phía trong từ đường, cùng mọi người chào hỏi rồi nhìn diêp thiếu dương gật gật đầu, rồi đưa mọi người vào bên trong.
Mọi người cùng nhau tiến vào,đi vào trong chính điện, nơi này bài trí rất đơn giản, chỉ có 1 bài vị của 1 vị tổ tiên diệp gia, một bức di ảnh được khắc sâu lên tường, là một ông lão mặc đạo bào, râu tóc trắng muốt nhìn rất tiên phong đạo cốt.
Trên mặt đát có một khối gỗ đàn, bên trên có ghi văn tự,Quang lộc đại phu Bạch Thanh Hồng Lư Khanh Việt QUốc Công tấn phong quan chủ Diệp pháp thiện chi vị.
Trên bức họa người, chính là diệp pháp thiện!
"Bức họa này, lấy ở đâu" Diệp Thiếu Dương hỏi.
Diệp bá có điểm ngượng ngùng, không đợi hắn mở miệng, Diệp Tiểu Manh nói:" đây là cha ta tra cứu trên mạng lấy hình ảnh, có khi nào lầm lẫn không"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, "Ta cũng không biết, ta cũng chưa thấy qua diệp pháp thiện, ta xem chân dung các vị cổ nhân, chỉ có béo gầy khác nhau hoăc râu ria, còn đâu nhìn đều đại khái như vậy"
tuy rằng trên bức họa không nhất định là chân nhân, nhưng tốt xấu tên là đúng. Diệp Thiếu Dương quỳ xuống bức họa chân dung, trịnh trọng trình trọng hành lễ dập đầu 2 khấn 6 bái, rồi đứng dậy dâng hương.
Diệp bá lại dẫn mọi người đi qua bên trái chính diện, đi vào 1 gian phòng nhỏ, mở mấy cánh cửa sổ, lúc này trong phòng diệp thiếu dương chỉ nhìn thấy 1 tượng đá.
Tượng đá trên đầu đội mũ mạo, mặc 1 đào bào nam nhân, trong tay có cầm 1 quyển sách đang chăm chú đọc.
Đây,,,,,, chính là tượng hình của thiên sư Diệp pháp thiên.
Diệp Thiếu Dương đi qua đi, nhẹ nhàng sờ tượng đá, phát hiện tượng đá được trạm khắc bằng đá hoa cương, vô cùng cứng rắn, đường kính khá lớn, rất thô rát, so với một khối đá thì khá giống nhau, tạo hình thành người chỉ có thể bao quát đại khái hình dáng, khuôn mặt thì không thể nhìn rõ.
Nhưng là trên tay đang cầm một quyển sách, tại trơn bóng không có tì vết, gật đầu nói" sách này với tượng đá không cùng 1 khối, có thể gỡ xuống"
Diệp bá tiến lên một bước nói: "Cái này chúng ta sớm đã phát hiện, cũng đã có ý gỡ xuống, nhưng không làm được, vì chưa hiểu rõ, sợ làm hỏng, nên hôm nay đưa ngươi tới xem có biện pháp gì không."
Diệp Thiếu Dương " may là mọi người không gỡ xuống, nếu không hỏng mất rồi, cái này chắc chắn có cơ quan"
Diệp bá nói: "Chúng ta cũng nghĩ như vậy, đem tượng đá dọn lại đây, đã thử kiểm tra qua vài lần nhưng không phát hiện ra điều gi"
Diệp Thiếu Dương tuy rằng tin tưởng lời hắn nói, nhưng vẫn là tự mình đem tượng đá kiểm tra qua 1 lần, không phát hiện ra cơ quan nào, Vì thế nâng cằm, nhíu mày nghĩ.
Tượng đá trong tay cầm sách, lại không phải 1 khối đồng nhất, chắc chắn có thể gỡ xuống, nhưng bên trong lại không tìm thấy cơ quan. . .
Nhìn khắp 1 lượt lại trên tượng đá, đột nhiên hắn phát hiện đã bỏ qua 1 chi tiết. Ở bụng tượng đá, có điêu khắc 1 chiếc đai lưng, phía dưới đạo bào lại xuất hiện những nết gấp.
Diệp Thiếu Dương nhìn lại nếp uốn đó ở khúc giữa đai lưng, từ trong ba lo lấy ra la âm dươngbàn, căn cứ vị trí của nếp uốn, không ngưng nhìn kim la bàn, đứng lại 1 lúc liền reo lên" ta hiểu rồi "
Tiến tới vuốt nếp khúc uốn chỗ đai lưng nói" các ngươi nhìn xem ở đây có vấn đề gì"
Mọi người nhìn một hồi, Tiểu mã là người đầu tiên lên tiếng" Không có vấn đề gì a, chỉ là áo bào có vết nhăn 1 chút, đeo đai lưng là không phải sẽ bị như vậy sao, nói chung là tạo hình vô cùng sống đông"
Diệp Thiếu Dương cười cười, hỏi Diệp Tiểu Manh: "Ngươi cảm thấy sao?"
Diệp Tiểu Manh nhìn lại một hồi," ta nhận thấy, vị trí nếp nhăn trên đạo bào này cũng không có gì đặc biệt chỉ là có chút đặc sắc có dài có ngắn. . . kỳ thực không có gì đáng chú ý"
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: "Ngươi không nghĩ nhiều, chỉ là không đủ suy nghĩ quá nhiều, chuyện này cũng không trách được ngươi, vì bát quái vị của chu văn vương này người thường nhìn khó mà có thể hiểu thấu đáo, nguyên nhân là sinh thần có hậu nguyên chi phân, hợp sinh 16 quẻ chu thiên, truyền thuyết nói hồng quân lão tổ e ngại 16 quẻ này tiết lộ quá nhiều thiên cơ, nên đã thu lại 8 tiền sinh bát quái chỉ để lại hậu nhân bát quái cho nhân gian, cũng chính là 8 quái hiên tại.
Hắn tiến tới đưa tay tới " Nếp uốn" thứ này là tiền sinh bát quái cùng với hậu sinh bát quái có chút liên quan, cho nên ngươi cũng không nhìn ra.
Diệp Tiểu Manh đương trường ngây ngốc cả kinh hỏi" Tiền sinh quái quái. Rốt cuộc là thế nào" ánh mắt thẫn thờ nhìn tượng đá, độtt nhiên nghĩ tới cái gì" Nếu đúng thật là tiền sinh bát quái đã thất truyền, vậy tại sao ngươi lại nhận ra nó"
" Phái mao sơn có một phép thuật, có thể nhân thân tìm chủ, chỉ cần tìm được huyết lân là ta sẽ chắc chắn có cách tìm được tà linh đó" Diệp Thiếu Dương nói.
Diệp thiếu manh vui vẻ gât đầu nói" ta giống như cuối cùng đã tìm được chút ánh sáng"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, thở dài:" "Lúc này mới vừa mới bắt đầu "
Tiếp đó, Diệp Thiếu Dương bảo Diệp tiểu manh gọi điện thoại cho diệp bá hỏi thăm tình hình, Diệp Tiểu Manh gọi điện thoại, nói vài câu, cất điện thoại nhìn diệp thiếu dương nói" ba ta nói rằng không có việc gì, muốn tới tìm ngươi"
"tìm ta" Còn có chuyện gì?"
"ông ấy nói muốn đưa ngươi xem cái tượng đá mà ba đã phát hiện "
Diệp Thiếu Dương sửng sốt, hai ngày gần đây quả thực xảy ra quá nhiều việc, bỗng nhiên đã quên chuyện này, tượng đá này rất có khả năng là tượng của Diệp pháp thiện, dù sao mình cũng rát muốn xem qua 1 lần, liền hỏi" Ngươi không phải cũng biết chỗ đó sao, dẫn ta đi xem cũng được"
Diệp Tiểu Manh lắc đầu" ba bảo muốn chính ba đưa huynh đi
Diệp Thiếu Dương trong lòng hoài nghi, tượng đá kia chẳng lẽ có một bí mật.
Sau đó Diệp thiếu manh lập túc dẫn hắn xuống núi đi về phía núi đầu trâu, Tưởng kiến hoa cùng vương thanh phong đối với chuyện này cũng rất tò mò, cũng đi theo.
20p sau, mọi người đã lên tới đỉnh núi đầu trâu, ở giữa đỉnh núi có 1 khoảng sân, đó là từ đường của Diệp gia thôn, so sánh với từ đường của vương gia tráng lệ thì tòa từ đường này quá đỗi bình thường, từ ngoài nhìn vào như một tòa nhà bình thường.
Ngày trước vào buổi tối khi đi thăm dò trận pháp, Diệp thiếu dương từng đi qua nơi này 1 lần, lúc ấy do trời tối, cũng không để ý tới tấm bảng viện có ghi" Từ đường diệp gia" còn nghĩ rằng là 1 ngôi nhà của người dân thường nào.
Đợi ở ngoài từ đường 1 hồi, Xa xa nhìn thấy diệp bá cùng 2 hán tử đang leo lên núi.
Trong thấy hắn, Diệp thiếu manh liền chạy tới hỏi han
" đã kiểm tra qua vết thương, vết đao cắt không sâu không đáng ngại" diệp bá xua tay, đi vào phía trong từ đường, cùng mọi người chào hỏi rồi nhìn diêp thiếu dương gật gật đầu, rồi đưa mọi người vào bên trong.
Mọi người cùng nhau tiến vào,đi vào trong chính điện, nơi này bài trí rất đơn giản, chỉ có 1 bài vị của 1 vị tổ tiên diệp gia, một bức di ảnh được khắc sâu lên tường, là một ông lão mặc đạo bào, râu tóc trắng muốt nhìn rất tiên phong đạo cốt.
Trên mặt đát có một khối gỗ đàn, bên trên có ghi văn tự,Quang lộc đại phu Bạch Thanh Hồng Lư Khanh Việt QUốc Công tấn phong quan chủ Diệp pháp thiện chi vị.
Trên bức họa người, chính là diệp pháp thiện!
"Bức họa này, lấy ở đâu" Diệp Thiếu Dương hỏi.
Diệp bá có điểm ngượng ngùng, không đợi hắn mở miệng, Diệp Tiểu Manh nói:" đây là cha ta tra cứu trên mạng lấy hình ảnh, có khi nào lầm lẫn không"
Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, "Ta cũng không biết, ta cũng chưa thấy qua diệp pháp thiện, ta xem chân dung các vị cổ nhân, chỉ có béo gầy khác nhau hoăc râu ria, còn đâu nhìn đều đại khái như vậy"
tuy rằng trên bức họa không nhất định là chân nhân, nhưng tốt xấu tên là đúng. Diệp Thiếu Dương quỳ xuống bức họa chân dung, trịnh trọng trình trọng hành lễ dập đầu 2 khấn 6 bái, rồi đứng dậy dâng hương.
Diệp bá lại dẫn mọi người đi qua bên trái chính diện, đi vào 1 gian phòng nhỏ, mở mấy cánh cửa sổ, lúc này trong phòng diệp thiếu dương chỉ nhìn thấy 1 tượng đá.
Tượng đá trên đầu đội mũ mạo, mặc 1 đào bào nam nhân, trong tay có cầm 1 quyển sách đang chăm chú đọc.
Đây,,,,,, chính là tượng hình của thiên sư Diệp pháp thiên.
Diệp Thiếu Dương đi qua đi, nhẹ nhàng sờ tượng đá, phát hiện tượng đá được trạm khắc bằng đá hoa cương, vô cùng cứng rắn, đường kính khá lớn, rất thô rát, so với một khối đá thì khá giống nhau, tạo hình thành người chỉ có thể bao quát đại khái hình dáng, khuôn mặt thì không thể nhìn rõ.
Nhưng là trên tay đang cầm một quyển sách, tại trơn bóng không có tì vết, gật đầu nói" sách này với tượng đá không cùng 1 khối, có thể gỡ xuống"
Diệp bá tiến lên một bước nói: "Cái này chúng ta sớm đã phát hiện, cũng đã có ý gỡ xuống, nhưng không làm được, vì chưa hiểu rõ, sợ làm hỏng, nên hôm nay đưa ngươi tới xem có biện pháp gì không."
Diệp Thiếu Dương " may là mọi người không gỡ xuống, nếu không hỏng mất rồi, cái này chắc chắn có cơ quan"
Diệp bá nói: "Chúng ta cũng nghĩ như vậy, đem tượng đá dọn lại đây, đã thử kiểm tra qua vài lần nhưng không phát hiện ra điều gi"
Diệp Thiếu Dương tuy rằng tin tưởng lời hắn nói, nhưng vẫn là tự mình đem tượng đá kiểm tra qua 1 lần, không phát hiện ra cơ quan nào, Vì thế nâng cằm, nhíu mày nghĩ.
Tượng đá trong tay cầm sách, lại không phải 1 khối đồng nhất, chắc chắn có thể gỡ xuống, nhưng bên trong lại không tìm thấy cơ quan. . .
Nhìn khắp 1 lượt lại trên tượng đá, đột nhiên hắn phát hiện đã bỏ qua 1 chi tiết. Ở bụng tượng đá, có điêu khắc 1 chiếc đai lưng, phía dưới đạo bào lại xuất hiện những nết gấp.
Diệp Thiếu Dương nhìn lại nếp uốn đó ở khúc giữa đai lưng, từ trong ba lo lấy ra la âm dươngbàn, căn cứ vị trí của nếp uốn, không ngưng nhìn kim la bàn, đứng lại 1 lúc liền reo lên" ta hiểu rồi "
Tiến tới vuốt nếp khúc uốn chỗ đai lưng nói" các ngươi nhìn xem ở đây có vấn đề gì"
Mọi người nhìn một hồi, Tiểu mã là người đầu tiên lên tiếng" Không có vấn đề gì a, chỉ là áo bào có vết nhăn 1 chút, đeo đai lưng là không phải sẽ bị như vậy sao, nói chung là tạo hình vô cùng sống đông"
Diệp Thiếu Dương cười cười, hỏi Diệp Tiểu Manh: "Ngươi cảm thấy sao?"
Diệp Tiểu Manh nhìn lại một hồi," ta nhận thấy, vị trí nếp nhăn trên đạo bào này cũng không có gì đặc biệt chỉ là có chút đặc sắc có dài có ngắn. . . kỳ thực không có gì đáng chú ý"
Diệp Thiếu Dương lắc đầu nói: "Ngươi không nghĩ nhiều, chỉ là không đủ suy nghĩ quá nhiều, chuyện này cũng không trách được ngươi, vì bát quái vị của chu văn vương này người thường nhìn khó mà có thể hiểu thấu đáo, nguyên nhân là sinh thần có hậu nguyên chi phân, hợp sinh 16 quẻ chu thiên, truyền thuyết nói hồng quân lão tổ e ngại 16 quẻ này tiết lộ quá nhiều thiên cơ, nên đã thu lại 8 tiền sinh bát quái chỉ để lại hậu nhân bát quái cho nhân gian, cũng chính là 8 quái hiên tại.
Hắn tiến tới đưa tay tới " Nếp uốn" thứ này là tiền sinh bát quái cùng với hậu sinh bát quái có chút liên quan, cho nên ngươi cũng không nhìn ra.
Diệp Tiểu Manh đương trường ngây ngốc cả kinh hỏi" Tiền sinh quái quái. Rốt cuộc là thế nào" ánh mắt thẫn thờ nhìn tượng đá, độtt nhiên nghĩ tới cái gì" Nếu đúng thật là tiền sinh bát quái đã thất truyền, vậy tại sao ngươi lại nhận ra nó"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.