Chương 384: Tìm Thấy Quỷ Mẫu
Thanh Tử
24/03/2018
Tạ Vũ Tình nhìn mặt hắn cười nói, "Hồ Uy đã giết ba người, tất nhiên là tử tội, nếu như ngươi có bản lĩnh bắt hắn, ta cho
ngươi cơ hội tự tay giải quyết hắn!" Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi,
đứng lên nói ra: "Chuyện đó để sau này tính, việc đầu tiên bây giờ là
giải quyết Bức Thủ quỷ anh ."
Đi vào cửa phòng của "Xứng điện" Diệp Thiếu Dương vỗ vai Qua Qua hỏi: "Giờ tính như thế nào " Qua Qua nhìn chằm chằm vào cái tấm đen kịt trước cửa tò vò, nói ra: "Không cảm giác được gì bên trong ." Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, cất bước đi vào cánh cửa kia. , phía sau cánh cửa không phải là gian phòng được xây bình thường mà là giống một kiểu sơn động, bôn phía toàn là đá núi,dưới chân có tiếng nước chảy róc rách . Diệp Thiếu Dương dùng đèn pin chiếu đi, là một dòng suối nhỏ chạy xuyên qua sơn động . Diệp Thiếu Dương dùng đèn pin soi về phía xa xa nhưng kết quả chỉ soi được tầm 2-3m, ánh sáng đèn pin bị một bức tường hắc khí ngăn lại "Quỷ sinh mây đen!" Diệp Thiếu Dương âm thầm nói ra, kéo Tạ Vũ Tình về phía sau mình, dùng cương khí cảm giác cảm thấy an toàn,sau đó mới rút m Dương Bàn đầu tiên thổi hết nước vương vãi trên chính giữa m Dương Bàn . Sau đó lại sờ vài vòng quẻ tượng khác nhau, lại để cho suối nước thấm vào, chỉ một chốc lát, m Dương Bàn chính mình chậm rãi chuyển động mà bắt đầu. . . , lắc lắc, mới dừng lại . Diệp Thiếu Dương nhìn m Dương Bàn bên trên quẻ tượng liều đồ, nhẹ gật đầu, nói: "Dòng suối này khi chúng ta ở trên núi nhìn là sông nhỏ đấy cái chỗ này, chính là 'Tử mẫu đồng tâm huyệt' mắt trận tại đây . Bức Thủ tu luyện nhất định là ở gần đây
Diệp Thiếu Dương đưa đèn pin cho Tạ Vũ Tình tắt đi, đốt hai cái Trường Minh Chúc, ở bên trong bỏ thêm một ít hồng tiêu phấn, rồi đưa cho Tạ Vũ Tình bảo đi ngay sau lưng mình bắt đầu đi vào, quỷ khí tràn ngập . Ánh sáng của Trường Minh Chúc gặp quỷ khí bốc cháy xèo xèo rung động . "Chuyện gì đang xảy ra ?" Tạ Vũ Tình giật mình nói nói. "Hồng tiêu phá vạn quỷ. CHo hồng tiêu phấn vào Trường Minh Chúc có thể tiêu tan quỷ khí ." Diệp Thiếu Dương tay cầm Trường Minh Chúc hấp thu quỷ khí ở mọi phương hướng, tay cầm câu hồn tác, tìm tới, chỉ chốc lát đi vào cuối sơn động. Một cái giường đá xanh biếc như ngọc phỉ thúy, đặt tại chính giữa dòng suối . Trên đó có một bóng đen, nhìn qua dáng hình và mái tóc hình như là nữ nhân Diệp Thiếu Dương đến gần vài bước, thận trọng dò xét, trên giường đá không phải quỷ cũng không phải yêu, mà là một khuôn mặt mỹ lệ như hoa như ngọc nhìn có vẻ chỉ tầm 20 tuổi,xung quanh người tỏa một đạo ánh sáng ôn hòa . Cô gái cúi người không nhúc nhích . vẻ tiều tụy trên khuôn mặt lại cảm thấy vài phần đáng yêu
Lý thu nga?
Diệp Thiếu Dương hơi sững sờ, trước mặt nữ tử này, cùng hắn trong tưởng tượng của hắn khác xa hiện thức : cô ấy bị giam giữ ở đây ít cũng 2 năm rồi, cho dù không chết, cũng có thể là một Quỷ Thi, mà không phải nhìn bộ dạng này của cô ấy không giống Quỷ thi chút nào, so với người bình thuongf còn có chút hồng hào hơn . Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới 3 nữ nhân kia ( Hoạt thi), nhìn trên người, quần áo chỉnh tề, tay chân cũng rất bình thường, cũng không phải bạch cốt.
Sau lưng, Tạ Vũ Tình cả gan kêu một tiếng, "Lý thu nga?" Nữ tử chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn sang. Diệp Thiếu Dương, tròng mắt của cô ấy màu lam
"Các ngươi. . . Là ai?" "Chúng ta là tới giải cứu cô đấy, Lý thu nga, ngươi. . . sao lại ở đây ?" Tạ Vũ Tình nói xong đang định chạy đi đến . Diệp Thiếu Dương kéo lại cả giận nói: "Tỷ sao cứ muốn tìm cái chết vậy ? Không nên bị bề ngoài cô ta đánh lừa, cô ta không phải là người"
Tạ Vũ Tình sửng sốt một chút, nói: "Cho dù không phải người, cô ta cũng là người bị hại a, chắc có lẽ không tổn thương hại chúng ta."
"Vậy cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ, đừng quên đây là hang ổ của Bức Thủ."
Diệp Thiếu Dương đưa mắt hướng bốn phía nhìn lại, quỷ khí đã bị Trường Minh Chúc tiêu hủy còn chút không đáng kể, ánh mắt quét qua một vòng xung quanh sơn động phát hiện ngoài cái giường đá này ra, không còn bất cứ cái gì, cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Bức Thủ lại dặn dò Qua Qua đi một vòng xem xét "Cảm giác không thấy nó, " Qua Qua đi một vòng trở về, gãi đầu, "Rõ ràng trước khi còn có thể cảm giác được có chấn động tại đây, nhưng hiện tại rõ ràng đã không có, thật là kỳ quái."
Lý thu nga kín đáo nói ra: "Các người tìm quỷ sao, có lẽ nó cảm thấy nguy hiểm cho nên trốn đi rồi ." Diệp Thiếu Dương khẽ giật mình, chưa đánh đã chạy ? Trong lòng bỗng tụt hết cảm xúc, đến nơi này chủ yếu để gặp Bức Thủ quỷ anh, tốt vậy tiến hành kế hoạch tiếp theo, kết quả rõ ràng không động chạm đến nó, sớm biết như vậy trước đây không đi qua "Điện Xứng Thất", giờ đã đi đên tận đây haiz. . .
Đúng lúc này Qua Qua nói : "Không có khả năng, ta vừa rồi một mực thủ ở bên ngoài, không thấy được nó đi ra ngoài, tại đây vừa rồi không có cửa ra vào. Ah đúng rồi, chẳng lẽ bên trong dòng suối vẫn có cửa ?" Lý thu nga nói: "Đúng vậy." Diệp Thiếu Dương trong nội tâm khẽ động, hỏi: "Ở đâu?" Lý thu nga xoay đầu lại, nhìn hắn bằng đôi mắt màu lam, nhìn kỹ hắn một hồi, nói: "Ngươi cứu ta trước đi ta sẽ nói cho ngươi biết ."
Hóa ra lý do là việc này, Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: "Ta đương nhiên sẽ cứu ngươi rồi, bất quá có thể nói trước đó chuyện của ngươi đi."
Bức Thủ đã đi rồi, nó không đợi mình đuổi tới giết,đằng nào cũng vậy rồi nhanh chậm một chút không giải quyết được việc gì huống chi mình cũng không thể để Lý Thu Nga ở đó không cứu. Lý Thu Nga nhìn hắn, nói: "Trước tiên là nói các ngươi đi sao lại tới đây ?" Diệp Thiếu Dương đành phải nói đơn giản mình và Hồ Uy có ân oán. Đúng lúc này, bên ngoài, cửa lớn Bệnh Viện Tâm Thần Thanh Sơn, một chiếc ô tô màu đen dừng ở phía xa nhìn thấy có rất nhiều xe cảnh sát ở cửa lớn bênh viện . Hai người đành phải xuống xe, triển khai thân pháp, nhảy qua bức tường bệnh viện, một hơi chạy đến khu B, vẫn ngoái cổ nhìn về phía xe cảnh sát cửa lớn bệnh viện
Tứ bảo lông mày lập tức nhíu lại, nói: "Không xong, ta vẫn đến chậm một bước, làm sao bây giờ?" Hồ uy nhìn xem hai người cảnh sát kia, nói: "Xông vào." Tứ bảo kinh hãi, "Cứ như vậy xông vào?" "Đúng vậy, chỉ cần Diệp Thiếu Dương cùng đám kia cảnh sát phát hiện cái kia ba nữ nhân, ta lập tức coi là tội phạm giết người,, hiện tại cần gấp nhất đấy, cứu Bức Thủ ra trước ." "Sư huynh . . . Muốn giết cảnh sát?" Không đợi Hồ uy mở miệng, Tứ Bảo còn nói thêm: "Sư huynh, cảnh sát là tuyệt đối không thể động đấy. Huynh tuy nhiên đã có tội tại trên người, nhưng là cảnh sát hiện tại không có chứng cớ, chỉ biết dùng thủ đoạn thông thường để bắt người, huynh nếu giết những. . . này cảnh sát, thình thế khác trước rất nhiều, huynh sẽ bị truy đuổi, sự việc sẽ chấn động cả nước
Hồ uy nói: "Ngươi bảo ta bây giờ biết phải làm sao . Dưới kia không gian nhỏ hẹp nếu ngươi đi cùng cũng không có tác dụng lớn, ở trên này trông coi, khi nào cảnh sát tới báo cho ta biết " Nói xong nhìn về phía về phía khu B đi qua một vài ngã rẽ . "Sư huynh, coi chừng ah." Tứ bảo nhìn theo bóng lưng của hắn nhỏ giọng nói ra, khóe miệng toát ra vẻ mĩm cười.
Đi vào cửa phòng của "Xứng điện" Diệp Thiếu Dương vỗ vai Qua Qua hỏi: "Giờ tính như thế nào " Qua Qua nhìn chằm chằm vào cái tấm đen kịt trước cửa tò vò, nói ra: "Không cảm giác được gì bên trong ." Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, cất bước đi vào cánh cửa kia. , phía sau cánh cửa không phải là gian phòng được xây bình thường mà là giống một kiểu sơn động, bôn phía toàn là đá núi,dưới chân có tiếng nước chảy róc rách . Diệp Thiếu Dương dùng đèn pin chiếu đi, là một dòng suối nhỏ chạy xuyên qua sơn động . Diệp Thiếu Dương dùng đèn pin soi về phía xa xa nhưng kết quả chỉ soi được tầm 2-3m, ánh sáng đèn pin bị một bức tường hắc khí ngăn lại "Quỷ sinh mây đen!" Diệp Thiếu Dương âm thầm nói ra, kéo Tạ Vũ Tình về phía sau mình, dùng cương khí cảm giác cảm thấy an toàn,sau đó mới rút m Dương Bàn đầu tiên thổi hết nước vương vãi trên chính giữa m Dương Bàn . Sau đó lại sờ vài vòng quẻ tượng khác nhau, lại để cho suối nước thấm vào, chỉ một chốc lát, m Dương Bàn chính mình chậm rãi chuyển động mà bắt đầu. . . , lắc lắc, mới dừng lại . Diệp Thiếu Dương nhìn m Dương Bàn bên trên quẻ tượng liều đồ, nhẹ gật đầu, nói: "Dòng suối này khi chúng ta ở trên núi nhìn là sông nhỏ đấy cái chỗ này, chính là 'Tử mẫu đồng tâm huyệt' mắt trận tại đây . Bức Thủ tu luyện nhất định là ở gần đây
Diệp Thiếu Dương đưa đèn pin cho Tạ Vũ Tình tắt đi, đốt hai cái Trường Minh Chúc, ở bên trong bỏ thêm một ít hồng tiêu phấn, rồi đưa cho Tạ Vũ Tình bảo đi ngay sau lưng mình bắt đầu đi vào, quỷ khí tràn ngập . Ánh sáng của Trường Minh Chúc gặp quỷ khí bốc cháy xèo xèo rung động . "Chuyện gì đang xảy ra ?" Tạ Vũ Tình giật mình nói nói. "Hồng tiêu phá vạn quỷ. CHo hồng tiêu phấn vào Trường Minh Chúc có thể tiêu tan quỷ khí ." Diệp Thiếu Dương tay cầm Trường Minh Chúc hấp thu quỷ khí ở mọi phương hướng, tay cầm câu hồn tác, tìm tới, chỉ chốc lát đi vào cuối sơn động. Một cái giường đá xanh biếc như ngọc phỉ thúy, đặt tại chính giữa dòng suối . Trên đó có một bóng đen, nhìn qua dáng hình và mái tóc hình như là nữ nhân Diệp Thiếu Dương đến gần vài bước, thận trọng dò xét, trên giường đá không phải quỷ cũng không phải yêu, mà là một khuôn mặt mỹ lệ như hoa như ngọc nhìn có vẻ chỉ tầm 20 tuổi,xung quanh người tỏa một đạo ánh sáng ôn hòa . Cô gái cúi người không nhúc nhích . vẻ tiều tụy trên khuôn mặt lại cảm thấy vài phần đáng yêu
Lý thu nga?
Diệp Thiếu Dương hơi sững sờ, trước mặt nữ tử này, cùng hắn trong tưởng tượng của hắn khác xa hiện thức : cô ấy bị giam giữ ở đây ít cũng 2 năm rồi, cho dù không chết, cũng có thể là một Quỷ Thi, mà không phải nhìn bộ dạng này của cô ấy không giống Quỷ thi chút nào, so với người bình thuongf còn có chút hồng hào hơn . Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới 3 nữ nhân kia ( Hoạt thi), nhìn trên người, quần áo chỉnh tề, tay chân cũng rất bình thường, cũng không phải bạch cốt.
Sau lưng, Tạ Vũ Tình cả gan kêu một tiếng, "Lý thu nga?" Nữ tử chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn sang. Diệp Thiếu Dương, tròng mắt của cô ấy màu lam
"Các ngươi. . . Là ai?" "Chúng ta là tới giải cứu cô đấy, Lý thu nga, ngươi. . . sao lại ở đây ?" Tạ Vũ Tình nói xong đang định chạy đi đến . Diệp Thiếu Dương kéo lại cả giận nói: "Tỷ sao cứ muốn tìm cái chết vậy ? Không nên bị bề ngoài cô ta đánh lừa, cô ta không phải là người"
Tạ Vũ Tình sửng sốt một chút, nói: "Cho dù không phải người, cô ta cũng là người bị hại a, chắc có lẽ không tổn thương hại chúng ta."
"Vậy cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ, đừng quên đây là hang ổ của Bức Thủ."
Diệp Thiếu Dương đưa mắt hướng bốn phía nhìn lại, quỷ khí đã bị Trường Minh Chúc tiêu hủy còn chút không đáng kể, ánh mắt quét qua một vòng xung quanh sơn động phát hiện ngoài cái giường đá này ra, không còn bất cứ cái gì, cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Bức Thủ lại dặn dò Qua Qua đi một vòng xem xét "Cảm giác không thấy nó, " Qua Qua đi một vòng trở về, gãi đầu, "Rõ ràng trước khi còn có thể cảm giác được có chấn động tại đây, nhưng hiện tại rõ ràng đã không có, thật là kỳ quái."
Lý thu nga kín đáo nói ra: "Các người tìm quỷ sao, có lẽ nó cảm thấy nguy hiểm cho nên trốn đi rồi ." Diệp Thiếu Dương khẽ giật mình, chưa đánh đã chạy ? Trong lòng bỗng tụt hết cảm xúc, đến nơi này chủ yếu để gặp Bức Thủ quỷ anh, tốt vậy tiến hành kế hoạch tiếp theo, kết quả rõ ràng không động chạm đến nó, sớm biết như vậy trước đây không đi qua "Điện Xứng Thất", giờ đã đi đên tận đây haiz. . .
Đúng lúc này Qua Qua nói : "Không có khả năng, ta vừa rồi một mực thủ ở bên ngoài, không thấy được nó đi ra ngoài, tại đây vừa rồi không có cửa ra vào. Ah đúng rồi, chẳng lẽ bên trong dòng suối vẫn có cửa ?" Lý thu nga nói: "Đúng vậy." Diệp Thiếu Dương trong nội tâm khẽ động, hỏi: "Ở đâu?" Lý thu nga xoay đầu lại, nhìn hắn bằng đôi mắt màu lam, nhìn kỹ hắn một hồi, nói: "Ngươi cứu ta trước đi ta sẽ nói cho ngươi biết ."
Hóa ra lý do là việc này, Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: "Ta đương nhiên sẽ cứu ngươi rồi, bất quá có thể nói trước đó chuyện của ngươi đi."
Bức Thủ đã đi rồi, nó không đợi mình đuổi tới giết,đằng nào cũng vậy rồi nhanh chậm một chút không giải quyết được việc gì huống chi mình cũng không thể để Lý Thu Nga ở đó không cứu. Lý Thu Nga nhìn hắn, nói: "Trước tiên là nói các ngươi đi sao lại tới đây ?" Diệp Thiếu Dương đành phải nói đơn giản mình và Hồ Uy có ân oán. Đúng lúc này, bên ngoài, cửa lớn Bệnh Viện Tâm Thần Thanh Sơn, một chiếc ô tô màu đen dừng ở phía xa nhìn thấy có rất nhiều xe cảnh sát ở cửa lớn bênh viện . Hai người đành phải xuống xe, triển khai thân pháp, nhảy qua bức tường bệnh viện, một hơi chạy đến khu B, vẫn ngoái cổ nhìn về phía xe cảnh sát cửa lớn bệnh viện
Tứ bảo lông mày lập tức nhíu lại, nói: "Không xong, ta vẫn đến chậm một bước, làm sao bây giờ?" Hồ uy nhìn xem hai người cảnh sát kia, nói: "Xông vào." Tứ bảo kinh hãi, "Cứ như vậy xông vào?" "Đúng vậy, chỉ cần Diệp Thiếu Dương cùng đám kia cảnh sát phát hiện cái kia ba nữ nhân, ta lập tức coi là tội phạm giết người,, hiện tại cần gấp nhất đấy, cứu Bức Thủ ra trước ." "Sư huynh . . . Muốn giết cảnh sát?" Không đợi Hồ uy mở miệng, Tứ Bảo còn nói thêm: "Sư huynh, cảnh sát là tuyệt đối không thể động đấy. Huynh tuy nhiên đã có tội tại trên người, nhưng là cảnh sát hiện tại không có chứng cớ, chỉ biết dùng thủ đoạn thông thường để bắt người, huynh nếu giết những. . . này cảnh sát, thình thế khác trước rất nhiều, huynh sẽ bị truy đuổi, sự việc sẽ chấn động cả nước
Hồ uy nói: "Ngươi bảo ta bây giờ biết phải làm sao . Dưới kia không gian nhỏ hẹp nếu ngươi đi cùng cũng không có tác dụng lớn, ở trên này trông coi, khi nào cảnh sát tới báo cho ta biết " Nói xong nhìn về phía về phía khu B đi qua một vài ngã rẽ . "Sư huynh, coi chừng ah." Tứ bảo nhìn theo bóng lưng của hắn nhỏ giọng nói ra, khóe miệng toát ra vẻ mĩm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.