Chương 338: Trong Phòng Có Cương Thi
Thanh Tử
12/03/2018
Diệp Thiếu Dương dùng hai tay bò về phía tường vây, dùng một tay bám bờ tường rồi trèo lên bờ tường nhìn về phía sân, chợt
nhìn, khắp nơi là cỏ hoang nhưng không đúng, những cây "cỏ hoang " này
hình như mọc rất lộn xộn trên thực tế cũng chỉ có vài loại cỏ, Diệp
Thiếu Dương nhìn thoáng một chút phát hiện thấy có quỷ xà thảo, quỷ đèn
lồng, âm phong cúc vân. . . vân, đợi một chút, những thứ cỏ này cũng có
thể tinh luyện ra pháp dược hiếm, công hiệu khác nhau, nhưng đa số đều
dùng để dưỡng hồn Không khỏi suy đoán, những cây cỏ này trồng ở đây đều
là do Hồ uy trồng, trồng như vậy dùng để tinh luyện ra pháp dược, cụ thể mục đích như thế nào cũng không rõ, nhưng có thể nghĩ đến, là chắc chắn liên quan đến nuôi tiểu quỷ . Diệp Thiếu Dương nhảy xuống tường vây,
đến gần chính giữa tòa nhà, đi xung quanh tòa nhà thấy tòa nhà này có
diện tích ít cũng khoảng 100 mét vuông, bốn phía đều có cửa sổ, nhưng
đều bị bịt kín bằng ghỗ từ bên trong, hơn nữa tấm ghỗ dùng chắn cửa có
thể không cho âm khí phát tán ra ngoài đó chính là ghỗ m Trầm Điều này
nói rõ Tạ Vũ Tình điều tra kết quả là chính xác : Trong phòng nhất định
có chút cổ quái .
Phòng ở cửa chính ở chỗ giữa 2 tay nắm cửa có một sợi xích sắt vòng qua rồi được đóng lại bằng một cái ổ khóa lớn . . . , thượng diện treo một bả đại khóa. Diệp Thiếu Dương theo tường vây trèo ra ngoài, nhìn thấy một vị tuổi đã cao tầm 60 tuổi đang nói chuyện với đám Tạ vũ Tình .
"Vị này chính là bí thư chi bộ của thôn, nhìn thấy chúng ta đi vào thôn cho nên đến đây hỏi chút chuyện ." Tạ Vũ Tình nói với Diệp Thiếu Dương : "Những manh mối mà tôi thu thập được rất nhiều manh mối do vị này cung cấp" Bí thư chi bộ thôn nghe thấy nói như vậy đoán Diệp Thiếu Dương là người dẫn đầu ở đây, vì vậy hỏi hắn: "Đừng nói với tôi là các anh muốn vào tòa nhà bên trong nhé ?"
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, hỏi: "Sao lại không thể vào ?"
"Không thể vào, tuyệt đối không thể vào, " bí thư chi bộ khoát tay nói "Trong đó có nhiều chuyện ma quái lắm ."
"Chuyện ma quái, như thế nào ngài có thể nói cho chúng tôi biết được không ?" Diệp Thiếu Dương nói Bí thư chi bộ thôn chần chừ một chút rồi đôi mắt hướng về phía tòa nhà thấp giọng :"Đây là nhà của lão Trần, sau khi lão Trần chết Tiểu Uy cũng đã dọn đi, cửa sân sau cùng các phòng đều đã khóa lại, tất cả các cửa sổ cũng đều dùng ghỗ đóng đinh lại, Sau này trong thôn có phát sinh mấy việc xấu mấy tên đạo tặc nghe đồn bên trong có cất giấu của cải và đồ quý hiếm nên đã phá cửa sổ đi vao, kết quả. . . là haizz. . . Ai ai, trở về cũng đều nói bên trong có tiếng quỷ kêu, cả đám người đó bị bệnh cả tháng nằm liệt giường, cái nhà này tà lắm.
Diệp Thiếu Dương nói: " Chỉ nghe được tiêng quỷ kêu sao? Bí thư chi bộ thôn nhìn Diệp Thiếu Dương với ánh mắt sững sờ, "Nghe được quỷ kêu còn chưa đủ? Nếu là gặp được quỷ thật đám bọn họ có thể trở về sao ?" Diệp Thiếu Dương cười cười, tiến thêm một bước hỏi: "Tiếng quỷ kêu như thế nào ?" "bọn chúng nói là tiếng trẻ con có khóc có cười không chừng là tiếng của đứa trẻ ." Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình liếc nhau một cái, biết rõ là đã tìm đúng chỗ . Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, rồi hỏi:" Nghe nói là Hồ Uy tối cũng thỉnh thoảng quay về đây đúng không ? Các vị có hỏi qua hắn về việc này không "Nào ai dám hỏi hắn ta là người đàn ông lớn tuổi lại cũng là " lão hán" ." Bí thư chi bộ thôn nói, "Hắn lúc trước cũng là người trong thôn nhưng tính tình có chút quái gở lại không giao du với ai cả lên cũng không ai dám lui tới, điều này tôi cũng đã nói với Tạ cảnh sát rồi, Tiểu Uy tuy là người cảu thôn chúng tôi nhưng trong thôn cũng không ai biết hắn làm gì sống như thế nào .
" Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: "Ngài vừa nói gọi Hồ Uy là " lão hán" vậy là có ý gì " " lão hán" theo cách nói của người thôn chúng tôi có nghĩa là thầy cúng, pháp sư . Phòng ốc của hắn, ai dám tự ý ra vào." Vô Nguyệt đạo trưởng nghe đến đó, hừ một tiếng rồi nói: "Là một thầy cúng ở chốn quê mùa mà cũng đáng nhắc đến" Diệp Thiếu Dương cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm Nếu mà Hồ Uy ở đây không chừng có thể một tay giết chết tên dám khinh thường hắn, nói đoạn lại giơ ngón cai lên ( chăc là biểu tượng like) rồi chỉ vào Vô Nguyệt đạo trưởng nói : "Ngài thấy không chúng tôi ở đây có vị Đạo Môn pháp thuật cao cường cái gì chứ "lão hán" hay yêu ma quỷ quái vị này cân tất, ngài nhìn xem cách ăn mặc đúng là cao nhân rồi." Vô Nguyệt đạo trưởng không thấy là Diệp thiếu Dương đang cố ý châm chọc bèn chỉnh lại sống lưng tạo dáng giả bộ tiên nhân đạo cốt ( cái này em không biết dịch ntn cho chuẩn, đại ý là làm màu có vẻ nguy hiểm) Tạ Vũ Tình tiến đến trước mặt Bí thư chi bộ thôn nói: " Xin lỗi ngài chúng tôi tới đây là làm nhiệm vụ, ngôi nhà kia không thể không vào, mong ngài hợp tác, và nếu không có việc gì nữa xin ngài hãy trở về để chúng tôi thực thi nhiệm vụ" "Chờ một chút, ngài, có thể cho chúng tôi mượn một cái búa tạ được không?" Diệp Thiếu Dương nói. Tạ Vũ Tình nhíu mày hỏi: "Cậu muốn mượn búa tạ để làm gì" "Phá khóa đi vào nhà, mà bên trong cũng có cửa sổ lên dùng búa để phá ." Tạ Vũ Tình chần chừ nói: "Như vậy thật là manh động, có sợ làm như vậy đánh rắn động cỏ không?" Diệp Thiếu Dương liếc nhìn nàng một cái nói, "Tỷ có thấy chúng ta lén lút đi vào và Hồ Uy cũng không biêt cho là chúng ta chưa tới?" Tạ Vũ Tình cũng nghĩ vậy cho nên đích thân đi gặp bí thư chi bộ thôn mượn búa, Bí thư chi bộ thôn sợ Hồ Uy biết việc sẽ tìm cách trả thù gây khó dễ nên ra chiều chưa muốn cho mượn, chỉ đến khi Trang Vũ Ninh kín đáo đưa cho hắn một sấp tiền khoảng vài trăm coi như bỏ tiền ra mua búa, bí thư chi bộ thôn mới đồng ý (Có tiền có thể giải quyết được mọi việc), hấp tấp chạy về nhà mang một cái búa tạ đến . Diệp Thiếu Dương Tự mình cầm búa vung lên đập 3 cái vào khóa cổng, khóa cổng đã bị phá cánh cửa lâu ngày không dùng kèn kẹt mở ra, cả đoàn người theo nhau đi vào . Bí thư chi bộ thôn thấy ở đây có vị đạo sĩ nghĩ không có gì còn đáng sợ nên hiếu kỳ cũng vào cùng. Vô Nguyệt đạo trưởng đi ở phía trước, lấy ra la bàn ra soi soi quan sát. Diệp Thiếu Dương không thể nhin được, vỗ vào vai hắn : "Tôi đã kiểm tra kỹ rồi, mọi thứ bên trong đều bình thường, ngài đùng phung phí công phu nữa ." Vô Nguyệt đạo trưởng chớp mắt: "Ngươi kiểm tra rồi nhưng ta không tin, ta phải tự kiểm tra để tránh phát sinh việc ngoài ý muốn ." Diệp Thiếu Dương không còn từ nào để nói "Cái cửa sổ này Tiểu Tam cùng mấy tên đạo tặc đập phá cái cửa sổ này, lúc đó tôi có đến xem xét, nhưng không lâu sau đó đã được sửa chắc là Hồ Uy lén mang thợ vào sửa",sau khi dẫn mọi người đi vào chỉ vào cái cửa sổ bên ngoài nhà." Tạ Vũ Tình nhíu mày, thì thầm vào tai Diệp thiếu Dương : "Thật đúng là quái, Nếu trong nhà có bí mật gì thì Hồ Uy có thể dùng tiểu quỷ để canh nhà, chứ sao lại để người khác có thể ra vào tùy tiện được " Diệp Thiếu Dương lắc đầu, "Hắn thật cao thủ hắn dùng cách này để hù dọa bọn đạo tặc, sau đó khi họ ra tung tin nhà này có quỷ thì làm gì còn có ai dám vào nữa, nếu mà hắn tùy tiện giết người ở đây có phải là tụ nhiên chuốc lấy phiền toái, tên này đúng là không đơn giản ." "Cái kia. . . Tại sao lại dùng ghỗ để bịt kín cửa sổ ?" Diệp Thiếu Dương đưa tay sờ vào tấm ghỗ dùng để bịt kín cửa sổ nói : "Đây là ghỗ m Trầm, dùng để giữ âm khí nuôi quỷ ." Ngẩng đầu nhìn thoáng qua nóc nhà, thở dài: "Dùng ghỗ m Trầm bịt kín cửa sổ, cả cái gian phòng, chẳng khác nào là một cái quan tài lớn, bên trong cho dù là cái gì cũng không có một chút khí nào có thể thoát ra ngoài Tạ Vũ Tình nghe thấy lời này, tại chỗ khẽ giật mình, còn muốn hỏi càng kỹ càng thêm một chút Diệp Thiếu Dương quay người đi về phía cửa chính của ngôi nhà lại dùng búa đập một vài cái khóa cửa đã bung ra dùng chân đạp một cái vào cánh cửa bật mở, một luồng âm khí xông thẳng vào mũi . Diệp Thiếu Dương dùng cảm giác rùng mình phát hiện trong âm khí có một tia thi khí nhàn nhạt, chẳng lẽ trong phòng có cương thi? ,
Phòng ở cửa chính ở chỗ giữa 2 tay nắm cửa có một sợi xích sắt vòng qua rồi được đóng lại bằng một cái ổ khóa lớn . . . , thượng diện treo một bả đại khóa. Diệp Thiếu Dương theo tường vây trèo ra ngoài, nhìn thấy một vị tuổi đã cao tầm 60 tuổi đang nói chuyện với đám Tạ vũ Tình .
"Vị này chính là bí thư chi bộ của thôn, nhìn thấy chúng ta đi vào thôn cho nên đến đây hỏi chút chuyện ." Tạ Vũ Tình nói với Diệp Thiếu Dương : "Những manh mối mà tôi thu thập được rất nhiều manh mối do vị này cung cấp" Bí thư chi bộ thôn nghe thấy nói như vậy đoán Diệp Thiếu Dương là người dẫn đầu ở đây, vì vậy hỏi hắn: "Đừng nói với tôi là các anh muốn vào tòa nhà bên trong nhé ?"
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, hỏi: "Sao lại không thể vào ?"
"Không thể vào, tuyệt đối không thể vào, " bí thư chi bộ khoát tay nói "Trong đó có nhiều chuyện ma quái lắm ."
"Chuyện ma quái, như thế nào ngài có thể nói cho chúng tôi biết được không ?" Diệp Thiếu Dương nói Bí thư chi bộ thôn chần chừ một chút rồi đôi mắt hướng về phía tòa nhà thấp giọng :"Đây là nhà của lão Trần, sau khi lão Trần chết Tiểu Uy cũng đã dọn đi, cửa sân sau cùng các phòng đều đã khóa lại, tất cả các cửa sổ cũng đều dùng ghỗ đóng đinh lại, Sau này trong thôn có phát sinh mấy việc xấu mấy tên đạo tặc nghe đồn bên trong có cất giấu của cải và đồ quý hiếm nên đã phá cửa sổ đi vao, kết quả. . . là haizz. . . Ai ai, trở về cũng đều nói bên trong có tiếng quỷ kêu, cả đám người đó bị bệnh cả tháng nằm liệt giường, cái nhà này tà lắm.
Diệp Thiếu Dương nói: " Chỉ nghe được tiêng quỷ kêu sao? Bí thư chi bộ thôn nhìn Diệp Thiếu Dương với ánh mắt sững sờ, "Nghe được quỷ kêu còn chưa đủ? Nếu là gặp được quỷ thật đám bọn họ có thể trở về sao ?" Diệp Thiếu Dương cười cười, tiến thêm một bước hỏi: "Tiếng quỷ kêu như thế nào ?" "bọn chúng nói là tiếng trẻ con có khóc có cười không chừng là tiếng của đứa trẻ ." Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình liếc nhau một cái, biết rõ là đã tìm đúng chỗ . Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ, rồi hỏi:" Nghe nói là Hồ Uy tối cũng thỉnh thoảng quay về đây đúng không ? Các vị có hỏi qua hắn về việc này không "Nào ai dám hỏi hắn ta là người đàn ông lớn tuổi lại cũng là " lão hán" ." Bí thư chi bộ thôn nói, "Hắn lúc trước cũng là người trong thôn nhưng tính tình có chút quái gở lại không giao du với ai cả lên cũng không ai dám lui tới, điều này tôi cũng đã nói với Tạ cảnh sát rồi, Tiểu Uy tuy là người cảu thôn chúng tôi nhưng trong thôn cũng không ai biết hắn làm gì sống như thế nào .
" Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: "Ngài vừa nói gọi Hồ Uy là " lão hán" vậy là có ý gì " " lão hán" theo cách nói của người thôn chúng tôi có nghĩa là thầy cúng, pháp sư . Phòng ốc của hắn, ai dám tự ý ra vào." Vô Nguyệt đạo trưởng nghe đến đó, hừ một tiếng rồi nói: "Là một thầy cúng ở chốn quê mùa mà cũng đáng nhắc đến" Diệp Thiếu Dương cảm thấy buồn cười, nghĩ thầm Nếu mà Hồ Uy ở đây không chừng có thể một tay giết chết tên dám khinh thường hắn, nói đoạn lại giơ ngón cai lên ( chăc là biểu tượng like) rồi chỉ vào Vô Nguyệt đạo trưởng nói : "Ngài thấy không chúng tôi ở đây có vị Đạo Môn pháp thuật cao cường cái gì chứ "lão hán" hay yêu ma quỷ quái vị này cân tất, ngài nhìn xem cách ăn mặc đúng là cao nhân rồi." Vô Nguyệt đạo trưởng không thấy là Diệp thiếu Dương đang cố ý châm chọc bèn chỉnh lại sống lưng tạo dáng giả bộ tiên nhân đạo cốt ( cái này em không biết dịch ntn cho chuẩn, đại ý là làm màu có vẻ nguy hiểm) Tạ Vũ Tình tiến đến trước mặt Bí thư chi bộ thôn nói: " Xin lỗi ngài chúng tôi tới đây là làm nhiệm vụ, ngôi nhà kia không thể không vào, mong ngài hợp tác, và nếu không có việc gì nữa xin ngài hãy trở về để chúng tôi thực thi nhiệm vụ" "Chờ một chút, ngài, có thể cho chúng tôi mượn một cái búa tạ được không?" Diệp Thiếu Dương nói. Tạ Vũ Tình nhíu mày hỏi: "Cậu muốn mượn búa tạ để làm gì" "Phá khóa đi vào nhà, mà bên trong cũng có cửa sổ lên dùng búa để phá ." Tạ Vũ Tình chần chừ nói: "Như vậy thật là manh động, có sợ làm như vậy đánh rắn động cỏ không?" Diệp Thiếu Dương liếc nhìn nàng một cái nói, "Tỷ có thấy chúng ta lén lút đi vào và Hồ Uy cũng không biêt cho là chúng ta chưa tới?" Tạ Vũ Tình cũng nghĩ vậy cho nên đích thân đi gặp bí thư chi bộ thôn mượn búa, Bí thư chi bộ thôn sợ Hồ Uy biết việc sẽ tìm cách trả thù gây khó dễ nên ra chiều chưa muốn cho mượn, chỉ đến khi Trang Vũ Ninh kín đáo đưa cho hắn một sấp tiền khoảng vài trăm coi như bỏ tiền ra mua búa, bí thư chi bộ thôn mới đồng ý (Có tiền có thể giải quyết được mọi việc), hấp tấp chạy về nhà mang một cái búa tạ đến . Diệp Thiếu Dương Tự mình cầm búa vung lên đập 3 cái vào khóa cổng, khóa cổng đã bị phá cánh cửa lâu ngày không dùng kèn kẹt mở ra, cả đoàn người theo nhau đi vào . Bí thư chi bộ thôn thấy ở đây có vị đạo sĩ nghĩ không có gì còn đáng sợ nên hiếu kỳ cũng vào cùng. Vô Nguyệt đạo trưởng đi ở phía trước, lấy ra la bàn ra soi soi quan sát. Diệp Thiếu Dương không thể nhin được, vỗ vào vai hắn : "Tôi đã kiểm tra kỹ rồi, mọi thứ bên trong đều bình thường, ngài đùng phung phí công phu nữa ." Vô Nguyệt đạo trưởng chớp mắt: "Ngươi kiểm tra rồi nhưng ta không tin, ta phải tự kiểm tra để tránh phát sinh việc ngoài ý muốn ." Diệp Thiếu Dương không còn từ nào để nói "Cái cửa sổ này Tiểu Tam cùng mấy tên đạo tặc đập phá cái cửa sổ này, lúc đó tôi có đến xem xét, nhưng không lâu sau đó đã được sửa chắc là Hồ Uy lén mang thợ vào sửa",sau khi dẫn mọi người đi vào chỉ vào cái cửa sổ bên ngoài nhà." Tạ Vũ Tình nhíu mày, thì thầm vào tai Diệp thiếu Dương : "Thật đúng là quái, Nếu trong nhà có bí mật gì thì Hồ Uy có thể dùng tiểu quỷ để canh nhà, chứ sao lại để người khác có thể ra vào tùy tiện được " Diệp Thiếu Dương lắc đầu, "Hắn thật cao thủ hắn dùng cách này để hù dọa bọn đạo tặc, sau đó khi họ ra tung tin nhà này có quỷ thì làm gì còn có ai dám vào nữa, nếu mà hắn tùy tiện giết người ở đây có phải là tụ nhiên chuốc lấy phiền toái, tên này đúng là không đơn giản ." "Cái kia. . . Tại sao lại dùng ghỗ để bịt kín cửa sổ ?" Diệp Thiếu Dương đưa tay sờ vào tấm ghỗ dùng để bịt kín cửa sổ nói : "Đây là ghỗ m Trầm, dùng để giữ âm khí nuôi quỷ ." Ngẩng đầu nhìn thoáng qua nóc nhà, thở dài: "Dùng ghỗ m Trầm bịt kín cửa sổ, cả cái gian phòng, chẳng khác nào là một cái quan tài lớn, bên trong cho dù là cái gì cũng không có một chút khí nào có thể thoát ra ngoài Tạ Vũ Tình nghe thấy lời này, tại chỗ khẽ giật mình, còn muốn hỏi càng kỹ càng thêm một chút Diệp Thiếu Dương quay người đi về phía cửa chính của ngôi nhà lại dùng búa đập một vài cái khóa cửa đã bung ra dùng chân đạp một cái vào cánh cửa bật mở, một luồng âm khí xông thẳng vào mũi . Diệp Thiếu Dương dùng cảm giác rùng mình phát hiện trong âm khí có một tia thi khí nhàn nhạt, chẳng lẽ trong phòng có cương thi? ,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.