Mập Mờ

Chương 9

Mưa

16/04/2015

Vẩn vơ trong mớ suy nghĩ. Làm sao Khánh có thể ở đây cơ chứ? Tại sao biết thể mà tôi vẫn chạy theo. Tôi đang mơ tưởng điều gì chăng. Tôi không biết, tôi không hiểu gì cả. Và thật sự tôi cũng chẳng muốn, cứ để mọi thứ tự nhiên, suy nghĩ nhiều phiền lòng lắm

Hân, Jul và Jen đã chơi xong mấy trò gần đây, đang chạy lại. Tôi cũng đứng lên đi về phía họ

- Uầy, tiếc nhỉ, Thy không chơi được - Jul

- Tiếc thật, tiếc tiền nữa đấy - Tôi

- Uầy, em đói quá, hay mình đi ăn đi, cũng trễ rồi, còn đi chơi tiếp nữa chứ - Jen

- Em ủng hộ hết mình - Tôi

Cả bốn chị em dắt nhau vào tiệm fast food. Thật hạnh phúc làm sao. Ăn xong, chúng tôi kéo nhau đi vào nhà ma, hay mấy chỗ kinh dị như thế, hiển nhiên là tôi không vào. Ba người họ thấy tội tôi quá nên mặc dù luyến tiếc nhưng cuối cùng theo tôi vào khu trò chơi. Những tiếng cười giòn giã hòa vào không trung, cả tiếng la hét, than vãn mỗi khi thua, tôi và họ có dịp xích lại gần nhau hơn.

Chia tay công viên giải trí, theo kế hoạch đã định, chúng tôi lại kéo nhau đến nhà sách.

Bước vào, mỗi người chạy đi tìm loại mình thích. Riêng tôi lang thang đi dọc kệ sách. Từng kí lại bất chợt ùa về.

Khánh và tôi đã một lần đi nhà sách với nhau. Đúng hơn là, đi với bạn nữa (vì chúng tôi học chung lớp mà). Hôm đó là 20/11 thì phải, sau khi đi dự lễ trên trường về, cả đám kéo nhau đi xem phim, lúc ấy đang chiếu Twilight. Trong lúc đợi đến giờ chiếu, cả đám kéo xuống nhà sách Fahasha. Tôi bay tới kệ trưng sách mới, hì hục tìm cuốn truyện đang đọc dở hôm qua (hơi ngại nhưng tôi toàn vô nhà sách đọc truyện ké) . Quái lạ, chẳng lẽ bán rồi! Tôi đành tìm cuốn khác đọc vậy

- Thy, Thy - Khánh - Cuốn "Yêu nhầm chị hai" bà nói đâu rồi

- Sao tui biết được. Chắc bán rồi

- Kì vậy

- Kì gì mà kì. Cuốn truyện hôm qua tui đang đọc dở, hôm nay nó đã bán mất rồi huống chi cuốn đó

Khánh, thằng con trai học tự nhiên, thế mà mê ngôn tình Trung Quốc vô cùng ("Yêu nhầm chị hai được nhầm em gái" là một trong số rất ít truyện Việt Nam nó đọc. Còn lại, khi tôi bảo nó đọc truyện Việt đi, nó đều cười cười, lắc đầu. Rõ khùng), chẳng bù cho tôi lại cực mê mấy truyện đánh nhau, bắn nhau, chém nhau. Con trai gì mà sến súa thấy ớn. Không phải chỉ đọc truyện không thôi đâu, lâu lâu cậu ấy còn phán mấy câu "triết lí" làm tôi sốc mấy ngày vì chẳng thể tiêu hóa nổi. Vậy mà giờ đây, đứng ở một nơi xa lạ, trên một đất nước xa lạ, chợt nhớ về cậu, và cũng chợt mỉm cười. Chúng ta, tuy không phải bạn thân, cũng ít tiếp xúc nhưng nhiều kỉ niệm quá, cậu nhỉ? Rồi tôi lại nhớ hành động sáng nay. Tôi vẫn chẳng tìm được câu trả lời, mà thôi, quên đi. Tôi lấy một quyển trên kệ và đọc.



- Thy - Người đó vỗ vai tôi

- Chị Hân, chị làm em giật mình

- Hihi đi thôi, đi ăn chiều ấy. Em còn phải đi làm nữa. 4h30 rồi

- Trời, vậy à chị. Em quên béng mất

- Ừ, đi tìm Jul với Jen rồi mình đi luôn

- Dạ. Ok

Chúng tôi đến một quán ăn gần đó. Ăn xong, chúng tôi đến chỗ làm. Vì còn trong thời gian nghỉ của ba người kia nên họ đi về. Tôi tạm biệt rồi bước vào quán. Chị Ann đang ở ngay đó. Tôi mừng rỡ bước tới

- Chào chị

- Em đến rồi à. Em đi lên lầu, căn phòng bên tay phải ấy là phòng nhân viên, em vào đó chị đã để đồ sẵn trong tủ của em rồi đấy. Đây là chìa khoá. Em lấy đồ rồi ngay trong đó có phòng tắm ấy, em vào thay

- Dạ chị - Tôi đón lấy chìa khoá và đi theo sự hướng dẫn của chị

Thay đồ xong, tôi đứng ngắm mình trong gương. Bộ đồ này thật gọn gàng, dễ thương, cũng khá vừa nữa.... Bỗng, tôi cảm nhận được ánh mắt ai đó đang nhìn mình. Đằng sau có người. Chầm chậm quay đầu lại

- Anh.... - Một dáng người cao cao với đôi mắt xanh, mái tóc bạch kim đứng đó và quan trọng hơn hết là đang nhìn tôi chăm chú. Quên quá. - Anh là.....

- Em.... - Anh khẽ nhíu mày - Thy phải không?

- Dạ.... A, anh là Luke phải không? Em gặp anh trong khu trò chơi ở Imperial nè

- Phải rồi

- Anh cũng làm ở đây à



- Ừ

- À, hôm bữa mấy đứa kia có nói mà em quên mất hihi

- Thôi, mình xuống làm thôi. Cũng đến giờ rồi

Tôi gật đầu và theo anh bước xuống. Chúng tôi lại tất bật với công việc. Hôm nay, khách khá đông, tôi chạy đi chạy lại. May là hồi trước cũng hay tham gia phong trào các thứ nên chạy liên tục thế này cũng quen. Nhưng mà, coi bộ càng lúc tôi càng thấy đuối, có lẽ vì cả ngày đi chơi với ba người kia đó mà. Thôi, ráng cố vậy. Lúc đầu, cũng thật khó khăn để có thể giao tiếp lưu loát với khách, vì phần nào tôi cứ mới qua đây, chưa làm việc này bao giờ. Nhưng với sự giúp đỡ của chị Ann và anh Luke, coi như mọi việc đều suôn sẻ.

Ngày đầu tiên như thế thật tuyệt vời.

- Em làm tốt lắm, quen việc nhanh đấy - Ann

- Dạ em cảm ơn chị

- Cố gắng phát huy nhé

- Dạ

Tôi định ra về thì bất chợt.... trời đổ mưa. Mưa mỗi lúc một lớn, tôi lại không mang dù. Thích mưa thật đấy nhưng mưa thế này thì không ổn chút nào, dù rằng tôi dư sức tung tăng dưới mưa. Mọi người lần lượt về hết. Giờ đây chỉ còn tôi, anh Luke và chị Ann

- Mưa rồi - anh Luke vừa nói vừa bước xuống. Thy, em không mang dù à

- Dạ

- Vậy, hai anh em ngồi đây chơi với chị một chút đi, đợi bớt mưa rồi về

- Ok

Chị Ann đang đợi người yêu tới đón. Anh ấy sợ đêm khuya nguy hiểm nên không cho chị đi một mình. Cả ba ngồi nói chuyện phím. Hai người ấy hỏi về gia đình, chỗ tôi ở. Tôi vui vẻ trả lời và họ cũng kể tôi nghe về cuộc sống ở đây. Thật vui!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mập Mờ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook