Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần
Chương 93: Ảnh chi quốc Scathach nữ vương
Sandalaphon
12/04/2021
Ma cảnh Ảnh chi quốc, tiếp nhận người chết cùng vong hồn U Minh quốc gia, ở đây hội tụ đếm không hết vong linh, là kẻ bất tử quốc gia.
Ở đây quanh năm không có ánh nắng chiếu đến, có chỉ là bóng tối cùng bầu trời rực lửa tựa như hoàng hôn vĩnh hằng buông xuống, vô số vong linh ở trong đó phiêu đãng.
Các vong linh trong đây hoặc oán linh hoặc các linh hồn không chịu chuyển thế, cũng có 1 phần tuyên thệ cả đời trung thành và phục vụ cho chủ nhân của Ảnh chi quốc.
Bất quá phần nhiều là các oán linh, vong linh không muốn chuyển kiếp cuối cùng tụ họp tại đây đôi khi lại bạo phát chiến đấu, thôn phệ lẫn nhau.
hưng mỗi khi nhìn thấy đứng sừng sững ở đỉnh núi toà kia hắc ám tòa thành toàn bộ bằng Hắc thạch chế tạo, mỗi một cái vong linh trong mắt có chỉ là sâu đậm e ngại cùng kính ngưỡng.
Hắc ám trong tòa thành đại điện, một vị nữ vương đôi mắt nhắm nghiền dưỡng thần ngồi trên vương vị, phía dưới chính là vô số chiến sĩ mặc hắc giáp phủ kín cung kính cúi đầu, nàng chính là Ảnh chi quốc Nữ Vương - Scathach, một phần tử thần hệ Cletic.
Scathach, cái tên này không quá xa lạ, nàng là Ảnh chi quốc nữ vương, trong truyền thuyết là lão sư cho vô số anh hùng thần thoại Cletic, tiếng tăm Scathach lan rộng trong vô số thần hệ qua những đồ đệ của mình, nổi bật trong đó có lẽ là Cú Chulainn.
Tên tuổi của nàng thời kì thần linh sơ khai cũng rất nổi danh nhưng bản thân cũng không có tên trong Thập đại Cường giả một phần bản thân không thường rời khỏi Ảnh chi quốc, một phần khác là trừ các thần linh thời kì đầu còn sống sót biết được tiếng tăm cũng không có ai rõ ràng nàng tồn tại.
Lúc này, Scathach bỗng cảm nhận được 1 tia sáng đột phá Ảnh chi quốc màng chắn bắt đầu rơi xuống, đôi mắt mở ra, mang theo chút kinh ngạc và bất ngờ, đã bao lâu có khách nhân tiến đến Ảnh chi quốc, nàng cũng không nhớ rõ, hơn nữa từ thần lực ba động, nàng cũng cảm nhận được 1 tia không tầm thường.
"Nữ Vương! Chúng ta có khách đến!" Một vị chiến sĩ hắc giáp đứng đầu bước ra 1 bước cung kính nói.
"Không cần lo lắng Blake! Ta rất hiếu kì, lần này sẽ là ai đến, từ ba động thần lực chắc chắn không phải mấy tên học trò cũ của ta, bất quá có chút quen thuộc." Scathach nhấp môi đỏ đôi mắt mang theo chút hiếu kì và nghi hoặc, nàng nhất thời không rõ ý đồ người đến.Quảng Cáo
"Bất quá, cứ đợi hắn đến được đây rồi chúng ta tính tiếp!" Scathach ánh mắt mang theo chút hứng thú, vì chỗ tia sáng đáp đến là lãnh địa Âm Ảnh, nếu Thần Linh không có thực lực đáng nhìn chỉ sợ táng thân tại đó.
Âm Ảnh lãnh địa, tia sáng vừa đáp xuống đã thu hút vô số vô số âm ảnh bóng đen vật vờ nhe nanh giương vuốt với người xâm nhập lãnh địa, bọn chúng chỉ còn là những bóng ma của những người đã mất, không có ngũ quan như những cái bóng, chỉ bằng bản năng xâu xé tồn tại còn sống tại Ảnh chi quốc.
Bóng người từ pháp trận cũng hiện ra gương mặt tuấn mỹ cùng khí thế xuất trần cũng khiến các cường giả tại hắc ám tòa thành thoáng hiện lên tia kinh diễm nhưng điều khiến họ khiếp sợ hơn còn tiếp theo đó.
Vô số âm ảnh giương nanh vuốt chưa kịp chạm đến nhất thời gào thét, chỉ thấy vô số quang mang bắn ra tứ phía, vô số âm ảnh tức khắc hóa thành tro bụi, bóng người đó bình thản dạo bước cứ như quân vương của ánh sáng, trên tay cầm lấy 1 thanh kiếm tinh mỹ chỉ nhìn 1 lần khiến người khác khắc sâu kí ức không thể quên được.
" Thú vị! Là Excalibur? Như thế, người trước mặt là anh hùng hậu duệ sao? Bất quá không giống" Scathach có đôi chút hứng thú nhìn người không ngừng cước bộ một tay cầm thanh kiếm Excalibur không ngừng vung vẫy tiêu diệt các âm ảnh bao quanh.
"Rống!!!!!!"
Theo một tiếng kêu lớn chỉ thấy một âm ảnh khổng lồ bước ra cao đến hàng chục mét, khí thế thình linh đạt đến Thần Linh Trung Vị, nó chính là Quân Vương âm ảnh- bá chủ vùng lãnh địa này, bây giờ có kẻ khiêu khích đánh giết con dân của nó nên ra mặt.
Thiếu niên cũng không nói nhảm nhảy vọt lên không trung sau đó nhất thời vô số ánh kiếm lấp lóe nhanh chóng nghiền nát Quân Vương bá chủ, cả người chịu vô số trọng thương gào thét nhưng vô lực, người trước mặt tốc độ quá nhanh khiến thân là âm ảnh nó cũng không thể bắt được.
"Ầm!!!!" Một đạo kiếm quang mang theo sức mạnh tưởng chừng xỏ xuyên tất cả từ đỉnh đầu Quân Vương mang theo khí thế không thể đón đỡ cắt đôi cả người Quân Vương ám ảnh khiến cơ thể khổng lồ của nó chịu vô tận quang chi lực ăn mòn cuối cùng theo một tiếng không cam lòng gào thét, từ khe hở tràn ra vô số quang mang cuối cùng nổ tung, một đời Quân Vương cứ như thế chết đi.
Quảng Cáo
Các âm ảnh gào thét lẫn nhau, bản năng nhắc nhở chúng lập tức rời xa người trước mặt, chúng đã sợ hãi rất nhanh bỏ chạy tứ tán.
Xung quanh lãnh địa Âm ảnh, các vong linh sinh sống tại đây bắt đầu có chút rục rịch muốn thôn phệ địa bàn của tên bá chủ đã chết nhưng vẫn còn một vị Sát thần phía trên đất của hắn.
"Đó là bá chủ cấp Vong Linh nhưng trước mặt hắn, cũng không cầm cự được bao lâu?" Người mặc hắc giáp được gọi Blake có chút nuốt nước bọt, miệng đắng lưỡi khô, hắn rất hiểu rõ vong linh âm ảnh vừa rồi, Thần Linh tầm thường trước mặt nó chỉ có nước trở thành đồ ăn, cho dù hắn cũng mất 1 thời gian để đánh chết, vậy mà người trước rõ ràng trong vài khoảng khắc đã hoàn toàn đánh chết hơn nữa nhìn điệu bộ nhàn nhã rõ ràng vẫn còn thừa sức và ẩn giấu sức mạnh.
Thiếu niên cũng không vì thế mà dừng lại cước bộ, nhất thời bay trên không trung thu hút vô số cốt điểu và cốt long lao đến vì bầu trời là lãnh địa bọn chúng nhưng chưa kịp chạm đến đã thấy như sao băng một dạng xuyên phá xẹt qua, dễ dàng nghiền ép bọn chúng bắt đầu nhao nhao bỏ chạy tứ tán.
"Đi thôi Blake! Ảnh chi quốc đã lâu không có một phác ngọc tốt đến chơi, cũng không thể thất lễ." Scathach ánh mắt mang theo chút một chút chờ mong cùng nóng rực cất lời lập tức làm Blake chạy đi thi hành.
Thiếu niên rất nhanh đã phi hành đến gần vị trí của lãnh địa của pháo đài bóng tối, cho dù Karen cũng có chút choáng ngợp trước uy nghi của pháo đài bất quá rất nhanh hắn thấy vô số chiến sĩ từ bên dưới chân pháo đài cảnh giác nhìn hắn
"Không cần như thế! Ta cũng không có ý đồ gì!" Karen cũng không để ý một mặt cảnh giác lăm le của các binh sĩ gương mặt vô hai mỉm cười giọng nhàn nhạt ấm áp như dương quang tỏa ra.
Bất quá các chiến sĩ vẫn lăm le vũ khí trên tay, nếu lần đầu gặp mặt chỉ sợ đều nghĩ là thiếu niên vô hại nhưng bằng hành động vừa rồi giết một trong các bá chủ tại nơi đây thì coi người trước mặt là bình thường chỉ sợ đầu óc có bệnh.
"Tất cả! Mau đừng tay! Đó là khách của Nữ Vương!" Một giọng uy nghiêm truyền đến khiến các binh sĩ nhất thời định thần thu lại vũ khí và một mặt sát khí, tách ra 2 bên chừa ra một con đường đi thẳng vào trong pháo đài, tại đây, vị chiến binh được xưng hô là Blake đã đứng đợi sẵn.
"Thật thất lễ! Rất vui được gặp tôn quý thần linh, không biết ngài là?" Blake cũng không mất lễ nghi bắt đầu hỏi thăm
Quảng Cáo
"Karen, hiện tại coi như Thánh Tử Thập Tự giáo, chỉ là ta đến không báo trước có chút không tốt, hơn nữa ta cũng không nhớ mình là khách nhân."
" Thánh Tử Thập Tự giáo? Như vậy chúng ta có chút thất lễ. Người đến là khách, hơn nữa Nữ Vương đã sớm đợi ngài bên trong, trong gần trăm năm trở lại đây, ngài là người đầu tiên Nữ Vương đích thân kêu đến." Blake giọng có chút khách khí nói.
"Vừa lúc, ta cũng có chút việc muốn gặp, chúng ta vừa đi vừa nói."
Karen cùng Blake sóng vai bước vào bên trong pháo đài, khác hẳn với vẻ ngoài có chút u ám, cung điện rực rỡ và nguy nga, nội thất sang trọng, vô số bức họa cùng với các tác phẩm nghệ thuật hiếm có được trưng bày, độ xa hoa vượt xa các cung điện Châu Âu mà Karen từng gặp.
Cả hai cứ thế vừa đi vừa nói, 1 bên thầm thường thức vô số tác phẩm, trong đó thậm chí còn có vô số vật có thể so sánh với Thần khí khiến Karen cũng có chút hứng thú nhìn nhiều nghiên cứu một chút.
"Điện hạ, chúng ta cũng không thể để Nữ Vương chờ lâu?"
"Thất lễ! Chúng ta đi!"
Karen cùng Blake tiến bước vào đại điện, lúc này các hắc giáp binh sĩ đã đứng sang hai bên làm lễ nghi chào đón, Karen vừa bước vào đại điện rất nhanh đã chịu bóng ảnh trên Vương tọa thu hút. Chỉ thấy người ngồi trên vương tọa đôi mắt như có chút lửa nóng một mặt mỉm cười.
Karen rất nhanh chịu bóng ảnh trên Vương tọa thu hút, mái tóc đỏ rực cứ như màu rượu tươi, thân thể bao phủ bằng chiến giáp đen, cả cơ thể không có một chút nhìn như chiến binh ngược lại đầy đặn và hoàn hảo cứ như một vị Nữ thần sắc đẹp khiến bất cứ ai phải chịu thu hút kể cả Thần Linh, tuy nhiên thiếu nữ ngồi trên Vương tọa khí thế không tự chủ tỏa ra như khẳng định nàng ta chính là Nữ Vương của Ảnh chi quốc.
Ở đây quanh năm không có ánh nắng chiếu đến, có chỉ là bóng tối cùng bầu trời rực lửa tựa như hoàng hôn vĩnh hằng buông xuống, vô số vong linh ở trong đó phiêu đãng.
Các vong linh trong đây hoặc oán linh hoặc các linh hồn không chịu chuyển thế, cũng có 1 phần tuyên thệ cả đời trung thành và phục vụ cho chủ nhân của Ảnh chi quốc.
Bất quá phần nhiều là các oán linh, vong linh không muốn chuyển kiếp cuối cùng tụ họp tại đây đôi khi lại bạo phát chiến đấu, thôn phệ lẫn nhau.
hưng mỗi khi nhìn thấy đứng sừng sững ở đỉnh núi toà kia hắc ám tòa thành toàn bộ bằng Hắc thạch chế tạo, mỗi một cái vong linh trong mắt có chỉ là sâu đậm e ngại cùng kính ngưỡng.
Hắc ám trong tòa thành đại điện, một vị nữ vương đôi mắt nhắm nghiền dưỡng thần ngồi trên vương vị, phía dưới chính là vô số chiến sĩ mặc hắc giáp phủ kín cung kính cúi đầu, nàng chính là Ảnh chi quốc Nữ Vương - Scathach, một phần tử thần hệ Cletic.
Scathach, cái tên này không quá xa lạ, nàng là Ảnh chi quốc nữ vương, trong truyền thuyết là lão sư cho vô số anh hùng thần thoại Cletic, tiếng tăm Scathach lan rộng trong vô số thần hệ qua những đồ đệ của mình, nổi bật trong đó có lẽ là Cú Chulainn.
Tên tuổi của nàng thời kì thần linh sơ khai cũng rất nổi danh nhưng bản thân cũng không có tên trong Thập đại Cường giả một phần bản thân không thường rời khỏi Ảnh chi quốc, một phần khác là trừ các thần linh thời kì đầu còn sống sót biết được tiếng tăm cũng không có ai rõ ràng nàng tồn tại.
Lúc này, Scathach bỗng cảm nhận được 1 tia sáng đột phá Ảnh chi quốc màng chắn bắt đầu rơi xuống, đôi mắt mở ra, mang theo chút kinh ngạc và bất ngờ, đã bao lâu có khách nhân tiến đến Ảnh chi quốc, nàng cũng không nhớ rõ, hơn nữa từ thần lực ba động, nàng cũng cảm nhận được 1 tia không tầm thường.
"Nữ Vương! Chúng ta có khách đến!" Một vị chiến sĩ hắc giáp đứng đầu bước ra 1 bước cung kính nói.
"Không cần lo lắng Blake! Ta rất hiếu kì, lần này sẽ là ai đến, từ ba động thần lực chắc chắn không phải mấy tên học trò cũ của ta, bất quá có chút quen thuộc." Scathach nhấp môi đỏ đôi mắt mang theo chút hiếu kì và nghi hoặc, nàng nhất thời không rõ ý đồ người đến.Quảng Cáo
"Bất quá, cứ đợi hắn đến được đây rồi chúng ta tính tiếp!" Scathach ánh mắt mang theo chút hứng thú, vì chỗ tia sáng đáp đến là lãnh địa Âm Ảnh, nếu Thần Linh không có thực lực đáng nhìn chỉ sợ táng thân tại đó.
Âm Ảnh lãnh địa, tia sáng vừa đáp xuống đã thu hút vô số vô số âm ảnh bóng đen vật vờ nhe nanh giương vuốt với người xâm nhập lãnh địa, bọn chúng chỉ còn là những bóng ma của những người đã mất, không có ngũ quan như những cái bóng, chỉ bằng bản năng xâu xé tồn tại còn sống tại Ảnh chi quốc.
Bóng người từ pháp trận cũng hiện ra gương mặt tuấn mỹ cùng khí thế xuất trần cũng khiến các cường giả tại hắc ám tòa thành thoáng hiện lên tia kinh diễm nhưng điều khiến họ khiếp sợ hơn còn tiếp theo đó.
Vô số âm ảnh giương nanh vuốt chưa kịp chạm đến nhất thời gào thét, chỉ thấy vô số quang mang bắn ra tứ phía, vô số âm ảnh tức khắc hóa thành tro bụi, bóng người đó bình thản dạo bước cứ như quân vương của ánh sáng, trên tay cầm lấy 1 thanh kiếm tinh mỹ chỉ nhìn 1 lần khiến người khác khắc sâu kí ức không thể quên được.
" Thú vị! Là Excalibur? Như thế, người trước mặt là anh hùng hậu duệ sao? Bất quá không giống" Scathach có đôi chút hứng thú nhìn người không ngừng cước bộ một tay cầm thanh kiếm Excalibur không ngừng vung vẫy tiêu diệt các âm ảnh bao quanh.
"Rống!!!!!!"
Theo một tiếng kêu lớn chỉ thấy một âm ảnh khổng lồ bước ra cao đến hàng chục mét, khí thế thình linh đạt đến Thần Linh Trung Vị, nó chính là Quân Vương âm ảnh- bá chủ vùng lãnh địa này, bây giờ có kẻ khiêu khích đánh giết con dân của nó nên ra mặt.
Thiếu niên cũng không nói nhảm nhảy vọt lên không trung sau đó nhất thời vô số ánh kiếm lấp lóe nhanh chóng nghiền nát Quân Vương bá chủ, cả người chịu vô số trọng thương gào thét nhưng vô lực, người trước mặt tốc độ quá nhanh khiến thân là âm ảnh nó cũng không thể bắt được.
"Ầm!!!!" Một đạo kiếm quang mang theo sức mạnh tưởng chừng xỏ xuyên tất cả từ đỉnh đầu Quân Vương mang theo khí thế không thể đón đỡ cắt đôi cả người Quân Vương ám ảnh khiến cơ thể khổng lồ của nó chịu vô tận quang chi lực ăn mòn cuối cùng theo một tiếng không cam lòng gào thét, từ khe hở tràn ra vô số quang mang cuối cùng nổ tung, một đời Quân Vương cứ như thế chết đi.
Quảng Cáo
Các âm ảnh gào thét lẫn nhau, bản năng nhắc nhở chúng lập tức rời xa người trước mặt, chúng đã sợ hãi rất nhanh bỏ chạy tứ tán.
Xung quanh lãnh địa Âm ảnh, các vong linh sinh sống tại đây bắt đầu có chút rục rịch muốn thôn phệ địa bàn của tên bá chủ đã chết nhưng vẫn còn một vị Sát thần phía trên đất của hắn.
"Đó là bá chủ cấp Vong Linh nhưng trước mặt hắn, cũng không cầm cự được bao lâu?" Người mặc hắc giáp được gọi Blake có chút nuốt nước bọt, miệng đắng lưỡi khô, hắn rất hiểu rõ vong linh âm ảnh vừa rồi, Thần Linh tầm thường trước mặt nó chỉ có nước trở thành đồ ăn, cho dù hắn cũng mất 1 thời gian để đánh chết, vậy mà người trước rõ ràng trong vài khoảng khắc đã hoàn toàn đánh chết hơn nữa nhìn điệu bộ nhàn nhã rõ ràng vẫn còn thừa sức và ẩn giấu sức mạnh.
Thiếu niên cũng không vì thế mà dừng lại cước bộ, nhất thời bay trên không trung thu hút vô số cốt điểu và cốt long lao đến vì bầu trời là lãnh địa bọn chúng nhưng chưa kịp chạm đến đã thấy như sao băng một dạng xuyên phá xẹt qua, dễ dàng nghiền ép bọn chúng bắt đầu nhao nhao bỏ chạy tứ tán.
"Đi thôi Blake! Ảnh chi quốc đã lâu không có một phác ngọc tốt đến chơi, cũng không thể thất lễ." Scathach ánh mắt mang theo chút một chút chờ mong cùng nóng rực cất lời lập tức làm Blake chạy đi thi hành.
Thiếu niên rất nhanh đã phi hành đến gần vị trí của lãnh địa của pháo đài bóng tối, cho dù Karen cũng có chút choáng ngợp trước uy nghi của pháo đài bất quá rất nhanh hắn thấy vô số chiến sĩ từ bên dưới chân pháo đài cảnh giác nhìn hắn
"Không cần như thế! Ta cũng không có ý đồ gì!" Karen cũng không để ý một mặt cảnh giác lăm le của các binh sĩ gương mặt vô hai mỉm cười giọng nhàn nhạt ấm áp như dương quang tỏa ra.
Bất quá các chiến sĩ vẫn lăm le vũ khí trên tay, nếu lần đầu gặp mặt chỉ sợ đều nghĩ là thiếu niên vô hại nhưng bằng hành động vừa rồi giết một trong các bá chủ tại nơi đây thì coi người trước mặt là bình thường chỉ sợ đầu óc có bệnh.
"Tất cả! Mau đừng tay! Đó là khách của Nữ Vương!" Một giọng uy nghiêm truyền đến khiến các binh sĩ nhất thời định thần thu lại vũ khí và một mặt sát khí, tách ra 2 bên chừa ra một con đường đi thẳng vào trong pháo đài, tại đây, vị chiến binh được xưng hô là Blake đã đứng đợi sẵn.
"Thật thất lễ! Rất vui được gặp tôn quý thần linh, không biết ngài là?" Blake cũng không mất lễ nghi bắt đầu hỏi thăm
Quảng Cáo
"Karen, hiện tại coi như Thánh Tử Thập Tự giáo, chỉ là ta đến không báo trước có chút không tốt, hơn nữa ta cũng không nhớ mình là khách nhân."
" Thánh Tử Thập Tự giáo? Như vậy chúng ta có chút thất lễ. Người đến là khách, hơn nữa Nữ Vương đã sớm đợi ngài bên trong, trong gần trăm năm trở lại đây, ngài là người đầu tiên Nữ Vương đích thân kêu đến." Blake giọng có chút khách khí nói.
"Vừa lúc, ta cũng có chút việc muốn gặp, chúng ta vừa đi vừa nói."
Karen cùng Blake sóng vai bước vào bên trong pháo đài, khác hẳn với vẻ ngoài có chút u ám, cung điện rực rỡ và nguy nga, nội thất sang trọng, vô số bức họa cùng với các tác phẩm nghệ thuật hiếm có được trưng bày, độ xa hoa vượt xa các cung điện Châu Âu mà Karen từng gặp.
Cả hai cứ thế vừa đi vừa nói, 1 bên thầm thường thức vô số tác phẩm, trong đó thậm chí còn có vô số vật có thể so sánh với Thần khí khiến Karen cũng có chút hứng thú nhìn nhiều nghiên cứu một chút.
"Điện hạ, chúng ta cũng không thể để Nữ Vương chờ lâu?"
"Thất lễ! Chúng ta đi!"
Karen cùng Blake tiến bước vào đại điện, lúc này các hắc giáp binh sĩ đã đứng sang hai bên làm lễ nghi chào đón, Karen vừa bước vào đại điện rất nhanh đã chịu bóng ảnh trên Vương tọa thu hút. Chỉ thấy người ngồi trên vương tọa đôi mắt như có chút lửa nóng một mặt mỉm cười.
Karen rất nhanh chịu bóng ảnh trên Vương tọa thu hút, mái tóc đỏ rực cứ như màu rượu tươi, thân thể bao phủ bằng chiến giáp đen, cả cơ thể không có một chút nhìn như chiến binh ngược lại đầy đặn và hoàn hảo cứ như một vị Nữ thần sắc đẹp khiến bất cứ ai phải chịu thu hút kể cả Thần Linh, tuy nhiên thiếu nữ ngồi trên Vương tọa khí thế không tự chủ tỏa ra như khẳng định nàng ta chính là Nữ Vương của Ảnh chi quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.