Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần
Chương 189: Ingvild · Leviathan tỉnh giấc
Sandalaphon
25/05/2021
Trang viên gia tộc
Lúc này các thiếu nữ Tinh linh thường ngày đã sớm chăm chú bế quan sớm ngày cắt đứt liên hệ năng lực với thế giới đồng thời cũng cố thực lực bản thân.
Hiện tại chỉ còn Shub Nicolas, Manaka, Mio mọi người bên trong nhà, chỉ là lúc này cả ba mắt lườm lẫn nhau, trên tay một còn cầm lấy một bộ bài trên tay chơi đùa.
Nga, ở một bên còn có Tiamat không tim không phổi cầm lấy bộ bài chăm chú, bên cạnh có Kisara ánh mắt lạnh nhạt ôm trong người Avora nhìn mọi người cùng với Inori.
Mặc dù đều là người nhà nhưng lúc này bọn họ trạng thái có chút vi diệu, rõ ràng cứ như một hồi sẽ lập tức nhào vào tranh đấu, còn kém một cái Scathach bên kia.
“Vụng trộm chia trận doanh như thế, Karen sẽ không tức giận sao?” Inori có chút không hiểu, nghẹo mặt ngốc hỏi. Rõ ràng lúc trước tình huống vẫn rất tốt, mọi người hòa thuận, nhưng bây giờ còn kém một chút là vung tay đánh nhau.
“Ha ha, hắn sẽ không tức giận, nếu chỉ như thế chứng minh độ lượng hắn cũng chỉ có thế, hơn nữa chỉ cần lúc đối ngoại chúng ta bỏ qua tư tâm riêng mình dốc sức liền tốt.” Shub Nicolas nở nụ cười mê người, không cho là đúng nói.
“Hơn nữa, ngươi nói xem, một Thần hệ chỉ có thể một cái Thần Vương cùng Thần Hậu, Inori nói xem những người ở đây nhịn được sao?” Shub Nicolas nở nụ cười ẩn ý hướng đến 3 người còn lại.
“Aaaaaa!!!” Tiamat mặt tràn đầy nghi hoặc không hiểu, tựa hồ không rõ Shub Nicolas nói gì, Mio cùng Manaka cũng lườm lấy Shub Nicolas.
“Ngươi một cái sa đọa đại địa Mẫu Thần cũng nghĩ làm Thần Hậu? Đây là định nằm mơ sao?” Manaka giọng khinh thường nói, tốt xấu cũng phải là nàng, thân là Căn Nguyên Hoàng Nữ nàng muốn thân phận có thân phận, muốn thực lực có thực lực, muốn của hồi môn cũng có, thế giới này tính không?
Nếu Great Red biết thế giới nó cất công bảo hộ bị bán như thế chỉ sợ khóc ngất ah.
“Luận vị cách cùng quen thuộc, ta cùng Karen mới là quen thuộc nhất.” Mio cũng phản bác, nàng là Tinh Linh Chủ, cũng là người thân cận nhất, bây giờ một đám tới sau muốn ngồi trên đầu nàng, dù tốt tính thế nào cũng không thể nhịn.
Cả ba hiện tại là đại diện cho 3 trận doanh tranh giành Thần hậu vị trí, Mio đại diện phía Tinh linh, Shub Nicolas đại diện các Nữ Võ thần, Manaka hiện tại cũng đại diện phía pháp sư, ma nữ
“Tiamat tiểu thư không định tranh giành sao?” Nói thật, hiện tại Shub Nicolas kiêng kị nhất chính là Tiamat, bản thân thực lực không nói, nhưng mặt ngoài hình tượng thiên nhiên ngốc, không rành thế sự bên ngoài đơn giản là giả tượng, thực tế so ai còn thấu hiểu.
Hơn nữa luận địa vị, rõ ràng là đến sau nhưng nếu so sánh vị trí trong lòng Karen có thể trước 5, cho dù nàng cũng không thân mật được như thế.
“Aaaaaa!!!!” Tiamat gật đầu rồi lại lắc đầu khiến mọi người đều có chút mơ màng.
“Như vậy, chỉ sợ khó tránh một trận chiến ah!” Shub Nicolas nhìnai cũng không phục ai nở nụ cười rồi
“Ta trở về!”
Âm thanh Karen vang lên thoáng chốc giật mình mọi người. Chỉ thấy không gian phút chốc hình thành thông đạo, Karen cùng sau lưng quan tài chậm rãi bước ra, theo sau còn có các thiếu nữ.
“Vương tử, hoan nghênh trở về!” Manaka phút chút lao tới ôm chầm lấy Karen giọng dịu nhẹ như mèo con làm nũng.
“Karen, đã trở về ah.”
“Khụ! Shub đại tỷ tốt! Còn có Tiamat” Karen ôm lấy người nhà lần lượt một phen nhưng vừa đến Tiamat…
“Aaaaaa!!!” Tiamat gọng văng vẳng ôm lấy Karen, nhất thời tới một cái kéo đầu Karen ôm chặt vào lòng ngực khiến mọi người có chút co giật mí mắt, nhất là Manaka còn kém chửi ầm.
Lúc trước nàng thấy khả ái mới là tốt, nhưng xem ra vẫn là thành thục thu hút ‘Vương tử’ mình tốt hơn, nhất là trước mặt nàng vị Sáng thế Mẫu Thần ‘sức chiến đấu’ trực tiếp quăng nàng mấy con phố. Mio cũng một mặt ghét bỏ, nữ nhân trước mắt đơn giản ỷ vào hai khối "thịt mỡ" lớn khinh thường các nàng.
“ Tốt! Tốt! Manaka cùng mọi người có mặt, vừa lúc, ta có việc muốn nhờ!” Karen nhìn mọi người chào hỏi một phen mới buông tay để sau lưng quan tài thủy tinh xuống.
“Ác ma con lai? Thú vị, bất quá nàng ta vậy mà mắc phải căn bệnh, hơn nữa trong người còn cất lấy thứ rất kì lạ, tựa hồ đối với Long có chút khắc tinh.” Shub Nicolas một bên theo dõi đánh giá nói.
“Chủ nhân, ta rất thích nàng ta.” Kisara nhìn một hồi chớp lấy đôi mắt Sapphire màu lam nói.
“Là thần diệt cụ 1 trong, còn nữa, nàng ta mặc phải ác ma chứng bệnh ngủ. thần diệt cụ nàng ta tương tác với Long tộc rất tốt.”
“… Do bản thân ma lực tăng cao khiến linh hồn có chút không trụ nổi nên tự lâm vào ngủ say để chữa trị, chỉ cần để thần hồn nàng ta không ngừng tự phục hồi cùng thuế biến, cho dù như chúng ta cũng không thể ra sức bao nhiêu.”
“Nhưng nàng ta cũng đã rất gần, chỉ cần thêm một chút thúc đẩy liền tốt, vừa vặn tại đây ta có.” Shub Leviathan lấy ra một đoàn sinh mệnh năng lượng trực tiếp rót vào.
Không đến mười phút đồng hồ, quan tài bên trong thiếu nữ cũng dần dần mở mắt.
Nằm trong quan tài thủy tinh, thiếu nữ tóc tím dần mở ra đôi mắt tựa như Sapphire hổ phách.
“Đây là......”
Ingvild ngủ gần tới một trăm năm thời gian. Cho nên bây giờ nàng cho dù đã tỉnh lại, nhìn cũng có chút mê mang.
Ký ức sau cùng của nàng không chừng còn dừng lại ở chính mình cùng song thân sinh hoạt tại bờ biển thời điểm. Điều này cũng làm cho để nàng đối với đột nhiên xuất hiện này hoàn cảnh xa lạ cảm thấy khẩn trương.
“Đây là nhà ta, còn có tiểu thư, nếu như ta nói ngươi đã ngủ trên dưới một trăm năm thời gian, ngươi có tin hay không?”
“Cái này......”
“Còn nhớ tốt tên mình sao?”
“ Là Ingvild · Leviathan.” Thiếu nữ thoáng chốc chìm trong hồi ức, như nhớ lại những khoảng khắc bên cạnh thân nhân.
Thẳng đến ngủ say phía trước vẫn còn làm nhân loại mà sống lấy nàng đối với một trăm năm khoa trương như vậy con số hoàn toàn không tiếp thụ được.
Nhưng nàng nhìn xem Karen bộ dáng không chút lừa gạt, ánh mắt của nàng cũng liền chậm rãi chuyển đến tấm gương trong phòng khách, đứng xa xa nhìn mình trong gương, tay cũng vô ý thức vuốt ve ở trên mặt của mình.
“Ta, chỉ có 17 tuổi a. Tỉnh lại sau giấc ngủ thì trở thành trên trăm tuổi lão lão...... Tiếp đó từ trong gương nhìn thấy chính là mình 17 tuổi khuôn mặt bộ dạng này...... Thật sự rất không thể tưởng tượng nổi a.”
“Phụ mẫu ta chỉ sợ qua đời ah, bằng không ta sẽ không tại đây, ngay cả những người quen thuộc cũng không ah, tất cả mọi người không có ở đây —— Đơn giản giống như, những kí ức kia cũng là mộng cảnh một dạng.”
Mê mang, cô độc, lâm vào không biết hoàn cảnh khẩn trương. Tựa như lạc vào trong rừng đêm cô độc băng lãnh thiếu nữ, tìm không thấy đường về nhà, cũng không biết nên đi nơi nào.
Nhìn thấy dạng này Ingvild, Karen chốc lát từ phía sau ôm lấy.
Đột nhiên xuất hiện ấm áp cùng nam tính hương vị, để cho Ingvild sắc mặt trực tiếp đỏ lên, lúc trước cái loại này nửa mê nửa tỉnh cảm giác cũng theo phần này đột nhiên xuất hiện kích động đánh vỡ.
“Như vậy thì thanh tỉnh một chút a.”
“Cái kia….!”
“ ‘Ta có thể hiểu được ngươi’ câu nói này ta cũng khó lòng nói được. vì bản thân ta chính xác chưa cảm thụ được từ vị trí của ngươi.”
Karen kéo lấy thiếu nữ ra ngoài ban công đón lấy ánh nắng chói chang, đón lấy ánh sáng mặt trời chiếu vào tầm mắt nhất thời có chút không thích ứng.
“Đây là thế giới 100 năm sau này, xem như người đánh thức ngươi, ít nhất ta liền vì ngươi ở bên, một điểm tựa có thể dựa vào, nếu như vẫn chưa thể thích ứng, có thể đem đây xem như ‘Nhà’ của mình.”
“Mà tại đây, mọi người sẽ hết lòng giúp ngươi, Ingvild.” Karen vừa nói chỉ vào các thiếu nữ bên trong phòng.
Ingvild vừa lúc thích ứng lại ánh mắt, chỉ thấy thiếu niên mái tóc trắng bạc nở nụ cười , thân ảnh trùng hướng với ánh sáng khẽ đưa tay để nàng nắm lấy.
Ingvild nhìn thiếu niên giọng nói mạch lạc cùng khí chất tựa như ánh sáng một dạng muốn khiến nàng yên tâm một điểm, cuối cùng khẽ cười.
Đó là vô cùng, vô cùng đáng yêu, khả ái gương mặt tươi cười.
Mặc dù giọng vô cùng hùng hồn, nhưng nàng vẫn nhận ra rất nhỏ khẩn trương trong giọng nói, nhưng nàng càng để ý hơn là câu cuối cùng.
Nhà a....
Đến nơi xa lạ có thể sẽ bất an, nếu như tại đây có một nơi để bản thân có thể để chính mình bình tĩnh, cũng không phải không thể.
Hơn nữa, thiếu niên trước mắt nàng cũng không nhìn ra dục vọng, phần nhiều là thưởng thức, đồng cảm, còn có… lưu luyến giữ lấy, so với những ác ma nàng từng gặp tốt hơn rất nhiều.
Nghĩ như vậy Ingvild, nàng cặp kia màu cam ánh mắt bên trong phản chiếu Karen hình ảnh.
Từ lúc đầu, nàng đã không có nơi nào để đi. Đối phương nói cũng là sự thật, nàng có lẽ nên cảm thán ‘may mắn’ của bản thân khi gặp mặt.
Đã như vậy.
Có chút nhược nhược thiếu nữ mỉm cười, đang thức tỉnh sau, hoặc giả thuyết là tại chính mình tân sinh sau ngày đầu tiên, nàng làm ra trong đời của nàng lựa chọn thứ nhất.
Mà khung cảnh này vĩnh viễn khắc sâu trong lòng cả hai, vị thiếu nữ bị thời đại lãng quên cùng thiếu niên là chủ nhân của tương lai thời đại mới gặp mặt.
Thiếu nữ như lấy lên tự tin nắm lấy bàn tay ấm áp thiếu niên đang chờ đợi mình.
“ Ta gọi Ingvild · Leviathan, như vậy, chúng ta cùng một chỗ thời đại này ah.”
“Ta là K. Karen, là người đứng đầu của Thiên Đường, Ingvild, chúng ta liền cùng một chỗ đi đến vĩnh hằng ah.”
Lúc này các thiếu nữ Tinh linh thường ngày đã sớm chăm chú bế quan sớm ngày cắt đứt liên hệ năng lực với thế giới đồng thời cũng cố thực lực bản thân.
Hiện tại chỉ còn Shub Nicolas, Manaka, Mio mọi người bên trong nhà, chỉ là lúc này cả ba mắt lườm lẫn nhau, trên tay một còn cầm lấy một bộ bài trên tay chơi đùa.
Nga, ở một bên còn có Tiamat không tim không phổi cầm lấy bộ bài chăm chú, bên cạnh có Kisara ánh mắt lạnh nhạt ôm trong người Avora nhìn mọi người cùng với Inori.
Mặc dù đều là người nhà nhưng lúc này bọn họ trạng thái có chút vi diệu, rõ ràng cứ như một hồi sẽ lập tức nhào vào tranh đấu, còn kém một cái Scathach bên kia.
“Vụng trộm chia trận doanh như thế, Karen sẽ không tức giận sao?” Inori có chút không hiểu, nghẹo mặt ngốc hỏi. Rõ ràng lúc trước tình huống vẫn rất tốt, mọi người hòa thuận, nhưng bây giờ còn kém một chút là vung tay đánh nhau.
“Ha ha, hắn sẽ không tức giận, nếu chỉ như thế chứng minh độ lượng hắn cũng chỉ có thế, hơn nữa chỉ cần lúc đối ngoại chúng ta bỏ qua tư tâm riêng mình dốc sức liền tốt.” Shub Nicolas nở nụ cười mê người, không cho là đúng nói.
“Hơn nữa, ngươi nói xem, một Thần hệ chỉ có thể một cái Thần Vương cùng Thần Hậu, Inori nói xem những người ở đây nhịn được sao?” Shub Nicolas nở nụ cười ẩn ý hướng đến 3 người còn lại.
“Aaaaaa!!!” Tiamat mặt tràn đầy nghi hoặc không hiểu, tựa hồ không rõ Shub Nicolas nói gì, Mio cùng Manaka cũng lườm lấy Shub Nicolas.
“Ngươi một cái sa đọa đại địa Mẫu Thần cũng nghĩ làm Thần Hậu? Đây là định nằm mơ sao?” Manaka giọng khinh thường nói, tốt xấu cũng phải là nàng, thân là Căn Nguyên Hoàng Nữ nàng muốn thân phận có thân phận, muốn thực lực có thực lực, muốn của hồi môn cũng có, thế giới này tính không?
Nếu Great Red biết thế giới nó cất công bảo hộ bị bán như thế chỉ sợ khóc ngất ah.
“Luận vị cách cùng quen thuộc, ta cùng Karen mới là quen thuộc nhất.” Mio cũng phản bác, nàng là Tinh Linh Chủ, cũng là người thân cận nhất, bây giờ một đám tới sau muốn ngồi trên đầu nàng, dù tốt tính thế nào cũng không thể nhịn.
Cả ba hiện tại là đại diện cho 3 trận doanh tranh giành Thần hậu vị trí, Mio đại diện phía Tinh linh, Shub Nicolas đại diện các Nữ Võ thần, Manaka hiện tại cũng đại diện phía pháp sư, ma nữ
“Tiamat tiểu thư không định tranh giành sao?” Nói thật, hiện tại Shub Nicolas kiêng kị nhất chính là Tiamat, bản thân thực lực không nói, nhưng mặt ngoài hình tượng thiên nhiên ngốc, không rành thế sự bên ngoài đơn giản là giả tượng, thực tế so ai còn thấu hiểu.
Hơn nữa luận địa vị, rõ ràng là đến sau nhưng nếu so sánh vị trí trong lòng Karen có thể trước 5, cho dù nàng cũng không thân mật được như thế.
“Aaaaaa!!!!” Tiamat gật đầu rồi lại lắc đầu khiến mọi người đều có chút mơ màng.
“Như vậy, chỉ sợ khó tránh một trận chiến ah!” Shub Nicolas nhìnai cũng không phục ai nở nụ cười rồi
“Ta trở về!”
Âm thanh Karen vang lên thoáng chốc giật mình mọi người. Chỉ thấy không gian phút chốc hình thành thông đạo, Karen cùng sau lưng quan tài chậm rãi bước ra, theo sau còn có các thiếu nữ.
“Vương tử, hoan nghênh trở về!” Manaka phút chút lao tới ôm chầm lấy Karen giọng dịu nhẹ như mèo con làm nũng.
“Karen, đã trở về ah.”
“Khụ! Shub đại tỷ tốt! Còn có Tiamat” Karen ôm lấy người nhà lần lượt một phen nhưng vừa đến Tiamat…
“Aaaaaa!!!” Tiamat gọng văng vẳng ôm lấy Karen, nhất thời tới một cái kéo đầu Karen ôm chặt vào lòng ngực khiến mọi người có chút co giật mí mắt, nhất là Manaka còn kém chửi ầm.
Lúc trước nàng thấy khả ái mới là tốt, nhưng xem ra vẫn là thành thục thu hút ‘Vương tử’ mình tốt hơn, nhất là trước mặt nàng vị Sáng thế Mẫu Thần ‘sức chiến đấu’ trực tiếp quăng nàng mấy con phố. Mio cũng một mặt ghét bỏ, nữ nhân trước mắt đơn giản ỷ vào hai khối "thịt mỡ" lớn khinh thường các nàng.
“ Tốt! Tốt! Manaka cùng mọi người có mặt, vừa lúc, ta có việc muốn nhờ!” Karen nhìn mọi người chào hỏi một phen mới buông tay để sau lưng quan tài thủy tinh xuống.
“Ác ma con lai? Thú vị, bất quá nàng ta vậy mà mắc phải căn bệnh, hơn nữa trong người còn cất lấy thứ rất kì lạ, tựa hồ đối với Long có chút khắc tinh.” Shub Nicolas một bên theo dõi đánh giá nói.
“Chủ nhân, ta rất thích nàng ta.” Kisara nhìn một hồi chớp lấy đôi mắt Sapphire màu lam nói.
“Là thần diệt cụ 1 trong, còn nữa, nàng ta mặc phải ác ma chứng bệnh ngủ. thần diệt cụ nàng ta tương tác với Long tộc rất tốt.”
“… Do bản thân ma lực tăng cao khiến linh hồn có chút không trụ nổi nên tự lâm vào ngủ say để chữa trị, chỉ cần để thần hồn nàng ta không ngừng tự phục hồi cùng thuế biến, cho dù như chúng ta cũng không thể ra sức bao nhiêu.”
“Nhưng nàng ta cũng đã rất gần, chỉ cần thêm một chút thúc đẩy liền tốt, vừa vặn tại đây ta có.” Shub Leviathan lấy ra một đoàn sinh mệnh năng lượng trực tiếp rót vào.
Không đến mười phút đồng hồ, quan tài bên trong thiếu nữ cũng dần dần mở mắt.
Nằm trong quan tài thủy tinh, thiếu nữ tóc tím dần mở ra đôi mắt tựa như Sapphire hổ phách.
“Đây là......”
Ingvild ngủ gần tới một trăm năm thời gian. Cho nên bây giờ nàng cho dù đã tỉnh lại, nhìn cũng có chút mê mang.
Ký ức sau cùng của nàng không chừng còn dừng lại ở chính mình cùng song thân sinh hoạt tại bờ biển thời điểm. Điều này cũng làm cho để nàng đối với đột nhiên xuất hiện này hoàn cảnh xa lạ cảm thấy khẩn trương.
“Đây là nhà ta, còn có tiểu thư, nếu như ta nói ngươi đã ngủ trên dưới một trăm năm thời gian, ngươi có tin hay không?”
“Cái này......”
“Còn nhớ tốt tên mình sao?”
“ Là Ingvild · Leviathan.” Thiếu nữ thoáng chốc chìm trong hồi ức, như nhớ lại những khoảng khắc bên cạnh thân nhân.
Thẳng đến ngủ say phía trước vẫn còn làm nhân loại mà sống lấy nàng đối với một trăm năm khoa trương như vậy con số hoàn toàn không tiếp thụ được.
Nhưng nàng nhìn xem Karen bộ dáng không chút lừa gạt, ánh mắt của nàng cũng liền chậm rãi chuyển đến tấm gương trong phòng khách, đứng xa xa nhìn mình trong gương, tay cũng vô ý thức vuốt ve ở trên mặt của mình.
“Ta, chỉ có 17 tuổi a. Tỉnh lại sau giấc ngủ thì trở thành trên trăm tuổi lão lão...... Tiếp đó từ trong gương nhìn thấy chính là mình 17 tuổi khuôn mặt bộ dạng này...... Thật sự rất không thể tưởng tượng nổi a.”
“Phụ mẫu ta chỉ sợ qua đời ah, bằng không ta sẽ không tại đây, ngay cả những người quen thuộc cũng không ah, tất cả mọi người không có ở đây —— Đơn giản giống như, những kí ức kia cũng là mộng cảnh một dạng.”
Mê mang, cô độc, lâm vào không biết hoàn cảnh khẩn trương. Tựa như lạc vào trong rừng đêm cô độc băng lãnh thiếu nữ, tìm không thấy đường về nhà, cũng không biết nên đi nơi nào.
Nhìn thấy dạng này Ingvild, Karen chốc lát từ phía sau ôm lấy.
Đột nhiên xuất hiện ấm áp cùng nam tính hương vị, để cho Ingvild sắc mặt trực tiếp đỏ lên, lúc trước cái loại này nửa mê nửa tỉnh cảm giác cũng theo phần này đột nhiên xuất hiện kích động đánh vỡ.
“Như vậy thì thanh tỉnh một chút a.”
“Cái kia….!”
“ ‘Ta có thể hiểu được ngươi’ câu nói này ta cũng khó lòng nói được. vì bản thân ta chính xác chưa cảm thụ được từ vị trí của ngươi.”
Karen kéo lấy thiếu nữ ra ngoài ban công đón lấy ánh nắng chói chang, đón lấy ánh sáng mặt trời chiếu vào tầm mắt nhất thời có chút không thích ứng.
“Đây là thế giới 100 năm sau này, xem như người đánh thức ngươi, ít nhất ta liền vì ngươi ở bên, một điểm tựa có thể dựa vào, nếu như vẫn chưa thể thích ứng, có thể đem đây xem như ‘Nhà’ của mình.”
“Mà tại đây, mọi người sẽ hết lòng giúp ngươi, Ingvild.” Karen vừa nói chỉ vào các thiếu nữ bên trong phòng.
Ingvild vừa lúc thích ứng lại ánh mắt, chỉ thấy thiếu niên mái tóc trắng bạc nở nụ cười , thân ảnh trùng hướng với ánh sáng khẽ đưa tay để nàng nắm lấy.
Ingvild nhìn thiếu niên giọng nói mạch lạc cùng khí chất tựa như ánh sáng một dạng muốn khiến nàng yên tâm một điểm, cuối cùng khẽ cười.
Đó là vô cùng, vô cùng đáng yêu, khả ái gương mặt tươi cười.
Mặc dù giọng vô cùng hùng hồn, nhưng nàng vẫn nhận ra rất nhỏ khẩn trương trong giọng nói, nhưng nàng càng để ý hơn là câu cuối cùng.
Nhà a....
Đến nơi xa lạ có thể sẽ bất an, nếu như tại đây có một nơi để bản thân có thể để chính mình bình tĩnh, cũng không phải không thể.
Hơn nữa, thiếu niên trước mắt nàng cũng không nhìn ra dục vọng, phần nhiều là thưởng thức, đồng cảm, còn có… lưu luyến giữ lấy, so với những ác ma nàng từng gặp tốt hơn rất nhiều.
Nghĩ như vậy Ingvild, nàng cặp kia màu cam ánh mắt bên trong phản chiếu Karen hình ảnh.
Từ lúc đầu, nàng đã không có nơi nào để đi. Đối phương nói cũng là sự thật, nàng có lẽ nên cảm thán ‘may mắn’ của bản thân khi gặp mặt.
Đã như vậy.
Có chút nhược nhược thiếu nữ mỉm cười, đang thức tỉnh sau, hoặc giả thuyết là tại chính mình tân sinh sau ngày đầu tiên, nàng làm ra trong đời của nàng lựa chọn thứ nhất.
Mà khung cảnh này vĩnh viễn khắc sâu trong lòng cả hai, vị thiếu nữ bị thời đại lãng quên cùng thiếu niên là chủ nhân của tương lai thời đại mới gặp mặt.
Thiếu nữ như lấy lên tự tin nắm lấy bàn tay ấm áp thiếu niên đang chờ đợi mình.
“ Ta gọi Ingvild · Leviathan, như vậy, chúng ta cùng một chỗ thời đại này ah.”
“Ta là K. Karen, là người đứng đầu của Thiên Đường, Ingvild, chúng ta liền cùng một chỗ đi đến vĩnh hằng ah.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.