Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần
Chương 161: Phản kháng , Dolly nhà xưởng xong
Sandalaphon
17/04/2021
"Như vậy vội đuổi ta đi sao?"
“Không dám."
Cứ việc nội tâm đã chửi mẹ nhưng hắn vẫn mặt ngoài cung kính, hắn biết rõ, người trước mặt muốn giết hắn đơn giản so dẫm chết con kiến còn đơn giản hơn cả.
"Các ngươi lấy bồi dưỡng nữ tính xuất sắc làm chuẩn ah, chắc chắn không phải chỉ có bao nhiêu đây thôi chứ?" Karen thản nhiên hỏi ngược lại khiến Shundo Toshizou gương mặt cứng đờ.
Con hàng này lại đây không đến 2 tiếng liền đào rỗng 2 nhân tài bọn hắn, hơn nữa nhìn tình trạng không đào hết người liền không bỏ qua.
Nếu không phải thực lực cách biệt quá lớn hắn đã lao lên liều mạng, thực quá khinh người.
"Oanh!!!!"
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên nháy mắt khiến mọi người chú ý.
"Báo cáo! Tiến sĩ, các đối tượng thí nghiệm muốn bỏ trốn!" Một nghiên cứu viên hồng hộc tức tốc chạy đến nhìn thấy trước mặt vội báo cáo nhưng Shundo Toshizou gương mặt có chút không vui vẻ.
"Các ngươi là thùng cơm sao? Tại sao không dùng lực lượng an ninh trấn áp?"
Mẹ nó! Bây giờ tên ôn thần này chưa rời đi lại báo cáo vẫn còn người, đây không phải dê vào miệng cọp sao?
"Chậc! Xem ra các ngươi gặp rắc rối ah." Shundo Toshizou nghe vậy nội tâm có chút rỉ máu gượng cười nhìn Karen.
"Khụ! Ngài không cần lo lắng, chỉ là chuyện nhỏ!"
"Không thể ah, lần này chắc chắn thiệt mạng người không ít, vẫn để ta đến ah!"
"Không, không cần......" Shundo Toshizou định nói gì thì Karen ánh mắt khiến hắn cảm giác huyết dịch không tự chủ bị đọng lại, một hồi không dứt tim đập nhanh truyền đến.
"Cái kia, vậy thì làm phiền ngài."
"Không cần khách khí, đằng nào ta vẫn rất trân quý sinh mệnh." Karen vỗ lấy vai Shundo Toshizou sau đó ra hiệu cho vị nghiên cứu viên dẫn đường, sau lưng 3 thiếu nữ cũng bám sát theo.
.......
Bên này, do tiếng nổ kịch liệt đã hoàn toàn phá hủy toàn bộ phòng thí nghiệm.
Mà những nguyên bản phụ trách những đối tượng thí nghiệm đã sớm nằm trên mặt đất. Cho dù bọn hắn đang nghiên cứu phương diện cũng là thiên tài.
Nhưng mà nói cho cùng bọn hắn cũng chỉ là người bình thường mà thôi, đối mặt bùng nổ siêu năng lực căn bản không có chút nào năng lực đề phòng.
"Đi mau."
Có mái tóc tím dài mặc cùng Shokuhou Misaki cùng Dolly các nàng cùng kiểu áo thiếu nữ trên người lấp lóe hồ quang điện đang không ngừng chống trả lực lượng an ninh kéo đến, sau lưng là thấp thoáng vài thiếu nữ cùng kiểu áo như nàng.
"Không được chần chừ, từ đây nếu vượt qua cánh cửa đó sẽ có cơ hội thoát ra, lập tức đi."
"Còn Junko ngươi?"Mitsuari Ayu có chút chần chờ không quyết.
"Ta hiện tại là Level 4, rất nhanh sẽ bắt kịp." Junko ánh mắt quyết tuyệt không chút nhân từ công kích phía những kẻ cản đường.
Mitsuari Ayu cắn răng, lấy tay chống đất bò lên.
Nàng biết mình lưu lại cũng không giúp được Hokaze Junko cái gì, ngược lại sẽ cản trở.
Bây giờ muốn làm , chính là để cho Hokaze Junko không có nỗi lo về sau. Nàng chạy đến kéo lấy Yumiya Iruka trên nền đất cố gắng rời đi.
Nhưng cả hai người chưa đi được bao xa thì một bên vách tường nổ tung, Hokaze Junko cả người đầy vết thương bị đánh văng ra, trước mặt bọn họ là một tên nghiên cứu viên mặt trên người cơ giáp máy móc, âm thanh ồm ồm tràn ngập giận dữ.
"Các ngươi rất tốt, nếu không phải ta có đề phòng, chỉ sợ để các ngươi giết chết cùng chạy trốn."
"Rõ ràng, rõ ràng, chỉ cách một chút nữa...." Mitsuari Ayu nhìn cánh cửa trước mặt, rõ ràng chỉ cách một chút nhưng bây giờ lại như thế xa vời.
Bộ cơ giáp cử động, nắm đấm cực lớn đánh đến muốn một lượt đánh bay các thiếu nữ muốn chạy trốn, hắn cũng không đến mức bị phẫn nộ làm mất lí trí, các thiếu nữ đều vật thí nghiệm quan trọng, nếu chết mất thì hắn coi như xong.
Nhưng đánh trọng thương cùng ăn đòn đau khổ là điều cần thiết.
Cơ giáp cánh tay đánh đến trước người Mitsuari Ayu khiến nàng chỉ có thể tuyệt vọng đón đỡ, nàng đang tại sợ hãi, ngay cả đỡ lấy hay né tránh đều không thể.
Tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, cơ giáp bên hông như chịu đến lực đánh cực lớn trực tiếp bị đánh bay.
Phanh!!!!!
"Không có sao chứ?" Trước mặt truyền đến âm thanh có chút bình thản khiến thiếu nữ thoáng lấy lại tinh thần, chỉ thấy trước mặt mình là một thiếu niên tóc trắng tựa sương tuyết, sau lưng còn có 2 thiếu nữ theo sau.
"Cái kia, cám ơn ngươi."
Thiếu nữ do dự một chút, nhỏ giọng nói.
Vừa rồi quá nhanh đến mức nàng không thấy được động tác, chỉ thấy bên vách tường cơ giáp không lồ đã thành vô số mảnh nứt phát ra âm thanh "Lốp bốp" ghim sâu vào vách tường, còn người bên trong thảm trạng không cần nói.
Dòng điện cơ giáp đã sớm nướng chín hắn cơ thể nhưng trước đó lực đập cực lớn đã sớm giết chết hắn.
Lúc này Hokaze Junko có chút quật cường ngồi dậy muốn gượng cơ thể đứng lên lộ ra nụ cười an tâm sau đó thể lực chống đỡ không nổi lập tức lung lay ngã xuống.
Karen lập tức chộp lấy thiếu nữ cả người lung lay sắp đổ, đang khép hờ hai con mắt, nguyên bản tinh xảo khuôn mặt đáng yêu, lúc này lại bởi vì đau đớn mà có vẻ hơi vặn vẹo.
Thiếu nữ này hắn biết, là Hokaze Junko năng lực là Rampage Dress có thể điều khiển các tín hiệu điện trong tế bào của mình để tăng thêm sức mạnh trên toàn phương vị, khá giống dùng điện kích thích tế bào để đạt được sức mạnh, tuy nhiên trong thời gian ngắn cường hóa sẽ để cho tinh thần cùng thân thể của nàng đều tiếp nhận áp lực rất lớn, cụ thể biểu hiện chính là ‘Đau đầu ’.
Tất nhiên theo thời gian có thể khắc phục nhưng bây giờ nàng ta vẫn chưa đạt đến.
Karen trực tiếp rót vào đại lượng quang minh ôn hòa lực lượng khiến cơ thể thiếu nữ tức tốc được chữa trị cả về thể chất lẫn tinh thần.
" Đại nhân, ngài không thể đưa các thiếu nữ rời đi." Shundo Toshizou gương mặt âm trầm, sau lưng là đội an ninh chủ lực trang bị cơ giáp vừa rồi đi đến, hơn nữa đang không ngừng tiến đến. Còn về vị thư ký đã sớm bị bọn họ đá ra chỗ khác.
"Ngươi sẽ không cho rằng các món đồ chơi đó sẽ tổn thương được ta ah?" Tên ngu xuẩn này thật không cho thực lực của hắn chỉ là biểu hiện mặt ngoài ah, nếu muốn, hắn không ngại làm Thành phố Học Viện hoàn toàn biến mất, không còn thừa chút cặn, tên quản lý trưởng kia đến cũng vô dụng.
“Không dám.”
"Chỉ cần ngài có thể đưa các nàng thả xuống, ta sẽ để cho ngài rời đi." Tựa hồ lực lượng kéo đến khiến Shundo Toshizou tăng thêm chút tự tin.
Nhưng rất nhanh hắn liền hối hận.
Chỉ thấy trước mặt vô số trường thương từ ánh sáng ngưng tụ tạo thành sau lưng Karen như vô số tia chớp bắn phá về phía hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Phòng thí nghiệm đã sớm chịu tàn phá nặng nề lại hứng chịu thêm một đợt công kích rất nhanh có dấu hiệu muốn sụp xuống như mặt tường gia cố bên trên vẫn thập phần ra sức, đợi đến khi khói mù tiêu tán, chỉ còn một mình Shundo Toshizou cô đơn đứng đối mặt Karen.
"Thiên.... thiên sứ!!!" Shundo Toshizou thất thần giây lát sau đó như nghĩ ra điều gì, lòng dâng lên vô tận sợ hãi.
Hắn không ngờ, coi như thần bí đỉnh điểm tồn tại lại xuất hiện tại đây, chẳng trách vị thư ký kia một mặt khách khí.
Bây giờ hắn đã hiểu.
Karen không nhiều lời lập tức biến hắn thành một bức tượng muối, nửa lời đều ngại nói nhiều sau đó kéo theo một đám thiếu nữ sau lưng một đường giết ra bên ngoài.
......
Vị thư ký bên ngoài chờ đợi nghe được vô số tiếng kêu la thảm thiết khiến hắn không nhịn được cảm thấy lạnh run, tiếng kêu vang dội chừng 10 phút, thì vị điện hạ kia một mặt bình thản bước ra, sau lưng là các thiếu nữ gương mặt tràn đầy hi vọng cùng mơ ước ngắm nhìn ánh sáng bên ngoài.
"Điện hạ, quản lý trưởng liên lạc ngài, quản lý trưởng đảm bảo sẽ cho ngài 1 công đạo khiến ngài vừa lòng, chỉ hi vọng ngài đến gặp một lần." Lúc này viên thư kí ánh mắt đã không bình thường đối đãi như lúc trước, trực tiếp cung kính cúi đầu 90 độ nói.
"Chúng ta vẫn đi bệnh viện cùng khách sạn trước, còn Aleister Crowley, ta hứng thú sẽ đến."
Viên thư ký cũng không nhiều lời lập tức rời đi, tại đây đã hết việc của hắn.
Đợi thư ký rời đi, các nàng có chút phức tạp ánh mắt nhìn công xưởng nơi mình từng ở.
Vô số đồng bạn thí nghiệm nhốt bên trong, để rồi trải qua vô số tàn khốc, cũng chỉ còn lại các nàng từng này người.
"Cái kia, ngài định xử trí chúng ta thế nào?" Hokaze Junko gương mặt có chút hồng hồng được Karen ôm lấy nhịn không được hỏi.
"Không cần lo lắng, ta hi vọng mọi người có thể trở thành thân thuộc của ta, không cần lo lắng ta có ý đồ, đối với ta, thân thuộc tựa người nhà vậy." Karen nhìn thiếu nữ lo lắng cho nữ hài khác trong lòng thầm tán thưởng an ủi.
"Người nhà sao?" Nghe được lời này các thiếu nữ gương mặt đều có chút phức tạp.
Các nàng từ khi đưa đến Thành phố học viện, rơi vào công xưởng này torng tay," người nhà" đã sớm từ bỏ bọn họ.
"Không sai, là người nhà, ít nhất, có thể tin tưởng ta, được không?"
"Hi vọng ngài có thể như vậy giữ lời." Hokaze Junko như lấy được lời hứa hẹn nhẹ nhõm thở phào.
Mặc dù hiện tại có chút mê mang, nhưng ít nhất, nàng thấy được ánh rạng đông trong tương lại, có lẽ, đi theo người trước mắt cứu các nàng là lựa chọn tốt nhất.
"Trước tiên, vẫn đến khách sạn ah, Hokaze Junko, cơ thể đã tốt?"
"Đã sớm tốt, ngài vẫn là thả ta xuống ah." Hokaze Junko có chút xấu hổ khi Karen bế kiểu công chúa vội thoát khỏi cánh tay Karen.
Mọi người lấy một vài chiếc xe bên trong nhà xưởng sau đó dưới tay Hokaze Junko điều khiển, chiếc xe nhanh chóng lăn bóng rời đi, để lại nhà xưởng Dolly phế tích dưới ánh hoàng hôn phá lệ tang thương, nhưng trong chiếc xe, các thiếu nữ sớm mệt mỏi nhanh chóng tựa vào nhau ngủ lấy.
Karen cũng một mặt hưởng thụ yên bình của các thiếu nữ đem lại, cũng không nỡ phá đám giấc ngủ, có lẽ đây là đầu tiên, các nàng có thể yên tâm bỏ qua cảnh giác mà yên bình chìm sâu giấc ngủ như thế, một điều phá lệ bình thường nhưng bây giờ phá lệ hiếm hoi.
“Không dám."
Cứ việc nội tâm đã chửi mẹ nhưng hắn vẫn mặt ngoài cung kính, hắn biết rõ, người trước mặt muốn giết hắn đơn giản so dẫm chết con kiến còn đơn giản hơn cả.
"Các ngươi lấy bồi dưỡng nữ tính xuất sắc làm chuẩn ah, chắc chắn không phải chỉ có bao nhiêu đây thôi chứ?" Karen thản nhiên hỏi ngược lại khiến Shundo Toshizou gương mặt cứng đờ.
Con hàng này lại đây không đến 2 tiếng liền đào rỗng 2 nhân tài bọn hắn, hơn nữa nhìn tình trạng không đào hết người liền không bỏ qua.
Nếu không phải thực lực cách biệt quá lớn hắn đã lao lên liều mạng, thực quá khinh người.
"Oanh!!!!"
Một tiếng nổ kịch liệt vang lên nháy mắt khiến mọi người chú ý.
"Báo cáo! Tiến sĩ, các đối tượng thí nghiệm muốn bỏ trốn!" Một nghiên cứu viên hồng hộc tức tốc chạy đến nhìn thấy trước mặt vội báo cáo nhưng Shundo Toshizou gương mặt có chút không vui vẻ.
"Các ngươi là thùng cơm sao? Tại sao không dùng lực lượng an ninh trấn áp?"
Mẹ nó! Bây giờ tên ôn thần này chưa rời đi lại báo cáo vẫn còn người, đây không phải dê vào miệng cọp sao?
"Chậc! Xem ra các ngươi gặp rắc rối ah." Shundo Toshizou nghe vậy nội tâm có chút rỉ máu gượng cười nhìn Karen.
"Khụ! Ngài không cần lo lắng, chỉ là chuyện nhỏ!"
"Không thể ah, lần này chắc chắn thiệt mạng người không ít, vẫn để ta đến ah!"
"Không, không cần......" Shundo Toshizou định nói gì thì Karen ánh mắt khiến hắn cảm giác huyết dịch không tự chủ bị đọng lại, một hồi không dứt tim đập nhanh truyền đến.
"Cái kia, vậy thì làm phiền ngài."
"Không cần khách khí, đằng nào ta vẫn rất trân quý sinh mệnh." Karen vỗ lấy vai Shundo Toshizou sau đó ra hiệu cho vị nghiên cứu viên dẫn đường, sau lưng 3 thiếu nữ cũng bám sát theo.
.......
Bên này, do tiếng nổ kịch liệt đã hoàn toàn phá hủy toàn bộ phòng thí nghiệm.
Mà những nguyên bản phụ trách những đối tượng thí nghiệm đã sớm nằm trên mặt đất. Cho dù bọn hắn đang nghiên cứu phương diện cũng là thiên tài.
Nhưng mà nói cho cùng bọn hắn cũng chỉ là người bình thường mà thôi, đối mặt bùng nổ siêu năng lực căn bản không có chút nào năng lực đề phòng.
"Đi mau."
Có mái tóc tím dài mặc cùng Shokuhou Misaki cùng Dolly các nàng cùng kiểu áo thiếu nữ trên người lấp lóe hồ quang điện đang không ngừng chống trả lực lượng an ninh kéo đến, sau lưng là thấp thoáng vài thiếu nữ cùng kiểu áo như nàng.
"Không được chần chừ, từ đây nếu vượt qua cánh cửa đó sẽ có cơ hội thoát ra, lập tức đi."
"Còn Junko ngươi?"Mitsuari Ayu có chút chần chờ không quyết.
"Ta hiện tại là Level 4, rất nhanh sẽ bắt kịp." Junko ánh mắt quyết tuyệt không chút nhân từ công kích phía những kẻ cản đường.
Mitsuari Ayu cắn răng, lấy tay chống đất bò lên.
Nàng biết mình lưu lại cũng không giúp được Hokaze Junko cái gì, ngược lại sẽ cản trở.
Bây giờ muốn làm , chính là để cho Hokaze Junko không có nỗi lo về sau. Nàng chạy đến kéo lấy Yumiya Iruka trên nền đất cố gắng rời đi.
Nhưng cả hai người chưa đi được bao xa thì một bên vách tường nổ tung, Hokaze Junko cả người đầy vết thương bị đánh văng ra, trước mặt bọn họ là một tên nghiên cứu viên mặt trên người cơ giáp máy móc, âm thanh ồm ồm tràn ngập giận dữ.
"Các ngươi rất tốt, nếu không phải ta có đề phòng, chỉ sợ để các ngươi giết chết cùng chạy trốn."
"Rõ ràng, rõ ràng, chỉ cách một chút nữa...." Mitsuari Ayu nhìn cánh cửa trước mặt, rõ ràng chỉ cách một chút nhưng bây giờ lại như thế xa vời.
Bộ cơ giáp cử động, nắm đấm cực lớn đánh đến muốn một lượt đánh bay các thiếu nữ muốn chạy trốn, hắn cũng không đến mức bị phẫn nộ làm mất lí trí, các thiếu nữ đều vật thí nghiệm quan trọng, nếu chết mất thì hắn coi như xong.
Nhưng đánh trọng thương cùng ăn đòn đau khổ là điều cần thiết.
Cơ giáp cánh tay đánh đến trước người Mitsuari Ayu khiến nàng chỉ có thể tuyệt vọng đón đỡ, nàng đang tại sợ hãi, ngay cả đỡ lấy hay né tránh đều không thể.
Tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, cơ giáp bên hông như chịu đến lực đánh cực lớn trực tiếp bị đánh bay.
Phanh!!!!!
"Không có sao chứ?" Trước mặt truyền đến âm thanh có chút bình thản khiến thiếu nữ thoáng lấy lại tinh thần, chỉ thấy trước mặt mình là một thiếu niên tóc trắng tựa sương tuyết, sau lưng còn có 2 thiếu nữ theo sau.
"Cái kia, cám ơn ngươi."
Thiếu nữ do dự một chút, nhỏ giọng nói.
Vừa rồi quá nhanh đến mức nàng không thấy được động tác, chỉ thấy bên vách tường cơ giáp không lồ đã thành vô số mảnh nứt phát ra âm thanh "Lốp bốp" ghim sâu vào vách tường, còn người bên trong thảm trạng không cần nói.
Dòng điện cơ giáp đã sớm nướng chín hắn cơ thể nhưng trước đó lực đập cực lớn đã sớm giết chết hắn.
Lúc này Hokaze Junko có chút quật cường ngồi dậy muốn gượng cơ thể đứng lên lộ ra nụ cười an tâm sau đó thể lực chống đỡ không nổi lập tức lung lay ngã xuống.
Karen lập tức chộp lấy thiếu nữ cả người lung lay sắp đổ, đang khép hờ hai con mắt, nguyên bản tinh xảo khuôn mặt đáng yêu, lúc này lại bởi vì đau đớn mà có vẻ hơi vặn vẹo.
Thiếu nữ này hắn biết, là Hokaze Junko năng lực là Rampage Dress có thể điều khiển các tín hiệu điện trong tế bào của mình để tăng thêm sức mạnh trên toàn phương vị, khá giống dùng điện kích thích tế bào để đạt được sức mạnh, tuy nhiên trong thời gian ngắn cường hóa sẽ để cho tinh thần cùng thân thể của nàng đều tiếp nhận áp lực rất lớn, cụ thể biểu hiện chính là ‘Đau đầu ’.
Tất nhiên theo thời gian có thể khắc phục nhưng bây giờ nàng ta vẫn chưa đạt đến.
Karen trực tiếp rót vào đại lượng quang minh ôn hòa lực lượng khiến cơ thể thiếu nữ tức tốc được chữa trị cả về thể chất lẫn tinh thần.
" Đại nhân, ngài không thể đưa các thiếu nữ rời đi." Shundo Toshizou gương mặt âm trầm, sau lưng là đội an ninh chủ lực trang bị cơ giáp vừa rồi đi đến, hơn nữa đang không ngừng tiến đến. Còn về vị thư ký đã sớm bị bọn họ đá ra chỗ khác.
"Ngươi sẽ không cho rằng các món đồ chơi đó sẽ tổn thương được ta ah?" Tên ngu xuẩn này thật không cho thực lực của hắn chỉ là biểu hiện mặt ngoài ah, nếu muốn, hắn không ngại làm Thành phố Học Viện hoàn toàn biến mất, không còn thừa chút cặn, tên quản lý trưởng kia đến cũng vô dụng.
“Không dám.”
"Chỉ cần ngài có thể đưa các nàng thả xuống, ta sẽ để cho ngài rời đi." Tựa hồ lực lượng kéo đến khiến Shundo Toshizou tăng thêm chút tự tin.
Nhưng rất nhanh hắn liền hối hận.
Chỉ thấy trước mặt vô số trường thương từ ánh sáng ngưng tụ tạo thành sau lưng Karen như vô số tia chớp bắn phá về phía hắn.
Oanh! Oanh! Oanh!
Phòng thí nghiệm đã sớm chịu tàn phá nặng nề lại hứng chịu thêm một đợt công kích rất nhanh có dấu hiệu muốn sụp xuống như mặt tường gia cố bên trên vẫn thập phần ra sức, đợi đến khi khói mù tiêu tán, chỉ còn một mình Shundo Toshizou cô đơn đứng đối mặt Karen.
"Thiên.... thiên sứ!!!" Shundo Toshizou thất thần giây lát sau đó như nghĩ ra điều gì, lòng dâng lên vô tận sợ hãi.
Hắn không ngờ, coi như thần bí đỉnh điểm tồn tại lại xuất hiện tại đây, chẳng trách vị thư ký kia một mặt khách khí.
Bây giờ hắn đã hiểu.
Karen không nhiều lời lập tức biến hắn thành một bức tượng muối, nửa lời đều ngại nói nhiều sau đó kéo theo một đám thiếu nữ sau lưng một đường giết ra bên ngoài.
......
Vị thư ký bên ngoài chờ đợi nghe được vô số tiếng kêu la thảm thiết khiến hắn không nhịn được cảm thấy lạnh run, tiếng kêu vang dội chừng 10 phút, thì vị điện hạ kia một mặt bình thản bước ra, sau lưng là các thiếu nữ gương mặt tràn đầy hi vọng cùng mơ ước ngắm nhìn ánh sáng bên ngoài.
"Điện hạ, quản lý trưởng liên lạc ngài, quản lý trưởng đảm bảo sẽ cho ngài 1 công đạo khiến ngài vừa lòng, chỉ hi vọng ngài đến gặp một lần." Lúc này viên thư kí ánh mắt đã không bình thường đối đãi như lúc trước, trực tiếp cung kính cúi đầu 90 độ nói.
"Chúng ta vẫn đi bệnh viện cùng khách sạn trước, còn Aleister Crowley, ta hứng thú sẽ đến."
Viên thư ký cũng không nhiều lời lập tức rời đi, tại đây đã hết việc của hắn.
Đợi thư ký rời đi, các nàng có chút phức tạp ánh mắt nhìn công xưởng nơi mình từng ở.
Vô số đồng bạn thí nghiệm nhốt bên trong, để rồi trải qua vô số tàn khốc, cũng chỉ còn lại các nàng từng này người.
"Cái kia, ngài định xử trí chúng ta thế nào?" Hokaze Junko gương mặt có chút hồng hồng được Karen ôm lấy nhịn không được hỏi.
"Không cần lo lắng, ta hi vọng mọi người có thể trở thành thân thuộc của ta, không cần lo lắng ta có ý đồ, đối với ta, thân thuộc tựa người nhà vậy." Karen nhìn thiếu nữ lo lắng cho nữ hài khác trong lòng thầm tán thưởng an ủi.
"Người nhà sao?" Nghe được lời này các thiếu nữ gương mặt đều có chút phức tạp.
Các nàng từ khi đưa đến Thành phố học viện, rơi vào công xưởng này torng tay," người nhà" đã sớm từ bỏ bọn họ.
"Không sai, là người nhà, ít nhất, có thể tin tưởng ta, được không?"
"Hi vọng ngài có thể như vậy giữ lời." Hokaze Junko như lấy được lời hứa hẹn nhẹ nhõm thở phào.
Mặc dù hiện tại có chút mê mang, nhưng ít nhất, nàng thấy được ánh rạng đông trong tương lại, có lẽ, đi theo người trước mắt cứu các nàng là lựa chọn tốt nhất.
"Trước tiên, vẫn đến khách sạn ah, Hokaze Junko, cơ thể đã tốt?"
"Đã sớm tốt, ngài vẫn là thả ta xuống ah." Hokaze Junko có chút xấu hổ khi Karen bế kiểu công chúa vội thoát khỏi cánh tay Karen.
Mọi người lấy một vài chiếc xe bên trong nhà xưởng sau đó dưới tay Hokaze Junko điều khiển, chiếc xe nhanh chóng lăn bóng rời đi, để lại nhà xưởng Dolly phế tích dưới ánh hoàng hôn phá lệ tang thương, nhưng trong chiếc xe, các thiếu nữ sớm mệt mỏi nhanh chóng tựa vào nhau ngủ lấy.
Karen cũng một mặt hưởng thụ yên bình của các thiếu nữ đem lại, cũng không nỡ phá đám giấc ngủ, có lẽ đây là đầu tiên, các nàng có thể yên tâm bỏ qua cảnh giác mà yên bình chìm sâu giấc ngủ như thế, một điều phá lệ bình thường nhưng bây giờ phá lệ hiếm hoi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.