Marvel Thứ Nguyên Thánh Kinh Thần
Chương 181: Phán quyết
Sandalaphon
12/05/2021
" Ngươi là ai?" Philip có chút cảnh giác nhìn âm thanh người nói,
nhìn lại chỉ thấy bóng người đằng kia gương mặt tựa như theo dõi kịch
vui nhìn lấy hắn.
"Ngươi vẫn nói ra bối cảnh sau lưng ngươi, bằng không chết càng nhanh." Karen lúc này chỉ đơn giản tận hưởng tên hề của vở kịch sống.
".... Chém xuống đầu hắn." Philip nhìn xung quanh ánh mắt các quý tộc kiêng kị ra lệnh cho hộ vệ bên cạnh.
"Oành!!!" Lang nhân lập tức vọt như đạn pháo đánh tới nhưng chưa kip chạm đến chỉ thấy1 ánh kiếm chớp lóe.
"Rác rưởi!"
"Phanh!!!"
Lang nhân toàn thân cao thấp ngã sầm, một cái đầu lâu trên cổ lăn lóc trên nền đất còn mang theo biểu tình dữ tợn trước khi chết.
Grayfia mặt lạnh băng tựa tử vong chăm chú nhìn chằm chằm đám hề đằng kia, sát khí theo đó mà tỏa ra.
Philip nhất thời cảm giác được, sinh mệnh mình thoáng chốc không thuộc về mình, hắn có thể chập chờn nhìn thấy vô số khung cảnh địa ngục sau lưng Grayfia, cuối cùng hét thảm một tiếng.
"Vương tử!!" Bên cạnh hộ vệ vội xem xét nhưng Philip lúc này chỉ ôm chặt lấy đầu mình, ánh mắt né tránh tràn ngập sợ hãi, tựa như chứng kiến tồn tại kinh khủng nhất.
"Aldegyr Vương quốc các ngươi là ý gì?" Tên kỵ sĩ trưởng trực tiếp chất vấn mọi người xung quanh, gương mặt trầm trọng, nhìn biểu tình này, chỉ sợ Đại Vương Tử coi như phế đi, hơn nữa cử động này chẳng khác gì dẫn phát chiến tranh, hắn cũng không sợ nhưng hiện tại bọn hắn đang trong quốc nội, một khi lưu lại là lành ít dữ nhiều.
"....."
Đáp lại bọn hắn chỉ là trầm mặc, không thấy phía trên hai vị kia không tỏ thái độ sao? Bọn họ cũng không dám tùy tiện nhảy loạn, bằng không chết không chỗ chôn.
"Có lỗI! Thiên Mệnh chúng ta đến chậm....." Cảnh cửa đại điện làn nữa mở ra, Otto cùng sau lưng hai vị Nữ Võ thần thủ hộ định nói gì thì lập tức im bặt.
"......"
"......."
"Có lẽ ta đến không đúng lúc....."
"Đại chủ giáo, mau cứu chúng ta...." Nhất thời phía Warlord đám người nhìn Otto như sợi rơm cứu mạng,
Otto cũng không nhìn đám người Warlord bước đến phía Karen sau đó hơi hành lễ, giọng cũng có chút kinh ngạc:
"Điện hạ, thật trùng hợp ngài vậy mà cũng tại."
"Cũng có chút trùng hợp ah, Otto ngươi đến đây làm gì?" Karen cũng hiển lộ gương mặt cùng khí chất, nhất thời không khí căng thẳng vừa rồi phút chốc biến mất nhưng thay vào đó là vộ tận cảm giác kính sợ cùng kính ngưỡng.
"Nga hiện tại có đại lượng Houkai energry không ngừng tăng cường, yêu cầu Thiên Mệnh chúng ta hỗ trợ, còn nhận lời mời Aldegyr Vương quốc chỉ là nhân tiện." Otto ở một bên lập tức giải thích nghi hoặc.
"Ngài cũng không cần lo lắng, chỉ là một lần bùng phát nhỏ."
"Như vậy ah, chỉ là Thiên Mệnh các ngươi thiên tài hạt giống vẫn rất nhiều." Karen nhìn sau lưng Otto hai đạo thân ảnh tịnh lệ, một người hầu gái mái tóc nâu ngắn xám tro, bên cạnh là một nữ quân nhân tóc vàng khí thế hào hùng, uy nghiêm.
Cả hai chính là Rita cùng Durandal, từ sau trận chiến với Tiamat cũng nổi bật ra tài năng, hiện tại là A cấp Nữ Võ thần đã rất tiếp cận S cấp.
Rita cùng Durandal đối diện Karen nhất thời cảm giác vô cùng khẩn trương nhưng đối diện với gương mặt anh tuấn trong lòng cũng dần dần bình ổn.
"Durandal cùng Rita, ra mắt điện hạ." Cả hai hơi hành lễ ánh mắt có chút chăm chú đối diện Karen
"Không cần thiết! Cả hai rất có thiên phú, Otto, nếu được ta sẽ đưa hai người đặc huấn."
"Như vậy không gì tốt hơn, đằng nào cả hai ta cảm nhận được tại Thiên Mệnh không còn gì có thể dạy." Otto cũng gật đầu đồng ý, cả hai là thiên tài nhưng cũng cần danh sư dạy bảo, mà nói về dạy dỗ thiên tài hay đại anh hùng, Scathach đứng thứ hai thì không ai đứng nhất.
"Như vậy một lát cả hai cùng theo ta."
"Là, điện hạ." x2
"Như vậy, Vương quốc Warlord ......" Karen hơi nheo ánh mắt tựa hồ suy nghĩ cách xử trí.
"Ầm! Ầm!"
Vị kị sĩ đứng đầu đám người trực tiếp dập mạnh đầu xuống nền đất, ánh mắt tràn ngập sợ hãi, giọng cầu xin:
"Điện hạ! Cầu ngài bỏ qua cho Warlord Vương quốc chúng ta." Đến thời điểm nào rồi hắn còn không biết được, người trước mặt chính là tồn tại vĩ đại, thậm chí vượt xa vô số thần linh tồn tại.
Không ngờ chỉ một chuyến tham gia yến hội tại đây lại xảy ra nhiều biến cố như thế.
Bọn hắn cũng không cho rằng thần linh bọn họ phụ thuộc nhờ cậy có thể hỗ trợ.
"Đã muộn, từ lúc các ngươi đánh chủ ý sai nơi đã chú định diệt vong trước." Nếu Warlord Vương quốc không trêu chọc hắn còn lười quản nhưng đã có cam đảm hành động cũng phải chịu lấy hậu quả mang lại."
"Còn nữa, ngươi đừng trông cậy Bắc Âu thần linh hỗ trợ, bất quá ta vẫn rất nhân từ, liền đổi mới một lần toàn bộ kẻ nắm quyền liền tốt." Âm thanh bình thản không cho một chút phản kháng trực tiếp tuyên án, phán định bọn họ cái chết.
Sau đó mặc kệ ánh mắt tuyệt vọng, bọn họ phái đoàn trực tiếp kéo ra bên ngoài, còn vận mệnh ra sao không thể biết được.
Nhưng đồng thời khiến các khách mời, quý tộc tại đây tham dự cảm thấy băng hàn, chỉ một lời nói lật tức khiến quốc gia đó đi vào lịch sử, rơi vào tình trạng bất phục.
Mặc kệ Warlord trong nhân loại cường thịnh thế nào, cũng chỉ là kiến cỏ trong mắt hắn.
Mà Bắc Âu thần hệ sẽ vì một đám như thế cùng hắn làm căng? Đương nhiên sẽ không.
"Mọi người cứ tiếp tục tận hưởng buổi tiệc, La Folia, Kanon, chúng ta đi." Karen kéo lấy cả hai rời đi, Grayfia cũng bám sát theo sau, mọi người tự động nhường bước cúi gập người, không dám nhìn thẳng vào mắt vị kia tồn tại.
"Ai, chỉ sợ sau hôm nay, Warlord Vương quốc chỉ còn trên danh nghĩa." Otto vô cớ thở dài, sâu đậm cảm giác được uy thế của Siêu Việt tồn tại.
"Otto chủ giáo, ngài có thể làm được như thế?" Rita hai mắt có chút lập lòe, không ngờ vị điện hạ cũng có một mặt ngang ngược như thế.
"Không ah, ta cũng không phải Siêu Việt, nếu muốn có thể huy động chiến lực tiêu diệt hết thảy người Vương quốc đó nhưng không làm được như điện hạ vừa làm?"
"Bất quá việc này vẫn để phía bọn họ đau đầu đi, chỉ sợ đám quý tộc tại đây hối hận đến mức kêu cha gọi mẹ." Otto giọng khinh thường không cho chút mặt mũi nói.
"Đằng nào điện hạ cũng là tồn tại vĩ đại, tùy tiện ban phước chỉ sợ để bọn họ hưởng lợi cả đời. Bất quá, như bọn hắn cũng không có tư cách." Durandal cũng không cho rằng đám quý tộc, người cầm quyền phần lớn tốt bao nhiêu hơn nữa còn có một mặt âm u sau lưng, dạng này chết bao nhiêu nàng cũng không thấy đáng tiếc.
"Như vậy, Durandal cùng Rita đến quốc gia đó một chuyến ah, cũng coi như giải quyết mọi việc." Hắn Otto mặc dù là quý tộc nhưng cũng khinh thường đám ăn không thụ hưởng chán ghét ra mặt, cũng không phải ai cũng tinh thần kị sĩ như Kaslana dạng này, thấy chết cũng lao lên hay Schariac gia tộc.
"Đã rõ, Đại Chủ giáo."
Lúc này yến tiệc mặc dù tiếp diễn nhưng vô số các quốc gia người đại diện nhanh chóng riêng mình xin phép rối rít rời đi, bọn họ muốn chia cắt cái bánh kem lớn, cũng không thể chậm chân để mất phần mình.
Hai vị Quân chủ cũng nói chuyện phiếm Otto một phen cũng rời đi chuẩn bị.
Đêm nay chú định là một đêm không ngủ của vô số quốc gia.
"Ngươi vẫn nói ra bối cảnh sau lưng ngươi, bằng không chết càng nhanh." Karen lúc này chỉ đơn giản tận hưởng tên hề của vở kịch sống.
".... Chém xuống đầu hắn." Philip nhìn xung quanh ánh mắt các quý tộc kiêng kị ra lệnh cho hộ vệ bên cạnh.
"Oành!!!" Lang nhân lập tức vọt như đạn pháo đánh tới nhưng chưa kip chạm đến chỉ thấy1 ánh kiếm chớp lóe.
"Rác rưởi!"
"Phanh!!!"
Lang nhân toàn thân cao thấp ngã sầm, một cái đầu lâu trên cổ lăn lóc trên nền đất còn mang theo biểu tình dữ tợn trước khi chết.
Grayfia mặt lạnh băng tựa tử vong chăm chú nhìn chằm chằm đám hề đằng kia, sát khí theo đó mà tỏa ra.
Philip nhất thời cảm giác được, sinh mệnh mình thoáng chốc không thuộc về mình, hắn có thể chập chờn nhìn thấy vô số khung cảnh địa ngục sau lưng Grayfia, cuối cùng hét thảm một tiếng.
"Vương tử!!" Bên cạnh hộ vệ vội xem xét nhưng Philip lúc này chỉ ôm chặt lấy đầu mình, ánh mắt né tránh tràn ngập sợ hãi, tựa như chứng kiến tồn tại kinh khủng nhất.
"Aldegyr Vương quốc các ngươi là ý gì?" Tên kỵ sĩ trưởng trực tiếp chất vấn mọi người xung quanh, gương mặt trầm trọng, nhìn biểu tình này, chỉ sợ Đại Vương Tử coi như phế đi, hơn nữa cử động này chẳng khác gì dẫn phát chiến tranh, hắn cũng không sợ nhưng hiện tại bọn hắn đang trong quốc nội, một khi lưu lại là lành ít dữ nhiều.
"....."
Đáp lại bọn hắn chỉ là trầm mặc, không thấy phía trên hai vị kia không tỏ thái độ sao? Bọn họ cũng không dám tùy tiện nhảy loạn, bằng không chết không chỗ chôn.
"Có lỗI! Thiên Mệnh chúng ta đến chậm....." Cảnh cửa đại điện làn nữa mở ra, Otto cùng sau lưng hai vị Nữ Võ thần thủ hộ định nói gì thì lập tức im bặt.
"......"
"......."
"Có lẽ ta đến không đúng lúc....."
"Đại chủ giáo, mau cứu chúng ta...." Nhất thời phía Warlord đám người nhìn Otto như sợi rơm cứu mạng,
Otto cũng không nhìn đám người Warlord bước đến phía Karen sau đó hơi hành lễ, giọng cũng có chút kinh ngạc:
"Điện hạ, thật trùng hợp ngài vậy mà cũng tại."
"Cũng có chút trùng hợp ah, Otto ngươi đến đây làm gì?" Karen cũng hiển lộ gương mặt cùng khí chất, nhất thời không khí căng thẳng vừa rồi phút chốc biến mất nhưng thay vào đó là vộ tận cảm giác kính sợ cùng kính ngưỡng.
"Nga hiện tại có đại lượng Houkai energry không ngừng tăng cường, yêu cầu Thiên Mệnh chúng ta hỗ trợ, còn nhận lời mời Aldegyr Vương quốc chỉ là nhân tiện." Otto ở một bên lập tức giải thích nghi hoặc.
"Ngài cũng không cần lo lắng, chỉ là một lần bùng phát nhỏ."
"Như vậy ah, chỉ là Thiên Mệnh các ngươi thiên tài hạt giống vẫn rất nhiều." Karen nhìn sau lưng Otto hai đạo thân ảnh tịnh lệ, một người hầu gái mái tóc nâu ngắn xám tro, bên cạnh là một nữ quân nhân tóc vàng khí thế hào hùng, uy nghiêm.
Cả hai chính là Rita cùng Durandal, từ sau trận chiến với Tiamat cũng nổi bật ra tài năng, hiện tại là A cấp Nữ Võ thần đã rất tiếp cận S cấp.
Rita cùng Durandal đối diện Karen nhất thời cảm giác vô cùng khẩn trương nhưng đối diện với gương mặt anh tuấn trong lòng cũng dần dần bình ổn.
"Durandal cùng Rita, ra mắt điện hạ." Cả hai hơi hành lễ ánh mắt có chút chăm chú đối diện Karen
"Không cần thiết! Cả hai rất có thiên phú, Otto, nếu được ta sẽ đưa hai người đặc huấn."
"Như vậy không gì tốt hơn, đằng nào cả hai ta cảm nhận được tại Thiên Mệnh không còn gì có thể dạy." Otto cũng gật đầu đồng ý, cả hai là thiên tài nhưng cũng cần danh sư dạy bảo, mà nói về dạy dỗ thiên tài hay đại anh hùng, Scathach đứng thứ hai thì không ai đứng nhất.
"Như vậy một lát cả hai cùng theo ta."
"Là, điện hạ." x2
"Như vậy, Vương quốc Warlord ......" Karen hơi nheo ánh mắt tựa hồ suy nghĩ cách xử trí.
"Ầm! Ầm!"
Vị kị sĩ đứng đầu đám người trực tiếp dập mạnh đầu xuống nền đất, ánh mắt tràn ngập sợ hãi, giọng cầu xin:
"Điện hạ! Cầu ngài bỏ qua cho Warlord Vương quốc chúng ta." Đến thời điểm nào rồi hắn còn không biết được, người trước mặt chính là tồn tại vĩ đại, thậm chí vượt xa vô số thần linh tồn tại.
Không ngờ chỉ một chuyến tham gia yến hội tại đây lại xảy ra nhiều biến cố như thế.
Bọn hắn cũng không cho rằng thần linh bọn họ phụ thuộc nhờ cậy có thể hỗ trợ.
"Đã muộn, từ lúc các ngươi đánh chủ ý sai nơi đã chú định diệt vong trước." Nếu Warlord Vương quốc không trêu chọc hắn còn lười quản nhưng đã có cam đảm hành động cũng phải chịu lấy hậu quả mang lại."
"Còn nữa, ngươi đừng trông cậy Bắc Âu thần linh hỗ trợ, bất quá ta vẫn rất nhân từ, liền đổi mới một lần toàn bộ kẻ nắm quyền liền tốt." Âm thanh bình thản không cho một chút phản kháng trực tiếp tuyên án, phán định bọn họ cái chết.
Sau đó mặc kệ ánh mắt tuyệt vọng, bọn họ phái đoàn trực tiếp kéo ra bên ngoài, còn vận mệnh ra sao không thể biết được.
Nhưng đồng thời khiến các khách mời, quý tộc tại đây tham dự cảm thấy băng hàn, chỉ một lời nói lật tức khiến quốc gia đó đi vào lịch sử, rơi vào tình trạng bất phục.
Mặc kệ Warlord trong nhân loại cường thịnh thế nào, cũng chỉ là kiến cỏ trong mắt hắn.
Mà Bắc Âu thần hệ sẽ vì một đám như thế cùng hắn làm căng? Đương nhiên sẽ không.
"Mọi người cứ tiếp tục tận hưởng buổi tiệc, La Folia, Kanon, chúng ta đi." Karen kéo lấy cả hai rời đi, Grayfia cũng bám sát theo sau, mọi người tự động nhường bước cúi gập người, không dám nhìn thẳng vào mắt vị kia tồn tại.
"Ai, chỉ sợ sau hôm nay, Warlord Vương quốc chỉ còn trên danh nghĩa." Otto vô cớ thở dài, sâu đậm cảm giác được uy thế của Siêu Việt tồn tại.
"Otto chủ giáo, ngài có thể làm được như thế?" Rita hai mắt có chút lập lòe, không ngờ vị điện hạ cũng có một mặt ngang ngược như thế.
"Không ah, ta cũng không phải Siêu Việt, nếu muốn có thể huy động chiến lực tiêu diệt hết thảy người Vương quốc đó nhưng không làm được như điện hạ vừa làm?"
"Bất quá việc này vẫn để phía bọn họ đau đầu đi, chỉ sợ đám quý tộc tại đây hối hận đến mức kêu cha gọi mẹ." Otto giọng khinh thường không cho chút mặt mũi nói.
"Đằng nào điện hạ cũng là tồn tại vĩ đại, tùy tiện ban phước chỉ sợ để bọn họ hưởng lợi cả đời. Bất quá, như bọn hắn cũng không có tư cách." Durandal cũng không cho rằng đám quý tộc, người cầm quyền phần lớn tốt bao nhiêu hơn nữa còn có một mặt âm u sau lưng, dạng này chết bao nhiêu nàng cũng không thấy đáng tiếc.
"Như vậy, Durandal cùng Rita đến quốc gia đó một chuyến ah, cũng coi như giải quyết mọi việc." Hắn Otto mặc dù là quý tộc nhưng cũng khinh thường đám ăn không thụ hưởng chán ghét ra mặt, cũng không phải ai cũng tinh thần kị sĩ như Kaslana dạng này, thấy chết cũng lao lên hay Schariac gia tộc.
"Đã rõ, Đại Chủ giáo."
Lúc này yến tiệc mặc dù tiếp diễn nhưng vô số các quốc gia người đại diện nhanh chóng riêng mình xin phép rối rít rời đi, bọn họ muốn chia cắt cái bánh kem lớn, cũng không thể chậm chân để mất phần mình.
Hai vị Quân chủ cũng nói chuyện phiếm Otto một phen cũng rời đi chuẩn bị.
Đêm nay chú định là một đêm không ngủ của vô số quốc gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.