Chương 31: Điểm Tâm Sáng
Đưa Mắt
23/04/2013
“ Đầu gỗ,đầu gỗ,mau dậy đi.”
Trang Duệ đang mơ mơ màng màng thấy mình ngối trên ghế rồng của Hán Vũ Đế,vừa mới dùng canh vây cá súc miệng nhắm rượu với lão Khang Hi.đang nhìn về phía một bàn lớn toàn thức ăn quý hiếm,rồi đột nhiên thân thể rung lên,cả người bị hai bàn tay to bắt ra khỏi hoàng cung xanh vàng rực rỡ,mở to mắt nhìn,thấy thằng nhãi Lưu Xuyên đang cầm bả vai mình dùng sức mà lay.
Lau nước miếng dính trên miệng, rồi đẩy hai tay Lưu Xuyên ra, Trang Duệ nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức ở đầu giường,lúc này còn chưa tới 7h30, liền tiếp tục nằm xuống,mấy ngày nay tinh thần và thể lực đều dành cho cháu ngoại,hôm nào Trang Duệ cùng ngủ đến gần trưa,tối qua Trang Mẫn mới đón cháu về nhà,thì mới có thời gian ngủ lấy sức bây giờ lại bị Lưu Xuyên phá.
“ Ra khỏi phòng, đi một tí rẽ phải, chính là cửa lớn, ra xong nhớ đóng cửa nha…”
Nói xong,kéo chăn lên chùm kín đầu,Trang Duệ chuẩn bị tiếp tục mộng Chu công,một bàn đồ ăn ngon còn chưa kịp hưởng thụ a.
“ Này,ông không phải heo chứ,nhanh lên,hôm nay không phải hẹn với mấy người Lữ lão đầu sao,đi trễ sẽ là ko lịch sự đó.” Lưu Xuyên không tha,kéo chăn lên,Trang Duệ lạnh run cả người,vội vàng cướp chăn lại.
“ Tiểu tử ông định giở trò gì, mẹ nó,cùng nhau lớn lên có gì tốt, rốt cuộc có chuyện gì? Nói mau,hẹn với Lữ chưởng quỹ chưa đến giờ,ông chạy đến đây hành hạ tôi làm gì a.”
Trang Duệ quá quen thuộc với Lưu Xuyên,sáng sớm đã tìm đến,nhất định là có chuyện gì,có vẻ như trước kia đều là mình đi nhấc chăn của hắn.
“ Không có việc gì,tôi muốn biết bản thảo kia giá trị ra sao, nóng lòng ngủ không được chứ không phải tìm ông.” Lưu Xuyên nghiêm mặt nói.
“ Thật sự không có việc gì,tôi mời ông đi ăn sáng,nhanh lên nhá,tôi đi xem mẹ nuôi một chút…”
Thấy Trang Duệ có vẻ không tin,thanh âm Lưu Xuyên thấp xuống,hai con mắt tranh né ánh mắt của Trang Duệ, mặt xám xịt chui ra khỏi phòng.
Trang Duệ dở khóc dở cười, huynh đệ từ nhỏ như vậy, sẽ không nói dối,trong bụng có sự tình gì đều hiện ra trên mặt ,nhớ trước đây hai người xem một bộ phim điện ảnh, sau đó hai người leo lên tầng thượng nhà hàng xóm,đem chắn ống khói nhà người ta ,lấp,bịt lại,khiến cho nhà hàng xóm tí nữa thì cháy,đại thúc hàng xóm mang theo cái móc sắt tìm người hây họa.
Hai người chuồn mất,Trang Duệ còn thận trọng,đi đến bờ sông rửa sạch chân tay mặt mũi,chứng cứ phạm tội đều bị xóa hết, kko ngờ cha Lưu Xuyên ngày đó đang dính một vài việc nên ngồi ở nhà cau mày, thằng này khi về đến nhà, thấy sắc mặt cha hắn, nghĩ sự việc đã bại lộ, không đợi cha hắn hỏi chuyện, liền đem hết mọi chuyên học tập làm anh hùng rơm khai ra.
Hai người bị ăn một trận đòn, lại bị Lưu phụ đưa đến nhà người ta nhận lỗi,làm hại Trang Duệ xấu hổ một thời gian dài.
Trang Duệ lúc đầu tưởng Lưu phụ vận dụng kỹ năng điều tra ra,sau này mới biết là tiểu tử Lưu Xuyên chủ động khai ra,làm hắn hận không cắn cho thằng này một phát.
Rửa mặt xong,Trang Duệ mở cái rương gỗ ông nội lưu lại,đưa tay lấy bản thảo ra,thứ này không tổn hại lắm nhưng cũng không thể cầm trong tay đi ra ngoài,nghĩ một chút,Trang Duệ lấy trong tủ quần áo ra một bộ y phục,đây là một cái sa tanh không có tay áo,trước thịnh hành Thái Cực Quyền,Trang Duệ quấn lấy mẹ đòi một bộ quần áo luyện công, nhưng hiện tại mặc không vừa,đúng lúc có việc cần.
Trang Duệ cắt bỏ phía sau lưng,bọc bản thảo vào,nhét vào túi da của mình,túi da ở phần dưới có phần buộc vào thắt lưng,để ở trong thật an toàn,cất bản thảo xong,lại lấy mắt kính mới mua ở đầu giường rồi mới đi ra khỏi phòng.
Lưu Xuyên đã sớm không kiên nhẫn,ở trong phòng khách cùng Trang mẫu nói chuyện phiếm mà ánh mắt cứ hướng về phòng Trang Duệ,thấy Trang Duệ đi ra,vội vàng nhảy dựng lên: “ Mẹ nuôi,mẹ của con nhắn mẹ tối sang nhà ăn cơm,tối mẹ đừng nấu cơm a.”
“ Xú tiểu tử, nôn nôn nóng nóng,lái xe chậm một chút.” Trang mẫu ở phía sau kêu lên, thấy thằng này có bạn gái rồi mà sao vẫn như vậy a.
Đi đc 1 lúc ,Lưu Xuyên dừng xe ở một cái quán, kéo Trang Duệ vào quán,miệng hét lớn : “ Lão bản,cho mấy cái bánh bao chiên,hai bát thực tha thêm trứng gà,nhanh lên a.”
P/S : Ai Dịch bộ này cùng mình thì pm nhé. thân!
“ Thực tha” là do người Bành Thành tạo ra,bắt nguồn từ Bành tổ “ Trĩ canh” rất thơm,hơi cay, được người Bành Thành rất yêu thích,nhiều người buổi sáng không được uống một bát cả ngày đều có cảm giác chán chường.
còn có một chuyện xưa thú vị về “ Thực tha” ,chuyện kể năm đó Càn Long cải trang vi hành đến Giang Nam,lúc qua Bành Thành,biết nơi đây dân phong bưu hung hãn, ai tập võ đều là người nổi danh,cho nên để tránh rắc rối,Càn Long liền đi vào sáng sớm.
Càn Long là một hoàng đế phi thường chú trọng dưỡng sinh,buổi tối ăn rất ít cơm,bụng rỗng một đêm,vừa lúc đói bụng,thấy phía trước có khói bốc lên đúng là bán đồ ăn,vội vàng bước lên nhìn thấy một nồi to,bốc lên mùi hương thật mê người,dù Càn Long ăn sơn hào hải vị khắp miền nam bắc,cũng không biết đây là cái gì.
Vì thế Càn Long gọi một bát chậm rãi uống thử, Ân? Canh này hết sức ngon a, một bát canh nóng lót bụng cả người thư thái, Càn Long hỏi lão già bán canh hỏi : “ Đây là canh gì vậy? vị của nó sao lại ngon mê người vậy? Trẫm uống xong toàn thân ấm áp,hết sức thoải mái.”
Càn Long cao hứng,quên mất mình cải trang vi hành,mà lão già bán canh cũng là người thông minh lanh lợi,lão già nghe xong liền hiểu ngay ,vị lão gia này tự xưng là Trẫm,trong thiên hạ người dám xưng như thế phỏng chừng chỉ có vua Càn Long thích cả trang vi hành.
Lão bán canh lập tức quỳ rạp xuống đất : “ Đa tạ hoàng thượng ban tên cho,canh này sẽ gọi là thực tha ( xá) canh”
Trở lại kinh thành vị van tuế gia nhớ mãi không quên mùi vị món canh kia,sau lại ngự phong là “ thiên hạ đệ nhất canh”. Tuy rằng chỉ là truyền thuyết nhưng có thể thấy người Bành Thành vô cùng yêu thích đối với loại canh này.
“ Lưu manh, sớm như vậy gọi tôi đi,rốt cuộc có việc gì,có thể nói ra? Tôi hôm qua đã đáp ứng cùng ông đi Tây Tạng rồi mà.”
Uống canh “ thực tha” nóng hầm hập,cắn bánh báo Trang Duệ mơ hồ hỏi.
“ Kỳ thật cũng không có chuyện gì,chính là,chính là Lôi Lôi cùng Tần Huyên Băng cũng muốn tham gia cùng bọn ông thưởng trà giám bảo,tôi đến gọi ông rồi đi qua đón các nàng.” Lưu Xuyên ngày hôm nay khẩu vị không tốt, tránh né ánh mắt Trang Duệ, dè chừng nói.
“ Cái gì? Các nàng cũng muốn đi?”
Thanh âm Trang Duệ đột nhiên đề cao,khiến mấy người trong quán nhìn về phía hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.