Mất Khống Chế

Chương 4

Lâm Song Thính Phong Quá

11/08/2020

40 phút tiết Thảo dược học trôi qua rất nhanh, thành thật mà nói, Harry thở phào nhẹ nhõm, vị boss này trừ lúc đầu nói được hai câu, thời gian còn lại ngay cả liếc mắt cũng kiên định không cho cậu. Bọn họ cứ nặng nề như vậy vượt qua một tiết học.

Đưa cái bình nhỏ chứa dịch cây nhựa thúi cho giáo sư, Harry theo mọi người rời khỏi nhà kính.

"Draco," sau tiết học Pansy liền chạy tới bên này, không chờ nổi đã treo cả người cô lên người Draco, "Tại sao cậu không tạo thành một tổ với tớ?"

"Làm ơn nhỏ giọng một chút, Pansy, cậu ồn ào làm đầu tôi đau," Draco nhíu nhíu mày, "Mặt khác, đây vừa vặn chính là nguyên nhân vì sao tôi không muốn tạo tổ với cậu. Không phải cậu tán gẫu với Daphne(1) rất vui vẻ sao?"

Cô gái có mái tóc dài màu vàng óng – Daphne – nhíu mày, "Rất vui vẻ? Một tiết học Pansy mất ít nhất 20 phút để oán giận chuyện này với tớ."

"Ngay cả tớ cũng có chút hiếu kỳ, Draco," Zabini cười hơi hơi không có ý tốt, "Hình như cậu có mối quan tâm không tầm thường với cậu bé đại nạn không chết kia, lý do là gì vậy?"

Giờ phút này bọn họ đang đi trên hành lang, cho dù đang là ban ngày nhưng những cây đuốc hai bên vẫn được đốt sáng, hoàng tử Slytherin nghe vậy, bước chân liền dừng lại, hắn từ từ quay người lại, ngũ quan xinh xắn đặc biệt rõ ràng dưới ánh lửa.

Hai cô gái ở đây đều không tự chủ hơi đỏ mặt.

"Bởi vì tôi tình nguyện."

(Editor: đẹp trai quá! *chảy nước miếng*)

++++++

Harry hoàn toàn không biết bản thân đã trở thành trung tâm của một cuộc thảo luận nào đó, lúc này cậu còn đang nhàn nhã đứng cạnh một giá sách trong thư viện. Đồng thời, không ngoài ý muốn gặp được Nữ Hoàng tương lai của Gryffindor.

"Xin chào, Hermione," Harry mỉm cười vui vẻ, "Cũng tới tìm một vài cuốn sách thú vị sao?"

"Đúng thế." Hermione có vẻ hơi bất ngờ, cô không nghĩ Harry sẽ đến trò chuyện với cô như thế.

Chỉ trong một giây, Harry có thể tinh tường cảm nhận được thất lạc trong lòng mình, vì cậu vĩnh viễn không thể quay về Gryffindor và mất đi rất nhiều tình bạn phải gian khổ mới có được.



"Tớ chú ý thấy hình như cậu đang tìm quyển sách này." Harry rút quyển "Trăm loại thực vật dưới nước thần kỳ" trên giá sách đưa cho cô.

"Cảm ơn, tớ đã tìm rất lâu rồi. Nhưng làm sao cậu biết vậy?" Hermione có vẻ rất cao hứng nhưng lại hơi nghi hoặc, nhận lấy cuốn sách.

"Tờ giấy ghi chú của cậu." Harry chỉ chỉ mặt giấy bằng da dê trước mặt cô gái.

Hai người bọn họ cũng không nói chuyện quá lâu, vì tiếp sau đó, Gryffindor còn có một tiết môn Bùa chú(2).

Nhìn bóng lưng đã hoàn toàn biến mất của Hermione, Harry thở ra một hơi nho nhỏ. Hiện tại cậu là một học sinh Slytherin, nếu muốn cùng nhóm Gryffindor phát triển tình hữu nghị gì đó, phỏng chừng càng khó khăn hơn so với việc dạy bọn quỷ khổng lồ khiêu vũ.

Một lần nữa chuyển sự chú ý tới giá sách, Harry híp mắt lại nhìn từng quyển sách trên kệ.... "Khúc hát dưới trăng", tìm được rồi.

+++++++

Học xong khóa buổi chiều, rốt cuộc cũng tới bữa tối đáng mong đợi.

Không giống Gryffindor cái gì cũng loạn tung lên, bàn nhà Slytherin yên tĩnh hơn nhiều, quả thực như muốn đem hai chữ tao nhã khắc vào sinh hoạt của từng học sinh vậy.

Harry hững hờ nhìn lướt qua, Draco và nhóm nhỏ của hắn đang ngồi đầu bàn dài, bên cạnh hình như là đội trưởng đội Quidditch và Thủ lĩnh nhà Slytherin.

Nhìn lại một chút những nhóm Slytherin xuất thân từ quý tộc kia, hầu như đều là hình thức nhóm nhỏ tụ tập cùng nhau.

Đương nhiên, cho dù là học viện nào, có quan hệ thân cận thì sẽ ngồi chung một chỗ.

Vì lẽ đó hiển nhiên tôi chỉ có thể một người một mình lui đến ngồi trong góc, nghe ngóng.... Harry nói trong lòng.

"Harry, có thể ngồi nơi này không," Elena mỉm cười nghiêng đầu nói, "Chị có chút hiếu kỳ hôm nay em làm sao có thể đối phó được Peeves(3) thế?"

Harry sửng sốt một giây, vị trí này hơi gần với Malfoy. Nhưng cậu vẫn thuận theo ngồi xuống, sau đó, cậu liền phát hiện bản thân đang chen chúc giữa một nhóm năm học sinh nữ năm thứ năm. Đương nhiên, các cô rất xinh đẹp, nhưng có thể đừng cười theo dõi cậu có được không, cậu còn chưa thích ứng được với cách trò chuyện cùng con gái. Ngoại trừ Hermione.



"Chị nghe Emily nói, cô ấy thấy em hóa đá(4) Peeves ở cửa thang gác," Elena chỉ chỉ cô gái đối diện, rồi giới thiệu thêm hai cô nàng bên cạnh, "Coral, Christine. Vì lẽ đó tha thứ cho chị, chị chỉ thấy hơi ngạc nhiên, câu thần chú hóa đá thông thường không có tác dụng gì với nó."

"Trên thực tế, cái kia là câu thần chú tăng cường(5), em học từ trong sách," Harry nỗ lực ra vẻ mờ mịt, "Cái đó không phải là câu thần chú phổ thông sao?"

"Phổ thông và tăng cường có bản chất khác nhau, cậu nên xem kỹ sách hơn, tên ngốc," một giọng nói cay nghiệt không cho phép sai lầm chen vào, Harry vừa quay đầu lại, vừa vặn tiến vào một đôi mắt màu xám xanh, "Có điều so với cái này, chuyện cậu cư nhiên học xong thần thú hóa đá tăng cường càng khiến tôi càng thêm kinh ngạc. Nhưng vận may cũng là một loại thực lực, cố gắng quý trọng nó đi, Potter."

Harry ngược lại cũng không tức giận, dù sao thực lực bây giờ của cậu đương nhiên có thể chống lại Malfoy năm thứ bảy, nhưng năm nhất.... thôi quên đi, đừng mơ tới.

(Editor: ý của Harry là Malfoy năm bảy cậu đấu được chứ nói gì năm nhất, nhưng năm nhất không muốn đấu vì sợ xảy ra chuyện không hay. Chứ không phải đấu không lại, mọi người đừng hiểu nhầm)

"Tôi sẽ," Harry nói, "Dù sao vận may không phải ai cũng có." Ví dụ như cậu.

Ngoài ý muốn, Draco Malfoy không có phản kích, chỉ nhìn cậu ý tứ không rõ một hai giây, chậm rãi gợn lên một nụ cười cạn, sau đó lại như không phát sinh chuyện gì, quay đầu đi, chỉ chừa cho bọn họ mái tóc bạc sáng lóa sau gáy.

Thật sự rất muốn đấm một phát thật mạnh vào cái bản mặt kia, Harry có chút tức giận nghĩ, cho nên cậu đã bỏ lỡ Elena và các cô gái ở bên cạnh trao đổi ánh mắt mang ý cười với nhau.

(Editor:

(1) Daphne là chị gái của Astoria Greengrass – vợ của Draco Malfoy trong nguyên tác của J.K. Rowling. Nhắc trước trong truyện này có bôi đen Astoria, thành thực mà nói tôi chẳng có ấn tượng gì về hai chị em này trong HP.

(2) Bùa chú (Charms) dạy Cách thức dịch chuyển các vật thể và tạo ra những hiện tượng đặc biệt bằng cách thực hiện chính xác việc vẩy đũa phép và đọc những câu thần chú phù hợp. Các tiết học môn này là những giờ ồn ào nhất: một nhóm học sinh luyện tập dịch chuyển các vật về phía mình hoặc làm những người khác cười phá lên... Bùa mê được dạy từ năm thứ nhất tới năm thứ năm cùng với 2 năm học tự chọn ở năm thứ sáu và bảy (để đạt tới mức N.E.W.T.). Giáo sư dạy môn Bùa mê hiện tại là Filius Flitwick. Tác giả J. K. Rowling có lần đề cập là nếu được làm việc tại Hogwarts thì Bùa mê chính là môn bà muốn dạy.

(3) Peeves là một con quỷ nhỏ ở Hogwarts. Nó luôn đi dọc hành lang để trêu học sinh đặc biệt là học sinh năm thứ nhất. Peeves không sợ bất kì ai ngoại trừ "Ngài Hiệu trưởng" - giáo sư Dumbledore, khá kiêng nể Giáo sư McGonagall và sợ nhất Nam Tước Đẫm Máu - con ma nhà Slytherin .

(4) "Petrification": hóa đá.

(5) Thần chú tăng cường mạnh hơn và giữ thời gian lâu hơn thần chú phổ thông.)

A0">

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mất Khống Chế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook