Chương 1
Đang cập nhật
10/02/2016
Một thành phố nhỏ nhưng xinh đẹp và đầy màu sắc . Tại một quán cơm :
- Cậu bé àk !! _ Bà của nó ngồi trên bàn ngoắc gọi cậu phục vụ .
- Bà cần cái gì ạ ???_ hắn mỉm cười lễ phép hỏi .
- Cháu đã có chỗ ở chưa ???_ bà thân thiện hỏi hắn .
- Dạ chưa ạ _ hắn gãi đầu và nói .
- Vậy cháu có muốn về nhà bà ở không ??? Bà sẽ bao ăn và bao ở _ bà vui vẻ đề nghị .
- Thật ạ ???_ hắn tròn xoe mắt nhìn như để xác định .
- Ừ . Cháu sẽ không cần phải làm gì chỉ cần cháu tới ở nhà bà và kết bạn với cháu gái của bà thôi _ nhắc đến nó lòng bà chợt đau nhói .
- Nhưng tại sao lại là cháu ???_ hắn bất ngờ hỏi .
- Vì bà thích cháu , chàng trai àk _ bà mỉm cười hiền hậu nói .
- Dạ vậy cháu đồng ý ạ . Nhưng khi nào thì cháu tới nhà bà _ hắn tiếp tục gãi đầu và hỏi .
- Ngay chiều nay , sau khi cháu làm việc xong bà sẽ dẫn cháu đi _ bà cười nói .
- Vâng ạ . Vậy cháu đi làm việc đây , cháu chào bà ạ _ hắn lui đi .
Bà nhìn theo mỉm cười '' mong rằng cháu có thể làm nó trở lại như xưa '' ý nghĩ len lõi trong đầu bà . Hắn vui mừng làm việc vì đã kiếm được một chỗ ở hẳn hoi , nhưng lòng thì vẫn thắc mắc về người con gái mà bà nhắc đến .
Tại một ngôi trường nói đúng hơn là ở lớp nó như thường lệ nó đi học và bước vào chỗ ngồi của mình :
- Woaaaaaa hôm nay vẫn đeo mặt nạ sao _ một thằng lớn xác đập tay lên bàn nó .
- Hahah chắc mặt nó xấu xí quá nên sợ không cho thiên hạ xem chứ gì _ một con nhỏ đanh đá chua ngoa lên tiếng .
- Mày khôn hồn thì mở cái mặt nạ ấy ra , có xấu thì cũng chịu thôi con àk _ một con nhỏ khác lại lên tiếng .
Tiếng chuông vào lớp giải thoát nó khỏi cái đám đó , từ lúc nãy đến giờ nó không hề nói một tiếng gì cả , có lẽ nó đã quá quen với cái cảnh này , cái cảnh bị chà đạp , bị xúc phạm . Nó không muốn đến trường , nhưng vì bà chỉ vì nghe lời bà mà nó đến đây học , nó chập nhận tất cả vì muốn bà vui . Bà là người thân và cũng là nguồn sống duy nhất của nó , còn đối với người đàn bà đó , người nhận là mẹ nó kia , nó cảm thấy kinh tởm và sợ sệt bà ta .
Buổi chìu rồi cũng đến bà dẫn hắn về nhà mình , ngôi nhà không to cho lắm nhưng thật ấm cúng làm hắn cảm thấy thật yên bình , hắn vừa bước lên bật nhà thì một chú cún đã chạy ra bám chặt vào giày hắn liếm liếm , làm hắn cứ lầm tưỡng là chú cún ấy thích mình . Hắn tháo giày ra và bước vào nhà , nhìn xung quanh bên trong ngôi nhà có vẻ đơn sơ và bình dị :
- Rin àk !! Lại đây ngồi đi cháu _ bà ngoắc tay kêu hắn lại một chiếc bàn .
- Dạ _ hắn vui vẻ đáp lời bà tiến lại ngồi đối diện với bà .
- Cháu uống trà đi _ bà đưa một ly trà ấm có màu hơi lạ lạ .
- Dạ cháu xin _ hắn nhận lấy chén trả từ tay bà và đưa lên miệng :
- Ực .........._ hắn nuốt cả nước bọt .
- Sao vậy ??_ bà lo lắng hỏi .
- Dạ chỉ tại nó hơi khó uống thôi ạ _ hắn cười gượng nói .
- Xin lỗi nhà bà chỉ có loại trà này vì cháu bà nó chỉ uống mổi loại trà này _ bà cười hiền hậu nói .
- Dạ không sao đâu ạ . Nhưng đây là trà gì vậy bà ???_ hắn tò mò hỏi .
- Trà táo khô cháu ạ _ bà mỉm cười đáp .
- Lần đầu tiên cháu nghe _ hắn gãi đầu nói .
- Ừ . Tiện đây nhân lúc nó chưa về bà muốn nói với cháu một vài thứ _ bà nhìn ngó ra ngoài rồi nói .
- Dạ bà nói đi ạ _ hắn cố uống một ngụm trà rồi nói .
- Cháu gái bà nó tên Hy , đặc biệt là nó không nói chuyện với bất kỳ ai hết , nên cháu cố gắng làm quen với nó nhé _ bà nói tường tận cho hắn .
- Vâng ạ _ nghe bà nói hắn càng thêm tò mò về cô gái này .
Vừa lúc nó bóng nó thấp thoáng nơi xa xa và cũng tiến về nhà :
- Bà ơi !!! Cháu về rồi đây ạ _ nó vui vẻ bước vào nhà để gặp bà thì bắt gặp phải hắn gương mặt nó thay đổi hoàn toàn .
'' Tại sao bà lại dẫn người lạ vào nhà mình ??? Tên này là ai đây ??? '' nó đứng khựng lại nhăn mặt nhìn hắn khó chịu có lẽ vì hắn đã nghe được giọng nói của nó .
Hắn quay bất ngờ khi thấy một cô gái đeo chiếc mặt nạ đang nhìn chằm chằm vào mình . Nhìn nó hắn đoán ngay là cháu gái bà , vội đứng dậy đi về phía nó :
- Chào bạn mình là Rin từ bây giờ mình sẽ sống ở đây _ hắn vui vẻ đưa tay về phía trước mặt nó .
Nó đứng im không nói gì , nhìn hắn khó chịu rồi bước ngang qua hắn đi vào phòng của mình . Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng quay lại nhìn nó mỉm cười .
Một lúc sau hắn đi tắm bà mới mò vào phòng nó nói chuyện :
- Tên đó là ai đấy ạ ?? Tại sao lại ở nhà mình _ nó nhăn mặt hỏi bà .
- Cháu đừng gọi người ta là tên đó , cậu ấy có tên mà _ bà mỉm cười xoa đầu nó .
- Nhưng tai sao cậu ta lại ở đây cơ chứ ???_ nó hỏi bà một cách khó chịu .
- Tại vì cậu ấy không có nơi ở nên bà dẫn cậu ấy về đây _ bà tường tận giải thích cho nó .
- Nhưng cháu không thích có người lạ sống chung với bà cháu mình _ nó vẫn khó chịu nói .
- Không sao đâu , cháu cứ xem cậu ấy như một người bạn là được rồi _ bà mỉm cười .
- Cháu không cần bạn đâu ạ _ nó quay mặt sang chỗ khác .
- Đừng bướng bỉnh như thế , con người ai cũng cần có bạn cả . Thôi cháu ngủ tí đi rồi dậy ăn cơm _ bà nói rồi bước ra ngoài .
Bà vừa đi thì nó đặt lưng nằm xuống , nó cảm thấy khó chịu vô cùng , có lẽ nó sợ rằng hắn sẽ giành hết tình thương của bà , nó ích kỷ thế đấy nhưng cũng đáng yêu nữa . Nó nằm được một lúc rồi chiềm vào giấc ngủ say . Trong khi ở ngoài kia hắn đang phụ bà làm bếp , sau khi đã có một bữa ăn sẵn sàng , bà sai hắn vào kêu nó dậy . Hắn vâng lời bà bước vào phòng nó đúng là phòng con gái thật ngăn nắp và sạch sẽ không có 1 hạt bụi nào . Hắn cuối xuống nhìn nó ngủ mà lòng thầm nghĩ '' Đến khi ngủ mà cũng đeo mặt nạ sao . Cô bé này thật là kỳ lạ '' hắn mỉm cười rồi kêu nó dậy :
- Hy àk !! Dậy ăn cơm đi nào _ hắn lay lay người nó .
Nó uể oải ngồi dậy dụi dụi mắt nhìn hắn một cách khó chịu rồi đứng dậy bỏ ra ngoài . Sau khi rữa mặt xong xuôi nó , bà và hắn cùng ngồi trên một chiếc bạn xoay quần bên nhau :
- Nè cậu ăn cái này đi _ hắn gắp một miếng thịt rõ to bỏ vào chén nó .
Nó không nói gì cặm cụi ăn hết phần của mình . Đây là lần đầu tiên nó ăn cơm cùng với 1 người lạ mà còn được người ta gắp cho ăn nữa , bất giác một cảm giác gần gũi len lõi vào tim nó . Bà không nói gì chỉ nhìn hai đứa ăn và mỉm cười hiền hậu '' Bà tin cháu sẽ làm được chàng trai àk '' .
Ăn xong thế là phòng ai người nấy về , nó với bà thì ngủ chung phòng , còn hắn thì bà dành cả một phòng hẳn hoi .
Kết thúc một ngày bình thường như mọi ngày , nó nằm ngủ ngon say không nghỉ ngợi gì cả . Trong khi đó hắn thì nằm vặn óc suy nghĩ làm cách nào để kết bạn được với nó .
Mọi chuyện sẽ tiến triễn đến đâu ???
- Cậu bé àk !! _ Bà của nó ngồi trên bàn ngoắc gọi cậu phục vụ .
- Bà cần cái gì ạ ???_ hắn mỉm cười lễ phép hỏi .
- Cháu đã có chỗ ở chưa ???_ bà thân thiện hỏi hắn .
- Dạ chưa ạ _ hắn gãi đầu và nói .
- Vậy cháu có muốn về nhà bà ở không ??? Bà sẽ bao ăn và bao ở _ bà vui vẻ đề nghị .
- Thật ạ ???_ hắn tròn xoe mắt nhìn như để xác định .
- Ừ . Cháu sẽ không cần phải làm gì chỉ cần cháu tới ở nhà bà và kết bạn với cháu gái của bà thôi _ nhắc đến nó lòng bà chợt đau nhói .
- Nhưng tại sao lại là cháu ???_ hắn bất ngờ hỏi .
- Vì bà thích cháu , chàng trai àk _ bà mỉm cười hiền hậu nói .
- Dạ vậy cháu đồng ý ạ . Nhưng khi nào thì cháu tới nhà bà _ hắn tiếp tục gãi đầu và hỏi .
- Ngay chiều nay , sau khi cháu làm việc xong bà sẽ dẫn cháu đi _ bà cười nói .
- Vâng ạ . Vậy cháu đi làm việc đây , cháu chào bà ạ _ hắn lui đi .
Bà nhìn theo mỉm cười '' mong rằng cháu có thể làm nó trở lại như xưa '' ý nghĩ len lõi trong đầu bà . Hắn vui mừng làm việc vì đã kiếm được một chỗ ở hẳn hoi , nhưng lòng thì vẫn thắc mắc về người con gái mà bà nhắc đến .
Tại một ngôi trường nói đúng hơn là ở lớp nó như thường lệ nó đi học và bước vào chỗ ngồi của mình :
- Woaaaaaa hôm nay vẫn đeo mặt nạ sao _ một thằng lớn xác đập tay lên bàn nó .
- Hahah chắc mặt nó xấu xí quá nên sợ không cho thiên hạ xem chứ gì _ một con nhỏ đanh đá chua ngoa lên tiếng .
- Mày khôn hồn thì mở cái mặt nạ ấy ra , có xấu thì cũng chịu thôi con àk _ một con nhỏ khác lại lên tiếng .
Tiếng chuông vào lớp giải thoát nó khỏi cái đám đó , từ lúc nãy đến giờ nó không hề nói một tiếng gì cả , có lẽ nó đã quá quen với cái cảnh này , cái cảnh bị chà đạp , bị xúc phạm . Nó không muốn đến trường , nhưng vì bà chỉ vì nghe lời bà mà nó đến đây học , nó chập nhận tất cả vì muốn bà vui . Bà là người thân và cũng là nguồn sống duy nhất của nó , còn đối với người đàn bà đó , người nhận là mẹ nó kia , nó cảm thấy kinh tởm và sợ sệt bà ta .
Buổi chìu rồi cũng đến bà dẫn hắn về nhà mình , ngôi nhà không to cho lắm nhưng thật ấm cúng làm hắn cảm thấy thật yên bình , hắn vừa bước lên bật nhà thì một chú cún đã chạy ra bám chặt vào giày hắn liếm liếm , làm hắn cứ lầm tưỡng là chú cún ấy thích mình . Hắn tháo giày ra và bước vào nhà , nhìn xung quanh bên trong ngôi nhà có vẻ đơn sơ và bình dị :
- Rin àk !! Lại đây ngồi đi cháu _ bà ngoắc tay kêu hắn lại một chiếc bàn .
- Dạ _ hắn vui vẻ đáp lời bà tiến lại ngồi đối diện với bà .
- Cháu uống trà đi _ bà đưa một ly trà ấm có màu hơi lạ lạ .
- Dạ cháu xin _ hắn nhận lấy chén trả từ tay bà và đưa lên miệng :
- Ực .........._ hắn nuốt cả nước bọt .
- Sao vậy ??_ bà lo lắng hỏi .
- Dạ chỉ tại nó hơi khó uống thôi ạ _ hắn cười gượng nói .
- Xin lỗi nhà bà chỉ có loại trà này vì cháu bà nó chỉ uống mổi loại trà này _ bà cười hiền hậu nói .
- Dạ không sao đâu ạ . Nhưng đây là trà gì vậy bà ???_ hắn tò mò hỏi .
- Trà táo khô cháu ạ _ bà mỉm cười đáp .
- Lần đầu tiên cháu nghe _ hắn gãi đầu nói .
- Ừ . Tiện đây nhân lúc nó chưa về bà muốn nói với cháu một vài thứ _ bà nhìn ngó ra ngoài rồi nói .
- Dạ bà nói đi ạ _ hắn cố uống một ngụm trà rồi nói .
- Cháu gái bà nó tên Hy , đặc biệt là nó không nói chuyện với bất kỳ ai hết , nên cháu cố gắng làm quen với nó nhé _ bà nói tường tận cho hắn .
- Vâng ạ _ nghe bà nói hắn càng thêm tò mò về cô gái này .
Vừa lúc nó bóng nó thấp thoáng nơi xa xa và cũng tiến về nhà :
- Bà ơi !!! Cháu về rồi đây ạ _ nó vui vẻ bước vào nhà để gặp bà thì bắt gặp phải hắn gương mặt nó thay đổi hoàn toàn .
'' Tại sao bà lại dẫn người lạ vào nhà mình ??? Tên này là ai đây ??? '' nó đứng khựng lại nhăn mặt nhìn hắn khó chịu có lẽ vì hắn đã nghe được giọng nói của nó .
Hắn quay bất ngờ khi thấy một cô gái đeo chiếc mặt nạ đang nhìn chằm chằm vào mình . Nhìn nó hắn đoán ngay là cháu gái bà , vội đứng dậy đi về phía nó :
- Chào bạn mình là Rin từ bây giờ mình sẽ sống ở đây _ hắn vui vẻ đưa tay về phía trước mặt nó .
Nó đứng im không nói gì , nhìn hắn khó chịu rồi bước ngang qua hắn đi vào phòng của mình . Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng quay lại nhìn nó mỉm cười .
Một lúc sau hắn đi tắm bà mới mò vào phòng nó nói chuyện :
- Tên đó là ai đấy ạ ?? Tại sao lại ở nhà mình _ nó nhăn mặt hỏi bà .
- Cháu đừng gọi người ta là tên đó , cậu ấy có tên mà _ bà mỉm cười xoa đầu nó .
- Nhưng tai sao cậu ta lại ở đây cơ chứ ???_ nó hỏi bà một cách khó chịu .
- Tại vì cậu ấy không có nơi ở nên bà dẫn cậu ấy về đây _ bà tường tận giải thích cho nó .
- Nhưng cháu không thích có người lạ sống chung với bà cháu mình _ nó vẫn khó chịu nói .
- Không sao đâu , cháu cứ xem cậu ấy như một người bạn là được rồi _ bà mỉm cười .
- Cháu không cần bạn đâu ạ _ nó quay mặt sang chỗ khác .
- Đừng bướng bỉnh như thế , con người ai cũng cần có bạn cả . Thôi cháu ngủ tí đi rồi dậy ăn cơm _ bà nói rồi bước ra ngoài .
Bà vừa đi thì nó đặt lưng nằm xuống , nó cảm thấy khó chịu vô cùng , có lẽ nó sợ rằng hắn sẽ giành hết tình thương của bà , nó ích kỷ thế đấy nhưng cũng đáng yêu nữa . Nó nằm được một lúc rồi chiềm vào giấc ngủ say . Trong khi ở ngoài kia hắn đang phụ bà làm bếp , sau khi đã có một bữa ăn sẵn sàng , bà sai hắn vào kêu nó dậy . Hắn vâng lời bà bước vào phòng nó đúng là phòng con gái thật ngăn nắp và sạch sẽ không có 1 hạt bụi nào . Hắn cuối xuống nhìn nó ngủ mà lòng thầm nghĩ '' Đến khi ngủ mà cũng đeo mặt nạ sao . Cô bé này thật là kỳ lạ '' hắn mỉm cười rồi kêu nó dậy :
- Hy àk !! Dậy ăn cơm đi nào _ hắn lay lay người nó .
Nó uể oải ngồi dậy dụi dụi mắt nhìn hắn một cách khó chịu rồi đứng dậy bỏ ra ngoài . Sau khi rữa mặt xong xuôi nó , bà và hắn cùng ngồi trên một chiếc bạn xoay quần bên nhau :
- Nè cậu ăn cái này đi _ hắn gắp một miếng thịt rõ to bỏ vào chén nó .
Nó không nói gì cặm cụi ăn hết phần của mình . Đây là lần đầu tiên nó ăn cơm cùng với 1 người lạ mà còn được người ta gắp cho ăn nữa , bất giác một cảm giác gần gũi len lõi vào tim nó . Bà không nói gì chỉ nhìn hai đứa ăn và mỉm cười hiền hậu '' Bà tin cháu sẽ làm được chàng trai àk '' .
Ăn xong thế là phòng ai người nấy về , nó với bà thì ngủ chung phòng , còn hắn thì bà dành cả một phòng hẳn hoi .
Kết thúc một ngày bình thường như mọi ngày , nó nằm ngủ ngon say không nghỉ ngợi gì cả . Trong khi đó hắn thì nằm vặn óc suy nghĩ làm cách nào để kết bạn được với nó .
Mọi chuyện sẽ tiến triễn đến đâu ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.