Chương 29
Đang cập nhật
10/02/2016
Một buổi sáng mở ra một thử thách mới , nó đứng dậy vươn vai , bước ra khõi phòng .Hôm nay nó dậy sớm lắm , có lẽ nó ngủ không được vì cảm thấy hơi lạ khi không có chiếc mặt nạ trên mặt .
Nó tiến lại phía phòng vệ sinh rồi bước vào , đánh răng , rửa mặt xong nó mới đưa mắt nhìn mình trong gương , việc mà trước đây nó chưa bao giờ làm . Có lẽ từ khi hắn xuất hiện và ở bên nó thì nó đã can đảm hơn nhiều để đối mặt với những vết thương tuổi thơ ,nó mỉm cười và thầm cảm ơn ông trời đã mang hắn đến với cuộc đời nó , giải thoát nó khõi ác mộng tuổi thơ .
Vừa lúc đó bà bước vào :
- Ngủ ngon chứ cháu gái ???_bà hiền hậu nói .
-Dạ cũng được ạ _ nó quay sang cười xòa với bà .
- Mà bà nè !!Cháu thay đồ xong sẽ giúp bà nấu ăn nhé !!_nó nhanh miệng nói tiếp .
- Ừ vậy thay nhanh đi cháu ,kẻo Rin với mấy đứa nhỏ dậy không có đồ ăn _bà mỉm cười nói rồi quay qua phòng bếp chờ nó thay đồ .
Nó phụ bà làm bếp , hương thơm của thức ăn bay bay và len lõi vào phòng hắn , làm hắn tỉnh giấc ngồi dậy và bước ra khõi phòng thì cả một bàn ăn thịnh soạn đang trước mắt làm bụng hắn cứ cồn cào cả lên :
- Cậu mau thay đồ đi .Mình ăn sáng rồi còn đi học nữa _ nó vừa dọn đồ vừa vẫy tay , ra hiệu cho hắn .
- Ờ ....ờ _hắn vừa gật đầu vừa hít mùi thức ăn thơm phức .
Một lúc sau tại bàn ăn :
- Hai đứa nè !! Bà có công chuyện phải vắng nhà mấy ngày , hai đứa ở nhà tự chăm sóc lẫn nhau nhé _ bà từ tốn nói .
- Công việc gì vậy bà ???_ nó vừa ngốm một miệng cơm vừa nói .
- Àk ! Bà đưa bé Bin và bé Ti về nhà mẹ chúng nó _ bà ngập ngừng nói .
- Vậy ạ ??? Hai đứa dễ thương thế kia mà về sớm quá _ nó chậc lưỡi tiếc nuối .
- Ừ , mà bà đi mấy ngày đấy ạ ???_ hắn gật đầu đồng ý rồi hỏi .
- Bà cũng không biết nữa _ bà mỉm cười buồn .
- Vậy chúc bà đi mạnh khỏe _ hắn mỉm cười nói .
- Nhớ về sớm bà nhé _ nó cầm tay bà nói .
- Ừ thôi hai đứa đi học đi kẻo trể giờ _ bà vừa xua tay vừa nói .
- Vâng ạ _ cả 2 đáp rồi vội đứng dậy bước ra ngoài .
Bà nhìn hai đứa đi xa dần , rồi nở một nụ cười buồn , có lẽ bà đang có chuyện giấu tụi nó .
Hắn với nó vừa đặt chân vào trường thì cả hàng nghìn ánh mắt nhìn vào nó , những ánh mắt tò mò , ngưỡng mộ lẫn ghen tị , những tiếng xầm xì bàn tán nổi lên :
- Nhỏ đó là ai vậy ???
- Mới vào trường àk ???
- Nó ăn gì mà đẹp vậy ???
- Không biết học lớp mấy ???
Hay là những câu hỏi đại loại như vậy vang lên nhưng nó vẫn không nói gì , chỉ đưa mắt nhìn mọi cảnh vật xung quanh , rồi cùng hắn bước lên lớp .
Vừa vào lớp , tất cả ánh mắt lại dồn vào nó như một sinh vật lạ , hắn nắm lấy tay nó kéo lại bàn mình . Bỗng từ đâu một đám con trai bu quanh nó :
- Bạn chuyễn vô lớp này học àk ???
- Bạn tên gì vậy ???
- Bạn có bạn trai chưa ???
Những câu hỏi này vang lên làm bầu khí ồn ào cả lên , tự nhiên hắn cảm thấy khó chịu vô cùng :
- Tất cả tránh ra hết coi _ hắn bực mình hét to làm những âm thanh đó bỗng nhiên im bặt .
Nhưng những tiếng tò mò , thắc mắc ở phía xa kia thì lại dần dấy lên :
- Con nhỏ đó là ai mà lại đi chung với anh Rin nữa vậy nhỉ ???
- Mà chẵng phải đó là chỗ ngồi của con nhỏ đeo mặt nạ sao ???
- Chẵng lẽ nó là ..........................._ cả đám dần như hiểu ra , và tất cả ánh mắt lại đổ xô vào nó .
Trinh từ phía xa nhìn nó , nổi bàng hoàng ngày hôm qua vẫn còn đây , khuôn mặt nó nằm ngoài dự đoán của Trinh .
Một con nhỏ tiến lại chổ nó đưa tay nâng cầm nó lên :
- Mày là con nhỏ đeo mặt nạ àk ???_ vừa nâng vừa nói .
Hắn định hất tay nhỏ đó ra nhưng chưa kịp thì nó đã hất tung đi mất rồi , nó đưa ánh mắt khó chịu nhìn nhỏ đó :
- Ừ thì sao nào có chuyện gì àk ???_ nó đưa ánh mắt khó chịu của mình nhìn xoáy vào mắt nhỏ đó .
- Mày.....mày _ nhìn ánh mắt nó , nhỏ đó cảm thấy hơi sợ sệt định đưa tay tát vào mặt nó thì nó đã đưa tay chặn lại và bẻ ngược ra đằng sau :
- Đừng có đụng vào người tôi _ nó nói xong câu này rồi đẩy mạnh con nhỏ đó ra , làm nhỏ đó té mạnh xuống đất .
Cả lớp nhìn nó run sợ và ngạc nhiên , hắn cũng không ngoại lệ tròn xoe cả mắt nhìn nó . Hắn cảm nó ngày hôm nay ,thật khác với thời gian qua , mạnh mẽ và cương quyết hơn nhiều có lẽ vì lớp mặt nạ đã được gỡ xuống , hắn cảm thấy yên tâm hơn nhiều vì nó có thể tự bảo vệ mình được rồi . Nhưng trong thân tâm hắn vẫn thầm nghĩ rằng mình sẽ ở bên cạnh nó suốt đời .
Sau khi tan học , hắn chỡ nó đến thẳng nhà My để đối diện với tất cả .
Cuộc nói chuyện giữa người mẹ làm tổn thương con mình và đứa con ấy sẽ diễn ra như thế nào ???
Nó tiến lại phía phòng vệ sinh rồi bước vào , đánh răng , rửa mặt xong nó mới đưa mắt nhìn mình trong gương , việc mà trước đây nó chưa bao giờ làm . Có lẽ từ khi hắn xuất hiện và ở bên nó thì nó đã can đảm hơn nhiều để đối mặt với những vết thương tuổi thơ ,nó mỉm cười và thầm cảm ơn ông trời đã mang hắn đến với cuộc đời nó , giải thoát nó khõi ác mộng tuổi thơ .
Vừa lúc đó bà bước vào :
- Ngủ ngon chứ cháu gái ???_bà hiền hậu nói .
-Dạ cũng được ạ _ nó quay sang cười xòa với bà .
- Mà bà nè !!Cháu thay đồ xong sẽ giúp bà nấu ăn nhé !!_nó nhanh miệng nói tiếp .
- Ừ vậy thay nhanh đi cháu ,kẻo Rin với mấy đứa nhỏ dậy không có đồ ăn _bà mỉm cười nói rồi quay qua phòng bếp chờ nó thay đồ .
Nó phụ bà làm bếp , hương thơm của thức ăn bay bay và len lõi vào phòng hắn , làm hắn tỉnh giấc ngồi dậy và bước ra khõi phòng thì cả một bàn ăn thịnh soạn đang trước mắt làm bụng hắn cứ cồn cào cả lên :
- Cậu mau thay đồ đi .Mình ăn sáng rồi còn đi học nữa _ nó vừa dọn đồ vừa vẫy tay , ra hiệu cho hắn .
- Ờ ....ờ _hắn vừa gật đầu vừa hít mùi thức ăn thơm phức .
Một lúc sau tại bàn ăn :
- Hai đứa nè !! Bà có công chuyện phải vắng nhà mấy ngày , hai đứa ở nhà tự chăm sóc lẫn nhau nhé _ bà từ tốn nói .
- Công việc gì vậy bà ???_ nó vừa ngốm một miệng cơm vừa nói .
- Àk ! Bà đưa bé Bin và bé Ti về nhà mẹ chúng nó _ bà ngập ngừng nói .
- Vậy ạ ??? Hai đứa dễ thương thế kia mà về sớm quá _ nó chậc lưỡi tiếc nuối .
- Ừ , mà bà đi mấy ngày đấy ạ ???_ hắn gật đầu đồng ý rồi hỏi .
- Bà cũng không biết nữa _ bà mỉm cười buồn .
- Vậy chúc bà đi mạnh khỏe _ hắn mỉm cười nói .
- Nhớ về sớm bà nhé _ nó cầm tay bà nói .
- Ừ thôi hai đứa đi học đi kẻo trể giờ _ bà vừa xua tay vừa nói .
- Vâng ạ _ cả 2 đáp rồi vội đứng dậy bước ra ngoài .
Bà nhìn hai đứa đi xa dần , rồi nở một nụ cười buồn , có lẽ bà đang có chuyện giấu tụi nó .
Hắn với nó vừa đặt chân vào trường thì cả hàng nghìn ánh mắt nhìn vào nó , những ánh mắt tò mò , ngưỡng mộ lẫn ghen tị , những tiếng xầm xì bàn tán nổi lên :
- Nhỏ đó là ai vậy ???
- Mới vào trường àk ???
- Nó ăn gì mà đẹp vậy ???
- Không biết học lớp mấy ???
Hay là những câu hỏi đại loại như vậy vang lên nhưng nó vẫn không nói gì , chỉ đưa mắt nhìn mọi cảnh vật xung quanh , rồi cùng hắn bước lên lớp .
Vừa vào lớp , tất cả ánh mắt lại dồn vào nó như một sinh vật lạ , hắn nắm lấy tay nó kéo lại bàn mình . Bỗng từ đâu một đám con trai bu quanh nó :
- Bạn chuyễn vô lớp này học àk ???
- Bạn tên gì vậy ???
- Bạn có bạn trai chưa ???
Những câu hỏi này vang lên làm bầu khí ồn ào cả lên , tự nhiên hắn cảm thấy khó chịu vô cùng :
- Tất cả tránh ra hết coi _ hắn bực mình hét to làm những âm thanh đó bỗng nhiên im bặt .
Nhưng những tiếng tò mò , thắc mắc ở phía xa kia thì lại dần dấy lên :
- Con nhỏ đó là ai mà lại đi chung với anh Rin nữa vậy nhỉ ???
- Mà chẵng phải đó là chỗ ngồi của con nhỏ đeo mặt nạ sao ???
- Chẵng lẽ nó là ..........................._ cả đám dần như hiểu ra , và tất cả ánh mắt lại đổ xô vào nó .
Trinh từ phía xa nhìn nó , nổi bàng hoàng ngày hôm qua vẫn còn đây , khuôn mặt nó nằm ngoài dự đoán của Trinh .
Một con nhỏ tiến lại chổ nó đưa tay nâng cầm nó lên :
- Mày là con nhỏ đeo mặt nạ àk ???_ vừa nâng vừa nói .
Hắn định hất tay nhỏ đó ra nhưng chưa kịp thì nó đã hất tung đi mất rồi , nó đưa ánh mắt khó chịu nhìn nhỏ đó :
- Ừ thì sao nào có chuyện gì àk ???_ nó đưa ánh mắt khó chịu của mình nhìn xoáy vào mắt nhỏ đó .
- Mày.....mày _ nhìn ánh mắt nó , nhỏ đó cảm thấy hơi sợ sệt định đưa tay tát vào mặt nó thì nó đã đưa tay chặn lại và bẻ ngược ra đằng sau :
- Đừng có đụng vào người tôi _ nó nói xong câu này rồi đẩy mạnh con nhỏ đó ra , làm nhỏ đó té mạnh xuống đất .
Cả lớp nhìn nó run sợ và ngạc nhiên , hắn cũng không ngoại lệ tròn xoe cả mắt nhìn nó . Hắn cảm nó ngày hôm nay ,thật khác với thời gian qua , mạnh mẽ và cương quyết hơn nhiều có lẽ vì lớp mặt nạ đã được gỡ xuống , hắn cảm thấy yên tâm hơn nhiều vì nó có thể tự bảo vệ mình được rồi . Nhưng trong thân tâm hắn vẫn thầm nghĩ rằng mình sẽ ở bên cạnh nó suốt đời .
Sau khi tan học , hắn chỡ nó đến thẳng nhà My để đối diện với tất cả .
Cuộc nói chuyện giữa người mẹ làm tổn thương con mình và đứa con ấy sẽ diễn ra như thế nào ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.