Chương 33
Đang cập nhật
10/02/2016
Chiếc xe chạy với một tốc độ kinh khủng , nó chẵng có thể làm gì được ngoài việc ôm chặt Lâm , mà hai tay nó cứ run run cả lên , trái tim nó đập loạn xạ , lúc này có lẽ không phải vì hắn nữa mà là vì......nó đang sợ . Còn Lâm tuy chạy nhanh như vậy , nhưng không lạng lách , hình như là Lâm nghĩ nó đã đủ sợ rồi .
Chạy được khoảng 15 phút , Lâm dừng xe lại , lúc này nó mới dám ngẩng đầu lên xem dẫn mình đến cái nơi quái quỉ nào . Vừa ngước lên , nó chợt nhận thấy cái cảnh ở đây sao mà quen quen thế ......hình như là ....bãi đất trống với con sông , gần nhà nó thì phải .
Chưa kịp suy nghĩ gì , Lâm đã nắm tay nó dắt đi thật nhanh về phía bờ sông :
- Cậu làm cái quái gì vậy ??? Buông raa _ nó giật mình nhưng cũng giãy nãy lên .
Lâm vẫn không nói gì , dắt tay nó , bước thật nhanh tới bờ sông :
- Ngồi xuống đi _ Lâm quay sang nhìn nó mỉm cười thật tươi .
- Không , cậu dẫn tôi đến đây làm gì ???_nó khó chịu giật tay mình ra rồi vội bước đi nhưng Lâm đã nhanh tay nắm chặt tay nó lại .
- Đi đâu vậy ??_ Lâm thắc mắc hỏi .
- Đi về trường , tôi không rãnh mà ngồi đây _ Nó bực bội nói định giật tay ra , nhưng có lẽ sức lực nó quá nhỏ bé so với cánh tay lực lưỡng kia .
- Chẵng phải em muốn yên tĩnh sao , ngồi xuống đi _ Lâm nhỏ nhẹ nói .
- Tôi không cần anh quan tâm , muốn sao thì mặc xác tôi _Nó quay lại nhìn hắn , bực bội nói .
- Ừ em thì lúc nào chẳng muốn người khác mặc mình , em nghĩ sống như thế em sẽ cảm thấy tốt hơn àk ???Làm ơn đi Hy àk , hãy để cho người khác ở bên cạnh , quan tâm mình như thế sẽ tốt hơn _ Lâm hét thật to vào mặt nó rồi lại dịu giọng xuống .
Nó không nói gì giương đôi mắt buồn bã nhìn Lâm , nó không biết vì sao mình không cãi lại , hay là bỏ đi nữa , có lẽ lúc này nó đang cần một bờ vai .
Trong lúc đó , hắn đang đạp xe trong lo lắng . Chợt nghĩ về con người tự nhận là bạn hắn kia , tại sao lại bắt nó đi đâu ??? Rồi sáng nay còn ôm nó nữa , nghĩ tới đây đầu óc hắn như nổ tung ra . Đáng lí ra hắn không nên nghe và ngẫm nghĩ lời Lâm như vậy ,. thì bây giờ nó mới không bị Lâm bắt đi mất . Hắn điên mất , điên khi nghĩ Lâm sẽ làm gì nó ?? Như ôm hay hôn chẵng hạn . Giờ đây thì hắn cóc thèm đếm xĩa tới cái quá khứ chết tiệt kia nữa , không cần gì hết , người hắn cần bây giờ đây duy nhất chỉ một mình nó . Nghĩ vậy hắn cố nhoi mắt tìm kiếm khắp nơi mà không biết rằng nơi cần tìm là nơi mình biết rất rõ .
Quay lại với nó và Lâm cả hai đang ngồi nhẹ nhàng trên bãi cỏ :
- Em bị làm sao vậy ???_ Lâm quay sang nhìn nó , đôi mắt chứa đầy sự lo lắng .
- Tôi.........................._ nó nhìn về phía xa xăm và như không thể nói nên lời nào .
- Em nói đi , anh đang lắng nghe bằng cả trái tim mình đây _Lâm tập trung và chăm chú lắng nghe .
- Tôi , vốn là một đứa trẻ chẵng hạnh phúc như bao đứa trẻ con khác , suốt 17 năm tôi đã sống trong một thế giới màu đen . Bỗng từ đâu một con người xuất hiện trong cuộc đời tôi , một con ngưòi đã quên mất quá khứ của mình . Ban đầu tôi rất ghét người đó bởi vì hắn xuất hiện đã lấy đi một ít tình thương từ bà , người mà tôi kính trọng nhất trong cuộc đợi mình . Nhưng sau đó , tôi dần dần hiểu ra , người đó thật sự là một người tốt , người đó đã đem đến cho tôi những nụ cười thật sự . Và cũng chính người đó đã đem tôi đến một thế giới khác , đầy màu sắc hơn , người đó đã xóa tan đi cái vết thương mà trước đây tôi từng nghĩ , sẽ mãi mãi không bao giờ tôi có thể làm nó biến mất . Tôi thật sự biết ơn người đó rất nhiều , và thậm chí rằng tôi đã yêu người đó mất rồi . Thế nhưng vừa mới đây khi vết thương lớn nhất của cuộc đời tôi biến mất , thì cũng đồng lúc tôi sắp mất người đó _ nó nói với những giọt nước mắt thật sự đã rơi trên bờ mi .
Nghe nó nói , Lâm đã chợt nhận ra cái người mà nó nói . Lòng Lâm như có thắt lại , người nó đang nói tới , người nó yêu là thằng bạn thân của Lâm ư ??? Hèn gì Lâm thấy thái độ của hắn sáng nay , khi thấy Lâm ôm nó , ánh mắt hắn cứ như muốn giết Lâm vậy . Nhưng Lâm chợt nghĩ tương lai này đây nó sẽ bị tổn thương rất nhiều , mặc dù Lâm không biết rằng hắn có yêu nó không , nhưng Lâm vẫn e sợ tương lai sau này của nó sẽ đẩy rãy những đau khổ . Lâm quay sang nhìn nó những giọt nước mắt trên gương mắt tuyệt hảo kia , làm tim Lâm như muốn vỡ vụn ra từng mãnh , tim Lâm đau lắm , nhưng có lẽ nó sẽ chẳng thể biết được nổi đau mà con tim lâm đang nhận lấy . Lâm e sờ , chậm rãi đưa bàn tay mình lên , sờ nhẹ vào gương mặt nó , khẽ lau những giọt nước mắt còn vấn vương trên gương mắt nó . Nó quay sang nhìn Lâm , một cái nhìn thiện cảm nhất mà trước đây lâm chưa bao giờ nhận được :
- Em không sao chứ ???_Lâm khẽ hỏi nhưng trong lòng vẫn đau lắm .
- Tôi không biết nữa , nhưng cảm ơn anh , cảm ơn vì hôm nay anh đã lắng nghe tôi tâm sự . Những điều anh nói tôi sẽ tiếp thu hết tất cả _ nó quay sang mỉm cười nhẹ làm trái tim Lâm bỗng chốc trở nên loạn xạ .
Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 628x484 và size là 32KB
Lâm ước gì mình có thể bảo vệ được nụ cười này mãi mãi .
Ngay lúc Lâm và nó đang nhìn nhau và trao nhau một nụ cười thì :
- NÀy !!! _ tiếng hắn giận giữ từ phía xa vọng tới . Làm cả nó và Lâm đều giật mình quay lại nhìn .
Chuyện gì sẽ lại đến ?? Một cuộc ẩu đã chăng ???
Chạy được khoảng 15 phút , Lâm dừng xe lại , lúc này nó mới dám ngẩng đầu lên xem dẫn mình đến cái nơi quái quỉ nào . Vừa ngước lên , nó chợt nhận thấy cái cảnh ở đây sao mà quen quen thế ......hình như là ....bãi đất trống với con sông , gần nhà nó thì phải .
Chưa kịp suy nghĩ gì , Lâm đã nắm tay nó dắt đi thật nhanh về phía bờ sông :
- Cậu làm cái quái gì vậy ??? Buông raa _ nó giật mình nhưng cũng giãy nãy lên .
Lâm vẫn không nói gì , dắt tay nó , bước thật nhanh tới bờ sông :
- Ngồi xuống đi _ Lâm quay sang nhìn nó mỉm cười thật tươi .
- Không , cậu dẫn tôi đến đây làm gì ???_nó khó chịu giật tay mình ra rồi vội bước đi nhưng Lâm đã nhanh tay nắm chặt tay nó lại .
- Đi đâu vậy ??_ Lâm thắc mắc hỏi .
- Đi về trường , tôi không rãnh mà ngồi đây _ Nó bực bội nói định giật tay ra , nhưng có lẽ sức lực nó quá nhỏ bé so với cánh tay lực lưỡng kia .
- Chẵng phải em muốn yên tĩnh sao , ngồi xuống đi _ Lâm nhỏ nhẹ nói .
- Tôi không cần anh quan tâm , muốn sao thì mặc xác tôi _Nó quay lại nhìn hắn , bực bội nói .
- Ừ em thì lúc nào chẳng muốn người khác mặc mình , em nghĩ sống như thế em sẽ cảm thấy tốt hơn àk ???Làm ơn đi Hy àk , hãy để cho người khác ở bên cạnh , quan tâm mình như thế sẽ tốt hơn _ Lâm hét thật to vào mặt nó rồi lại dịu giọng xuống .
Nó không nói gì giương đôi mắt buồn bã nhìn Lâm , nó không biết vì sao mình không cãi lại , hay là bỏ đi nữa , có lẽ lúc này nó đang cần một bờ vai .
Trong lúc đó , hắn đang đạp xe trong lo lắng . Chợt nghĩ về con người tự nhận là bạn hắn kia , tại sao lại bắt nó đi đâu ??? Rồi sáng nay còn ôm nó nữa , nghĩ tới đây đầu óc hắn như nổ tung ra . Đáng lí ra hắn không nên nghe và ngẫm nghĩ lời Lâm như vậy ,. thì bây giờ nó mới không bị Lâm bắt đi mất . Hắn điên mất , điên khi nghĩ Lâm sẽ làm gì nó ?? Như ôm hay hôn chẵng hạn . Giờ đây thì hắn cóc thèm đếm xĩa tới cái quá khứ chết tiệt kia nữa , không cần gì hết , người hắn cần bây giờ đây duy nhất chỉ một mình nó . Nghĩ vậy hắn cố nhoi mắt tìm kiếm khắp nơi mà không biết rằng nơi cần tìm là nơi mình biết rất rõ .
Quay lại với nó và Lâm cả hai đang ngồi nhẹ nhàng trên bãi cỏ :
- Em bị làm sao vậy ???_ Lâm quay sang nhìn nó , đôi mắt chứa đầy sự lo lắng .
- Tôi.........................._ nó nhìn về phía xa xăm và như không thể nói nên lời nào .
- Em nói đi , anh đang lắng nghe bằng cả trái tim mình đây _Lâm tập trung và chăm chú lắng nghe .
- Tôi , vốn là một đứa trẻ chẵng hạnh phúc như bao đứa trẻ con khác , suốt 17 năm tôi đã sống trong một thế giới màu đen . Bỗng từ đâu một con người xuất hiện trong cuộc đời tôi , một con ngưòi đã quên mất quá khứ của mình . Ban đầu tôi rất ghét người đó bởi vì hắn xuất hiện đã lấy đi một ít tình thương từ bà , người mà tôi kính trọng nhất trong cuộc đợi mình . Nhưng sau đó , tôi dần dần hiểu ra , người đó thật sự là một người tốt , người đó đã đem đến cho tôi những nụ cười thật sự . Và cũng chính người đó đã đem tôi đến một thế giới khác , đầy màu sắc hơn , người đó đã xóa tan đi cái vết thương mà trước đây tôi từng nghĩ , sẽ mãi mãi không bao giờ tôi có thể làm nó biến mất . Tôi thật sự biết ơn người đó rất nhiều , và thậm chí rằng tôi đã yêu người đó mất rồi . Thế nhưng vừa mới đây khi vết thương lớn nhất của cuộc đời tôi biến mất , thì cũng đồng lúc tôi sắp mất người đó _ nó nói với những giọt nước mắt thật sự đã rơi trên bờ mi .
Nghe nó nói , Lâm đã chợt nhận ra cái người mà nó nói . Lòng Lâm như có thắt lại , người nó đang nói tới , người nó yêu là thằng bạn thân của Lâm ư ??? Hèn gì Lâm thấy thái độ của hắn sáng nay , khi thấy Lâm ôm nó , ánh mắt hắn cứ như muốn giết Lâm vậy . Nhưng Lâm chợt nghĩ tương lai này đây nó sẽ bị tổn thương rất nhiều , mặc dù Lâm không biết rằng hắn có yêu nó không , nhưng Lâm vẫn e sợ tương lai sau này của nó sẽ đẩy rãy những đau khổ . Lâm quay sang nhìn nó những giọt nước mắt trên gương mắt tuyệt hảo kia , làm tim Lâm như muốn vỡ vụn ra từng mãnh , tim Lâm đau lắm , nhưng có lẽ nó sẽ chẳng thể biết được nổi đau mà con tim lâm đang nhận lấy . Lâm e sờ , chậm rãi đưa bàn tay mình lên , sờ nhẹ vào gương mặt nó , khẽ lau những giọt nước mắt còn vấn vương trên gương mắt nó . Nó quay sang nhìn Lâm , một cái nhìn thiện cảm nhất mà trước đây lâm chưa bao giờ nhận được :
- Em không sao chứ ???_Lâm khẽ hỏi nhưng trong lòng vẫn đau lắm .
- Tôi không biết nữa , nhưng cảm ơn anh , cảm ơn vì hôm nay anh đã lắng nghe tôi tâm sự . Những điều anh nói tôi sẽ tiếp thu hết tất cả _ nó quay sang mỉm cười nhẹ làm trái tim Lâm bỗng chốc trở nên loạn xạ .
Hình này đã được thu nhỏ. Click vào đây để xem hình ảnh lớn. Kích thước ảnh gốc là 628x484 và size là 32KB
Lâm ước gì mình có thể bảo vệ được nụ cười này mãi mãi .
Ngay lúc Lâm và nó đang nhìn nhau và trao nhau một nụ cười thì :
- NÀy !!! _ tiếng hắn giận giữ từ phía xa vọng tới . Làm cả nó và Lâm đều giật mình quay lại nhìn .
Chuyện gì sẽ lại đến ?? Một cuộc ẩu đã chăng ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.