Chương 35
Đang cập nhật
10/02/2016
- Hy àk !! Tạm biệt cậu tớ đi đây ...
- Cậu đi đâu vậy Rin ??? Cho tớ đi cùng với .
- Không được , tớ phải về với bạn gái tớ , cô ấy đang đợi tớ , tạm biệt cậu .
- Đừng bỏ tớ , Rin ơi .
- Xin lỗi cậu , nhưng tớ chĩ yêu mỗi mình cô ấy mà thôi .
Hắn lạnh lùng hất tay nó ra , và bỏ đi một cách lạnh lùng .
- KHÔNG !! ĐỪNG !!!!!!_ nó ngồi bật dậy hét to , mồ hôi hột đầm đìa cả trán , nó thở hắc ra từng đợt .
- Chị ơi !! Chị sao vậy ???_ My nằm bên cạnh , nghe nó hét vội ngồi dậy , lay lay vai nó , lo lắng hỏi .
- Àk....àk...không....sao....đâu...My _ nó bần thần quay sang , nhấp môi nói .
- Thôi cũng sáng rồi , mình dậy luôn đi chị _ My nhìn đồng hồ , rồi quay sang mỉm cười nói .
- Ừ mình đi _ nó quay sang mỉm gượng gạo rồi đứng dậy .
Cả hai chị em , cùng nhau vệ sinh . Rồi bước xuống nhà cùng mẹ ăn sáng :
-Hy àk !! Hôm nay nhìn con không được khỏe _ mẹ nó lo lắng .
- Dạ không sao đâu mẹ , tại con hơi mệt mỏi tí _ nó nuốt hết ngụm cơm nhỏ rồi nói .
- Vậy tí hai chị em mình ra ngoài hóng mát nha chị . Hôm nay là chủ nhật mà_ My thò đầu sang nhìn nó nói .
- Ừ đúng đó , ra ngoài sẽ cảm giác thoải mái hơn đó con _ mẹ nó nhìn nó lo lắng nói .
- Ơ...dạ _ nó khẽ gượng cười rồi nói .
Sau bữa ăn , cả 2 chị em cùng nhau đi dạo trên đường phố . Nhìn nó lúc này đây vẫn bần thần , và xuống sắc , có một linh cảm thật sự rất xấu đang dâng lên trong người nó , linh cảm giấc mơ khi nãy sẽ thành sự thật . Nó sợ lắm , sợ đến tê tái cả lòng :
- Chị ơi !! Ăn kem hông ???_ My nhìn nó hỏi .
- Thôi , em ăn đi _ nó quay sang My , thẫn thờ nói .
- Vậy chị chờ em tí _ My mỉm cười rồi chạy đi .
- Ờ ......._ nó gật đầu rồi đưa mắt nhìn về phía xa xăm .
Bây giờ đây nó thầm nghĩ , liệu mình có nên về nhà để tìm hắn , để tâm hồn được thanh thản khi hắn vẫn còn đó . Thế nhưng tại sao lòng nó vẫn dấy lên một cảm giác lo sợ , đến lạ lùng . Không phải nó không tin hắn , mà là vì cơn ác mộng hôm nay , thật sự quá kinh khủng .
- Chị àk !! Mình đi thôi _ My vừa cầm cây kem , vừa nói .
- My àk _ nó khẽ kêu .
- Dạ ???_ My quay sang tròn mắt nhìn nó .
- Nếu em có linh cảm rằng mình sắp mất đi 1 thứ quan trọng của cuộc đời mình , thì em sẽ trốn tránh , hay là đối diện _ nó bần thần hỏi nhưng mắt vẫn nhìn về một hướng vô định .
- Em...em sẽ tìm hiểu xem , liệu cái linh cảm ấy có phải là sự thật không???_ My ngpậ ngừng rồi nói .
- Đúng rồi , phải xác nhận mới được _ nó nói rồi vụt chạy đi .
- Chị !! Chờ em với _ My ở sau luống cuống chạy theo .
Vừa chạy nó vừa đưa tay lên cổ nắm chặt lấy sợi dây chuyền và cầu nguyện '' Rin àk !! Cậu đang ở nhà phải không ??? Đúng vậy ! '' nó cắn chặt môi một cách kiên quyết .
Sau một hồi chạy vật vã, cuối cùng nó cũng dừng lại trước cửa nhà mình , nhìn bên ngoài cửa hoàn toàn không khóa , không những vậy còn hoang hoác mở ra , nó lo lắng vội chạy vào nhà :
- RIn ơi !! Rin àk !!_ nó hét toáng tên hắn lên .
Chẵng một tiếng đáp lại làm lòng nó càng lo lắng hơn nhiều .
Nó chạy nhanh vào phòng hắn , nhìn căn phòng hoàn toàn trống trơn , tủ quần áo thì không còn một bộ đồ , nó suy sụp ngồi bệt xuống , chẵng lẽ cái giấc mơ đó đã thành sự thật , chẵng lẽ hắn đã rời bỏ nó thật rồi sao . Đúng rồi , có lẽ hắn muốn rời bỏ nó nên hôm qua mới tặng nó dây chuyền , như món quà cuối cùng , nghĩ tới đây lòng nó như se lại , đau quá , ai , ai làm ơn cứu nó với . Nó cảm thấy dường như có một cái gì đó đè nặng lên trái tim nó ,làm tim nó dường như không thể đập được nữa . Nước mắt nó rơi , rơi thật rồi :
- Chị àk !! Sao chị chạy nhanh quá vậy ???_ My thở hổn hển nhìn nó hỏi .
Nó không trả lời chỉ quay lại nhìn My mà mắt đã đầm đìa nước mắt . My lo lắng chạy nhanh lại chỗ nó :
- Chị àk !! Chị sao vậy chị ??? Chuyện gì đã xảy ra ???_ My lật đật hỏi .
- Rin ......Rin đi mất rồi My àk !!_ nó gằn ra từng tiếng một cách mệt nhọc .
- Sao lại có chuyện được . Anh ấy không thế bỏ chị đi được đâu _ My phân bua cho hắn .
- Chuyện ấy là thật ấy My ạ !! Cậu ấy đã biết quá khứ của mình , và trong cái quá khứ ấy cậu ấy có một cô bạn gái đang chờ cậu ấy . Và hình như bây giờ cậu ấy đã trở về bên cạnh cô ấy rồi _ nó nói mà như ngàn mũi dao đâm xuyên qua trái tim yếu ớt của nó .
- Chuyện này là thật sao ??_ My há hốc miệng lên hỏi .
Nó khẽ gật đầu mà không nói gì , nước mắt của nó từ nãy đến giờ không ngừng tuôn ra .
- Chị đừng khóc nữa mà ... Em tin anh Rin sẽ không làm như vậy _ My vội chạy lại ôm chặt nó , mà nước mắt My cũng đã rơi rồi .
Trong lúc đó có một người đã bước vào nhà ...............
Ai đang bước vào ??? Vì sao hắn lại biến mất ???
- Cậu đi đâu vậy Rin ??? Cho tớ đi cùng với .
- Không được , tớ phải về với bạn gái tớ , cô ấy đang đợi tớ , tạm biệt cậu .
- Đừng bỏ tớ , Rin ơi .
- Xin lỗi cậu , nhưng tớ chĩ yêu mỗi mình cô ấy mà thôi .
Hắn lạnh lùng hất tay nó ra , và bỏ đi một cách lạnh lùng .
- KHÔNG !! ĐỪNG !!!!!!_ nó ngồi bật dậy hét to , mồ hôi hột đầm đìa cả trán , nó thở hắc ra từng đợt .
- Chị ơi !! Chị sao vậy ???_ My nằm bên cạnh , nghe nó hét vội ngồi dậy , lay lay vai nó , lo lắng hỏi .
- Àk....àk...không....sao....đâu...My _ nó bần thần quay sang , nhấp môi nói .
- Thôi cũng sáng rồi , mình dậy luôn đi chị _ My nhìn đồng hồ , rồi quay sang mỉm cười nói .
- Ừ mình đi _ nó quay sang mỉm gượng gạo rồi đứng dậy .
Cả hai chị em , cùng nhau vệ sinh . Rồi bước xuống nhà cùng mẹ ăn sáng :
-Hy àk !! Hôm nay nhìn con không được khỏe _ mẹ nó lo lắng .
- Dạ không sao đâu mẹ , tại con hơi mệt mỏi tí _ nó nuốt hết ngụm cơm nhỏ rồi nói .
- Vậy tí hai chị em mình ra ngoài hóng mát nha chị . Hôm nay là chủ nhật mà_ My thò đầu sang nhìn nó nói .
- Ừ đúng đó , ra ngoài sẽ cảm giác thoải mái hơn đó con _ mẹ nó nhìn nó lo lắng nói .
- Ơ...dạ _ nó khẽ gượng cười rồi nói .
Sau bữa ăn , cả 2 chị em cùng nhau đi dạo trên đường phố . Nhìn nó lúc này đây vẫn bần thần , và xuống sắc , có một linh cảm thật sự rất xấu đang dâng lên trong người nó , linh cảm giấc mơ khi nãy sẽ thành sự thật . Nó sợ lắm , sợ đến tê tái cả lòng :
- Chị ơi !! Ăn kem hông ???_ My nhìn nó hỏi .
- Thôi , em ăn đi _ nó quay sang My , thẫn thờ nói .
- Vậy chị chờ em tí _ My mỉm cười rồi chạy đi .
- Ờ ......._ nó gật đầu rồi đưa mắt nhìn về phía xa xăm .
Bây giờ đây nó thầm nghĩ , liệu mình có nên về nhà để tìm hắn , để tâm hồn được thanh thản khi hắn vẫn còn đó . Thế nhưng tại sao lòng nó vẫn dấy lên một cảm giác lo sợ , đến lạ lùng . Không phải nó không tin hắn , mà là vì cơn ác mộng hôm nay , thật sự quá kinh khủng .
- Chị àk !! Mình đi thôi _ My vừa cầm cây kem , vừa nói .
- My àk _ nó khẽ kêu .
- Dạ ???_ My quay sang tròn mắt nhìn nó .
- Nếu em có linh cảm rằng mình sắp mất đi 1 thứ quan trọng của cuộc đời mình , thì em sẽ trốn tránh , hay là đối diện _ nó bần thần hỏi nhưng mắt vẫn nhìn về một hướng vô định .
- Em...em sẽ tìm hiểu xem , liệu cái linh cảm ấy có phải là sự thật không???_ My ngpậ ngừng rồi nói .
- Đúng rồi , phải xác nhận mới được _ nó nói rồi vụt chạy đi .
- Chị !! Chờ em với _ My ở sau luống cuống chạy theo .
Vừa chạy nó vừa đưa tay lên cổ nắm chặt lấy sợi dây chuyền và cầu nguyện '' Rin àk !! Cậu đang ở nhà phải không ??? Đúng vậy ! '' nó cắn chặt môi một cách kiên quyết .
Sau một hồi chạy vật vã, cuối cùng nó cũng dừng lại trước cửa nhà mình , nhìn bên ngoài cửa hoàn toàn không khóa , không những vậy còn hoang hoác mở ra , nó lo lắng vội chạy vào nhà :
- RIn ơi !! Rin àk !!_ nó hét toáng tên hắn lên .
Chẵng một tiếng đáp lại làm lòng nó càng lo lắng hơn nhiều .
Nó chạy nhanh vào phòng hắn , nhìn căn phòng hoàn toàn trống trơn , tủ quần áo thì không còn một bộ đồ , nó suy sụp ngồi bệt xuống , chẵng lẽ cái giấc mơ đó đã thành sự thật , chẵng lẽ hắn đã rời bỏ nó thật rồi sao . Đúng rồi , có lẽ hắn muốn rời bỏ nó nên hôm qua mới tặng nó dây chuyền , như món quà cuối cùng , nghĩ tới đây lòng nó như se lại , đau quá , ai , ai làm ơn cứu nó với . Nó cảm thấy dường như có một cái gì đó đè nặng lên trái tim nó ,làm tim nó dường như không thể đập được nữa . Nước mắt nó rơi , rơi thật rồi :
- Chị àk !! Sao chị chạy nhanh quá vậy ???_ My thở hổn hển nhìn nó hỏi .
Nó không trả lời chỉ quay lại nhìn My mà mắt đã đầm đìa nước mắt . My lo lắng chạy nhanh lại chỗ nó :
- Chị àk !! Chị sao vậy chị ??? Chuyện gì đã xảy ra ???_ My lật đật hỏi .
- Rin ......Rin đi mất rồi My àk !!_ nó gằn ra từng tiếng một cách mệt nhọc .
- Sao lại có chuyện được . Anh ấy không thế bỏ chị đi được đâu _ My phân bua cho hắn .
- Chuyện ấy là thật ấy My ạ !! Cậu ấy đã biết quá khứ của mình , và trong cái quá khứ ấy cậu ấy có một cô bạn gái đang chờ cậu ấy . Và hình như bây giờ cậu ấy đã trở về bên cạnh cô ấy rồi _ nó nói mà như ngàn mũi dao đâm xuyên qua trái tim yếu ớt của nó .
- Chuyện này là thật sao ??_ My há hốc miệng lên hỏi .
Nó khẽ gật đầu mà không nói gì , nước mắt của nó từ nãy đến giờ không ngừng tuôn ra .
- Chị đừng khóc nữa mà ... Em tin anh Rin sẽ không làm như vậy _ My vội chạy lại ôm chặt nó , mà nước mắt My cũng đã rơi rồi .
Trong lúc đó có một người đã bước vào nhà ...............
Ai đang bước vào ??? Vì sao hắn lại biến mất ???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.