Mật Ngọt Quân Hôn: Làm Ngoan Xinh Yêu Của Thiếu Tá!
Chương 81: Viên mãn (1)
Vương Khiết Băng (Yu)
31/07/2024
Mặc dù chuyện của Trần Tinh Thụy đã được Trần gia xử lý xong, ban đầu khi nhận tin cô ta phát điên ở bệnh viện thì Trần Phong Hiệp cũng đã từ Cốc Thành quay lại Biện Lương, đem cô ta quay về nhà để "chữa bệnh", không cần nói cũng biết... Dù Trần Tinh Thụy là điên thật hay giả điên, thì sau khi bị cha ruột giáo huấn rồi cũng sẽ phát điên thôi.
Chuyện của Thẩm gia đã xong, chuyện của Trần Tinh Thụy cũng đã rồi. Bây giờ chuyện quan trọng trước mắt là phải tìm cách để mẹ chồng - nàng dâu hòa hợp đã.
Dù rằng Lương Mộc Hoan cũng biết trước là bản thân đã cố chấp, cũng là bản thân đã sai. Nhưng cái tôi của bà ấy quá lớn, lại còn là gia chủ mẫu của Quân gia, cái tôi lớn đó đã không để bà ấy mở lời xin lỗi.
Mà tính của Thẩm Nguyệt lại rất thẳng thắn, chuyện này từ đầu cô cũng không có làm gì sai, những chuyện cô làm sai thì cô đã xin lỗi rồi, nên chuyện Lương Mộc Hoan có xin lỗi hay không thì cô cũng không bận tâm, vì nó đâu liên quan đến kinh tế nhà cô.
Nhưng nói sao đi nữa thì bà ấy cũng là bậc trưởng bối, dù rằng không thể làm một cặp mẹ chồng - nàng dâu quốc dân mà ai ai cũng ao ước, nhưng ít nhất Thẩm Nguyệt không có ý định đối địch với bà ấy, thậm chí là cô còn cố gắng sắp xếp việc để cùng Quân Kinh Thương về nhà thăm họ nữa mà.
Kể từ sau khi mọi chuyện kết thúc thì Thẩm Nguyệt đã được Trần gia đưa đến Cửa hàng đá quý Gemstone để làm quản lý, dưới sự quản lý và con mắt nhìn đồ tài tình của cô thì không lâu sau đó Cửa hàng đá quý Gemstone đã làm ăn rất phát đạt, khiến cho Trần An Dương từ ông chủ Cửa hàng đá quý Gemstone trở thành "Giám đốc của
Gemstone", hiển nhiên là cậu ấy rất tự hào rồi.
Nhưng, có người vui thì có người buồn! Chỉ vì Thẩm Nguyệt quá bận rộn với công việc mà đã bỏ rơi Quân Kình Thương mấy ngày nay không được xơi miếng thịt nào.
Buổi tối đó anh đã ngồi sẵn ở phòng khách chờ cô, nhưng tới lúc Thẩm Nguyệt về nhà thì trên tay của cô còn cầm theo một ít thức ăn do mẹ nấu.
- Anh xem nè, hôm kia em nói với mẹ là em thèm bò hầm sốt kem nấu, hôm nay mẹ đã nấu một nồi rất to rồi bắt em đem về đó.
Quân Kình Thương thật sự rất muốn giận cô, nhưng lại không tài nào giận được. Anh đưa tay nắm lấy tay của vợ, sau đó còn kéo cô lại, ôm lấy eo của cô, nhỏ giọng nói:
- Bà xã, anh nhớ em quá đi.
Thầm Nguyệt cũng đưa tay xoa xoa đầu của anh, lại nói:
Được rồi mà, để em hâm nóng lại rồi chúng ta cùng nhau ăn ha?Được. Anh giúp em.Cảm ơn anh, ông xã!
Sau đó Quân Kình Thương cũng đã cùng với Thẩm Nguyệt vào bếp để hâm nóng lại thức ăn, nhưng lúc này anh lại đưa tay ôm lấy eo của cô. Kì lạ thật đó, chuyện anh và cô chính thức viên phòng cũng lâu rồi, tại sao tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu của em bé nhỉ?
Còn chưa đợi Quân Kình Thương nghĩ xong thì mùi thức ăn đã xộc thẳng vào mũi của anh, làm cho anh cảm thấy cực kỳ buồn nôn, anh liền nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh dưới sự ngơ ngác của Thẩm Nguyệt.
Ủa? Gì vậy? Mùi thức ăn mẹ nấu thơm phức mà ông nội này biểu hiện gì lạ vậy kìa?
Cuối cùng buổi tối hôm đó Thẩm Nguyệt lại đem Quân Kình Thương đi khám bệnh, nhưng bác sĩ hoàn toàn không khám ra bệnh gì hết, thậm chí còn nói rằng anh vẫn dư sức đánh chết một con bò tót.
Vậy thì càng kì lạ rồi, rõ ràng biểu hiện của Quân Kình Thương rất kì lạ mà?
Hơn nữa cũng không phải là ngày một ngày hai, mà gần như là nửa tháng gần đây thì tâm tình của anh vẫn rất luôn khó chịu, thậm chí là còn có cảm giác nhộn nhạo ở trong bụng, khi đó anh chỉ nghĩ là do bản thân đói hoặc là lỡ ăn bậy thôi... Nhưng món này mẹ vợ nấu rất ngon, anh cũng đã ăn vài lần rồi, sao lần này lại có biểu hiện như vậy nhỉ?
Đến đây bác sĩ lại dời sự chú ý sang chỗ của Thẩm Nguyệt, nói:
- Quân thiếu phu nhân, có khi nào cô đã bước qua người của Đại tá không? Theo kinh nghiệm dân gian thì phụ nữ mang thai mà lén bước qua người chồng thì người chồng sẽ nghén thay mình.
Khoan đã... Dừng khoảng chừng là hai giây đi.
Thứ mà hai vợ chồng chú ý không phải chuyện có bước qua đời nhau... À nhẩm, bước qua người nhau hay không, chuyện mà họ chú ý là... Thẩm Nguyệt mang thai á?
Bác sĩ nói gì vậy? Tôi có thai? Sao có thể, tôi vẫn còn khỏe mạnh như vậy mà?Vậy cô có thể theo y tá đi làm kiểm tra.Thấm Nguyệt cũng khá tự tin, làm sao có chuyện cô mang thai chứ? Mới cách đây chưa tới hai tuần, bà dì của cô vừa mới đi thôi mà.
Nhưng!
Sau khi kiểm tra sàn lọc đủ các bước, đến cả thử máu thì cũng đã kiểm tra ra được...
Thẩm Nguyệt thật sự mang thai rồi!
Chính chủ còn há hốc!
Cô có thai á? Cái quái gì vậy?
Khi này bác sĩ cũng chỉ nhìn Quân Kình Thương, lại nói:
- Nếu vậy thì chắc là do Đại tá quá yêu phu nhân của mình nên mới ốm nghén thay phu nhân rồi.
Thẩm Nguyệt nhìn anh, mặc dù Quân Kình Thương đang rất cảm xúc với việc mình sắp làm cha, nhưng cô không thể nhịn cười được...
Quân Kình Thương... Ốm nghén... Thay cô á?
Trên đường về nhà, Quân Kình Thương vẫn luôn nắm chặt lấy tay của vợ mình, còn Thẩm Nguyệt thì lại nhìn anh, nói:
Ông xã, em không nghĩ anh yêu em nhiều như vậy đó!Còn nhiều hơn em nghĩ nữa kìa!#Yu~
Chuyện của Thẩm gia đã xong, chuyện của Trần Tinh Thụy cũng đã rồi. Bây giờ chuyện quan trọng trước mắt là phải tìm cách để mẹ chồng - nàng dâu hòa hợp đã.
Dù rằng Lương Mộc Hoan cũng biết trước là bản thân đã cố chấp, cũng là bản thân đã sai. Nhưng cái tôi của bà ấy quá lớn, lại còn là gia chủ mẫu của Quân gia, cái tôi lớn đó đã không để bà ấy mở lời xin lỗi.
Mà tính của Thẩm Nguyệt lại rất thẳng thắn, chuyện này từ đầu cô cũng không có làm gì sai, những chuyện cô làm sai thì cô đã xin lỗi rồi, nên chuyện Lương Mộc Hoan có xin lỗi hay không thì cô cũng không bận tâm, vì nó đâu liên quan đến kinh tế nhà cô.
Nhưng nói sao đi nữa thì bà ấy cũng là bậc trưởng bối, dù rằng không thể làm một cặp mẹ chồng - nàng dâu quốc dân mà ai ai cũng ao ước, nhưng ít nhất Thẩm Nguyệt không có ý định đối địch với bà ấy, thậm chí là cô còn cố gắng sắp xếp việc để cùng Quân Kinh Thương về nhà thăm họ nữa mà.
Kể từ sau khi mọi chuyện kết thúc thì Thẩm Nguyệt đã được Trần gia đưa đến Cửa hàng đá quý Gemstone để làm quản lý, dưới sự quản lý và con mắt nhìn đồ tài tình của cô thì không lâu sau đó Cửa hàng đá quý Gemstone đã làm ăn rất phát đạt, khiến cho Trần An Dương từ ông chủ Cửa hàng đá quý Gemstone trở thành "Giám đốc của
Gemstone", hiển nhiên là cậu ấy rất tự hào rồi.
Nhưng, có người vui thì có người buồn! Chỉ vì Thẩm Nguyệt quá bận rộn với công việc mà đã bỏ rơi Quân Kình Thương mấy ngày nay không được xơi miếng thịt nào.
Buổi tối đó anh đã ngồi sẵn ở phòng khách chờ cô, nhưng tới lúc Thẩm Nguyệt về nhà thì trên tay của cô còn cầm theo một ít thức ăn do mẹ nấu.
- Anh xem nè, hôm kia em nói với mẹ là em thèm bò hầm sốt kem nấu, hôm nay mẹ đã nấu một nồi rất to rồi bắt em đem về đó.
Quân Kình Thương thật sự rất muốn giận cô, nhưng lại không tài nào giận được. Anh đưa tay nắm lấy tay của vợ, sau đó còn kéo cô lại, ôm lấy eo của cô, nhỏ giọng nói:
- Bà xã, anh nhớ em quá đi.
Thầm Nguyệt cũng đưa tay xoa xoa đầu của anh, lại nói:
Được rồi mà, để em hâm nóng lại rồi chúng ta cùng nhau ăn ha?Được. Anh giúp em.Cảm ơn anh, ông xã!
Sau đó Quân Kình Thương cũng đã cùng với Thẩm Nguyệt vào bếp để hâm nóng lại thức ăn, nhưng lúc này anh lại đưa tay ôm lấy eo của cô. Kì lạ thật đó, chuyện anh và cô chính thức viên phòng cũng lâu rồi, tại sao tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu của em bé nhỉ?
Còn chưa đợi Quân Kình Thương nghĩ xong thì mùi thức ăn đã xộc thẳng vào mũi của anh, làm cho anh cảm thấy cực kỳ buồn nôn, anh liền nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh dưới sự ngơ ngác của Thẩm Nguyệt.
Ủa? Gì vậy? Mùi thức ăn mẹ nấu thơm phức mà ông nội này biểu hiện gì lạ vậy kìa?
Cuối cùng buổi tối hôm đó Thẩm Nguyệt lại đem Quân Kình Thương đi khám bệnh, nhưng bác sĩ hoàn toàn không khám ra bệnh gì hết, thậm chí còn nói rằng anh vẫn dư sức đánh chết một con bò tót.
Vậy thì càng kì lạ rồi, rõ ràng biểu hiện của Quân Kình Thương rất kì lạ mà?
Hơn nữa cũng không phải là ngày một ngày hai, mà gần như là nửa tháng gần đây thì tâm tình của anh vẫn rất luôn khó chịu, thậm chí là còn có cảm giác nhộn nhạo ở trong bụng, khi đó anh chỉ nghĩ là do bản thân đói hoặc là lỡ ăn bậy thôi... Nhưng món này mẹ vợ nấu rất ngon, anh cũng đã ăn vài lần rồi, sao lần này lại có biểu hiện như vậy nhỉ?
Đến đây bác sĩ lại dời sự chú ý sang chỗ của Thẩm Nguyệt, nói:
- Quân thiếu phu nhân, có khi nào cô đã bước qua người của Đại tá không? Theo kinh nghiệm dân gian thì phụ nữ mang thai mà lén bước qua người chồng thì người chồng sẽ nghén thay mình.
Khoan đã... Dừng khoảng chừng là hai giây đi.
Thứ mà hai vợ chồng chú ý không phải chuyện có bước qua đời nhau... À nhẩm, bước qua người nhau hay không, chuyện mà họ chú ý là... Thẩm Nguyệt mang thai á?
Bác sĩ nói gì vậy? Tôi có thai? Sao có thể, tôi vẫn còn khỏe mạnh như vậy mà?Vậy cô có thể theo y tá đi làm kiểm tra.Thấm Nguyệt cũng khá tự tin, làm sao có chuyện cô mang thai chứ? Mới cách đây chưa tới hai tuần, bà dì của cô vừa mới đi thôi mà.
Nhưng!
Sau khi kiểm tra sàn lọc đủ các bước, đến cả thử máu thì cũng đã kiểm tra ra được...
Thẩm Nguyệt thật sự mang thai rồi!
Chính chủ còn há hốc!
Cô có thai á? Cái quái gì vậy?
Khi này bác sĩ cũng chỉ nhìn Quân Kình Thương, lại nói:
- Nếu vậy thì chắc là do Đại tá quá yêu phu nhân của mình nên mới ốm nghén thay phu nhân rồi.
Thẩm Nguyệt nhìn anh, mặc dù Quân Kình Thương đang rất cảm xúc với việc mình sắp làm cha, nhưng cô không thể nhịn cười được...
Quân Kình Thương... Ốm nghén... Thay cô á?
Trên đường về nhà, Quân Kình Thương vẫn luôn nắm chặt lấy tay của vợ mình, còn Thẩm Nguyệt thì lại nhìn anh, nói:
Ông xã, em không nghĩ anh yêu em nhiều như vậy đó!Còn nhiều hơn em nghĩ nữa kìa!#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.