Chương 2
DươngLight
03/12/2024
Lần đầu tiên bị người khác quát lớn, Trí Khả định phản bác lại thì ông Đinh Huyền đã lên tiếng mắng.
- Không nghe sao? Mau ra ngoài!!
Trí Khải tức giận tay nắm chặt lại rồi quay người rời khỏi đó, anh về phòng nổi điên lên đập phá đồ đạc rồi lẩm bẩm.
- Mẹ nó! Con đĩ điếm!!!
...
...
Ngày hôm sau, tại trường học. Một nhóm học sinh tụ tập lại, xì xầm bàn tán về chuyện ba của Trí Khả tiến thêm bước nữa, vài người còn châm chọc chế giễu.
- Nhìn kìa, nghe nói ai đó có thêm mẹ kế nữa đấy!
- Ôi chao, thật ư?? Không biết người phụ nữ nào số hưởng vậy nhỉ? Thế là Đinh Trí Khả sẽ không còn cô đơn mất ngủ trong những lúc không có ai ru ngủ. Hahahh..
- Haha, ru ngủ sao? Cậu ta từng tuổi này rồi còn cần phải ru ngủ nữa à???
- Cười chết mất thôi, hahah! Các cậu đừng nói thế chứ, Trí Khả nghe được sẽ buồn lắm đấy...hahha.
- ....
Một đám xụm lại nói xấu Trí Khả, khiến cho cậu tức giận đi đến đấm vào mặt một tên cầm đầu. Những người khác thấy vậy thì hoảng sợ nhưng vẫn trách mắng.
- Trí Khả? Cậu đang làm cái quái gì vậy hả???
- Mày bị như vậy cũng đáng, thảo nào mẹ mày chịu không nổi nên thà chết chứ không muốn ở lại với mày!!!
Tên cầm đầu bị đánh nên vẫn khiêu khích, Trí Khả nổi điên lên lại gần nắm lấy cổ áo nó mà tiếp tục đánh. Tên kia cũng không vừa cũng đáp trả lại, cả hai đánh nhau hăng còn mọi người thì đứng xung quanh cổ vũ nhiệt tình như đang xem phim vậy.
Giám thị đi ngang thấy cảnh này liền thổi còi ra hiệu giữ trật tự, nhìn thấy cả hai người xô xát đầu tóc rối bù, quần áo xộc xệch. Thầy nghiêm giọng nói.
- Lên phòng giám thị kiểm điểm, tôi sẽ liên hệ với phụ huynh của hai em!
Ở nhà, Mẫn Nhi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của thư ký với ông Đinh Huyền. Biết được Đinh Trí Khả ở trường có chuyện nên cô đi đến chủ động nói.
- Ông định đến trường họp phụ huynh sao?? Trí Khả xảy ra chuyện gì à?
Thư ký nhìn ông Đinh Huyền một cái rồi quay người rời đi, ông cũng nhẹ giọng khuyên nhủ.
- Chuyện cũng không có gì to tát cả, cứ để thư kí của tôi đi là được rồi. Cô cứ tiếp tục làm quen với công việc đi, một ngày nào đó tôi mất, cô sẽ phải đảm nhận vị trí của tôi để tiếp tục duy trì.
Mẫn Nhi nghe ông nói vậy thì cũng ậm ừ cho qua, gần đây cô đang cùng thư kí của ông làm việc với nhau, mọi chuyện trôi qua khá thuận lợi. Vì ông Đinh Huyền đã công khai thân phận của cô là vợ mình nên ai nấy đều không dám làm trái ý, nhưng vẫn có một số người xì xầm bàn tán về việc cô leo lên giường dụ dỗ ông nên mới được trở thành vợ lẽ của ông.
Một thời gian sau, tưởng chừng mọi việc vẫn diễn ra thuận lợi như mọi ngày. Ông Đinh Huyền trong lúc làm việc đã tái phát bệnh ngất đi, Mẫn Nhi và vài người khác vội vàng đưa ông đến bệnh viện.
Bác sĩ kiểm tra một lúc lâu rồi đi ra ngoài đưa kết quả cho Mẫn Nhi rồi hỏi.
- Ai là người thân của bệnh nhân??
Thư kí đứng bên cạnh nhìn sang phía Mẫn Nhi, bác sĩ thấy là một cô gái trẻ đẹp thì nghĩ là con nên tiếp tục thông báo.
- Tình trạng của bệnh nhân ngày càng trở nên xấu hơn, e rằng sẽ không qua khỏi. Người thân nên chuẩn bị tinh thần để đối mặt với chuyện này!!
Nói xong bác sĩ liền rời đi, Mẫn Nhi không tin rằng ông lại ra đi nhanh chóng như vậy.
Nghe tin này, những người trong dòng họ thay vì đau buồn mà lại trở nên rất phấn khích. Bọn họ đang bàn tán về việc tài sản thừa hưởng từ Trí Khả.
Dì út là Đinh Khởi Miên vui sướng không nhịn được mà cười lớn nói.
- Cuối cùng lão già đó cũng sắp xuống đất, thế mà trước khi mất cũng ráng tìm một người vợ trẻ đẹp.
Chú ba là Đinh Hữu Tấn vẫn giữ phong độ điềm tĩnh, giọng nói chậm rãi rõ ràng.
- Thế trong di chúc viết thế nào? Người thừa kế tài sản là ai??? Nếu là Trí Khả thì chúng ta nhất định phải giành quyền nuôi dưỡng về bằng được, nếu để số tiền kia rơi vào tay của người khác thì chẳng phải chúng ta đều không được phần nào sao???
Vợ của ông Hữu Tấn là thím Diệp, nhìn thấy Khởi Miên muốn tranh giành quyền nuôi dưỡng thì vẻ mặt không vui. Giọng nói nhẹ nhàng nhưng tràn đầy mỉa mai.
- Dồi ôi, tôi cũng nói cho dì Miên nghe. Chuyện nuôi dưỡng cháu đương nhiên sẽ thuộc về nhà chúng tôi rồi, anh Hữu Tấn cũng là người kế ông Đinh Huyền, nếu như để cho dì Miên nuôi dưỡng thì nhà chúng tôi biết giấu mặt vào đâu với người ngoài???
Dì Miên đương nhiên sẽ không nhân nhượng về chuyện này, vốn dĩ định phản bác nhưng lại bị thư kí của ông Đinh Huyền từ bên ngoài đi vào cắt ngang cuộc trò chuyện.
- Ông Đinh Huyền nhờ tôi đến nhắn với mọi người, bệnh viện đã trả ông ấy về nhà để lo hậu sự. Mọi người mau đến nhà ông Đinh Huyền nhìn mặt lần cuối đi, còn về phần tài sản sẽ được luật sư công bố tại nhà....
- Không nghe sao? Mau ra ngoài!!
Trí Khải tức giận tay nắm chặt lại rồi quay người rời khỏi đó, anh về phòng nổi điên lên đập phá đồ đạc rồi lẩm bẩm.
- Mẹ nó! Con đĩ điếm!!!
...
...
Ngày hôm sau, tại trường học. Một nhóm học sinh tụ tập lại, xì xầm bàn tán về chuyện ba của Trí Khả tiến thêm bước nữa, vài người còn châm chọc chế giễu.
- Nhìn kìa, nghe nói ai đó có thêm mẹ kế nữa đấy!
- Ôi chao, thật ư?? Không biết người phụ nữ nào số hưởng vậy nhỉ? Thế là Đinh Trí Khả sẽ không còn cô đơn mất ngủ trong những lúc không có ai ru ngủ. Hahahh..
- Haha, ru ngủ sao? Cậu ta từng tuổi này rồi còn cần phải ru ngủ nữa à???
- Cười chết mất thôi, hahah! Các cậu đừng nói thế chứ, Trí Khả nghe được sẽ buồn lắm đấy...hahha.
- ....
Một đám xụm lại nói xấu Trí Khả, khiến cho cậu tức giận đi đến đấm vào mặt một tên cầm đầu. Những người khác thấy vậy thì hoảng sợ nhưng vẫn trách mắng.
- Trí Khả? Cậu đang làm cái quái gì vậy hả???
- Mày bị như vậy cũng đáng, thảo nào mẹ mày chịu không nổi nên thà chết chứ không muốn ở lại với mày!!!
Tên cầm đầu bị đánh nên vẫn khiêu khích, Trí Khả nổi điên lên lại gần nắm lấy cổ áo nó mà tiếp tục đánh. Tên kia cũng không vừa cũng đáp trả lại, cả hai đánh nhau hăng còn mọi người thì đứng xung quanh cổ vũ nhiệt tình như đang xem phim vậy.
Giám thị đi ngang thấy cảnh này liền thổi còi ra hiệu giữ trật tự, nhìn thấy cả hai người xô xát đầu tóc rối bù, quần áo xộc xệch. Thầy nghiêm giọng nói.
- Lên phòng giám thị kiểm điểm, tôi sẽ liên hệ với phụ huynh của hai em!
Ở nhà, Mẫn Nhi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của thư ký với ông Đinh Huyền. Biết được Đinh Trí Khả ở trường có chuyện nên cô đi đến chủ động nói.
- Ông định đến trường họp phụ huynh sao?? Trí Khả xảy ra chuyện gì à?
Thư ký nhìn ông Đinh Huyền một cái rồi quay người rời đi, ông cũng nhẹ giọng khuyên nhủ.
- Chuyện cũng không có gì to tát cả, cứ để thư kí của tôi đi là được rồi. Cô cứ tiếp tục làm quen với công việc đi, một ngày nào đó tôi mất, cô sẽ phải đảm nhận vị trí của tôi để tiếp tục duy trì.
Mẫn Nhi nghe ông nói vậy thì cũng ậm ừ cho qua, gần đây cô đang cùng thư kí của ông làm việc với nhau, mọi chuyện trôi qua khá thuận lợi. Vì ông Đinh Huyền đã công khai thân phận của cô là vợ mình nên ai nấy đều không dám làm trái ý, nhưng vẫn có một số người xì xầm bàn tán về việc cô leo lên giường dụ dỗ ông nên mới được trở thành vợ lẽ của ông.
Một thời gian sau, tưởng chừng mọi việc vẫn diễn ra thuận lợi như mọi ngày. Ông Đinh Huyền trong lúc làm việc đã tái phát bệnh ngất đi, Mẫn Nhi và vài người khác vội vàng đưa ông đến bệnh viện.
Bác sĩ kiểm tra một lúc lâu rồi đi ra ngoài đưa kết quả cho Mẫn Nhi rồi hỏi.
- Ai là người thân của bệnh nhân??
Thư kí đứng bên cạnh nhìn sang phía Mẫn Nhi, bác sĩ thấy là một cô gái trẻ đẹp thì nghĩ là con nên tiếp tục thông báo.
- Tình trạng của bệnh nhân ngày càng trở nên xấu hơn, e rằng sẽ không qua khỏi. Người thân nên chuẩn bị tinh thần để đối mặt với chuyện này!!
Nói xong bác sĩ liền rời đi, Mẫn Nhi không tin rằng ông lại ra đi nhanh chóng như vậy.
Nghe tin này, những người trong dòng họ thay vì đau buồn mà lại trở nên rất phấn khích. Bọn họ đang bàn tán về việc tài sản thừa hưởng từ Trí Khả.
Dì út là Đinh Khởi Miên vui sướng không nhịn được mà cười lớn nói.
- Cuối cùng lão già đó cũng sắp xuống đất, thế mà trước khi mất cũng ráng tìm một người vợ trẻ đẹp.
Chú ba là Đinh Hữu Tấn vẫn giữ phong độ điềm tĩnh, giọng nói chậm rãi rõ ràng.
- Thế trong di chúc viết thế nào? Người thừa kế tài sản là ai??? Nếu là Trí Khả thì chúng ta nhất định phải giành quyền nuôi dưỡng về bằng được, nếu để số tiền kia rơi vào tay của người khác thì chẳng phải chúng ta đều không được phần nào sao???
Vợ của ông Hữu Tấn là thím Diệp, nhìn thấy Khởi Miên muốn tranh giành quyền nuôi dưỡng thì vẻ mặt không vui. Giọng nói nhẹ nhàng nhưng tràn đầy mỉa mai.
- Dồi ôi, tôi cũng nói cho dì Miên nghe. Chuyện nuôi dưỡng cháu đương nhiên sẽ thuộc về nhà chúng tôi rồi, anh Hữu Tấn cũng là người kế ông Đinh Huyền, nếu như để cho dì Miên nuôi dưỡng thì nhà chúng tôi biết giấu mặt vào đâu với người ngoài???
Dì Miên đương nhiên sẽ không nhân nhượng về chuyện này, vốn dĩ định phản bác nhưng lại bị thư kí của ông Đinh Huyền từ bên ngoài đi vào cắt ngang cuộc trò chuyện.
- Ông Đinh Huyền nhờ tôi đến nhắn với mọi người, bệnh viện đã trả ông ấy về nhà để lo hậu sự. Mọi người mau đến nhà ông Đinh Huyền nhìn mặt lần cuối đi, còn về phần tài sản sẽ được luật sư công bố tại nhà....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.