Chương 3: Mưa Máu
Thiên Địa Nhất Huấn
18/08/2021
Tài xế vừa lái xe một bên lo lắng nói: "Đây là chuyện gì? Sao nước mưa lại màu đỏ? Sau chuyến xe này tôi sẽ về nhà trước tránh mưa a!"
Tần Vũ cũng không để ý hắn sẽ làm gì, chỉ ngồi trên xe lặng lẽ nhìn trận huyết vũ này có vẻ hơi lờ mờ. Một thành thị tĩnh lặng, không lâu sau đó cứ như vậy trở thành một nơi hỗn loạn.
Tần Tiểu Vũ rất xinh đẹp, cô là hoa khôi của trường này, nhân khí rất cao.
Lúc này cô rất lo lắng, sờ lên trán của một nữ sinh khác mặc đồng phục, Tần Tiểu Vũ không khỏi giật mình, nữ sinh này chính là bạn thân Tiểu Đình của cô.
Lúc này trán Tiểu Đình nóng như lửa thiêu, khiến cho Tần Tiểu Vũ cảm thấy rất phỏng tay, vả lại tâm trí của Tiểu Đình giường như có chút mơ hồ, trong miệng liên tục lẩm bẩm thứ gì, Tần Tiểu Vũ cũng không nghe rõ.
"Chuyện gì xảy ra? Sao nước mưa lại có màu đỏ?" Tần Tiểu Vũ nhìn thấy cơn mưa như máu ngoài cửa sổ liền kinh hãi, cô rất lo lắng cho tình huống của Tiểu Đình, vậy nên thúc giục bác sĩ kia nói: "Xin hỏi có thể nhanh hơn một chút sao? Tiểu Đình đang sốt rất cao."
Bác sĩ kia là một trung niên hơn ba mươi tuổi, hắn nghe vậy mặt mũi cũng tràn đầy nghi ngờ nói: "Thật sự là kỳ quái, loại tình huống này có chút giống phát sốt, nhưng tôi chưa thấy qua phát sốt cao như vậy, để tôi lấy nhiệt kế xem."
Bác sĩ đi tới trước người Tiểu Đình, nói ra: "Thời gian không sai biệt lắm, em hãy lấy nhiệt kế ra để tôi xem."
Nhưng Tiểu Đình lại giống như không nghe thấy, nằm trên ghế, hai mắt nhắm nghiền, không nói một lời.
Tần Tiểu Vũ nói: "Có lẽ bạn ấy đã hôn mê, để em lấy cho."
"Được." Bác sĩ lên tiếng, chuẩn bị đi khỏi vị trí, khi Tần Tiểu Vũ tới, hắn chợt ngây ngẩn cả người, bởi vì Tiểu Đình đã tỉnh, một đôi mắt đang nhìn chòng chọc vào hắn, loại ánh mắt này để bác sĩ trong lòng rất hoảng, tựa như bị một con sư tử đang rình mò.
Nuốt nước miếng, bác sĩ nói: "Bạn học, làm phiền em cho tôi xem nhiệt độ cơ thể..."
Bác sĩ còn chưa kịp nói hết, đồng tử Tiểu Đình đột nhiên co rụt lại, giống như mắt rắn, vô cùng kinh khủng, sau một khắc Tiểu Đình đã nhảy bật lên từ trên ghế, bắt lấy bả vai bác sĩ, chân dưới bị mất thăng bằng, bác sĩ trực tiếp ngã nhào xuống mặt đất.
"Bạn học, em... A!" Bác sĩ vừa định nói gì thì bỗng hét lên một tiếng thảm thiết, mà Tiểu Đình lại cắn thẳng vào cổ bác sĩ, sau đó lại cắn xé ra, một khối thịt lớn bị cắn rách xuống, máu tươi tràn xuống làm nhuộm đỏ nền nhà từ trong xương thịt tủy cốt.
"Nhỏ... Tiểu Đình..." Vừa định tiến đến kéo Tiểu Đình ra, Tần Tiểu Vũ lập tức ngây dại, cô hoàn toàn không nghĩ ra đồng bạn tốt bụng của mình lại là nữ sinh như dã thú trước mặt này.
Nghe được Tần Tiểu Vũ kêu gọi, Tiểu Đình cũng dừng lại hành động gặm nhấm cổ còn dính đầy huyết của bác sĩ, lúc này hai khốc mắt bác sĩ đã trắng bệch, đã là biên giới của tử vong, Tiểu Đình nghiêng đầu lên nhìn về phía Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ cũng bị bộ dáng kinh dị của Tiểu Đình làm cho kinh hãi, trên mặt Tiểu Đình còn vương đầy máu tươi, mọc đầy những mụn nhọt nhỏ như hạt đậu, tựa như những cái nhọt trên thân thể một con cóc, mà hàm răng của cô càng trở nên sắc nhọn hơn, kẽ răng còn có huyết nhục, nhìn như một ác quỷ dưới địa ngục.
"A!"
Tay chân Tiểu Đình như dã thú chống trên mặt đất lao về phía Tần Tiểu Vũ.
"Bộp!" Thời khắc nguy cơ, một cây côn sắt mạnh mẽ đập vào ngực Tiểu Đình, đánh bay cô ra ngoài.
"Anh!" Biết được bộ dáng rõ ràng, Tần Tiểu Vũ liền lên tiếng kinh hô, người đến chính là Tần Vũ.
"Lui ra phía sau!" Tần Vũ trầm giọng nói, hai mắt quan sát kĩ càng Tiểu Đình.
"Anh... anh hãy cẩn thận." Tần Tiểu Vũ theo bản năng hơi gật đầu, liền lui sang một bên, cô vẫn chưa hiểu tình huống hiện tại là như thế nào.
Tiểu Đình như trở thành một tang thi, nhìn thấy người liền cắn, trên thực tế xác thực cũng là vậy.
Tiền kỳ tại tận thế, đại bộ phận nhân loại đều bị virus quét sạch toàn cầu cho lây nhiễm, biến thành tang thi, mà làm cho khẩu khí Tần Vũ được thả lỏng chính là hắn cùng Tần Tiểu Vũ không biến dị thành tang thi, xem ra bọn họ chống cự qua đại dịch virus này.
Bất quá ngay từ đầu những Virus này chỉ cảm nhiễm với những lão nhân hoặc hài tử có ít sức chống cự, mà tình trạng cơ thể của hắn và Tần Tiểu Vũ đều rất tốt, vào đúng thời điểm độ tuổi phát triển tốt cơ thể, không bị cảm nhiễm cũng là hợp tình hợp lý.
Đối mặt Tiểu Đình, Tần Vũ cũng không dám coi thường, những tang thi ngoài đời đều có sức lực rất lớn, không phải những con tang thi chậm chạp yếu ớt có trong phim ảnh tivi kia có thể so sánh.
Tận thế trong tiền kỳ, tang thi yếu nhất cũng có gấp hai đến ba lần trở lên lực lượng tốc độ của người thường, hệ thống cơ thể của bọn chúng bị tê liệt, có thể do virus làm cho bọn chúng trở lên mạnh mẽ, chỉ cần bị bắt được hoặc ôm đến, chỉ có thể nhìn cơ thể của mình bị bọn chúng cắn đến chết.
Trừ đó ra thì bọn chúng còn có thể chậm rãi tiến hóa theo thời gian, không chỉ sinh ra được đủ loại năng lực, thậm chí còn có được trí lực. Tại tận thế một trăm năm sau có rất nhiều tang thi đều tiến hóa trở thành giống như người bình thường, đều có trí thông minh của con người, đại loại như một tang thi loại tiến hóa mà Tần Vũ tao ngộ kiếp trước, nó sắp tiến hóa trí thông minh, đạt đến trình độ trí não của con người!
Tang thi có trí thông minh và tang thi không biết suy nghĩ rất khác nhau, kiếp trước có rất nhiều người sinh tồn trong doanh địa đều bị tang thi có IQ cao lợi dụng quỷ kế mưu lược của nó mà thành công công phá căn cứ đó.
"Ố..ố...!"
Cổ họng xiêu vẹo của Tiểu Đình kêu ra những âm thanh khàn đặc, sau đó lao thật nhanh về phía Tần Vũ, nhưng mụn nhọt nhỏ trên mặt tựa hồ chảy ra những giọt nước mủ buồn nôn, bởi do virus trầm tích trong cơ thể cô ấy không cách nào tiết xuất ra.
Tần Vũ nghiêng người tránh né khỏi đòn tấn công của Tiểu Đình, sau đó dập một gậy vào trên lưng nó.
"Phù..phù!"
Bởi vì thân thể Tiểu Đình có chút quán tính đụng nát cả một chiếc bàn, nó quay người gào thét, lần nữa nhào về phía Tần Vũ, nhưng Tần Vũ vẫn không hề có chút hoảng hốt, lại một cái tránh né, sau đó một gậy lại đánh vào hai cẳng chân của nó, Tiểu Đình trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Thừa cơ Tần Vũ liền đạp một cước giẫm xuống phần mặt lưng nó, Tiểu Đình dùng sức giãy dụa, kém chút đem hắn hất tung vào mặt đất, Tần Vũ cũng không chút do dự, nắm chặt côn sắt được mài thành một đầu nhọn hoắt trực tiếp đâm xuyên vào sau gáy nó, phần đỉnh đầu nhọn của cây côn được lộ qua cổ Tiểu Đình xuống mặt đất.
Tiểu Đình co quắp mấy lần, sau đó trực tiếp tử vong, không tiếp tục ngọ nguậy.
Nhược điểm trí mạng của tang thi chính là đầu.
Dù cho trái tim bọn chúng bị đâm vỡ vụn, bọn chúng vẫn có thể sống tiếp bình thường, hệ thống cơ thể của bọn chúng đã ngừng hoạt động, cho nên trái tim không phải điểm yếu của bọn chúng.
Nhưng đại não thì khác, mặc dù tế bào đại não của tang thi đã chết, hệ thống khu trung tâm thần kinh tái tạo lại, sinh vật hơi sóng điện sẽ điều khiển hoạt động bọn chúng, cho nên làm phá hư là có thể.
"Anh, anh... anh giết cô ấy..." Tần Tiểu Vũ có chút kinh hoảng.
Tần Vũ đi qua, nói: "Em ấy đã biến thành tang thi, anh chỉ giết chết một tang thi mà thôi, bây giờ chúng ta phải chạy nhanh."
Tần Tiểu Vũ vẫn còn chút kinh hoảng, cô chợt phát hiện cái cổ bị Tiểu Đình cắn đứt lúc trước, vốn hẳn đã khiến bác sĩ tử vong lúc này lại đang lung la lung lay đứng dậy.
"Đi." Tần Vũ trực tiếp cầm cổ tay Tần Tiểu Vũ, kéo cô ra khỏi cửa chính phòng y tế, nhân tiện khóa trực tiếp cửa.
Tần Vũ cũng không để ý hắn sẽ làm gì, chỉ ngồi trên xe lặng lẽ nhìn trận huyết vũ này có vẻ hơi lờ mờ. Một thành thị tĩnh lặng, không lâu sau đó cứ như vậy trở thành một nơi hỗn loạn.
Tần Tiểu Vũ rất xinh đẹp, cô là hoa khôi của trường này, nhân khí rất cao.
Lúc này cô rất lo lắng, sờ lên trán của một nữ sinh khác mặc đồng phục, Tần Tiểu Vũ không khỏi giật mình, nữ sinh này chính là bạn thân Tiểu Đình của cô.
Lúc này trán Tiểu Đình nóng như lửa thiêu, khiến cho Tần Tiểu Vũ cảm thấy rất phỏng tay, vả lại tâm trí của Tiểu Đình giường như có chút mơ hồ, trong miệng liên tục lẩm bẩm thứ gì, Tần Tiểu Vũ cũng không nghe rõ.
"Chuyện gì xảy ra? Sao nước mưa lại có màu đỏ?" Tần Tiểu Vũ nhìn thấy cơn mưa như máu ngoài cửa sổ liền kinh hãi, cô rất lo lắng cho tình huống của Tiểu Đình, vậy nên thúc giục bác sĩ kia nói: "Xin hỏi có thể nhanh hơn một chút sao? Tiểu Đình đang sốt rất cao."
Bác sĩ kia là một trung niên hơn ba mươi tuổi, hắn nghe vậy mặt mũi cũng tràn đầy nghi ngờ nói: "Thật sự là kỳ quái, loại tình huống này có chút giống phát sốt, nhưng tôi chưa thấy qua phát sốt cao như vậy, để tôi lấy nhiệt kế xem."
Bác sĩ đi tới trước người Tiểu Đình, nói ra: "Thời gian không sai biệt lắm, em hãy lấy nhiệt kế ra để tôi xem."
Nhưng Tiểu Đình lại giống như không nghe thấy, nằm trên ghế, hai mắt nhắm nghiền, không nói một lời.
Tần Tiểu Vũ nói: "Có lẽ bạn ấy đã hôn mê, để em lấy cho."
"Được." Bác sĩ lên tiếng, chuẩn bị đi khỏi vị trí, khi Tần Tiểu Vũ tới, hắn chợt ngây ngẩn cả người, bởi vì Tiểu Đình đã tỉnh, một đôi mắt đang nhìn chòng chọc vào hắn, loại ánh mắt này để bác sĩ trong lòng rất hoảng, tựa như bị một con sư tử đang rình mò.
Nuốt nước miếng, bác sĩ nói: "Bạn học, làm phiền em cho tôi xem nhiệt độ cơ thể..."
Bác sĩ còn chưa kịp nói hết, đồng tử Tiểu Đình đột nhiên co rụt lại, giống như mắt rắn, vô cùng kinh khủng, sau một khắc Tiểu Đình đã nhảy bật lên từ trên ghế, bắt lấy bả vai bác sĩ, chân dưới bị mất thăng bằng, bác sĩ trực tiếp ngã nhào xuống mặt đất.
"Bạn học, em... A!" Bác sĩ vừa định nói gì thì bỗng hét lên một tiếng thảm thiết, mà Tiểu Đình lại cắn thẳng vào cổ bác sĩ, sau đó lại cắn xé ra, một khối thịt lớn bị cắn rách xuống, máu tươi tràn xuống làm nhuộm đỏ nền nhà từ trong xương thịt tủy cốt.
"Nhỏ... Tiểu Đình..." Vừa định tiến đến kéo Tiểu Đình ra, Tần Tiểu Vũ lập tức ngây dại, cô hoàn toàn không nghĩ ra đồng bạn tốt bụng của mình lại là nữ sinh như dã thú trước mặt này.
Nghe được Tần Tiểu Vũ kêu gọi, Tiểu Đình cũng dừng lại hành động gặm nhấm cổ còn dính đầy huyết của bác sĩ, lúc này hai khốc mắt bác sĩ đã trắng bệch, đã là biên giới của tử vong, Tiểu Đình nghiêng đầu lên nhìn về phía Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ cũng bị bộ dáng kinh dị của Tiểu Đình làm cho kinh hãi, trên mặt Tiểu Đình còn vương đầy máu tươi, mọc đầy những mụn nhọt nhỏ như hạt đậu, tựa như những cái nhọt trên thân thể một con cóc, mà hàm răng của cô càng trở nên sắc nhọn hơn, kẽ răng còn có huyết nhục, nhìn như một ác quỷ dưới địa ngục.
"A!"
Tay chân Tiểu Đình như dã thú chống trên mặt đất lao về phía Tần Tiểu Vũ.
"Bộp!" Thời khắc nguy cơ, một cây côn sắt mạnh mẽ đập vào ngực Tiểu Đình, đánh bay cô ra ngoài.
"Anh!" Biết được bộ dáng rõ ràng, Tần Tiểu Vũ liền lên tiếng kinh hô, người đến chính là Tần Vũ.
"Lui ra phía sau!" Tần Vũ trầm giọng nói, hai mắt quan sát kĩ càng Tiểu Đình.
"Anh... anh hãy cẩn thận." Tần Tiểu Vũ theo bản năng hơi gật đầu, liền lui sang một bên, cô vẫn chưa hiểu tình huống hiện tại là như thế nào.
Tiểu Đình như trở thành một tang thi, nhìn thấy người liền cắn, trên thực tế xác thực cũng là vậy.
Tiền kỳ tại tận thế, đại bộ phận nhân loại đều bị virus quét sạch toàn cầu cho lây nhiễm, biến thành tang thi, mà làm cho khẩu khí Tần Vũ được thả lỏng chính là hắn cùng Tần Tiểu Vũ không biến dị thành tang thi, xem ra bọn họ chống cự qua đại dịch virus này.
Bất quá ngay từ đầu những Virus này chỉ cảm nhiễm với những lão nhân hoặc hài tử có ít sức chống cự, mà tình trạng cơ thể của hắn và Tần Tiểu Vũ đều rất tốt, vào đúng thời điểm độ tuổi phát triển tốt cơ thể, không bị cảm nhiễm cũng là hợp tình hợp lý.
Đối mặt Tiểu Đình, Tần Vũ cũng không dám coi thường, những tang thi ngoài đời đều có sức lực rất lớn, không phải những con tang thi chậm chạp yếu ớt có trong phim ảnh tivi kia có thể so sánh.
Tận thế trong tiền kỳ, tang thi yếu nhất cũng có gấp hai đến ba lần trở lên lực lượng tốc độ của người thường, hệ thống cơ thể của bọn chúng bị tê liệt, có thể do virus làm cho bọn chúng trở lên mạnh mẽ, chỉ cần bị bắt được hoặc ôm đến, chỉ có thể nhìn cơ thể của mình bị bọn chúng cắn đến chết.
Trừ đó ra thì bọn chúng còn có thể chậm rãi tiến hóa theo thời gian, không chỉ sinh ra được đủ loại năng lực, thậm chí còn có được trí lực. Tại tận thế một trăm năm sau có rất nhiều tang thi đều tiến hóa trở thành giống như người bình thường, đều có trí thông minh của con người, đại loại như một tang thi loại tiến hóa mà Tần Vũ tao ngộ kiếp trước, nó sắp tiến hóa trí thông minh, đạt đến trình độ trí não của con người!
Tang thi có trí thông minh và tang thi không biết suy nghĩ rất khác nhau, kiếp trước có rất nhiều người sinh tồn trong doanh địa đều bị tang thi có IQ cao lợi dụng quỷ kế mưu lược của nó mà thành công công phá căn cứ đó.
"Ố..ố...!"
Cổ họng xiêu vẹo của Tiểu Đình kêu ra những âm thanh khàn đặc, sau đó lao thật nhanh về phía Tần Vũ, nhưng mụn nhọt nhỏ trên mặt tựa hồ chảy ra những giọt nước mủ buồn nôn, bởi do virus trầm tích trong cơ thể cô ấy không cách nào tiết xuất ra.
Tần Vũ nghiêng người tránh né khỏi đòn tấn công của Tiểu Đình, sau đó dập một gậy vào trên lưng nó.
"Phù..phù!"
Bởi vì thân thể Tiểu Đình có chút quán tính đụng nát cả một chiếc bàn, nó quay người gào thét, lần nữa nhào về phía Tần Vũ, nhưng Tần Vũ vẫn không hề có chút hoảng hốt, lại một cái tránh né, sau đó một gậy lại đánh vào hai cẳng chân của nó, Tiểu Đình trực tiếp ngã xuống mặt đất.
Thừa cơ Tần Vũ liền đạp một cước giẫm xuống phần mặt lưng nó, Tiểu Đình dùng sức giãy dụa, kém chút đem hắn hất tung vào mặt đất, Tần Vũ cũng không chút do dự, nắm chặt côn sắt được mài thành một đầu nhọn hoắt trực tiếp đâm xuyên vào sau gáy nó, phần đỉnh đầu nhọn của cây côn được lộ qua cổ Tiểu Đình xuống mặt đất.
Tiểu Đình co quắp mấy lần, sau đó trực tiếp tử vong, không tiếp tục ngọ nguậy.
Nhược điểm trí mạng của tang thi chính là đầu.
Dù cho trái tim bọn chúng bị đâm vỡ vụn, bọn chúng vẫn có thể sống tiếp bình thường, hệ thống cơ thể của bọn chúng đã ngừng hoạt động, cho nên trái tim không phải điểm yếu của bọn chúng.
Nhưng đại não thì khác, mặc dù tế bào đại não của tang thi đã chết, hệ thống khu trung tâm thần kinh tái tạo lại, sinh vật hơi sóng điện sẽ điều khiển hoạt động bọn chúng, cho nên làm phá hư là có thể.
"Anh, anh... anh giết cô ấy..." Tần Tiểu Vũ có chút kinh hoảng.
Tần Vũ đi qua, nói: "Em ấy đã biến thành tang thi, anh chỉ giết chết một tang thi mà thôi, bây giờ chúng ta phải chạy nhanh."
Tần Tiểu Vũ vẫn còn chút kinh hoảng, cô chợt phát hiện cái cổ bị Tiểu Đình cắn đứt lúc trước, vốn hẳn đã khiến bác sĩ tử vong lúc này lại đang lung la lung lay đứng dậy.
"Đi." Tần Vũ trực tiếp cầm cổ tay Tần Tiểu Vũ, kéo cô ra khỏi cửa chính phòng y tế, nhân tiện khóa trực tiếp cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.