Chương 561: Gió đêm mát mẻ
Ctrl Anh
17/11/2021
Vũ Linh Đan ngây người, hoàn toàn không ngờ được rằng Lương Học Đông lại chơi chiêu này.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên kỳ quái.
Vũ Linh Đan ổn định lại tâm lý hỗn loạn của mình, thử rút tay ra, bèn từ chối khéo: “Tôi vừa mới li hôn, tạm thời vẫn chưa có kế hoạch gì?
“Vậy thì chứng tỏ tôi vẫn còn cơ hội”
Lương Học Đông tươi cười, lúc này mới thả tay Vũ Linh Đan ra. Bất kể Vũ Linh Đan có diễn sâu đến mấy thì Lương Học Đông vẫn nhận ra được sự thay đổi của cô.
“Tổng giám đốc Lương, tôi xin phép về trước”
Vũ Linh Đan cố gắng không để mình trông tệ hại. Lúc này, Lương Học Đông gật đầu, tươi cười dõi theo bóng lưng thướt tha của Vũ Linh Đan. Làm cùng một công ty bao lâu nay, anh ta không
hề nhận ra vóc dáng của Vũ Linh Đan lại đẹp đến thế.
Dường như, bây giờ phát hiện ra cũng không muộn.
Lương Học Đông hiểu rõ sức hút của mình, càng hiểu rõ hơn rằng với địa vị hiện tại, muốn có bất cứ người con gái nào cũng dễ như trở bàn tay, Vũ Linh Đan không đồng ý ngay lập tức chẳng qua là bởi sự e dè nực cười của đám con gái mà thôi.
Không chỉ là cổ phần mà Lương Học Đông còn khao khát có được Vũ Linh Đan. Như vậy thì không ai có thể dèm pha địa vị của anh ta ở Tập đoàn Bạch Đằng nữa.
Gió đêm mát mẻ.
Sâu trong đáy lòng, Vũ Linh Đan hiểu rõ rốt cuộc Lương Học Đông đang có mưu đồ gì. Không đời nào có chuyện anh ta rung động. Hiện tại, điều khiến cô lo lắng là con người Lương Học Đông thấm sâu khó lường, những lời mình nói
hôm nay liệu anh ta sẽ tin được bao nhiêu.
Vũ Linh Đan đưa mắt nhìn quanh, không thấy Trương Thiên Thành đâu.
Đã quen sớm trưa có nhau, vẫn chưa quen được buổi tối cô độc lẻ loi.
Về đến nhà, Vũ Linh Đan nhận được điện thoại của Lương Học Đông, đầu tiên là ân cần quan tâm, sau đó mới hỏi về tình hình cổ phần.
Vũ Linh Đan thấy yên tâm hơn một chút, thong thả bình tĩnh kể ra hoàn cảnh hiện tại, đồng thời bày tỏ rằng mình sẽ là người thừa kế duy nhất của số cổ phần này.
“Vậy thì chúc Linh Đan ngủ ngon nhé!
Lương Học Đông đột ngột thay đổi cách xưng hộ, bầu không khí cũng bỗng chốc trở nên mập mờ. Ban đầu, Vũ Linh Đan căng thẳng, nghe tiếng cười trong điện thoại, cô lẳng lặng cười theo.
Hai ngày sau, lúc mà Vũ Linh Đan đang âu sầu về trang phục dự tiệc thì trong vòng một tiếng
đồng hồ cùng lúc nhận được hai bộ váy dạ hội.
Vũ Linh Đan nhìn hay chiếc váy đặt trên bàn, bỗng thấy khó xử.
Bầu không khí bỗng chốc trở nên kỳ quái.
Vũ Linh Đan ổn định lại tâm lý hỗn loạn của mình, thử rút tay ra, bèn từ chối khéo: “Tôi vừa mới li hôn, tạm thời vẫn chưa có kế hoạch gì?
“Vậy thì chứng tỏ tôi vẫn còn cơ hội”
Lương Học Đông tươi cười, lúc này mới thả tay Vũ Linh Đan ra. Bất kể Vũ Linh Đan có diễn sâu đến mấy thì Lương Học Đông vẫn nhận ra được sự thay đổi của cô.
“Tổng giám đốc Lương, tôi xin phép về trước”
Vũ Linh Đan cố gắng không để mình trông tệ hại. Lúc này, Lương Học Đông gật đầu, tươi cười dõi theo bóng lưng thướt tha của Vũ Linh Đan. Làm cùng một công ty bao lâu nay, anh ta không
hề nhận ra vóc dáng của Vũ Linh Đan lại đẹp đến thế.
Dường như, bây giờ phát hiện ra cũng không muộn.
Lương Học Đông hiểu rõ sức hút của mình, càng hiểu rõ hơn rằng với địa vị hiện tại, muốn có bất cứ người con gái nào cũng dễ như trở bàn tay, Vũ Linh Đan không đồng ý ngay lập tức chẳng qua là bởi sự e dè nực cười của đám con gái mà thôi.
Không chỉ là cổ phần mà Lương Học Đông còn khao khát có được Vũ Linh Đan. Như vậy thì không ai có thể dèm pha địa vị của anh ta ở Tập đoàn Bạch Đằng nữa.
Gió đêm mát mẻ.
Sâu trong đáy lòng, Vũ Linh Đan hiểu rõ rốt cuộc Lương Học Đông đang có mưu đồ gì. Không đời nào có chuyện anh ta rung động. Hiện tại, điều khiến cô lo lắng là con người Lương Học Đông thấm sâu khó lường, những lời mình nói
hôm nay liệu anh ta sẽ tin được bao nhiêu.
Vũ Linh Đan đưa mắt nhìn quanh, không thấy Trương Thiên Thành đâu.
Đã quen sớm trưa có nhau, vẫn chưa quen được buổi tối cô độc lẻ loi.
Về đến nhà, Vũ Linh Đan nhận được điện thoại của Lương Học Đông, đầu tiên là ân cần quan tâm, sau đó mới hỏi về tình hình cổ phần.
Vũ Linh Đan thấy yên tâm hơn một chút, thong thả bình tĩnh kể ra hoàn cảnh hiện tại, đồng thời bày tỏ rằng mình sẽ là người thừa kế duy nhất của số cổ phần này.
“Vậy thì chúc Linh Đan ngủ ngon nhé!
Lương Học Đông đột ngột thay đổi cách xưng hộ, bầu không khí cũng bỗng chốc trở nên mập mờ. Ban đầu, Vũ Linh Đan căng thẳng, nghe tiếng cười trong điện thoại, cô lẳng lặng cười theo.
Hai ngày sau, lúc mà Vũ Linh Đan đang âu sầu về trang phục dự tiệc thì trong vòng một tiếng
đồng hồ cùng lúc nhận được hai bộ váy dạ hội.
Vũ Linh Đan nhìn hay chiếc váy đặt trên bàn, bỗng thấy khó xử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.