Chương 479: "Về nhà làm gì?"
Ctrl Anh
02/11/2021
Nhất thời, Phan Bảo Thái có chút mất mác nói: “Hôm qua
anh đã để chiếc nhẫn ở nhà rồi."
Vốn là Vũ Linh Đan nói như vậy để khống chế cục diện, bây giờ Phan Bảo Thái nhắc tới khiến Vũ Linh Đan không tiện từ chối, gật đầu nói: "Nếu đã đồng ý ở cùng nhau thì em cũng nghiêm túc, hy vọng anh đừng tin lời của Trương Đức Phú hôm nay"
"Lời của cậu ta, ngay cả một cái dấu chấm câu anh cũng sẽ
"Vậy chúng ta cứ đợi xem."
Phan Bảo Thái hung hăng nói một câu rồi vội vàng đuổi
theo.
Bên ngoài nhà hàng, Phan Bảo Thái giữ lấy Vũ Linh Đan rồi liên tục nhận sai, đáng tiếc Vũ Linh Đan hoàn toàn không muốn
nghe.
“Mới vừa rồi... mới vừa rồi em nói đính hôn là thật sao?"
Trước mắt, đây mới là vấn đề Phan Báo Thái quan tâm nhất. Thấy Vũ Linh Đan không nói gì thì mặt mày Phan Bảo Thái hớn hở, trở nên kích động hơn: "Vậy thì thật quá tốt, Linh Đan, anh biết em sẽ đồng ý mà."
Anh ta nói xong thì bắt đầu moi móc trong túi, nhưng nửa ngày cũng không lấy ra được gì.
Nhất thời, Phan Bảo Thái có chút mất mác nói: “Hôm qua
anh đã để chiếc nhẫn ở nhà rồi."
Vốn là Vũ Linh Đan nói như vậy để khống chế cục diện, bây giờ Phan Bảo Thái nhắc tới khiến Vũ Linh Đan không tiện từ chối, gật đầu nói: "Nếu đã đồng ý ở cùng nhau thì em cũng nghiêm túc, hy vọng anh đừng tin lời của Trương Đức Phú hôm nay"
"Lời của cậu ta, ngay cả một cái dấu chấm câu anh cũng sẽ
không tin, nhưng anh không nghĩ tới tên hồ ly Lương Học Đông lại hợp tác với Trương Đức Phú cùng đi đối phó anh."
Nói đến chuyện này, Phan Bảo Thái cũng nhức đầu, rồi sau đó lại quan tâm nói: "Vừa rồi em nói Trương Đức Phủ bắt em từ Á Đông đi, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Chuyện nguy hiểm như vậy mà em cũng không nói cho anh biết một tiếng."
Vũ Linh Đan biết mình nói lỡ miệng nên cũng không tiện giải thích, chỉ có thể nói: "Anh yên tâm đi, anh ta không dám làm tổn thương em, anh nhìn xem không phải bây giờ em vẫn ổn sao?"
"Vậy cũng đúng"
Phan Bảo Thái gật đầu, sau đó lại e dè hỏi: "Linh Đan, tối nay em có theo anh về nhà không?"
"Về nhà làm gì?"
Trong lúc nhất thời Vũ Linh Đan không phản ứng kịp.
Nhìn lại vẻ mặt Phan Bảo Thái, Vũ Linh Đan gật đầu: "Đây là chuyện nên làm, chỉ hy vọng tối nay tất cả đều thuận lợi"
Dù sao Vũ Linh Đan cũng không cho rằng Lê Tuyết Cầm sẽ đồng ý mình và Phan Bảo Thái đến với nhau sau khi biết mình từng cùng với Trương Thiên Thành,
Nói không chừng Lê Tuyết Cầm chính là cơ hội để mình
Xoay người.
Tối hôm đó, ít nhiều gì thì Vũ Linh Đan cũng trang điểm nhẹ, thay chiếc đầm màu trắng nhạt xuất hiện trước mặt Phan Bảo Thái.
Phan Bảo Thái mới vừa xuống xe đã vội vàng bước tới, trong nháy mắt anh ta ngẩn người ra, sau đó tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Vũ Linh Đan.
anh đã để chiếc nhẫn ở nhà rồi."
Vốn là Vũ Linh Đan nói như vậy để khống chế cục diện, bây giờ Phan Bảo Thái nhắc tới khiến Vũ Linh Đan không tiện từ chối, gật đầu nói: "Nếu đã đồng ý ở cùng nhau thì em cũng nghiêm túc, hy vọng anh đừng tin lời của Trương Đức Phú hôm nay"
"Lời của cậu ta, ngay cả một cái dấu chấm câu anh cũng sẽ
"Vậy chúng ta cứ đợi xem."
Phan Bảo Thái hung hăng nói một câu rồi vội vàng đuổi
theo.
Bên ngoài nhà hàng, Phan Bảo Thái giữ lấy Vũ Linh Đan rồi liên tục nhận sai, đáng tiếc Vũ Linh Đan hoàn toàn không muốn
nghe.
“Mới vừa rồi... mới vừa rồi em nói đính hôn là thật sao?"
Trước mắt, đây mới là vấn đề Phan Báo Thái quan tâm nhất. Thấy Vũ Linh Đan không nói gì thì mặt mày Phan Bảo Thái hớn hở, trở nên kích động hơn: "Vậy thì thật quá tốt, Linh Đan, anh biết em sẽ đồng ý mà."
Anh ta nói xong thì bắt đầu moi móc trong túi, nhưng nửa ngày cũng không lấy ra được gì.
Nhất thời, Phan Bảo Thái có chút mất mác nói: “Hôm qua
anh đã để chiếc nhẫn ở nhà rồi."
Vốn là Vũ Linh Đan nói như vậy để khống chế cục diện, bây giờ Phan Bảo Thái nhắc tới khiến Vũ Linh Đan không tiện từ chối, gật đầu nói: "Nếu đã đồng ý ở cùng nhau thì em cũng nghiêm túc, hy vọng anh đừng tin lời của Trương Đức Phú hôm nay"
"Lời của cậu ta, ngay cả một cái dấu chấm câu anh cũng sẽ
không tin, nhưng anh không nghĩ tới tên hồ ly Lương Học Đông lại hợp tác với Trương Đức Phú cùng đi đối phó anh."
Nói đến chuyện này, Phan Bảo Thái cũng nhức đầu, rồi sau đó lại quan tâm nói: "Vừa rồi em nói Trương Đức Phủ bắt em từ Á Đông đi, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Chuyện nguy hiểm như vậy mà em cũng không nói cho anh biết một tiếng."
Vũ Linh Đan biết mình nói lỡ miệng nên cũng không tiện giải thích, chỉ có thể nói: "Anh yên tâm đi, anh ta không dám làm tổn thương em, anh nhìn xem không phải bây giờ em vẫn ổn sao?"
"Vậy cũng đúng"
Phan Bảo Thái gật đầu, sau đó lại e dè hỏi: "Linh Đan, tối nay em có theo anh về nhà không?"
"Về nhà làm gì?"
Trong lúc nhất thời Vũ Linh Đan không phản ứng kịp.
Nhìn lại vẻ mặt Phan Bảo Thái, Vũ Linh Đan gật đầu: "Đây là chuyện nên làm, chỉ hy vọng tối nay tất cả đều thuận lợi"
Dù sao Vũ Linh Đan cũng không cho rằng Lê Tuyết Cầm sẽ đồng ý mình và Phan Bảo Thái đến với nhau sau khi biết mình từng cùng với Trương Thiên Thành,
Nói không chừng Lê Tuyết Cầm chính là cơ hội để mình
Xoay người.
Tối hôm đó, ít nhiều gì thì Vũ Linh Đan cũng trang điểm nhẹ, thay chiếc đầm màu trắng nhạt xuất hiện trước mặt Phan Bảo Thái.
Phan Bảo Thái mới vừa xuống xe đã vội vàng bước tới, trong nháy mắt anh ta ngẩn người ra, sau đó tất cả ánh mắt đều tập trung lên người Vũ Linh Đan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.