Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh
Chương 40: Anh Trả Thù Cho Cô (1)
Du Sửu Sửu
23/10/2021
Bùm!
Máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu, Lương Tiểu Ý đánh giá lại bản thân mình, quần áo cô mặc nào có già nua đến nỗi giống như bác gái ở chợ thực phẩm. Quần áo cô mặc ra cửa hôm nay là chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt của cô kia kết hợp với quần jean, chân đi một đôi giày thể thao, nghĩ tới hôm nay phải ngồi tàu điện ngầm rồi đi bộ một quãng đường rất xa, để cho tiện di chuyển, nên Lương Tiểu Ý không chọn những bộ quần áo mà Tô Lương Mặc sai người mua cho cô.
Không ngờ, vì vậy mà cô sẽ bị người sỉ nhục ở chỗ này!
Một cơn giận bốc lên trong trái tim cô, Lương Tiểu Ý liếc nhìn người đẹp trước mắt một cái, mô phỏng lại ánh mắt đánh giá của người đẹp kia, tiếp đó chế giễu nói: “Cô cho rằng mặc da người thì là con người sao? Một người phụ nữ cho dù có xinh đẹp đến mức nào, ăn mặc lại hợp thời đến đâu, nhưng nếu không biết cách cư xử thì cũng vẫn chỉ là bao cỏ tầm thường mà thôi.”
Người đẹp kia không ngờ rằng bản thân sẽ bị đứa con gái quê mùa trước mặt mắng lại, tức đến trợn tròn mắt, hét lại vào mặt cô: “Cô nói ai không biết cách cư xử? Tôi đường đường đi du học Mỹ về, cái đồ nhà quê như cô có tư cách gì nói tôi là bao cỏ?”
Lương Tiểu Ý nheo mắt nhìn cô một cái, “Cách cư xử với trình độ học vấn là hai chuyện khác nhau. Có những người trình độ học vấn càng cao, lại càng không biết cư xử. Ngược lại có những người trình độ học vấn không cao, nhưng lại biết cách cư xử vô cùng. Cô à, cô học cao như vậy, mà lại không phân rõ được trình độ học vấn và cách cư xử, cũng khó trách cô đi du học Mỹ về chỉ có thể làm tiếp tân cho Tô Thị”
“Cô!” Người đẹp kia tức đến khó thở, hai cái hung khí cỡ D trước ngực cô ta do đó không ngừng rung động, dẫn đến không ít ánh mắt vây xem của những đồng nghiệp nam xung quanh. Người đẹp kia hừ lạnh một tiếng, cầm lấy điện thoại, gọi bảo vệ tới.
Hiệu suất làm việc của Tô Thị cực kỳ cao, bảo vệ vừa được gọi ngay lập tức đến, người đẹp kia chỉ tay vào mặt Lương Tiểu Ý: “Chính là con nhỏ nhà quê này, vào Tô Thị tùy tiện sỉ nhục người khác, thân là nhân viên của Tô Thị, tôi có quyền đuổi con nhỏ quê mùa này ra khỏi đây” Đúng lúc người đẹp kia đang chỉ tay hét vào mặt Lương Tiểu Ý, “đinh” tiếng cửa thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc vang lên, cánh cửa thang máy mở ra. Những người nhạy bén lập tức cung kính lui sang một bên nhường đường cho anh.
Có bảo vệ ngăn trở, lại thêm giọng nói chói tai của người đẹp kia, không một ai trong đám người xung quanh Lương Tiểu Ý nghe thấy tiếng mở cửa của thang máy, cũng bởi mải tập trung nhìn Lương Tiểu Ý và cô nàng tiếp tân, nên chưa ai chú ý tới không khí xung quanh đột nhiên trở nên im lặng, chỉ còn lại tiếng mắng chói tai của cô nàng tiếp tân.
“Bảo vệ, nhanh đuổi con nhỏ quê mùa này ra khỏi cao ốc Tô Thị”
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
“Là ai cho cô quyền đuổi vợ tôi ra ngoài?” Hít hào
Nghe vậy, tất cả mọi người hít một hơi lạnh, tổng giám đốc vừa mới nói gì cơ? Vợ? Người phụ nữ quê mùa kia là vợ của tổng giám đốc, thiếu phu nhân nhà họ Tô?
Bảo vệ nghe thấy giọng nói lạnh lẽo này, lập tức quay người lại, nhìn thấy Tô Lương Mặc liền vội vàng lùi sang một bên. Cô nàng tiếp tân xinh đẹp nhìn thấy người đi đến, trái tim khẽ rung động, nhưng sau đó nghĩ tới những lời Tô Lương Mặc vừa nói, cô ta vụng trộm nhìn người phụ nữ với gương mặt bình thường, thân hình không chút nổi bật, đến ăn mặc cũng vô cùng quê mùa phía đối diện, trong lòng đố kỵ đến sắp phát điên.
Có nhầm không vậy! Người phụ nữ có vẻ ngoài cực kỳ bình thường, ăn mặc lại quê mùa như vậy lại là thiếu phu nhân của tập đoàn Tô Thị, vợ của tổng giám đốc?
Ánh mắt của tổng giám có vấn đề sao? Nếu như loại phụ nữ như thế này có thể trở thành vợ anh, vậy... người còn xuất sắc hơn con nhỏ quê mùa ấy trăm lần như cô thì sao?
Trong lòng người đẹp kia tức khắc trở lên sáng tỏ thông suốt, nhìn thấy Tô Lương Mặc đang đi về phía bên này, vội vàng ưỡn thẳng ngực lên, thân hình nóng bỏng kia cũng càng thêm mê người. Lương Tiểu Ý bĩu môi...Bộ ngực cỡ D kia đúng là không phải để không, nếu cô là đàn ông cũng không chịu nổi sức hấp dẫn như thế này.
“Tổng giám đốc Tô” Giọng nói ngọt như mía lùi, khi cô nàng tiếp tân cố ý kéo dài âm điệu, lộ ra cảm giác vô cùng mê hoặc, Lương Tiểu Ý ngay lập tức cảm thấy cả người nổi đầy da gà da vịt. Tiếng gọi “tổng giám đốc Tô” này nghe như thế nào đều không phải là cách gọi tôn trọng của cấp dưới với cấp trên, ngược lại chỗ nào cũng để lộ ra sự nũng nịu và ý vị quyến rũ.
Máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu, Lương Tiểu Ý đánh giá lại bản thân mình, quần áo cô mặc nào có già nua đến nỗi giống như bác gái ở chợ thực phẩm. Quần áo cô mặc ra cửa hôm nay là chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt của cô kia kết hợp với quần jean, chân đi một đôi giày thể thao, nghĩ tới hôm nay phải ngồi tàu điện ngầm rồi đi bộ một quãng đường rất xa, để cho tiện di chuyển, nên Lương Tiểu Ý không chọn những bộ quần áo mà Tô Lương Mặc sai người mua cho cô.
Không ngờ, vì vậy mà cô sẽ bị người sỉ nhục ở chỗ này!
Một cơn giận bốc lên trong trái tim cô, Lương Tiểu Ý liếc nhìn người đẹp trước mắt một cái, mô phỏng lại ánh mắt đánh giá của người đẹp kia, tiếp đó chế giễu nói: “Cô cho rằng mặc da người thì là con người sao? Một người phụ nữ cho dù có xinh đẹp đến mức nào, ăn mặc lại hợp thời đến đâu, nhưng nếu không biết cách cư xử thì cũng vẫn chỉ là bao cỏ tầm thường mà thôi.”
Người đẹp kia không ngờ rằng bản thân sẽ bị đứa con gái quê mùa trước mặt mắng lại, tức đến trợn tròn mắt, hét lại vào mặt cô: “Cô nói ai không biết cách cư xử? Tôi đường đường đi du học Mỹ về, cái đồ nhà quê như cô có tư cách gì nói tôi là bao cỏ?”
Lương Tiểu Ý nheo mắt nhìn cô một cái, “Cách cư xử với trình độ học vấn là hai chuyện khác nhau. Có những người trình độ học vấn càng cao, lại càng không biết cư xử. Ngược lại có những người trình độ học vấn không cao, nhưng lại biết cách cư xử vô cùng. Cô à, cô học cao như vậy, mà lại không phân rõ được trình độ học vấn và cách cư xử, cũng khó trách cô đi du học Mỹ về chỉ có thể làm tiếp tân cho Tô Thị”
“Cô!” Người đẹp kia tức đến khó thở, hai cái hung khí cỡ D trước ngực cô ta do đó không ngừng rung động, dẫn đến không ít ánh mắt vây xem của những đồng nghiệp nam xung quanh. Người đẹp kia hừ lạnh một tiếng, cầm lấy điện thoại, gọi bảo vệ tới.
Hiệu suất làm việc của Tô Thị cực kỳ cao, bảo vệ vừa được gọi ngay lập tức đến, người đẹp kia chỉ tay vào mặt Lương Tiểu Ý: “Chính là con nhỏ nhà quê này, vào Tô Thị tùy tiện sỉ nhục người khác, thân là nhân viên của Tô Thị, tôi có quyền đuổi con nhỏ quê mùa này ra khỏi đây” Đúng lúc người đẹp kia đang chỉ tay hét vào mặt Lương Tiểu Ý, “đinh” tiếng cửa thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc vang lên, cánh cửa thang máy mở ra. Những người nhạy bén lập tức cung kính lui sang một bên nhường đường cho anh.
Có bảo vệ ngăn trở, lại thêm giọng nói chói tai của người đẹp kia, không một ai trong đám người xung quanh Lương Tiểu Ý nghe thấy tiếng mở cửa của thang máy, cũng bởi mải tập trung nhìn Lương Tiểu Ý và cô nàng tiếp tân, nên chưa ai chú ý tới không khí xung quanh đột nhiên trở nên im lặng, chỉ còn lại tiếng mắng chói tai của cô nàng tiếp tân.
“Bảo vệ, nhanh đuổi con nhỏ quê mùa này ra khỏi cao ốc Tô Thị”
Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
“Là ai cho cô quyền đuổi vợ tôi ra ngoài?” Hít hào
Nghe vậy, tất cả mọi người hít một hơi lạnh, tổng giám đốc vừa mới nói gì cơ? Vợ? Người phụ nữ quê mùa kia là vợ của tổng giám đốc, thiếu phu nhân nhà họ Tô?
Bảo vệ nghe thấy giọng nói lạnh lẽo này, lập tức quay người lại, nhìn thấy Tô Lương Mặc liền vội vàng lùi sang một bên. Cô nàng tiếp tân xinh đẹp nhìn thấy người đi đến, trái tim khẽ rung động, nhưng sau đó nghĩ tới những lời Tô Lương Mặc vừa nói, cô ta vụng trộm nhìn người phụ nữ với gương mặt bình thường, thân hình không chút nổi bật, đến ăn mặc cũng vô cùng quê mùa phía đối diện, trong lòng đố kỵ đến sắp phát điên.
Có nhầm không vậy! Người phụ nữ có vẻ ngoài cực kỳ bình thường, ăn mặc lại quê mùa như vậy lại là thiếu phu nhân của tập đoàn Tô Thị, vợ của tổng giám đốc?
Ánh mắt của tổng giám có vấn đề sao? Nếu như loại phụ nữ như thế này có thể trở thành vợ anh, vậy... người còn xuất sắc hơn con nhỏ quê mùa ấy trăm lần như cô thì sao?
Trong lòng người đẹp kia tức khắc trở lên sáng tỏ thông suốt, nhìn thấy Tô Lương Mặc đang đi về phía bên này, vội vàng ưỡn thẳng ngực lên, thân hình nóng bỏng kia cũng càng thêm mê người. Lương Tiểu Ý bĩu môi...Bộ ngực cỡ D kia đúng là không phải để không, nếu cô là đàn ông cũng không chịu nổi sức hấp dẫn như thế này.
“Tổng giám đốc Tô” Giọng nói ngọt như mía lùi, khi cô nàng tiếp tân cố ý kéo dài âm điệu, lộ ra cảm giác vô cùng mê hoặc, Lương Tiểu Ý ngay lập tức cảm thấy cả người nổi đầy da gà da vịt. Tiếng gọi “tổng giám đốc Tô” này nghe như thế nào đều không phải là cách gọi tôn trọng của cấp dưới với cấp trên, ngược lại chỗ nào cũng để lộ ra sự nũng nịu và ý vị quyến rũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.