Chương 232:
Mị Vũ Tử Đồng
30/09/2022
Sau khi Tân tướng quân kính rượu rời đi, Hoa Nhã nơi đó truyền đến một câu, “Kiêu ngạo cái gì, cũng chỉ là được kính một chén rượu, trước kia những tướng quân này xách giày cho tôi đều không xứng.”
Hoa Nhã nói làm người xung quanh cô ta đều cách xa cô ta một ít, Hoa lão gia tử trước kia rất có quyền thế, nhưng hiện tại đã là mạt thế, cùng trước kia căn bản không giống nhau, Hoa gia ngay cả tự bảo vệ mình đều là vấn đề.
Sắc mặt An Lâm đã âm trầm xuống, trường hợp ở công chúng như hiện tại, bà cũng sẽ không chủ động tìm nhà em gái mình nói chuyện, bà sợ rước lấy phiền toái gì cho bọn họ, Hoa Nhã này thật sự thật không có mắt.
“Mẹ, mẹ đang nói bậy gì đó?” Lương Ngọc nhịn không được trách cứ Hoa Nhã.
“Mẹ nói không phải lời nói thật sao?” Hoa Nhã bĩu môi, cô ta cảm thấy mình nói vốn dĩ chính là sự thật.
Hoa lão gia tử hung hăng mà hướng về phía cô ta nói, “Con câm miệng cho ba, có ăn đều quản không được miệng con.”
Hoa Nhã hừ lạnh một tiếng, bắt đầu dùng bữa, Hoàng Hân bên cạnh nhìn thấy cô ta ăn mệt, nhịn không được nở nụ cười, Hoa Nhã này thật là ngu xuẩn. Sao trước kia mình lại nghĩ cùng cô ta hợp tác chứ? Loại người này rất rõ ràng là đồng đội ngu như heo a, ngưng nghĩ vậy, cô ta nhìn thoáng qua Thượng Quan Vân, “Loại người này, anh không nên thu vào dong binh đoàn.”
Thượng Quan Vân bĩu môi, trước kia anh ta không hiểu biết không phải sao? Hiện tại hiểu biết cũng đã thu vào rồi, còn có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể vừa đi vừa nhìn.
Tiệc tối liền kết thúc ở trò khôi hài không lớn không nhỏ này, lúc một nhà Tần Hiểu Nguyệt bọn họ đi ra cửa, Hoa Nhã vừa vặn đi ở bên người bọn họ, Hoa Nhã nhìn một đám người Tần gia, nhịn không được mở miệng nói, “Cũng không biết Tần gia từ chỗ nào nhặt tới nhiều trẻ con như vậy, tôi nhớ rõ trước kia Tần gia không có nhiều người như vậy a?”
“Liên quan gì đến cô?” Lúc này Hoa Vân Tường lên tiếng nói một câu.
“Như thế nào? Cô nói đều không tin sao?” Thanh âm Hoa Nhã lập tức cao tám độ.
“Như thế nào, cô một người làm cô còn muốn cùng cháu trai mình cãi nhau sao?” An Bình trừng mắt nhìn về phía Hoa Nhã.
Hoa Nhã không lên tiếng, bởi vì cô ta biết người chị dâu này vẫn luôn muốn đá cô ta ra ngoài, cho nên trong khoảng thời gian này cô ta biểu hiện còn xem như ngoan.
“Mọi người đừng nháo, các người nhìn xem cáo nhà ai giống nhà chúng ta không?” Hoa Thiếu Tề cảm thấy thực bất đắc dĩ, em gái là cái mặt hàng đui mù, ba lại sủng vô duyên vô cớ, vợ và con trai lại một chút mệt cũng không muốn ăn, cái nhà này thật đủ loạn a!
Hoa Nhã nói Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cũng đã nghe được, chẳng qua bọn họ thật sự là mặc kệ người phụ nữ này, tốc độ cả nhà đi rất mau, chỉ một chút, người Hoa gia đã không nhìn thấy người Tần gia đâu.
“Di? Người Tần gia tốc độ thật nhanh, một chút đã không thấy tăm hơi.” Hoa Nhã kỳ quái mà nhìn đông nhìn tây, nhưng cô ta đã không thấy Tần gia người đi đâu vậy.
Kỳ thật hiện tại người Tần gia đã ngồi xuống khách sạn nhà mình, Lục Tử dùng một ngày đã chuẩn bị tốt một cái khách sạn, hơn nữa đã chính thức khai trương.
Vừa rồi yến tiệc có tám món ăn căn bản ăn không đủ no, bọn họ vừa đến, Lục Tử liền đi lên đón, “Đi, vào trong phòng, rượu ngon đồ ăn ngon đã sớm ở trên bàn, chỉ chờ mọi người tới ăn thôi.”
“Cảm ơn Lục ca, tôi đã sớm đói.” Tần Hiểu Mạt vừa nói vừa gỡ xuống mặt nạ.
“Liền biết các cô sẽ đói, cho nên tôi chuẩn bị phân lượng rất đủ, bảo đảm ăn no.” Lục Tử cười tủm tỉm nói.
Đoàn người vào phòng, bọn họ vào phòng không bao lâu, người Hoa gia cũng đi ngang qua khách sạn, Lương Ngọc nhìn khách sạn nói, “Mẹ, con còn đói!”
Hoa Nhã trừng mắt nhìn con trai một cái, “Vừa rồi đồ ăn tốt như vậy, sao con không ăn nhiều chút?”
Lương Ngọc bĩu môi, vừa rồi đồ ăn ít như vậy, một người mấy đũa đã ăn xong rồi, “Mẹ, ít đồ ăn như vậy, chỗ nào đủ ăn? Chúng ta đi khách sạn ăn một bữa, được chưa?” Đã bao lâu không đi khách sạn? Từ sau mạt thế, hắn đã không còn được ăn qua một bữa cơm ngon.
“Ăn cái gì mà ăn? Cút trở về đi!” Lương Gia trực tiếp trừng mắt nhìn con trai một cái, hiện tại bọn họ đều là người thường, ăn nhờ ở đậu, có cơm ăn đã là không tồi, thế nhưng còn nghĩ ăn cơm khách sạn, đứa nhỏ này thật sự bị mẹ nó chiều hư.
Hoa Nhã nói làm người xung quanh cô ta đều cách xa cô ta một ít, Hoa lão gia tử trước kia rất có quyền thế, nhưng hiện tại đã là mạt thế, cùng trước kia căn bản không giống nhau, Hoa gia ngay cả tự bảo vệ mình đều là vấn đề.
Sắc mặt An Lâm đã âm trầm xuống, trường hợp ở công chúng như hiện tại, bà cũng sẽ không chủ động tìm nhà em gái mình nói chuyện, bà sợ rước lấy phiền toái gì cho bọn họ, Hoa Nhã này thật sự thật không có mắt.
“Mẹ, mẹ đang nói bậy gì đó?” Lương Ngọc nhịn không được trách cứ Hoa Nhã.
“Mẹ nói không phải lời nói thật sao?” Hoa Nhã bĩu môi, cô ta cảm thấy mình nói vốn dĩ chính là sự thật.
Hoa lão gia tử hung hăng mà hướng về phía cô ta nói, “Con câm miệng cho ba, có ăn đều quản không được miệng con.”
Hoa Nhã hừ lạnh một tiếng, bắt đầu dùng bữa, Hoàng Hân bên cạnh nhìn thấy cô ta ăn mệt, nhịn không được nở nụ cười, Hoa Nhã này thật là ngu xuẩn. Sao trước kia mình lại nghĩ cùng cô ta hợp tác chứ? Loại người này rất rõ ràng là đồng đội ngu như heo a, ngưng nghĩ vậy, cô ta nhìn thoáng qua Thượng Quan Vân, “Loại người này, anh không nên thu vào dong binh đoàn.”
Thượng Quan Vân bĩu môi, trước kia anh ta không hiểu biết không phải sao? Hiện tại hiểu biết cũng đã thu vào rồi, còn có thể làm sao bây giờ? Chỉ có thể vừa đi vừa nhìn.
Tiệc tối liền kết thúc ở trò khôi hài không lớn không nhỏ này, lúc một nhà Tần Hiểu Nguyệt bọn họ đi ra cửa, Hoa Nhã vừa vặn đi ở bên người bọn họ, Hoa Nhã nhìn một đám người Tần gia, nhịn không được mở miệng nói, “Cũng không biết Tần gia từ chỗ nào nhặt tới nhiều trẻ con như vậy, tôi nhớ rõ trước kia Tần gia không có nhiều người như vậy a?”
“Liên quan gì đến cô?” Lúc này Hoa Vân Tường lên tiếng nói một câu.
“Như thế nào? Cô nói đều không tin sao?” Thanh âm Hoa Nhã lập tức cao tám độ.
“Như thế nào, cô một người làm cô còn muốn cùng cháu trai mình cãi nhau sao?” An Bình trừng mắt nhìn về phía Hoa Nhã.
Hoa Nhã không lên tiếng, bởi vì cô ta biết người chị dâu này vẫn luôn muốn đá cô ta ra ngoài, cho nên trong khoảng thời gian này cô ta biểu hiện còn xem như ngoan.
“Mọi người đừng nháo, các người nhìn xem cáo nhà ai giống nhà chúng ta không?” Hoa Thiếu Tề cảm thấy thực bất đắc dĩ, em gái là cái mặt hàng đui mù, ba lại sủng vô duyên vô cớ, vợ và con trai lại một chút mệt cũng không muốn ăn, cái nhà này thật đủ loạn a!
Hoa Nhã nói Tần Hiểu Nguyệt bọn họ cũng đã nghe được, chẳng qua bọn họ thật sự là mặc kệ người phụ nữ này, tốc độ cả nhà đi rất mau, chỉ một chút, người Hoa gia đã không nhìn thấy người Tần gia đâu.
“Di? Người Tần gia tốc độ thật nhanh, một chút đã không thấy tăm hơi.” Hoa Nhã kỳ quái mà nhìn đông nhìn tây, nhưng cô ta đã không thấy Tần gia người đi đâu vậy.
Kỳ thật hiện tại người Tần gia đã ngồi xuống khách sạn nhà mình, Lục Tử dùng một ngày đã chuẩn bị tốt một cái khách sạn, hơn nữa đã chính thức khai trương.
Vừa rồi yến tiệc có tám món ăn căn bản ăn không đủ no, bọn họ vừa đến, Lục Tử liền đi lên đón, “Đi, vào trong phòng, rượu ngon đồ ăn ngon đã sớm ở trên bàn, chỉ chờ mọi người tới ăn thôi.”
“Cảm ơn Lục ca, tôi đã sớm đói.” Tần Hiểu Mạt vừa nói vừa gỡ xuống mặt nạ.
“Liền biết các cô sẽ đói, cho nên tôi chuẩn bị phân lượng rất đủ, bảo đảm ăn no.” Lục Tử cười tủm tỉm nói.
Đoàn người vào phòng, bọn họ vào phòng không bao lâu, người Hoa gia cũng đi ngang qua khách sạn, Lương Ngọc nhìn khách sạn nói, “Mẹ, con còn đói!”
Hoa Nhã trừng mắt nhìn con trai một cái, “Vừa rồi đồ ăn tốt như vậy, sao con không ăn nhiều chút?”
Lương Ngọc bĩu môi, vừa rồi đồ ăn ít như vậy, một người mấy đũa đã ăn xong rồi, “Mẹ, ít đồ ăn như vậy, chỗ nào đủ ăn? Chúng ta đi khách sạn ăn một bữa, được chưa?” Đã bao lâu không đi khách sạn? Từ sau mạt thế, hắn đã không còn được ăn qua một bữa cơm ngon.
“Ăn cái gì mà ăn? Cút trở về đi!” Lương Gia trực tiếp trừng mắt nhìn con trai một cái, hiện tại bọn họ đều là người thường, ăn nhờ ở đậu, có cơm ăn đã là không tồi, thế nhưng còn nghĩ ăn cơm khách sạn, đứa nhỏ này thật sự bị mẹ nó chiều hư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.