Chương 247:
Mị Vũ Tử Đồng
15/10/2022
Tần Hiểu Nguyệt chú ý tới biểu tình nổi giận trên mặt Hoàng Hân, biết cô ta cũng không phải thiệt tình thích dị hình mà cô ta sinh ra này, liền nói, “Thật là kỳ quái, cô rõ ràng không thích nó, vì sao còn muốn giữ lại nó?”
Hoàng Hân không trả lời, chẳng qua Tiểu Quái Thú trước mặt cô ta đã có chút không cao hứng, kỳ thật Tiểu Quái Thú giống với tiểu động vật mới sinh ra, ánh mắt đầu tiên nhìn vào Hoàng Hân vẫn là thực ỷ lại cô ta.
Chẳng qua sau khi Tiểu Quái Thú cắn nuốt những con Hôi Bì nhân đó, đã có cùng tư tưởng với nhân loại, thậm chí còn đã biết rất nhiều đồ vật, hơn nữa nó cũng ẩn ẩn cảm thấy mẹ mình cũng không phải quá thích mình, hiện tại đề tài này bị Tần Hiểu Nguyệt nói ra, kỳ thật nó cũng muốn nghe xem mẹ nói, kết quả mẹ một chút tỏ vẻ cũng không có, nó cảm thấy mẹ là đã thừa nhận không thích mình.
Tiểu Quái Thú ủy khuất Hoàng Hân cũng không biết, cô ta chỉ là lạnh lùng nhìn Tần Hiểu Nguyệt, “Tần Hiểu Nguyệt, ngày chết của cô tới rồi, cô nê biết rằng tiểu gia hỏa này đã từng nuốt qua vài con Hôi Bì nhân. Hôm nay cô chờ chịu chết đi!”
Tần Hiểu Nguyệt cảm giác được trên người Tiểu Quái Thú có một cỗ lực lượng tương đối cường đại, chẳng qua cô cũng không cảm thấy tiểu gia hỏa này có thể mang cho cô nguy hiểm gì, chẳng qua sẽ nuốt người mà thôi, cô còn sẽ về không gian mà, chẳng qua không biết con trai đối với loại này dị hình này có hứng thú nghiên cứu hay không đây?
Tuy nghĩ là nghĩ như thế, nhưng Tần Hiểu Nguyệt vẫn là yêu cầu giải quyết nguy cơ trước mắt, cái dị hình này là Hoàng Hân sinh ra, không chừng thời khắc mấu chốt rất có khả năng sẽ vì Hoàng Hân mà liều mạng.
Lúc này, Hoàng Hân đã mệnh lệnh cho Tiểu Quái Thú tiến công, “Đánh chết cô ta, cô ta vẫn luôn khi dễ mẹ.”
Lúc Hoàng Hân vừa mới nói, Tiểu Quái Thú cũng không động, nó đang trách mẹ mình, nó hiện tại chính là đang tức giận, mẹ thế mà lại cam chịu để người khác nói nó, còn cam chịu không thích nó.
Nhìn Tiểu Quái Thú bất động, Hoàng Hân nổi giận, “Còn đứng như vậy, tao liền không cần mày.”
Hoàng Hân nói làm Tiểu Quái Thú nóng nảy, nếu nó rời khỏi mẹ, căn bản không biết mình nên đi chỗ nào, đặc biệt hiện tại bộ dáng nó lớn lên kỳ quái như vậy.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn thấy biểu tình Tiểu Quái Thú, “Hoàng Hân, cô đã không thích nó, vì sao còn khiến nó vì cô tới chiến đấu, thật là có ý nghĩa.”
“Ai cần cô lo, Tiểu Quái Thú tiến công cô ta, nếu không tao thật sự không cần mày.” Lần này Hoàng Hân uy hϊếp có tác dụng rồi.
Tiểu Quái Thú nhào tới Tần Hiểu Nguyệt, Tần Hiểu Nguyệt cũng sẽ không thủ hạ lưu tình, một đạo sét đánh qua, tuy cũng không đánh Tiểu Quái Thú thành tro bụi, nhưng cũng làm nó bị thương, nó chính là mới sinh ra không bao lâu, làn da kiều nộn tàn nhẫn.
“Hoàng Hân, nó bị thương, cô không đau lòng sao?” Tần Hiểu Nguyệt không quên phá hư tình cảm của bọn họ.
“Tiểu Quái Thú, tiếp tục cắn cô ta, chỉ cần ăn cô ta, thương thế của con sẽ tốt.” Hoàng Hân căn bản không để bụng Tiểu Quái Thú có bị thương hay không, cô ta chỉ muốn mạng Tần Hiểu Nguyệt mà thôi.
Tiểu Quái Thú đau kêu một tiếng, nhưng vẫn là công kích về phía Tần Hiểu Nguyệt, xúc tua ghê tởm làm Tần Hiểu Nguyệt cảm giác có chút ghê tởm, “Hoàng Hân, cô thật sự quá ghê tởm, sinh ra loại quái vật này thì thôi đi, cô lại còn làm nó trở thành sủng vật của mình.”
“Ai cần cô lo? Tiểu Quái Thú ăn luôn cô ta.” Hoàng Hân cũng không nhàn rỗi, cô ta bắt đầu dùng tinh thần lực quấy nhiễu Tần Hiểu Nguyệt, nhưng hiện tại Tần Hiểu Nguyệt lại coi trận chiến đấu này trở thành mài giũa. Bắt đầu cùng Tiểu Quái Thú đấu.
Không chỉ như thế, Tần Hiểu Nguyệt còn đặc biệt chọn lúc Hoàng Hân ra chiêu, tốc độ nhanh hơn, còn làm bị thương Tiểu Quái Thú hai lần.
Tiểu Quái Thú kêu thảm thiết liên tục, Hoàng Hân cũng không lộ ra một chút biểu tình đau lòng, Tần Hiểu Nguyệt thực sự có điểm kiêu oan vì tiểu quái thú trước mắt, tiểu gia hỏa này sinh ra chính là vì trả nợ, cũng không biết đời trước nó rốt cuộc thiếu nợ Hoàng Hân cái gì.
Kỳ thật Tiểu Quái Thú rất mẫn cảm, nó vốn dĩ biết Hoàng Hân không thích nó, nhưng nó vẫn là ôm một tia hy vọng, nhưng hiện thực là tàn khốc, Hoàng Hân có thể nói là đã chán ghét nó chán ghét tới cực điểm rồi.
Hoàng Hân không trả lời, chẳng qua Tiểu Quái Thú trước mặt cô ta đã có chút không cao hứng, kỳ thật Tiểu Quái Thú giống với tiểu động vật mới sinh ra, ánh mắt đầu tiên nhìn vào Hoàng Hân vẫn là thực ỷ lại cô ta.
Chẳng qua sau khi Tiểu Quái Thú cắn nuốt những con Hôi Bì nhân đó, đã có cùng tư tưởng với nhân loại, thậm chí còn đã biết rất nhiều đồ vật, hơn nữa nó cũng ẩn ẩn cảm thấy mẹ mình cũng không phải quá thích mình, hiện tại đề tài này bị Tần Hiểu Nguyệt nói ra, kỳ thật nó cũng muốn nghe xem mẹ nói, kết quả mẹ một chút tỏ vẻ cũng không có, nó cảm thấy mẹ là đã thừa nhận không thích mình.
Tiểu Quái Thú ủy khuất Hoàng Hân cũng không biết, cô ta chỉ là lạnh lùng nhìn Tần Hiểu Nguyệt, “Tần Hiểu Nguyệt, ngày chết của cô tới rồi, cô nê biết rằng tiểu gia hỏa này đã từng nuốt qua vài con Hôi Bì nhân. Hôm nay cô chờ chịu chết đi!”
Tần Hiểu Nguyệt cảm giác được trên người Tiểu Quái Thú có một cỗ lực lượng tương đối cường đại, chẳng qua cô cũng không cảm thấy tiểu gia hỏa này có thể mang cho cô nguy hiểm gì, chẳng qua sẽ nuốt người mà thôi, cô còn sẽ về không gian mà, chẳng qua không biết con trai đối với loại này dị hình này có hứng thú nghiên cứu hay không đây?
Tuy nghĩ là nghĩ như thế, nhưng Tần Hiểu Nguyệt vẫn là yêu cầu giải quyết nguy cơ trước mắt, cái dị hình này là Hoàng Hân sinh ra, không chừng thời khắc mấu chốt rất có khả năng sẽ vì Hoàng Hân mà liều mạng.
Lúc này, Hoàng Hân đã mệnh lệnh cho Tiểu Quái Thú tiến công, “Đánh chết cô ta, cô ta vẫn luôn khi dễ mẹ.”
Lúc Hoàng Hân vừa mới nói, Tiểu Quái Thú cũng không động, nó đang trách mẹ mình, nó hiện tại chính là đang tức giận, mẹ thế mà lại cam chịu để người khác nói nó, còn cam chịu không thích nó.
Nhìn Tiểu Quái Thú bất động, Hoàng Hân nổi giận, “Còn đứng như vậy, tao liền không cần mày.”
Hoàng Hân nói làm Tiểu Quái Thú nóng nảy, nếu nó rời khỏi mẹ, căn bản không biết mình nên đi chỗ nào, đặc biệt hiện tại bộ dáng nó lớn lên kỳ quái như vậy.
Tần Hiểu Nguyệt nhìn thấy biểu tình Tiểu Quái Thú, “Hoàng Hân, cô đã không thích nó, vì sao còn khiến nó vì cô tới chiến đấu, thật là có ý nghĩa.”
“Ai cần cô lo, Tiểu Quái Thú tiến công cô ta, nếu không tao thật sự không cần mày.” Lần này Hoàng Hân uy hϊếp có tác dụng rồi.
Tiểu Quái Thú nhào tới Tần Hiểu Nguyệt, Tần Hiểu Nguyệt cũng sẽ không thủ hạ lưu tình, một đạo sét đánh qua, tuy cũng không đánh Tiểu Quái Thú thành tro bụi, nhưng cũng làm nó bị thương, nó chính là mới sinh ra không bao lâu, làn da kiều nộn tàn nhẫn.
“Hoàng Hân, nó bị thương, cô không đau lòng sao?” Tần Hiểu Nguyệt không quên phá hư tình cảm của bọn họ.
“Tiểu Quái Thú, tiếp tục cắn cô ta, chỉ cần ăn cô ta, thương thế của con sẽ tốt.” Hoàng Hân căn bản không để bụng Tiểu Quái Thú có bị thương hay không, cô ta chỉ muốn mạng Tần Hiểu Nguyệt mà thôi.
Tiểu Quái Thú đau kêu một tiếng, nhưng vẫn là công kích về phía Tần Hiểu Nguyệt, xúc tua ghê tởm làm Tần Hiểu Nguyệt cảm giác có chút ghê tởm, “Hoàng Hân, cô thật sự quá ghê tởm, sinh ra loại quái vật này thì thôi đi, cô lại còn làm nó trở thành sủng vật của mình.”
“Ai cần cô lo? Tiểu Quái Thú ăn luôn cô ta.” Hoàng Hân cũng không nhàn rỗi, cô ta bắt đầu dùng tinh thần lực quấy nhiễu Tần Hiểu Nguyệt, nhưng hiện tại Tần Hiểu Nguyệt lại coi trận chiến đấu này trở thành mài giũa. Bắt đầu cùng Tiểu Quái Thú đấu.
Không chỉ như thế, Tần Hiểu Nguyệt còn đặc biệt chọn lúc Hoàng Hân ra chiêu, tốc độ nhanh hơn, còn làm bị thương Tiểu Quái Thú hai lần.
Tiểu Quái Thú kêu thảm thiết liên tục, Hoàng Hân cũng không lộ ra một chút biểu tình đau lòng, Tần Hiểu Nguyệt thực sự có điểm kiêu oan vì tiểu quái thú trước mắt, tiểu gia hỏa này sinh ra chính là vì trả nợ, cũng không biết đời trước nó rốt cuộc thiếu nợ Hoàng Hân cái gì.
Kỳ thật Tiểu Quái Thú rất mẫn cảm, nó vốn dĩ biết Hoàng Hân không thích nó, nhưng nó vẫn là ôm một tia hy vọng, nhưng hiện thực là tàn khốc, Hoàng Hân có thể nói là đã chán ghét nó chán ghét tới cực điểm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.