Chương 249: Hoàng Hân chết
Mị Vũ Tử Đồng
15/10/2022
Đôi mắt Hoàng Hân lúc này đã là xích hồng, căn bản nghe không được Tần Hiểu Nguyệt nói, Tần Hiểu Nguyệt dạo quanh cô ta một vòng, sau đó phong bế dị năng của cô ta, “Không biết ném cô ở đây cả đêm, cô sẽ có kết cục như thế nào nhỉ?”
Tần Hiểu Nguyệt cũng không nghĩ bản thân mình tự tay gϊếŧ cô ta, cô cảm thấy sẽ ô uế tay mình.
Nhưng không nhìn thấy Hoàng Hân chết, cô lại không cam lòng, cho nên liền quyết định trói Hoàng Hân ở chỗ này cả đêm xem sao, xung quanh nơi này côn trùng và tiểu động vật rất nhiều, chẳng qua vừa rồi bị các cô chiến đấu dọa chạy, cũng không biết lát nữa còn có thể lại đến hay không?
Tần Hiểu Nguyệt bò lên trên một cây thực vật bên cạnh, sau đó trốn ở trên, tuy cô rất muốn nhìn thấy Hoàng Hân sẽ có kết cục gì, nhưng hiện tại đã là nửa đêm, cô cùng Hoàng Hân chiến đấu suốt một buổi tối, cô đã rất mệt rất mệt.
Tần Hiểu Nguyệt quyết định tạm thời về không gian nghỉ ngơi một chút, dù sao tinh thần lực Hoàng Hân đã bị cô khống chế, nhưng Tần Hiểu Nguyệt còn chưa đi ra ngoài, Tiêu Thần đã xuất hiện, anh trực tiếp xuất hiện ở bên người Tần Hiểu Nguyệt, “Nguyệt Nhi.”
Tần Hiểu Nguyệt trợn tròn đôi mắt, “Sao anh lại tới đây?”
“Đi tìm tới a!” Tiêu Thần lúc chiều tối về đến nhà vừa thấy trong nhà im ắng, liền cảm thấy đã xảy ra chuyện, vì thế anh chạy ra tìm người.
Kỳ thật phương pháp vẫn rất đơn giản, hiện tại bọn họ cảm ứng được phạm vi không gian rất lớn, chỉ cần cảm giác được không gian, bọn họ có thể lợi dụng không gian xuất hiện ở bên người Tần Hiểu Nguyệt.
Cũng may Tiêu Thần có hỏi qua Tần Hiểu Nguyệt sẽ mang bọn nhỏ ra làm nhiệm vụ, bằng không anh còn chưa tìm tới đâu!
“Cô ta hôn mê?” Tiêu Thần thấy tình hình phía dưới.
“Ân, em phong bế dị năng cô ta, có lẽ đêm nay, cô ta sẽ máu chảy bất tận, cũng sẽ bị những con côn trùng cắn chết.” Trong lòng Tần Hiểu Nguyệt rõ ràng, trên người Hoàng Hân miệng vết thương nặng hơn nhiều so với cô.
“Anh ở chỗ này nhìn, em trở về nghỉ ngơi đi, nhìn xem trên người của em cũng có thật nhiều miệng vết thương.” Tiêu Thần đau lòng nói, anh biết, Hoàng Hân không chết, vợ mình sẽ không sống yên ổn, cho nên anh cần phải giúp vợ nhìn người này chết mới được.
Sau khi Tần Hiểu Nguyệt trở lại không gian, Tiêu Thần nhảy xuống khỏi cây, sau đó nhìn Hoàng Hân trên người đích xác có không ít miệng vết thương, anh lập tức móc ra một bình nhỏ muối, sau đó rắc lên miệng vết thương của Hoàng Hân.
Sau khi rắc xong, Tiêu Thần mới lại trèo lên cây thực vật kia, sau đó lấy ra một món đồ cùng loại với cái còi rồi thổi.
Bây giờ đã là nửa đêm, anh thổi còi một cái, rất nhanh đã nghe được khắp nơi có cái gì bò sát về phía bên này.
Không đến một lát, trên người Hoàng Hân đã bò đủ loại côn trùng, Hoàng Hân vốn dĩ đang hôn mê phát ra một tiếng thét chói tai, theo tiếng thét chói tai, những côn trùng đó càng là hướng tới thân thể của cô ta mà cắn.
Sau đó liền nghe được tiếng kêu của Hoàng Hân càng ngày càng nhỏ, không đến một canh giờ, lúc thân thể Hoàng Hân biến thành một bộ xương khô, Tiêu Thần trực tiếp về không gian, muốn để anh nhìn người phụ nữ này cả đêm, quá lãng phí thời gian.
“Nguyệt Nhi, trực tiếp về nhà!” Tiêu Thần vừa thấy Tần Hiểu Nguyệt ngâm mình ở hồ nước liền nói.
Tần Hiểu Nguyệt biết Hoàng Hân khẳng định đã giải quyết, mặc xong quần áo, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp về nhà.
Bọn họ về tới nhà, mấy người An Lâm đang ngồi ở trong phòng khách, vừa thấy bọn họ đang chờ đợi.
“Nguyệt Nhi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Tần Nhiên nhìn sắc mặt Tần Hiểu Nguyệt hơi tái nhợt liền khẩn trương mà hỏi.
Tần Hiểu Đông cũng nhấp chặt môi, vốn dĩ anh cũng muốn đi tìm, nhưng Tiêu Thần không cho, Tiêu Thần sợ bọn họ đều đi ra ngoài, mắc mưu người khác. Ngay cả An Bình và Hoa Vân Tường cũng lo lắng, nhưng người ta không cho đi, bọn họ cũng không có cách nào kiên trì, rốt cuộc Tần Hiểu Đông cũng đều không kiên trì.
Tần Hiểu Nguyệt kể lại chuyện ngày hôm nay một lần, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khϊếp sợ.
“Hoàng Hân sinh ra dị hình, người trong căn cứ này mang thai không ít, cũng không biết trong bụng người khác rốt cuộc an toàn hay không an toàn.” Lúc này đôi mắt An Bình trợn tròn, bà ở căn cứ thật sự gặp được không ít người bụng lớn, nếu sinh ra tất cả đều là dị hình, như vậy căn cứ có phải sẽ nguy hiểm hay không.
Tần Hiểu Nguyệt cũng không nghĩ bản thân mình tự tay gϊếŧ cô ta, cô cảm thấy sẽ ô uế tay mình.
Nhưng không nhìn thấy Hoàng Hân chết, cô lại không cam lòng, cho nên liền quyết định trói Hoàng Hân ở chỗ này cả đêm xem sao, xung quanh nơi này côn trùng và tiểu động vật rất nhiều, chẳng qua vừa rồi bị các cô chiến đấu dọa chạy, cũng không biết lát nữa còn có thể lại đến hay không?
Tần Hiểu Nguyệt bò lên trên một cây thực vật bên cạnh, sau đó trốn ở trên, tuy cô rất muốn nhìn thấy Hoàng Hân sẽ có kết cục gì, nhưng hiện tại đã là nửa đêm, cô cùng Hoàng Hân chiến đấu suốt một buổi tối, cô đã rất mệt rất mệt.
Tần Hiểu Nguyệt quyết định tạm thời về không gian nghỉ ngơi một chút, dù sao tinh thần lực Hoàng Hân đã bị cô khống chế, nhưng Tần Hiểu Nguyệt còn chưa đi ra ngoài, Tiêu Thần đã xuất hiện, anh trực tiếp xuất hiện ở bên người Tần Hiểu Nguyệt, “Nguyệt Nhi.”
Tần Hiểu Nguyệt trợn tròn đôi mắt, “Sao anh lại tới đây?”
“Đi tìm tới a!” Tiêu Thần lúc chiều tối về đến nhà vừa thấy trong nhà im ắng, liền cảm thấy đã xảy ra chuyện, vì thế anh chạy ra tìm người.
Kỳ thật phương pháp vẫn rất đơn giản, hiện tại bọn họ cảm ứng được phạm vi không gian rất lớn, chỉ cần cảm giác được không gian, bọn họ có thể lợi dụng không gian xuất hiện ở bên người Tần Hiểu Nguyệt.
Cũng may Tiêu Thần có hỏi qua Tần Hiểu Nguyệt sẽ mang bọn nhỏ ra làm nhiệm vụ, bằng không anh còn chưa tìm tới đâu!
“Cô ta hôn mê?” Tiêu Thần thấy tình hình phía dưới.
“Ân, em phong bế dị năng cô ta, có lẽ đêm nay, cô ta sẽ máu chảy bất tận, cũng sẽ bị những con côn trùng cắn chết.” Trong lòng Tần Hiểu Nguyệt rõ ràng, trên người Hoàng Hân miệng vết thương nặng hơn nhiều so với cô.
“Anh ở chỗ này nhìn, em trở về nghỉ ngơi đi, nhìn xem trên người của em cũng có thật nhiều miệng vết thương.” Tiêu Thần đau lòng nói, anh biết, Hoàng Hân không chết, vợ mình sẽ không sống yên ổn, cho nên anh cần phải giúp vợ nhìn người này chết mới được.
Sau khi Tần Hiểu Nguyệt trở lại không gian, Tiêu Thần nhảy xuống khỏi cây, sau đó nhìn Hoàng Hân trên người đích xác có không ít miệng vết thương, anh lập tức móc ra một bình nhỏ muối, sau đó rắc lên miệng vết thương của Hoàng Hân.
Sau khi rắc xong, Tiêu Thần mới lại trèo lên cây thực vật kia, sau đó lấy ra một món đồ cùng loại với cái còi rồi thổi.
Bây giờ đã là nửa đêm, anh thổi còi một cái, rất nhanh đã nghe được khắp nơi có cái gì bò sát về phía bên này.
Không đến một lát, trên người Hoàng Hân đã bò đủ loại côn trùng, Hoàng Hân vốn dĩ đang hôn mê phát ra một tiếng thét chói tai, theo tiếng thét chói tai, những côn trùng đó càng là hướng tới thân thể của cô ta mà cắn.
Sau đó liền nghe được tiếng kêu của Hoàng Hân càng ngày càng nhỏ, không đến một canh giờ, lúc thân thể Hoàng Hân biến thành một bộ xương khô, Tiêu Thần trực tiếp về không gian, muốn để anh nhìn người phụ nữ này cả đêm, quá lãng phí thời gian.
“Nguyệt Nhi, trực tiếp về nhà!” Tiêu Thần vừa thấy Tần Hiểu Nguyệt ngâm mình ở hồ nước liền nói.
Tần Hiểu Nguyệt biết Hoàng Hân khẳng định đã giải quyết, mặc xong quần áo, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp về nhà.
Bọn họ về tới nhà, mấy người An Lâm đang ngồi ở trong phòng khách, vừa thấy bọn họ đang chờ đợi.
“Nguyệt Nhi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Tần Nhiên nhìn sắc mặt Tần Hiểu Nguyệt hơi tái nhợt liền khẩn trương mà hỏi.
Tần Hiểu Đông cũng nhấp chặt môi, vốn dĩ anh cũng muốn đi tìm, nhưng Tiêu Thần không cho, Tiêu Thần sợ bọn họ đều đi ra ngoài, mắc mưu người khác. Ngay cả An Bình và Hoa Vân Tường cũng lo lắng, nhưng người ta không cho đi, bọn họ cũng không có cách nào kiên trì, rốt cuộc Tần Hiểu Đông cũng đều không kiên trì.
Tần Hiểu Nguyệt kể lại chuyện ngày hôm nay một lần, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khϊếp sợ.
“Hoàng Hân sinh ra dị hình, người trong căn cứ này mang thai không ít, cũng không biết trong bụng người khác rốt cuộc an toàn hay không an toàn.” Lúc này đôi mắt An Bình trợn tròn, bà ở căn cứ thật sự gặp được không ít người bụng lớn, nếu sinh ra tất cả đều là dị hình, như vậy căn cứ có phải sẽ nguy hiểm hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.