Chương 192: Người lùn màu xanh lục
Mị Vũ Tử Đồng
21/09/2022
Lúc này, vị quân nhân kia sai hai binh lính đến gần rừng cây, hai binh lính đều là hỏa hệ, thời khắc mấu chốt, bọn họ chắc là có thể tự cứu.
Nhìn hai người binh lính đi về phía trước, Nhóm người Tần Hiểu Nguyệt đã làm tốt chuẩn bị cứu người, nếu có người khống chế mảnh rừng cây này, lúc binh lính tới gần khẳng định sẽ ra tay. Tần Hiểu Nguyệt khống chế thuật trường đằng, chậm rãi theo đuôi hai người binh lính.
Tần Hiểu Nguyệt bọn họ hiện tại đứng ở vị trí cách mảnh rừng cây gần 50 mét. Ngay khi hai vị binh lính tới gần rừng cây 10 mét, đột nhiên từ trong rừng cây vươn tới một dây trường đằng, cuốn hai gã binh lính đi.
Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng dùng thuật quấn quanh, trực tiếp trói hai gã binh lính trở về, hai dây trường đằng không có bắt được người, cứ như vậy lui trở về.
“Cảm giác được gì ?” Quân nhân hỏi hai gã binh lính vừa trở về.
“Uy áp rất lớn, nếu không phải trường đằng của Tần tiểu thư, có lẽ hai chúng tôi sẽ không về được.” Một sĩ binh lau mồ hôi lạnh, suýt chút nữa thì mất mạng.
“Chính là loại trường đằng này, tôi nhìn thấy chúng nó nhanh chóng cắn nuốt những tiểu động vật.” Người phát hiện chỉ vào rừng cây hoảng sợ nói.
“Nha? Tần tiểu thư có cái phát hiện gì sao?” Người quân nhân lên tiếng hỏi.
“Tôi cảm giác mảnh rừng cây này hình như là có người khống chế.” Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy loại cảm giác này càng ngày càng rõ ràng.
Lúc này Hoàng Hân đứng phía sau tên quân nhân kia như suy tư gì đó, kỳ thật cô ta cũng có loại cảm giác này, nhưng nếu là Tần Hiểu Nguyệt nói, cô ta kiên quyết sẽ không cùng ý kiến giống cô.
“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta căn bản không có cách tới gần nó, làm sao để giải quyết nó?” Tần Hiểu Đông buông tay, người không thể tới gần, vậy muốn giải quyết như thế nào?
“Hỏa công!” Thượng Quan Vân nói, “Nếu không có cách nào giải quyết nó, vậy trực tiếp thiêu hủy nó.”
“Vậy sao có thể được? Hiện tại là mạt thế, thực vật càng ngày càng ít.” Hoàng Hân lắc đầu nói, “Tôi cảm thấy mảnh rừng cây cây này rất có khả năng là tự động di chuyển, nếu chúng tìm hiểu rõ vì sao nó lại sẽ di chuyển, không phải có thể giải quyết vấn đề căn nguyên sao?”
“Cô đi trước sao?” Tiêu Thần cười lạnh nói.
“Để tôi và Tần tiểu thư cùng đi đi, hai chúng tôi đều là dị năng giả hệ mộc.” Hoàng Hân nhìn về phía Tần Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Nguyệt lắc đầu, “Đối với thứ không biết rõ, ta không muốn quá thân cận.” Đặc biệt là khống chế khu rừng này có lẽ cũng không phải người, có lẽ là động vật nào đó? Huống chi đi theo là một thai phụ, nếu Hoàng Hân xảy ra vấn đề, đều có khả năng đẩy lên người mình, cho nên loại phiền toái này, cô không muốn dính vào.
“Một thai phụ như tôi cũng dám, cô vì sao lại không dám?” Hoàng Hân chất vấn Tần Hiểu Nguyệt.
“Bản thân cô không muốn sống, Nguyệt Nhi vẫn còn muốn sống đấy.” Tần Nhiên trừng mắt nhìn Hoàng Hân.
Hành vì bao che cho con của Tần Nhiên, khiến vị đội trưởng quân nhân nhịn không được đỡ trán, kỳ thật hắn cũng muốn cho hai người mộc hệ dị năng giả kết bạn cùng đi xem, nhưng nhìn tình huống hiện tại, hai người kia rõ ràng là xung khắc như nước với lửa a, vị quân nhân đột nhiên cảm thấy buồn bực vì mình đã đáp ứng Triệu tướng quân mang theo hai người phụ nữ này.
Lúc này Tần Hiểu Nguyệt đã bắt đầu dùng tinh thần lực quan sát khắp rừng cây, lúc cô quét vào trong rừng cây thì thấy chấn kinh.
Nhìn biểu tình Tần Hiểu Nguyệt có chút khϊếp sợ, Tiêu Thần thấp giọng hỏi, “Phát hiện cái gì?”
“Trong mảnh rừng cây này có một đám người giống như người lùn, làn da là màu xanh lục.” Tần Hiểu Nguyệt trả lời.
“Số lượng rất nhiều?” Tiêu Thần hỏi.
“Ừm, có gần trăm người, cái đầu không cao quá 1 mét, nhìn cũng không giống như trẻ con.” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày.
Lúc này, vị quân nhân kia đã đi tới, “Tần tiểu thư phát hiện cái gì sao?”
Tần Hiểu Nguyệt nói lại tình hình bên trong, những người lùn màu xanh lục cũng không rõ là nhân loại hay là những thứ khác biến dị.
Đội trưởng quân nhân cũng vì loại chuyện này mà chấn kinh, “Người lùn màu xanh lục, bọn họ không phải là thực vật biến dị ra chứ?”
“Đùa gì vậy, loại địa phương này sao có thể xuất hiện người lùn?” Lúc này giọng Hoàng Hân truyền tới, đối với việc người phụ nữ này lên tiếng, người quân nhân cũng tỏ vẻ mình rất bất đắc dĩ.
Nhìn hai người binh lính đi về phía trước, Nhóm người Tần Hiểu Nguyệt đã làm tốt chuẩn bị cứu người, nếu có người khống chế mảnh rừng cây này, lúc binh lính tới gần khẳng định sẽ ra tay. Tần Hiểu Nguyệt khống chế thuật trường đằng, chậm rãi theo đuôi hai người binh lính.
Tần Hiểu Nguyệt bọn họ hiện tại đứng ở vị trí cách mảnh rừng cây gần 50 mét. Ngay khi hai vị binh lính tới gần rừng cây 10 mét, đột nhiên từ trong rừng cây vươn tới một dây trường đằng, cuốn hai gã binh lính đi.
Tần Hiểu Nguyệt nhanh chóng dùng thuật quấn quanh, trực tiếp trói hai gã binh lính trở về, hai dây trường đằng không có bắt được người, cứ như vậy lui trở về.
“Cảm giác được gì ?” Quân nhân hỏi hai gã binh lính vừa trở về.
“Uy áp rất lớn, nếu không phải trường đằng của Tần tiểu thư, có lẽ hai chúng tôi sẽ không về được.” Một sĩ binh lau mồ hôi lạnh, suýt chút nữa thì mất mạng.
“Chính là loại trường đằng này, tôi nhìn thấy chúng nó nhanh chóng cắn nuốt những tiểu động vật.” Người phát hiện chỉ vào rừng cây hoảng sợ nói.
“Nha? Tần tiểu thư có cái phát hiện gì sao?” Người quân nhân lên tiếng hỏi.
“Tôi cảm giác mảnh rừng cây này hình như là có người khống chế.” Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy loại cảm giác này càng ngày càng rõ ràng.
Lúc này Hoàng Hân đứng phía sau tên quân nhân kia như suy tư gì đó, kỳ thật cô ta cũng có loại cảm giác này, nhưng nếu là Tần Hiểu Nguyệt nói, cô ta kiên quyết sẽ không cùng ý kiến giống cô.
“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta căn bản không có cách tới gần nó, làm sao để giải quyết nó?” Tần Hiểu Đông buông tay, người không thể tới gần, vậy muốn giải quyết như thế nào?
“Hỏa công!” Thượng Quan Vân nói, “Nếu không có cách nào giải quyết nó, vậy trực tiếp thiêu hủy nó.”
“Vậy sao có thể được? Hiện tại là mạt thế, thực vật càng ngày càng ít.” Hoàng Hân lắc đầu nói, “Tôi cảm thấy mảnh rừng cây cây này rất có khả năng là tự động di chuyển, nếu chúng tìm hiểu rõ vì sao nó lại sẽ di chuyển, không phải có thể giải quyết vấn đề căn nguyên sao?”
“Cô đi trước sao?” Tiêu Thần cười lạnh nói.
“Để tôi và Tần tiểu thư cùng đi đi, hai chúng tôi đều là dị năng giả hệ mộc.” Hoàng Hân nhìn về phía Tần Hiểu Nguyệt.
Tần Hiểu Nguyệt lắc đầu, “Đối với thứ không biết rõ, ta không muốn quá thân cận.” Đặc biệt là khống chế khu rừng này có lẽ cũng không phải người, có lẽ là động vật nào đó? Huống chi đi theo là một thai phụ, nếu Hoàng Hân xảy ra vấn đề, đều có khả năng đẩy lên người mình, cho nên loại phiền toái này, cô không muốn dính vào.
“Một thai phụ như tôi cũng dám, cô vì sao lại không dám?” Hoàng Hân chất vấn Tần Hiểu Nguyệt.
“Bản thân cô không muốn sống, Nguyệt Nhi vẫn còn muốn sống đấy.” Tần Nhiên trừng mắt nhìn Hoàng Hân.
Hành vì bao che cho con của Tần Nhiên, khiến vị đội trưởng quân nhân nhịn không được đỡ trán, kỳ thật hắn cũng muốn cho hai người mộc hệ dị năng giả kết bạn cùng đi xem, nhưng nhìn tình huống hiện tại, hai người kia rõ ràng là xung khắc như nước với lửa a, vị quân nhân đột nhiên cảm thấy buồn bực vì mình đã đáp ứng Triệu tướng quân mang theo hai người phụ nữ này.
Lúc này Tần Hiểu Nguyệt đã bắt đầu dùng tinh thần lực quan sát khắp rừng cây, lúc cô quét vào trong rừng cây thì thấy chấn kinh.
Nhìn biểu tình Tần Hiểu Nguyệt có chút khϊếp sợ, Tiêu Thần thấp giọng hỏi, “Phát hiện cái gì?”
“Trong mảnh rừng cây này có một đám người giống như người lùn, làn da là màu xanh lục.” Tần Hiểu Nguyệt trả lời.
“Số lượng rất nhiều?” Tiêu Thần hỏi.
“Ừm, có gần trăm người, cái đầu không cao quá 1 mét, nhìn cũng không giống như trẻ con.” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày.
Lúc này, vị quân nhân kia đã đi tới, “Tần tiểu thư phát hiện cái gì sao?”
Tần Hiểu Nguyệt nói lại tình hình bên trong, những người lùn màu xanh lục cũng không rõ là nhân loại hay là những thứ khác biến dị.
Đội trưởng quân nhân cũng vì loại chuyện này mà chấn kinh, “Người lùn màu xanh lục, bọn họ không phải là thực vật biến dị ra chứ?”
“Đùa gì vậy, loại địa phương này sao có thể xuất hiện người lùn?” Lúc này giọng Hoàng Hân truyền tới, đối với việc người phụ nữ này lên tiếng, người quân nhân cũng tỏ vẻ mình rất bất đắc dĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.