[Mạt Thế] Bởi Vì Sợ Chết, Nữ Phụ Làm Tinh Liền Lựa Chọn Công Kích Mãn Cấp
Chương 3: Hệ Thống Gây Họa (1)
Trang Bàn Khảo Ngư
12/11/2024
"Giá trị gây họa có liên quan mật thiết đến mức độ gây họa, hệ thống này sẽ luôn giúp đỡ ký chủ, đừng lo lắng!"
Không biết tại sao, Trì Tâm đột nhiên càng lo lắng hơn, cô căn bản không muốn đến thế giới chết tiệt này, cũng không muốn gây họa!
"Gây họa gì chứ, muốn gây họa thì tự mình đi mà, ngay bây giờ, lập tức, ngay lập tức, đưa tôi về! Nhanh lên!"
"Rất tiếc, ký chủ cần phải hiểu rõ một điều, ở thế giới ban đầu, cơ thể của cô đã chết rồi, nếu cô muốn tiếp tục sống, chỉ có thể ở thế giới này lấy được giá trị gây họa."
Cô... chết rồi sao?
Ánh mắt Trì Tâm đờ đẫn.
Sao có thể chứ, cô có một gia đình sung túc và cha mẹ yêu thương, mặc dù từ nhỏ vì lý do gia đình mà gặp phải mấy lần nguy hiểm nhưng cô đều có kinh vô hiểm mà vượt qua... sao đột nhiên lại kết thúc rồi?
Bóng dáng Cảnh Tu Bạch trong con ngươi cô dần dần phóng to, ngón tay trên cò súng sắp bóp...
Một con thây ma nhanh hơn anh ta, nước bọt hôi thối chảy ròng ròng, há to miệng cắn về phía Trì Tâm.
Khoảnh khắc này, toàn bộ não của Trì Tâm đều trống rỗng.
Không muốn chết, không muốn chết, tôi không muốn chết... Tôi không thể chết!
Cô vô thức giơ tay lên, dùng thứ trong tay đập mạnh vào con thây ma suýt cắn cổ mình.
Ánh mắt Cảnh Tu Bạch đột nhiên động đậy, ngón tay sắp bóp cò dừng lại.
Đôi tay của Trì Tâm trắng trẻo gầy yếu, ngay cả khi đưa cho cô một khẩu súng, cũng không ai nghĩ rằng cô có thể khống chế được khẩu sa/mạc/chi/ưng có lực giật cực mạnh này.
Nhưng chính đôi tay trông có vẻ yếu ớt này, cầm khẩu súng nặng nề, dùng báng súng đập mạnh vào hộp sọ của con thây ma.
Máu tươi và não chảy dọc theo báng súng màu bạc xuống cổ tay trắng nõn, rồi không ngừng nhỏ xuống dọc theo cánh tay.
Vừa rồi, Úc Tương thấy Cảnh Tu Bạch có ý định xử tử Trì Tâm tại chỗ, chỉ kịp kêu lên một tiếng, thấy anh ta không chút động lòng mà tiếp tục đi về phía Trì Tâm, đành phải nhanh chóng tiêu diệt mấy con thây ma, chạy nhanh về phía này.
Trì Tâm đáng ghét nhưng dù sao cũng đã cứu anh ta một mạng, anh ta không thể trơ mắt nhìn cô ta chết trong tay bạn thân mình.
Sau đó vừa vặn nhìn thấy cảnh Trì Tâm rút báng súng ra khỏi hộp sọ của con thây ma.
"..."
Anh ta dừng bước, cùng với những người nhìn thấy cảnh này há hốc mồm, ngây người nhìn Trì Tâm.
Trì Tâm không biết mình đã gây chú ý, cô giật khẩu súng từ trong não con thây ma ra, nhìn đôi tay dính nhớp nháp của mình, cả người như sắp ngạt thở.
Có máu a a a!!!
Cô bị kích thích, tất cả ngôn ngữ lúc này đều mất tác dụng, chỉ có thể giơ súng lên bắn điên cuồng xung quanh.
Bắn một lúc, cô cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bất kể cô chĩa họng súng về phía nào, thậm chí chỉ cần chỉ lung tung lên trời, cũng sẽ có một con thây ma ngã xuống, não vỡ tung tóe, trúng ngay đầu.
Trì Tâm: A?
Cô cố ý muốn thử nghiệm bắn về phía sau một lần.
Không biết tại sao, Trì Tâm đột nhiên càng lo lắng hơn, cô căn bản không muốn đến thế giới chết tiệt này, cũng không muốn gây họa!
"Gây họa gì chứ, muốn gây họa thì tự mình đi mà, ngay bây giờ, lập tức, ngay lập tức, đưa tôi về! Nhanh lên!"
"Rất tiếc, ký chủ cần phải hiểu rõ một điều, ở thế giới ban đầu, cơ thể của cô đã chết rồi, nếu cô muốn tiếp tục sống, chỉ có thể ở thế giới này lấy được giá trị gây họa."
Cô... chết rồi sao?
Ánh mắt Trì Tâm đờ đẫn.
Sao có thể chứ, cô có một gia đình sung túc và cha mẹ yêu thương, mặc dù từ nhỏ vì lý do gia đình mà gặp phải mấy lần nguy hiểm nhưng cô đều có kinh vô hiểm mà vượt qua... sao đột nhiên lại kết thúc rồi?
Bóng dáng Cảnh Tu Bạch trong con ngươi cô dần dần phóng to, ngón tay trên cò súng sắp bóp...
Một con thây ma nhanh hơn anh ta, nước bọt hôi thối chảy ròng ròng, há to miệng cắn về phía Trì Tâm.
Khoảnh khắc này, toàn bộ não của Trì Tâm đều trống rỗng.
Không muốn chết, không muốn chết, tôi không muốn chết... Tôi không thể chết!
Cô vô thức giơ tay lên, dùng thứ trong tay đập mạnh vào con thây ma suýt cắn cổ mình.
Ánh mắt Cảnh Tu Bạch đột nhiên động đậy, ngón tay sắp bóp cò dừng lại.
Đôi tay của Trì Tâm trắng trẻo gầy yếu, ngay cả khi đưa cho cô một khẩu súng, cũng không ai nghĩ rằng cô có thể khống chế được khẩu sa/mạc/chi/ưng có lực giật cực mạnh này.
Nhưng chính đôi tay trông có vẻ yếu ớt này, cầm khẩu súng nặng nề, dùng báng súng đập mạnh vào hộp sọ của con thây ma.
Máu tươi và não chảy dọc theo báng súng màu bạc xuống cổ tay trắng nõn, rồi không ngừng nhỏ xuống dọc theo cánh tay.
Vừa rồi, Úc Tương thấy Cảnh Tu Bạch có ý định xử tử Trì Tâm tại chỗ, chỉ kịp kêu lên một tiếng, thấy anh ta không chút động lòng mà tiếp tục đi về phía Trì Tâm, đành phải nhanh chóng tiêu diệt mấy con thây ma, chạy nhanh về phía này.
Trì Tâm đáng ghét nhưng dù sao cũng đã cứu anh ta một mạng, anh ta không thể trơ mắt nhìn cô ta chết trong tay bạn thân mình.
Sau đó vừa vặn nhìn thấy cảnh Trì Tâm rút báng súng ra khỏi hộp sọ của con thây ma.
"..."
Anh ta dừng bước, cùng với những người nhìn thấy cảnh này há hốc mồm, ngây người nhìn Trì Tâm.
Trì Tâm không biết mình đã gây chú ý, cô giật khẩu súng từ trong não con thây ma ra, nhìn đôi tay dính nhớp nháp của mình, cả người như sắp ngạt thở.
Có máu a a a!!!
Cô bị kích thích, tất cả ngôn ngữ lúc này đều mất tác dụng, chỉ có thể giơ súng lên bắn điên cuồng xung quanh.
Bắn một lúc, cô cảm thấy có chút kỳ lạ.
Bất kể cô chĩa họng súng về phía nào, thậm chí chỉ cần chỉ lung tung lên trời, cũng sẽ có một con thây ma ngã xuống, não vỡ tung tóe, trúng ngay đầu.
Trì Tâm: A?
Cô cố ý muốn thử nghiệm bắn về phía sau một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.