[Mạt Thế] Bởi Vì Sợ Chết, Nữ Phụ Làm Tinh Liền Lựa Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 5: Tôi Không Cố Ý

Trang Bàn Khảo Ngư

12/11/2024

Trước đó không ai nghĩ đến việc sẽ cung cấp cho nguyên chủ bao nhiêu thuốc súng, cô nghi ngờ khẩu sa/mạc/chi/ưng này là do trong lúc hỗn loạn lấy nhầm mới đưa cho cô.

Với thân hình nhỏ bé của nguyên chủ, chỉ cần bóp cò một cái, lực giật sẽ đẩy cô ra ngoài, tự mình dâng tới miệng thây ma.

Chuyện này, chuyện này...

Phải làm sao bây giờ.

Nỗi sợ hãi tột độ một lần nữa ập đến, Trì Tâm hoảng loạn nhìn xung quanh, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của Cảnh Tu Bạch, không có chút ý định ra tay giúp đỡ.

Trái tim Trì Tâm lại bị đè nặng thêm một tảng đá.

Cô nhìn vào mắt Cảnh Tu Bạch, không khỏi tràn ngập một sự cáo buộc.

Tại sao còn không ra tay, anh đang quan sát cái gì vậy hả đại ca!

Trong phim không hề kéo dài lâu như vậy, nếu cứ tiếp tục như thế này, con thây ma cấp cao kia sẽ càng ngày càng tức giận, đến lúc đó sẽ không chỉ có số lượng như bây giờ nữa.

Dường như chú ý đến ánh mắt của Trì Tâm, Cảnh Tu Bạch liếc nhìn cô một cách hờ hững.

Ánh mắt này đầy sự dò xét và cảnh cáo.



Trì Tâm rùng mình, nhét khẩu súng trong tay vào cái miệng há to của con thây ma.

Trì Tâm: A a a chết mất!!

Do từng trải qua một số việc, cô kinh hoảng là dễ trở nên vô cảm.

Ngây người chưa đầy nửa giây, cơ thể như có hành động tự chủ, theo bản năng giơ chân đá một cái, con thây ma nam to lớn kia như được làm bằng giấy, bị cô đá thẳng xuống khỏi tường thành, còn kéo theo mấy con khác cùng lăn xuống.

Cô quay người lại, vẻ mặt vô cùng hờ hững, dường như chỉ làm một việc nhỏ không đáng kể.

Tất cả những người nhìn thấy đều không khỏi hít một hơi.

Đây... đây là Trì Tâm sao? Là Trì Tâm yếu đuối, phải nhờ đàn ông cứu giúp mới có thể sống sót sao?

Nhưng Trì Tâm chỉ nhìn xuống một cái rồi không dám nhìn nữa.

Cứu mạng...

Trong lòng cô càng sợ hãi, biểu cảm trên khuôn mặt càng trống rỗng và hờ hững, khiến trong lòng mọi người cô càng trở nên khó lường.

Phải nghĩ cách để nam chính ra tay, nếu không tất cả mọi người đều sẽ chết, ngay cả khi pháo sinh học đến cũng vô dụng!

Trì Tâm kiên định một suy nghĩ, quay người nhìn về phía Cảnh Tu Bạch, vừa định nói chuyện.



Biến cố đột ngột xảy ra.

"Trì Tâm, cô là tội đồ của tất cả mọi chuyện này, tại sao cô còn mặt mũi mà sống, cô đáng chết!"

Một người đầu tóc bù xù xông tới, vẻ mặt dữ tợn, tay run rẩy giơ súng lên, chỉ thẳng vào Trì Tâm, giận dữ gào thét.

"Là cô, là cô gây ra tất cả những chuyện này, tại sao cô không chết đi, tại sao cô còn chưa chết đi..."

Trì Tâm nhìn thấy họng súng chĩa vào mình, chấp niệm không muốn chết lập tức tràn vào đầu, cô nhanh chóng giơ chân lên, muốn tiến hành thân thiện khuyên nhủ...

"Bùm."

Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, khẩu súng trong tay người đó đã bay thẳng ra ngoài.

Trì Tâm chống chân xuống đất một cách vững vàng, cả người nghiêng về một bên, chân còn lại giơ cao qua đầu, dừng lại ở khoảnh khắc đá vào cổ tay của người đàn ông.

"Xin lỗi."

Trì Tâm nhìn khẩu súng bay ra ngoài và vẻ mặt kinh ngạc, tức giận xen lẫn vô cùng dữ tợn của người đó, cô lúng túng dừng lại một lúc, sau đó vô cảm thu chân lại, chân thành xin lỗi:

"Tôi không cố ý."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [Mạt Thế] Bởi Vì Sợ Chết, Nữ Phụ Làm Tinh Liền Lựa Chọn Công Kích Mãn Cấp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook