Mạt Thế Chi Anh Đào Của Ta Sẽ Nổ Tung
Chương 20: Càn quét siêu thị
Túy Nhiễm Khinh Ca
04/05/2022
..
Thế nhưng chưa kịp hoàn hồn, bọn họ liền nghe thấy tiếng thét kinh hãi rồi im bặt, Triển Vân ngay lập tức nhận ra là âm thanh của Tống Thành Thư, vội vàng hướng nơi đậu xe chạy đến.
Chiếc xe Tống Thành Thư đang bị bao vây bởi hai con tang thi, trong đó có một tang thi bé gái, trên người hoàn toàn lành lặn, hẳn là đợt bệnh nhân bị cảm nắng đầu tiên biến hoá thành tang thi, nó trừng lớn đôi mắt chảy đầm đìa máu me, chặn kín kẽ cửa xe, cuống họng phát ra tiếng rít gào trầm thấp như loài động vật hung tợn. Nữ tang thi kia ngay yết hầu bị cắn thủng một lỗ lớn, từng mảng thịt chỗ tay chân đều nát nhừ dưới lớp da xám tro sần sùi, nghĩ bằng đầu gối cũng biết đây là tác phẩm của bọn tang thi cắn xé lẫn nhau sau đêm Huyết Nguyệt, giờ đây đang lấy hai tay đầy máu gớm ghiếc đập lấy đập để kính cửa xe, đem Tống Thành Thư bên trong doạ sợ tới mặt cắt không còn giọt máu.
Bất quá hắn cũng là bác sĩ ngoại khoa, bình thường tiếp xúc với hàng loạt ca bệnh máu me cùng nội tạng này nọ nên tố chất tâm lý tốt hơn người bình thường rất nhiều. Vừa nãy do bị tang thi ập đến bất ngờ làm hắn giật mình hét lên, tức thời dùng tay bụm kín miệng im thin thít, tránh trường hợp lại dẫn đến một đám tang thi ở nơi khác, Tống Thành Thư hắn vẫn còn yêu đời lắm.
Lo lắng hai con tang thi bên ngoài sẽ đập bể cửa kính, hắn nhanh chóng tìm kiếm vũ khí để tự vệ ở trong xe, nhìn thấy bọn Triển Vân và Tô Duệ Triết đang chạy đến hướng mình, trái tim treo cao rốt cuộc cũng được hạ xuống phần nào rồi, có lẽ nhờ tiếng hét lúc ấy của hắn.
Triển Vân cùng Tô Duệ Triết vừa bước tới gần liền khiến hai con tang thi đó chú ý, xoay người, giương miệng tanh tưởi vọt đến chỗ họ đứng, có điều vì chúng chỉ mới biến thành tang thi gần đây nên thân thể không hề linh hoạt, động tác phi thường cứng nhắc.
Tô Duệ Triết nhẹ nhàng né tránh sang một bên trước công kích của tiểu tang thi, từ sau dùng dao chém ngay cổ nó, tiểu tang thi rầm một cái nằm ngay đơ trên mặt đất.
Bên Triển Vân cũng là giơ tay chém xuống, mặt không đổi sắc giải quyết nhanh gọn nữ tang thi còn lại.
Tống Thành Thư tức tốc mở khoá cửa xe để hai người lên.
"Chúng ta đi, nhanh đến siêu thị!" Theo như Triển Vân điều tra thì cách trạm xăng dầu không xa sẽ có cái siêu thị lớn, nhằm phục vụ các hộ dân cư mới xây xung quanh với số lượng lớn, là một siêu thị nước ngoài, hàng hoá đa dạng và chất lượng, thực sự rất lý tưởng để họ càn quét.
Nhìn thoáng qua vết máu dính trên cửa kính xe, Tống Thành Thư dùng sức nuốt nuốt nước miếng, sau đó đạp chân ga lái xe đi.
Khoảng cách từ trạm xăng đến siêu thị khá gần, lái xe tầm hơn mười phút là đến nơi. Màn đêm buông xuống, đường xá vắng bóng người, duy chỉ thấy rải rác vài tang thi lê bước lượn lờ tìm kiếm thức ăn, bị xe jeep của họ thô bạo đâm bay tứ tung.
Thời điểm đến được siêu thị, bọn họ nhìn thấy tất cả cánh cửa siêu thị đều đóng chặt, bên trong tối om một mảnh không hề có ánh đèn, xem xét thời gian một chút thì hẳn là giờ tan tầm của nhân viên siêu thị rồi.
Vì thế ba người lái xe vòng quanh siêu thị chừng nửa vòng, cuối cùng tìm được một cửa sổ không khoá, bèn tính toán leo qua nó để vào trong.
Bởi vì siêu thị khá lớn, Triển Vân do muốn tiết kiệm thời gian nên kéo theo Tống Thành Thư đi thu thập luôn, để Tô Duệ Triết bỏ xe jeep vào không gian.
Triển Vân làm bệ nâng Tô Duệ Triết trèo qua trước tiên, tiếp theo đến lượt Tống Thành Thư, còn hắn là người cuối cùng, dựa vào ưu thế chiều cao, Triển Vân đứng tại chỗ bật nhảy lên, hai tay bám chặt bệ cửa sổ, nhẹ nhàng đu người leo vô trong.
Bóng tối bao trùm cả ba người, không một ai dám tuỳ tiện hành động, Tô Duệ Triết lấy đèn pin cầm tay từ trong không gian ra, có ánh sáng đèn rồi, nơi họ đang đứng là WC tầng một của siêu thị.
Tô Duệ Triết đưa cho Triển Vân và Tống Thành Thư mỗi người một cây đèn pin, xong xuôi mới cùng nhau chầm chậm tiến đến cửa nhà vệ sinh.
Cẩn thận mở cửa từng li từng tí, tim ba người gắt gao co thắt lại một chút, sợ rằng sẽ có tang thi phía ngoài.
May mà vận khí họ khá tốt, ngoài đây trống rỗng, không hề có bóng người.
Tầng một siêu thị là một ít cửa hàng nhỏ, chuyên bán bóp da kiểu nữ, giày dép cho nữ, quần áo thời trang, vàng bạc cùng trang sức, bọn Tô Duệ Triết chỉ đi lướt qua rồi bay thẳng lên tầng hai.
Tầng hai và tầng ba đều là siêu thị, bên trong bày biện đủ thứ loại vật phẩm ngay ngắn chỉnh tề trên kệ, muôn màu muôn vẻ. Mắt Tô Duệ Triết sáng quắc như đèn pha xe hơi, gom một lèo nước suối đóng chai, thức uống các loại như cà phê, bia, sữa bò, đủ thứ đồ ăn vặt, bánh quy, bánh mì, chocolate, kẹo, bộ đồ ăn, khăn trải bàn dùng một lần, bao tay, túi đựng các kiểu, mì gói, lương khô đóng gói chân không, thực phẩm đông lạnh, tất cả đều được cậu hốt gọn vào không gian riêng, trái cây rau củ cũng không ngoại lệ.
Hễ là nơi Tô Duệ Triết càn quét qua, nơi ấy sẽ chẳng còn lại gì, có thể ví như cảnh tượng giặc châu chấu phá hoại mùa màng vậy. Nếu không phải do mấy kệ hàng chiếm nhiều diện tích, thời gian lại cấp bách không thể sắp xếp gọn gàng, chắc hẳn Tô Duệ Triết đã tiện tay bưng vô không gian luôn rồi.
Đang hớn hở lấy đồ ăn, đột nhiên từ đâu nhảy ra một con tang thi mặc đồng phục an ninh siêu thị, vồ tới nơi Tô Duệ Triết đang đứng.
Triển Vân luôn đề cao cảnh giác theo sau Tô Duệ Triết, hắn phản ứng cực nhanh, một đao một chặt gọn cánh tay đang nhào đến của tang thi, tay còn lại chộp lấy cái nồi nện thật mạnh lên đầu nó. Tống Thành Thư lúc này đã vòng ra phía sau tang thi, dùng dao đâm sâu vào ót khiến con tang thi gục ngay tức khắc.
Tô Duệ Triết quay đầu về phía hai người cười cám ơn, sau đó nhanh chân chạy lên tầng ba. Tầng hai chuyên bán thức ăn cùng vật dụng hàng ngày, còn tầng ba là quần áo, chăn drap mền gối và đồ gia dụng.
Tô Duệ Triết không hề chần chừ một giây liền đem hết vớ, giày dép, quần áo bỏ vào không gian, những thứ từ đầu đến chân bọn họ dùng được thì về sau chắc chắn sẽ cần dùng.
Chiếu linh tinh này nọ cho ngày hè cũng bị cậu lấy không ít, trừ đợt mua hàng lần trước ra thì áo choàng lông, áo ấm hay nội y giữ nhiệt gì đó Tô Duệ Triết đều thu hết, mùa đông giá rét sau này có thể xài đến.
Bỗng dưng, bọn họ nghe thấy thanh âm thanh thuý của thuỷ tinh vỡ vụn từ nơi xa truyền tới, lập tức chạy đến bên cửa sổ nhìn xuống, trông bên dưới là hai, ba chiếc xe đang dừng lại, đèn xe soi sáng cả bầu trời đêm.
Ba người nhìn rõ mồn một, cách chỗ những người nọ có không ít bóng đen bắt đầu đong đưa tụ tập thành một đoàn, mày tức khắc nhăn lại.
Chỉ trong một đêm, vận mệnh toàn bộ thế giới bỗng chốc nghịch chuyển, tất cả đều lâm vào trạng thái hỗn loạn tột cùng. Trong khi nhiều người còn đang hoang mang hoảng sợ, thì một bộ phận khác tương đối tỉnh táo, họ biết phải làm những gì lúc này.
Thức ăn, vĩnh viễn là thứ trọng yếu nhất, đảm bảo cho sự tồn vong của con người, đây là luật bất thành văn vạn đời nay rồi.
Cho nên, không cần nhắc cũng biết những người này đến đây là để tìm đồ ăn, chỉ là họ đừng nên đập bể cửa kính siêu thị chứ...
Tang thi đối với âm thanh lẫn mùi vị phi thường nhạy cảm, mà bọn họ lại nháo ra động tĩnh lớn ban nãy chắc chắn hấp dẫn không ít tang thi, không có cửa siêu thị che chắn, tang thi sẽ dễ dàng mò vào, những người đó liền trở thành những khối thịt di động tươi ngon thơm phức, dụ dỗ đám tang thi cơ hồ đang đói khát đến chén no nê...
"Chúng ta nhanh rời khỏi đây." Triển Vân thấp giọng nói.
"Đi bằng cách nào?" Tống Thành Thư kinh ngạc hỏi.
"Buộc dây thừng rồi nhảy xuống ngay cửa sổ phía tây tầng ba, mấy người đó đang ở phía đông, muốn lên đây hẳn sẽ cần có thời gian, chừng ấy cũng đủ cho chúng ta đi rồi." Điều quan trọng nhất là, bọn tang thi cũng tụ lại từ hướng đông đến đây, như thế thì họ còn kịp rời đi.
"Vậy họ thì..."
Triển Vân bỗng nhiên quay đầu nhìn Tống Thành Thư, "Lão Tống, chúng ta đều là người thường, không phải siêu nhân, không thể nào cứu được tất cả mọi người."
Tròng mắt Tống Thành Thư co rút lại, cắn chặt răng một hồi, liền chạy theo sau Triển Vân hướng về cửa sổ phía tây.
Mà Tô Duệ Triết từ đầu đến đuôi chỉ duy trì bộ dáng im lặng theo sát bước chân Triển Vân, cậu là người trọng sinh từ mạt thế, sớm đã nhìn thấu được nhiều chuyện.
Giờ khoan hãy nói đến việc họ có thể cứu được những người này hay không, nên nhớ bọn Tô Duệ Triết đã càn quét hơn nửa hàng hoá ở trong siêu thị vào không gian riêng, nếu ra tay cứu họ thì chắc chắn bí mật trên người sẽ bị bại lộ.
..
Thế nhưng chưa kịp hoàn hồn, bọn họ liền nghe thấy tiếng thét kinh hãi rồi im bặt, Triển Vân ngay lập tức nhận ra là âm thanh của Tống Thành Thư, vội vàng hướng nơi đậu xe chạy đến.
Chiếc xe Tống Thành Thư đang bị bao vây bởi hai con tang thi, trong đó có một tang thi bé gái, trên người hoàn toàn lành lặn, hẳn là đợt bệnh nhân bị cảm nắng đầu tiên biến hoá thành tang thi, nó trừng lớn đôi mắt chảy đầm đìa máu me, chặn kín kẽ cửa xe, cuống họng phát ra tiếng rít gào trầm thấp như loài động vật hung tợn. Nữ tang thi kia ngay yết hầu bị cắn thủng một lỗ lớn, từng mảng thịt chỗ tay chân đều nát nhừ dưới lớp da xám tro sần sùi, nghĩ bằng đầu gối cũng biết đây là tác phẩm của bọn tang thi cắn xé lẫn nhau sau đêm Huyết Nguyệt, giờ đây đang lấy hai tay đầy máu gớm ghiếc đập lấy đập để kính cửa xe, đem Tống Thành Thư bên trong doạ sợ tới mặt cắt không còn giọt máu.
Bất quá hắn cũng là bác sĩ ngoại khoa, bình thường tiếp xúc với hàng loạt ca bệnh máu me cùng nội tạng này nọ nên tố chất tâm lý tốt hơn người bình thường rất nhiều. Vừa nãy do bị tang thi ập đến bất ngờ làm hắn giật mình hét lên, tức thời dùng tay bụm kín miệng im thin thít, tránh trường hợp lại dẫn đến một đám tang thi ở nơi khác, Tống Thành Thư hắn vẫn còn yêu đời lắm.
Lo lắng hai con tang thi bên ngoài sẽ đập bể cửa kính, hắn nhanh chóng tìm kiếm vũ khí để tự vệ ở trong xe, nhìn thấy bọn Triển Vân và Tô Duệ Triết đang chạy đến hướng mình, trái tim treo cao rốt cuộc cũng được hạ xuống phần nào rồi, có lẽ nhờ tiếng hét lúc ấy của hắn.
Triển Vân cùng Tô Duệ Triết vừa bước tới gần liền khiến hai con tang thi đó chú ý, xoay người, giương miệng tanh tưởi vọt đến chỗ họ đứng, có điều vì chúng chỉ mới biến thành tang thi gần đây nên thân thể không hề linh hoạt, động tác phi thường cứng nhắc.
Tô Duệ Triết nhẹ nhàng né tránh sang một bên trước công kích của tiểu tang thi, từ sau dùng dao chém ngay cổ nó, tiểu tang thi rầm một cái nằm ngay đơ trên mặt đất.
Bên Triển Vân cũng là giơ tay chém xuống, mặt không đổi sắc giải quyết nhanh gọn nữ tang thi còn lại.
Tống Thành Thư tức tốc mở khoá cửa xe để hai người lên.
"Chúng ta đi, nhanh đến siêu thị!" Theo như Triển Vân điều tra thì cách trạm xăng dầu không xa sẽ có cái siêu thị lớn, nhằm phục vụ các hộ dân cư mới xây xung quanh với số lượng lớn, là một siêu thị nước ngoài, hàng hoá đa dạng và chất lượng, thực sự rất lý tưởng để họ càn quét.
Nhìn thoáng qua vết máu dính trên cửa kính xe, Tống Thành Thư dùng sức nuốt nuốt nước miếng, sau đó đạp chân ga lái xe đi.
Khoảng cách từ trạm xăng đến siêu thị khá gần, lái xe tầm hơn mười phút là đến nơi. Màn đêm buông xuống, đường xá vắng bóng người, duy chỉ thấy rải rác vài tang thi lê bước lượn lờ tìm kiếm thức ăn, bị xe jeep của họ thô bạo đâm bay tứ tung.
Thời điểm đến được siêu thị, bọn họ nhìn thấy tất cả cánh cửa siêu thị đều đóng chặt, bên trong tối om một mảnh không hề có ánh đèn, xem xét thời gian một chút thì hẳn là giờ tan tầm của nhân viên siêu thị rồi.
Vì thế ba người lái xe vòng quanh siêu thị chừng nửa vòng, cuối cùng tìm được một cửa sổ không khoá, bèn tính toán leo qua nó để vào trong.
Bởi vì siêu thị khá lớn, Triển Vân do muốn tiết kiệm thời gian nên kéo theo Tống Thành Thư đi thu thập luôn, để Tô Duệ Triết bỏ xe jeep vào không gian.
Triển Vân làm bệ nâng Tô Duệ Triết trèo qua trước tiên, tiếp theo đến lượt Tống Thành Thư, còn hắn là người cuối cùng, dựa vào ưu thế chiều cao, Triển Vân đứng tại chỗ bật nhảy lên, hai tay bám chặt bệ cửa sổ, nhẹ nhàng đu người leo vô trong.
Bóng tối bao trùm cả ba người, không một ai dám tuỳ tiện hành động, Tô Duệ Triết lấy đèn pin cầm tay từ trong không gian ra, có ánh sáng đèn rồi, nơi họ đang đứng là WC tầng một của siêu thị.
Tô Duệ Triết đưa cho Triển Vân và Tống Thành Thư mỗi người một cây đèn pin, xong xuôi mới cùng nhau chầm chậm tiến đến cửa nhà vệ sinh.
Cẩn thận mở cửa từng li từng tí, tim ba người gắt gao co thắt lại một chút, sợ rằng sẽ có tang thi phía ngoài.
May mà vận khí họ khá tốt, ngoài đây trống rỗng, không hề có bóng người.
Tầng một siêu thị là một ít cửa hàng nhỏ, chuyên bán bóp da kiểu nữ, giày dép cho nữ, quần áo thời trang, vàng bạc cùng trang sức, bọn Tô Duệ Triết chỉ đi lướt qua rồi bay thẳng lên tầng hai.
Tầng hai và tầng ba đều là siêu thị, bên trong bày biện đủ thứ loại vật phẩm ngay ngắn chỉnh tề trên kệ, muôn màu muôn vẻ. Mắt Tô Duệ Triết sáng quắc như đèn pha xe hơi, gom một lèo nước suối đóng chai, thức uống các loại như cà phê, bia, sữa bò, đủ thứ đồ ăn vặt, bánh quy, bánh mì, chocolate, kẹo, bộ đồ ăn, khăn trải bàn dùng một lần, bao tay, túi đựng các kiểu, mì gói, lương khô đóng gói chân không, thực phẩm đông lạnh, tất cả đều được cậu hốt gọn vào không gian riêng, trái cây rau củ cũng không ngoại lệ.
Hễ là nơi Tô Duệ Triết càn quét qua, nơi ấy sẽ chẳng còn lại gì, có thể ví như cảnh tượng giặc châu chấu phá hoại mùa màng vậy. Nếu không phải do mấy kệ hàng chiếm nhiều diện tích, thời gian lại cấp bách không thể sắp xếp gọn gàng, chắc hẳn Tô Duệ Triết đã tiện tay bưng vô không gian luôn rồi.
Đang hớn hở lấy đồ ăn, đột nhiên từ đâu nhảy ra một con tang thi mặc đồng phục an ninh siêu thị, vồ tới nơi Tô Duệ Triết đang đứng.
Triển Vân luôn đề cao cảnh giác theo sau Tô Duệ Triết, hắn phản ứng cực nhanh, một đao một chặt gọn cánh tay đang nhào đến của tang thi, tay còn lại chộp lấy cái nồi nện thật mạnh lên đầu nó. Tống Thành Thư lúc này đã vòng ra phía sau tang thi, dùng dao đâm sâu vào ót khiến con tang thi gục ngay tức khắc.
Tô Duệ Triết quay đầu về phía hai người cười cám ơn, sau đó nhanh chân chạy lên tầng ba. Tầng hai chuyên bán thức ăn cùng vật dụng hàng ngày, còn tầng ba là quần áo, chăn drap mền gối và đồ gia dụng.
Tô Duệ Triết không hề chần chừ một giây liền đem hết vớ, giày dép, quần áo bỏ vào không gian, những thứ từ đầu đến chân bọn họ dùng được thì về sau chắc chắn sẽ cần dùng.
Chiếu linh tinh này nọ cho ngày hè cũng bị cậu lấy không ít, trừ đợt mua hàng lần trước ra thì áo choàng lông, áo ấm hay nội y giữ nhiệt gì đó Tô Duệ Triết đều thu hết, mùa đông giá rét sau này có thể xài đến.
Bỗng dưng, bọn họ nghe thấy thanh âm thanh thuý của thuỷ tinh vỡ vụn từ nơi xa truyền tới, lập tức chạy đến bên cửa sổ nhìn xuống, trông bên dưới là hai, ba chiếc xe đang dừng lại, đèn xe soi sáng cả bầu trời đêm.
Ba người nhìn rõ mồn một, cách chỗ những người nọ có không ít bóng đen bắt đầu đong đưa tụ tập thành một đoàn, mày tức khắc nhăn lại.
Chỉ trong một đêm, vận mệnh toàn bộ thế giới bỗng chốc nghịch chuyển, tất cả đều lâm vào trạng thái hỗn loạn tột cùng. Trong khi nhiều người còn đang hoang mang hoảng sợ, thì một bộ phận khác tương đối tỉnh táo, họ biết phải làm những gì lúc này.
Thức ăn, vĩnh viễn là thứ trọng yếu nhất, đảm bảo cho sự tồn vong của con người, đây là luật bất thành văn vạn đời nay rồi.
Cho nên, không cần nhắc cũng biết những người này đến đây là để tìm đồ ăn, chỉ là họ đừng nên đập bể cửa kính siêu thị chứ...
Tang thi đối với âm thanh lẫn mùi vị phi thường nhạy cảm, mà bọn họ lại nháo ra động tĩnh lớn ban nãy chắc chắn hấp dẫn không ít tang thi, không có cửa siêu thị che chắn, tang thi sẽ dễ dàng mò vào, những người đó liền trở thành những khối thịt di động tươi ngon thơm phức, dụ dỗ đám tang thi cơ hồ đang đói khát đến chén no nê...
"Chúng ta nhanh rời khỏi đây." Triển Vân thấp giọng nói.
"Đi bằng cách nào?" Tống Thành Thư kinh ngạc hỏi.
"Buộc dây thừng rồi nhảy xuống ngay cửa sổ phía tây tầng ba, mấy người đó đang ở phía đông, muốn lên đây hẳn sẽ cần có thời gian, chừng ấy cũng đủ cho chúng ta đi rồi." Điều quan trọng nhất là, bọn tang thi cũng tụ lại từ hướng đông đến đây, như thế thì họ còn kịp rời đi.
"Vậy họ thì..."
Triển Vân bỗng nhiên quay đầu nhìn Tống Thành Thư, "Lão Tống, chúng ta đều là người thường, không phải siêu nhân, không thể nào cứu được tất cả mọi người."
Tròng mắt Tống Thành Thư co rút lại, cắn chặt răng một hồi, liền chạy theo sau Triển Vân hướng về cửa sổ phía tây.
Mà Tô Duệ Triết từ đầu đến đuôi chỉ duy trì bộ dáng im lặng theo sát bước chân Triển Vân, cậu là người trọng sinh từ mạt thế, sớm đã nhìn thấu được nhiều chuyện.
Giờ khoan hãy nói đến việc họ có thể cứu được những người này hay không, nên nhớ bọn Tô Duệ Triết đã càn quét hơn nửa hàng hoá ở trong siêu thị vào không gian riêng, nếu ra tay cứu họ thì chắc chắn bí mật trên người sẽ bị bại lộ.
..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.