Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Chương 69: Đi xa tới tỉnh F

Quyết Tuyệt

22/08/2020

Edit: Thanh Thạch

Có câu, nơi nào có người nơi đó có giang hồ, mà hiện tại, nơi nào có người nơi đó có tang thi.

Lăng Thanh Vân vẫn luôn loanh quanh ở thành phố S và mấy vùng phụ cận. Nay, thành phố S vì có sự tồn tại của Trang Thành mà rất khó có tang thi cấp cao xuất hiện tiếp, nơi này cũng không còn là trọng điểm chú ý của quốc gia nữa, nhưng những chỗ khác thì sao?

Đảo HN, người ở lục địa hướng tới đây như thiên đường, nhưng sinh hoạt ở nơi đây hoàn toàn không thể so với thời điểm chưa xuất hiện tang thi.

Từ sáng sớm đến tối mịt, nơi nào cũng là khung cảnh bận rộn, cho dù là trẻ con chưa đến mười tuổi cũng không thể sống thoải mái trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Mỗi ngày bọn nó phải làm rất nhiều việc, đến tối còn phải lên lớp, nhưng cho dù có như vậy, bọn nó cũng không dám kêu mệt, bởi vì đại bộ phận đều đã chứng kiến sự đáng sợ của tang thi.

Đảo HN là nơi đầu tiên được quân đội thanh lý. Hơn mười vạn quân nhân mất tới một tháng mới dọn sạch được, bởi vì mỗi nhà mỗi hộ đều có khả năng có tang thi, bọn họ muốn giết hết tang thi thì nhất định phải tra xét tình hình từng nhà một. Đó không thể nghi ngờ chính là một công trình lớn. Đợi đến khi giết chết tang thi cuối cùng, một số nơi đã bị oanh tạc đến tan hoang. Hiện tại, toàn bộ đảo đều là phế tích phải xây dựng lại, hết thảy bắt đầu lại từ đầu, nhưng không những thế, HN còn phải duy trì đủ loại vật tư cho lục địa, vậy nên không thể không tăng tốc khởi công.

Trên đường, mỗi ngày đều có vô số người chết đói, nhưng bọn họ cũng không thể bữa nào cũng được ăn no, điểm duy nhất tốt hơn so với trên lục địa có lẽ chính là không cần lo lắng có tang thi uy hiếp sinh mệnh.

Trong một tòa nhà từng là văn phòng chính phủ ở đảo HN, nay là nơi ở của lãnh đạo nước Z, không ít người đang ngồi cùng nhau, sắc mặt ngưng trọng.

“Sự tình ở thành phố S vừa mới kết thúc, hai tỉnh gần đó liền cùng xuất hiện tang thi cấp bốn…”

“Tang thi cấp bốn tính cái gì? Tỉnh F đã có tang thi cấp năm rồi kìa! Không những thế, tang thi này không giống tang thi ở thành phố S, cả ngày đi gây phiền toái cho con người!”

Tỉnh F cũng nằm ở vùng duyên hải, dân số rất đông. Ở đó cũng có mấy khu an toàn lớn, hiện tại, một khu an toàn đã bị đàn tang thi công phá, không chỉ thế, tang thi cấp năm kia truy đuổi đám người sống sót cứ như mèo vờn chuột mà trêu chọc họ, còn đuổi theo những người đó tới khu an toàn tiếp theo.

Bọn họ đã phái quân đội và người tiến hóa đến đối phó gã nhưng muốn tập trung mục tiêu vào một tang thi rất khó khăn. Một quả bom ném xuống, cả một khu nhà sập rầm rầm nhưng tang thi kia có lẽ đã sớm trốn ra chỗ khác, ngụy trang thành một tang thi bình thường hoặc là trốn vào một căn phòng nào đó xa xa! Hơn nữa, mỗi lần tang thi này rời đi, những tang thi đi theo đám người sống sẽ đồng loạt vậy tới!

Tang thi không có sinh mệnh, không có năng lượng phản ứng, bọn họ căn bản không có biện pháp dựa vào vũ khí công nghệ cao để định vị gã, mà dùng mắt nhận diện… Tang thi cấp năm kia còn biết thay quần áo!

Trí tuệ của tang thi cấp năm thật đáng sợ! Có trí tuệ thì thôi đi, gã còn có thực lực phi thường và sức quan sát sâu sắc, bọn họ phái tay súng bắn tỉa xen lẫn trong đám người chạy trốn, thế mà vẫn bị gã chuẩn xác bắt ra ăn luôn!

“Tình hình bên đông bắc cũng không ổn định, lúc trước đã có mấy khu an toàn loại nhỏ do người dân tự dựng bị công phá. Ngay từ đầu còn không gây chú ý, sau lại có người truyền ra, nghe nói những khu an toàn này đều là bị một tang thi phá, hơn nữa, đã có mấy người tiến hóa đột nhiên mất tích…”

“Không đến bốn tháng, vì sao đám tang thi chết tiệt đó lại thăng cấp nhanh như vậy?” Hung hăng vỗ mạnh cái bàn trước mặt mình, một người đàn ông trung niên thở hổn hển.

“Tình hình nước Z còn đỡ, bên nước R tiết lộ, dân chúng yếu ớt không chỉ phải chống chọi với tang thi đáng sợ mà còn phải đối mặt với phóng xạ…. Không những thế, tang thi ở đó còn bởi vì nhiễm phóng xạ mà biến dị… Bên châu F nghe nói đã xuất hiện tang thi biết nói.” Một ông lão tóc bạc thở dài.

“Tang thi biết nói? Sao có thể như vậy?” Mấy người kinh hô, tang thi không có trí tuệ, bởi vì nghĩ như vậy, bọn họ mới có thể tự thuyết phục mình rằng còn có thể thu phục được những nơi đã bị tang thi xâm chiếm, nhưng hiện tại thì sao?

“Tang thi càng ngày càng thông minh, mọi người không cảm giác được điểm này sao? Hơn nữa, tựa hồ là sau khi lên tới cấp năm, những tang thi đó xảy ra biến hóa rất lớn… Đương nhiên, đó không phải trọng điểm, hiện tại đã có nước khác biết chúng ta có một người tiến hóa cấp bốn, bọn họ hy vọng chúng ta có thể công bố phương pháp thăng cấp cho người tiến hóa.” Ông lão kia nói tiếp.

“Cho dù thật sự có phương pháp như vậy, dựa vào cái gì mà vô duyên vô cớ cho bọn họ? Huống chi chúng ta cũng không có phương pháp nào… Lão Phùng, ông nói xem có nên nghĩ cách khiến Lăng Thanh Vân nói ra tình hình cụ thể không?” Người vừa vỗ bàn lại vỗ bàn lần nữa.

“Có lẽ chính cậu ta cũng không biết… Lăng Thanh Vân có thể ở loại thời điểm này tiếp nhận một khu an toàn lung lay sắp đổ, dùng một tài liệu trân quý như vậy đổi lấy cơ hội sống sót cho người ở khu an toàn thì sẽ không phải người xấu… Liền nói những người tiến hóa cấp hai, bọn họ cũng không biết mình làm sao trở thành cấp hai, không phải sao?” Một người vẫn đứng ở góc hẻo lánh mở miệng.

“Hiện tại không phải lúc để nói mấy cái này, tang thi cao cấp có hứng thú với người tiến hóa, đối với Lăng Thanh Vân sẽ càng cảm thấy thích thú, đã đến lúc cậu ta phải ra ngoài giết tang thi cấp cao rồi!” Người được gọi là lão Phùng kia cuối cùng đưa ra quyết định.



Hiện tại, lục quân quốc gia tổn thất thảm trọng, không quân và hải quân ngược lại còn bảo tồn được kha khá, nhưng giờ đây, ngoại trừ nghĩ cách thanh lý một số đảo nhỏ mở rộng diện tích trồng trọt thì có bọn họ còn có năng lực làm gì?

Gần đây cuộc sống của Lăng Thanh Vân tràn ngập hạnh phúc, ban ngày ra ngoài bảo hộ người khác làm việc, thuận tiện giết tang thi, chạng vạng bồi dưỡng tình cảm với ba mẹ vợ, buổi tối thì đi hẹn hò với Trang Thành…

Mặt khác, có vẻ như thành ý của hắn đã đả động được ba mẹ Trang Thành, bọn họ đối với hắn càng ngày càng ôn hòa. Lúc ăn cơm tối, mẹ Trang Thành không chỉ tự thân xuống bếp nấu cơm, mà còn thường thường kể mấy chuyện của Trang Thành hồi trước.

“Trước kia thằng bé Thành Thành hay nói con thích ăn thịt kho, lần này được phân cho ít thịt, mẹ liền làm thịt kho.” Thành phố S cơ bản không có gia cầm, nhưng chung quanh lại có không ít, lần này bọn họ mới phát hiện một trại nuôi lợn nhỏ, hơn nữa may mắn là người phụ trách ở đây không chết, còn tồn ít thức ăn gia súc, anh ta liền tăng ít cám cho lợn ăn, nuôi làm thức ăn dự trữ, cho nên đàn lợn cũng sống sót! Tất cả đều được dẫn về, Lăng Thanh Vân lâu lắm rồi chưa được ăn thịt tươi liền làm chủ giết một con.

“Thịt kho mẹ làm là ngon nhất!” Lăng Thanh Vân vội vàng khen, kỳ thật hắn cũng không kén chọn, lúc trước hắn đặc biệt thích ăn thịt, cho nên mới luôn gắp mấy miếng thịt kho lớn… Đương nhiên, giờ hắn vẫn thích ăn thịt, dù sao mỗi ngày lượng vận động cũng rất lớn.

“Trước Thành Thành còn học mẹ làm, nói muốn kho cho con ăn đấy.” Lâm Hiểu Hồng có chút thương cảm kể. Bà không ngại nhắc tới con trai mình thật nhiều trước mặt Lăng Thanh Vân, con mình khăng khăng một mực với Lăng Thanh Vân, cho nên bà quyết không cho phép Lăng Thanh Vân có người khác! Một khi đã như vậy, đương nhiên phải làm cho Lăng Thanh Vân biết con mình tốt thế nào, yên lặng trả giá kết quả đối phương không biết cho nên không quý trọng gì đó tuyệt đối là khiến người phản cảm!

“Thành Thành đúng là từng kho cho con ăn…” Lăng Thanh Vân nhớ tới Trang Thành, trong lòng liền ngọt ngào.

“Đứa nhỏ Thành Thành này chính là rất thật tâm, từ nhỏ đến lớn vẫn chỉ nhìn một mình con, trừ con ra, mẹ cũng chưa từng thấy nó mang bạn học khác về nhà… Từ hồi trung học nó đã nói bóng nói gió với ba mẹ, nếu không, lúc trước khi con gọi “Ba”, ba nó đã sợ chết khiếp rồi!” Lâm Hiểu Hồng tận tâm tận lực nói tốt cho con mình. Cái thằng nhóc Uông Chấn Huy kia tựa hồ khá hiểu biết về Lăng Thanh Vân, nhiều người ở khu an toàn cũng biết nó, nếu nó thừa dịp con mình không thể vào khu an toàn mà… Hừ! Cho dù con mình không có ở đây, bà cũng sẽ nghĩ cách khiến Lăng Thanh Vân vẫn luôn nhớ thương con mình!

Lăng Thanh Vân trước kia thật đúng là không biết việc này, giờ hai mắt sáng lên, gọi “mẹ” càng thêm nịnh nọt, hắn thật sự rất muốn biết nhiều hơn về Trang Thành!

Lâm Hiểu Hồng kể rất nhiều, khiến Lăng Thanh Vân nghe xong vừa ngọt ngào lại vừa chua xót, tuy hắn cảm thấy Trang Thành đã sớm thích mình, nhưng không hề biết thì ra vào lúc mình còn chưa thích cậu mà cậu đã cố gắng nhiều như vậy, mà ba mẹ Trang Thành nhanh chóng nhận hắn như thế cũng bởi vì Trang Thành đã sớm lót đệm….

Đợi lát nữa nói chuyện này với Trang Thành, em ấy sẽ như thế nào? Khẳng định là mặt không thay đổi nhìn mình, kỳ thật là thẹn thùng không chịu được đúng không? Nghĩ thế, Lăng Thanh Vân đã khẩn cấp muốn rời khỏi khỏi an toàn đi gặp tình lang!

Nhưng có lẽ mấy ngày nay quá mức yên ổn, rốt cuộc cũng xuất hiện chuyện khiến hắn đau đầu.

“Anh nói tối nay sẽ có người đến đón tôi đi tỉnh F?” Lăng Thanh Vân vừa rời khỏi phòng ba mẹ Trang Thành liền nhận được điện thoại của Tề Triệt, nhìn sắc trời bên ngoài, hắn cũng không hiểu sao Tề Triệt lại gấp gáp như vậy!

“Tang thi cấp năm ở tỉnh F kia quá mức kiêu ngạo, nó còn biết né bom, trốn trong đàn tang thi, thậm chí là trốn giữa đám người!” Tề Triệt cau mày, vô cùng bất mãn. Dựa theo tư liệu, tang thi kia thích ăn đàn ông cường tráng, phụ nữ xinh đẹp, cả trẻ con nữa. Gã thích trêu trọc người sống, sau khi khu an toàn bị phá, gã đuổi theo hơn vạn người, chưa đến ba ngày, số người sống sót chỉ còn lại ba nghìn, có người chết, có người bị ăn, cũng có người bị gã ném vào giữa đàn tang thi, có người bị gã cắn sau đó thả lại giữa đám người… Đương nhiên, còn không ít người là ở thời điểm không có tang thi cấp năm này, bị những tang thi đuổi theo chung quanh ăn.

“Tôi có thể tự đi.” Loại nhiệm vụ phải rời khỏi khu an toàn này, Lăng Thanh Vân tất nhiên là hy vọng có thể đi cùng Trang Thành, nhưng hắn dám mang theo Trang Thành đi lại trước mặt người thường chứ nào dám mang Trang Thành lên máy bay của đảo HN phái tới? Nếu trên máy bay còn có mấy người tiến hóa thì càng không xong! Lúc trước bọn Địch Mẫn trang bị đầy đủ cái gì cũng có đã đủ khiến hắn thật cẩn thận!

Nếu bọn họ phát hiện Trang Thành không có độ ấm, không có nhịp tim như người bình thường, chỉ sợ hắn còn chưa đi giết tang thi khác, Thành Thành nhà hắn đã gặp tao ương.

“Tự cậu đi được sao? Hiện tại thời gian cực kỳ gấp.” Tề Triệt nhíu mày, hắn nghĩ Lăng Thanh Vân sẽ đưa ra ít yêu cầu, muốn này muốn kia, không ngờ Lăng Thanh Vân lại muốn tự mình đi…

“Khu an toàn thành phố S hiện tại có trực thăng không? Chúng tôi có thể tự lái tới.” Lăng Thanh Vân nhớ sau khi Uông Tuấn Siêu rời đi, hình như khu an toàn không có trực thăng…

“Các cậu không có… Nhưng cậu có thể đưa ra yêu cầu, dù sao lần này mời cậu hỗ trợ, Đỗ Dã còn chưa nghĩ ra yêu cầu.” Tề Triệt cười rộ lên.

Lăng Thanh Vân sa lưới.

Đi ra ngoài một chuyến, lén lút mang về Trang Thành mặc một thân quân phục tác chiến, Lăng Thanh Vân chờ trực thăng của mình tới, đó là một chiếc trực thăng có chút cũ kỹ, thoạt nhìn thật đúng là không tốt lắm.

“Cậu Lăng, cậu không nên đưa ra yêu cầu như vậy. Cậu không có trực thăng thì bọn họ sẽ phải đưa đón cậu, hiện tại cậu có rồi, bọn họ sẽ bắt cậu chạy khắp nơi. Hơn nữa, cái trực thăng này quá nát!” Đỗ Dã nhìn thấy cái trực thăng xong, sắc mặt không tốt lên được, hắn thề, lần này ăn mệt, lần sau nhất định phải đòi trở lại! Chỉ cần bọn họ còn cần Lăng Thanh Vân hỗ trợ, hắn liền nhất định có thể khiến bọn họ phải trả giá đắt!

“Có thứ này chúng ta cũng thuận tiện hơn…” Lăng Thanh Vân xấu hổ cười cười, hắn cũng không nghĩ tới đối phương sẽ cho hắn một cái trực thăng tồi tàn như vậy! Nhưng ngược lại có thêm cả phi công, cũng không tồi, đương nhiên, nếu trực thăng này hiện tại là của hắn, như vậy để người lên kiểm tra một lần cũng được đúng không?



Kết quả kiểm tra là, cái trực thăng này ngoài chức năng cơ bản ra, cái gì cũng không có…. Tề Triệt thật đúng là ki bo!

Chỗ đầu trực thăng rất ồn, phi công tập trung lái, không có khả năng chú ý tới những người ngồi đằng sau. Lăng Thanh Vân cầm tay Trang Thành, tỉ mỉ nhìn rất nhiều lần, xác định không có trang bị đặc biệt gì mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Kỳ thật, đây cũng là hắn lo lắng nhiều, tuy rằng quốc gia có không ít các loại máy móc kiểm tra đo lường, nhưng những dụng cụ đó Địch Mẫn và Tiểu Lạp đã sớm thừa dịp đi theo hắn mà dùng thử đối với “người tiến hóa cấp bốn” này, thế nào còn động tay động chân lên trực thăng nữa? Ai lại nghĩ hắn đi giết tang thi cấp năm còn mang theo người khác? Ai lại nghĩ “người khác” này lại chính là một tang thi cấp năm khác?

Tỉnh F trước kia cũng là chốn phồn hoa, nhưng nay, nơi nào càng phồn hoa thì sẽ càng khủng bố, giờ đây, thoạt nhìn tuyệt đối không thú vị chút nào!

Tang thi cấp năm kia thấy có trực thăng đi theo đằng xa, cũng không biết làm sao, khi phát hiện kẻ uy hiếp sinh mệnh mình rời khỏi, gã sẽ cố ý lộ ra hành tung, ngược lại khiến trực thăng này chưa từng mất dấu gã, nhưng đợi người trên trực thăng công kích, gã lại có thể nhanh chóng né tránh…

Trực thăng của Lăng Thanh Vân hạ cánh trên nóc một khách sạn, nơi tang thi cấp năm kia sẽ tới, sau đó, Tề Triệt gọi điện đến, báo cho hắn những tin tức về tang thi này.

“Tôi biết rồi!” Lăng Thanh Vân đáp, hắn vừa xuống trực thăng đã có không ít tang thi bị mùi của hắn hấp dẫn lại đây, mà Trang Thành đã yên lặng không một tiếng động biến mất trong bóng đêm.

Ban đêm là vũ đài của tang thi, đêm nay, bọn họ sẽ săn bắt một tang thi cấp năm!

Khách sạn này có không ít tang thi, Lăng Thanh Vân một đường đi xuống, rất nhiều tang thi chạy về phía hắn, bọn chúng đương nhiên đều thành điểm công đức.

Chờ hắn đi xuống đường, những người sống sót bị đuổi theo cũng chạy đến!

Trên mặt những người này chỉ còn lại tuyệt vọng, đối với bọn họ mà nói, có lẽ chết sớm một chút cũng là một loại giải thoát, nhưng tang thi đuổi theo sau lại không muốn dễ dàng buông tha bọn họ!

Có khi gã không thích có những tang thi khác mơ ước đống thịt tươi ngon này mà đuổi hết tang thi xung quanh đi, nhưng có lúc lại đột nhiên triệu hồi vô số tang thi, vây quanh bọn họ ăn uống no nê!

Những người xung quanh từng nhóm từng nhóm chết, có thể cũng biến thành tang thi đuổi theo bọn họ, bọn họ không thể chạy thoát khỏi tang thi, càng không biết nên đi đâu mới tốt.

Ngay từ đầu khi quân đội xuất hiện, bọn họ ký thác kỳ vọng rất cao, nhưng tên tang thi đáng sợ kia căn bản không e ngại. Quân đội đến gã liền triệu tập vô số tang thi vây công bọn họ, nhóm quân nhân không chỉ không thể ngăn chặn công kích của tang thi cấp hai, mà cũng chết rất nhiều người.

Dọc đường đi, bọn họ tất nhiên có xe, cũng có người muốn tránh khỏi đoàn người, nhưng trên đường nhiều tang thi như vậy, thể nào cũng bị bọn họ hấp dẫn đuổi theo, cho dù có thời điểm bị tang thi cấp năm dùng uy áp khống chế không dám ăn bọn họ, nhưng những người rời khỏi đoàn sẽ không may mắn như vậy!

“Mẹ ơi, con đói.” Một đứa trẻ nhỏ giọng nói, nó rất gầy, có lẽ chính vì như vậy mới không bị tang thi kia để mắt đến.

“Ngoan, đừng nói gì cả!” Người mẹ lấy tay che miệng đứa con, thoạt nhìn giống như chỉ là không để con mình kêu đói.

Đứa trẻ kia cũng ngoan ngoãn không nói nữa, nó liếm tay mẹ mấy cái, liền liếm được mấy hạt gạo, chẳng cần nhai đã nuốt luôn, tuy rằng vẫn đói nhưng nó không dám đòi nữa.

Trong đêm tối, ánh mắt đứa trẻ sáng bóng, mẹ nó bỏ tay xuống, nhìn rất nhiều tang thi vây ở xung quanh nhưng không dám tới gần, muốn chợp mắt một lúc. Dù sao dưới tình hình này, tang thi đang sợ kia muốn bọn họ chết thì bọn họ nhất định sẽ chết, nếu tang thi đó không muốn bọn họ chết, như vậy đám tang thi khác cũng không dám đến ăn đàn thức ăn đang được nuôi dưỡng là bọn họ….

Đúng vậy, hiện tại bọn họ cũng chỉ là thức ăn mà thôi.

“Mẹ ơi! Có thần tiên đến kìa!” Đứa trẻ trong lòng đột nhiên hét lớn, mẹ nó bị dọa đến cuống quýt đứng dậy, vừa định che miệng con lại đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người!

Kia là thần tiên thật sao? Nếu thật là thần tiên, có thể cho bọn họ được chết một cách thoải mái không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Công Đức Vô Lượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook