Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Chương 42: Đi Nhặt Tiện Nghi (3)

Thỏ Nguyệt Quan

07/02/2023

Không biết có phải vì trước mạt thế thì linh khí đã bắt đầu chậm rãi tiết ra hay không, những loại trái cây này to tròn mọng nước hơn nhiều, ngửi qua thật sự rất thơm.

Nếu cứ để cho nó bị hư thối thì thật sự rất lãng phí, phải biết rằng trong mạt thế, nếu mọi người muốn ăn mấy thứ này thì thật sự rất khó khăn, vì một quả táo, một khối bánh quy mà phải hy sinh rất nhiều mạng người.

Còn đối với đống trái cây rải rác trong các cửa hàng nhỏ thì Sở Hoài không định lấy nó.

Mặc dù lãng phí có chút đáng tiếc, nhưng nếu hắn đem tất cả những thứ đó lấy đi hết sạch, không phải rõ ràng nói cho người khác biết nơi này đã từng xảy ra chuyện gì đó hay sao, hắn vẫn chưa bị chút vật tư này mê hoặc thành ngớ ngẩn.

Đợi sau khi mười mấy chiếc xe còn chưa kịp dỡ hàng xuống thu hết vào không gian, Sở Hoài liền chuẩn bị tạm thời dừng lại, tìm một chỗ nghỉ chân.

Sau đó chờ khi trời sáng liền bắt đầu đánh tang thi, thu thập thứ quan trọng nhất chính là tinh hạch.

Giống như những gì được viết trong tiểu thuyết, tất cả tang thi đều có một tinh hạch trong đầu, bên trong tinh hạch chứa đựng năng lượng.

Loại năng lượng này không chỉ dị năng giả có thể hấp thu được, giai đoạn sau của mạt thế còn bị nhân loại nghiên cứu và sử dụng như một loại năng lượng, và được sử dụng rộng rãi khắp nơi, cũng là một loại tiền tệ được lưu hành trong thời mạt thế.

Thời gian đầu mạt thế thì tang thi dễ đối phó nhất, chỉ cần nắm chắc quy tắc đập vỡ đầu, thì tang thi sẽ chết ngay lập tức.

Đặc biệt là ba ngày vàng đầu tiên, tang thi không chỉ có không có thị lực, mà vào ban ngày sẽ trở nên suy yếu, đúng là cơ hội săn giết tốt nhất.

Nếu hắn không nhân cơ hội này thu thập nhiều tinh hạch của tang thi hơn một chút, vậy quả thực thật xin lỗi ưu thế trọng sinh này của hắn!



Mấy người Viên Hạo Lâm lúc này cũng có chút mê mang, trên cơ bản thì Sở Hoài chỉ huy như thế nào thì bọn họ liền làm theo như thế, dù sao chỉ cần thu thập nhiều vật tư thì bọn họ cũng không có chỗ bất lợi nào cả.

Ngay cả Khương viện trưởng vẫn luôn sợ hãi của dần buông lỏng, mang tâm lý hamster đi theo thu thập vật tư, còn ở bên cạnh dốc hết sức cổ vũ Sở Hoài thu cái này thu cái kia.

Mặt phấn khích đỏ lên như hận vì sao mình không có không gian, nếu không thì cái gì ông cũng sẽ thu vào túi!

Mắt thấy có rất nhiều rau quả vẫn chưa lấy mà Sở Hoài đã chuẩn bị rời đi, trong lòng Khương viện trưởng cảm thấy tiếc nuối, lãng phí lãng phí, thật sự quá lãng phí.

Nhưng ông cũng hiểu làm việc thì phải cẩn thận, cuối cùng chỉ có thể chịu đựng tâm can tì phổi đang đau nhức kêu gào tiếc nuối mà leo lên xe rời đi.

“Thật sự quá đáng tiếc, dựa theo thời tiết bây giờ, qua hai ngày, đống rau dưa trái cây kia sẽ bị hỏng hết…”

Khương viện trưởng là người tiết kiệm, không thể chịu nổi bất kỳ sự lãng phí nào, mãi cho đến khi lên xe vẫn không ngừng lải nhải đáng tiếc.

Làm sao Sở Hoài không thấy tiếc chứ, nhưng cũng chỉ có thể như vậy mà thôi, bọn họ không dám lấy tất cả, như vậy chắc chắn sẽ chọc phải phiền toái.

Sau khi rời khỏi khu vực chuyên bán rau củ quả, dựa theo bản đồ trước đó đã điều tra qua, Sở Hoài lái xe nhanh chóng chạy đến khách sạn lớn gần đó.

Trước kia, nơi này rất phồn hoa, nhưng sau khi virus phát tán thì nơi này càng lúc càng ít người, ngoại trừ một số ít người không sợ chết, thì tất cả mọi người đều trốn ở trong nhà.

Những nơi như khách sạn này đều đang mở cửa buôn bán khi virus phát tán, nhưng người đến ở lại rất ít, cho nên những tang thi du đãng gần khách sạn cũng không nhiều.

Nhân viên trong khách sạn đều đã biến thành tang thi, nhưng không phát hiện bọn họ đã đến đây, bọn họ đã vào cửa lớn khách sạn, dùng sô pha chặn cửa lại.



Tùy tiện lấy thẻ phòng ở quầy, bọn họ cảnh giác chuẩn bị tìm phòng trốn vào nghỉ ngơi.

Lầu một là lựa chọn tốt nhất, tiết kiệm sức lực chạy trốn khi nếu đột nhiên bị bao vây tấn công, cho nên tất cả mọi người không chút nghĩ ngợi đều ăn ý lựa chọn tầng này.

Chọn đại một gian phòng.

Hắn cũng không lập tức đi vào, mà là nghiêng tai cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên trong, đề phòng đụng phải tang thi trong phòng.

Đám người Viên Hạo Lâm đi phía sau cũng cực kỳ khẩn trương dựng lỗ tai lên, lắng nghe động tĩnh bên trong phòng.

Cửa phòng vừa hé mở, vài giây sau, bên trong truyền ra một tràng thanh âm ái muội của một nam nhân nào đó:

“Ân a, dùng sức, dùng sức, a, thật sướng, ân a a……”

Sau đó là âm thanh của máy đóng cọc PPP.

“……”

Đám người Sở Hoài lập tức đỏ mặt lên, đồng thời lui về phía sau, trong lòng như đang có hàng ngàn con ngựa đang chạy ngang qua…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook