Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến
Chương 24: Động Thái Lớn Của Chính Phủ (2)
Thỏ Nguyệt Quan
07/02/2023
Chính sách thông qua, người dân Hoa Quốc trong một đêm liền phấn khởi hẳn lên, tràn ngập tình cảm mãnh liệt với việc rèn luyện.
Không còn cách nào khác, đều là do áp lực cuộc sống, biết bao nhiêu người chỉ vì một hai trăm đồng tiền thưởng mà chăm chỉ đi làm đấy.
Thi trượt sẽ phải thi lại, kể cả khi không tiếc tiền, thì chắc chắn cũng sẽ xấu hổ chứ?
.
Không bao lâu kể từ khi Hoa Quốc phát động không khí rèn luyện sôi hừng hực kia, nhân loại trên thế giới đã phải hứng chịu quy mô bùng phát dịch bệnh có quy mô lớn nhất trong lịch sử.
Đầu tiên bắt đầu từ nước K.
Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã có một lượng lớn người của nước K đều xuất hiện triệu chứng cảm, bởi vì lúc đầu chỉ là cảm nhẹ, cho nên không có quá nhiều người coi trọng nó.
Đợi một tuần sau khi bệnh cảm này không giảm đi, mà còn phát triểm thêm ho khan phát sốt, cho đến cuối cùng khi có người hộc máu thì mọi người mới bắt đầu để ý.
Đây không phải cảm mạo bình thường, mà là một loại dịch bệnh kiểu mới!
Mặc dù loại dịch bệnh này trước mắt vẫn chưa gây ra cái chết cho bất kỳ nào, nhưng dịch bệnh đến chắc chắn không phải chuyện bình thường.
Thân thể của người bị nhiễm nhanh chóng suy yếu, không ngừng ho ra máu, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ chết.
Chỉ trong thời gian mấy tháng mà dịch bệnh đã lan ra khắp nước K, sau đó các quốc gia khác cũng lần lượt phát hiện ca bệnh, hơn nữa nhân số ngày càng tăng, sau đó dần lan ra toàn cầu.
Loại dịch bệnh mới này có tốc độ truyền nhiễm vượt qua bất kỳ loại dịch bệnh nào trong lịch sử, ngay cả con đường lây truyền của nó như thế nào mọi người cũng không biết.
Chỉ có Hoa Quốc là quốc gia có tốc độ lây truyền tương đối chậm.
Trên mạng có không ít người nói đùa rằng chuyện rèn luyện của Hoa Quốc có tác dụng, thể chất, sức đề kháng của mọi người đều được nâng cao, chính phủ thật đúng là có tầm nhìn xa trông rộng, trời phù hộ Hoa Quốc…
Đương nhiên, đây cũng chỉ là những trò đùa trên mạng mà thôi.
Cuối cùng các chuyên gia nghiên cứu rằng lý do mà Hoa Quốc có tốc độ lây truyền chậm, là bởi vì kế hoạch rèn luyện của chính phủ trước đó, đồng thời chuyện hạn chế dòng nhập cư trùng hợp lại là một trong những nguyên nhân khống chế nguồn bệnh từ nước ngoài.
Sau khi đưa ra những kết luận này, các quốc gia bắt đầu lần lượt phong tỏa giao thông, tránh cho việc vì mọi người di chuyển mà dẫn tới trường hợp lây nhiễm chéo cho nhau trong người dân…
Lúc Sở Hoài biết nước K đã bùng nổ dịch bệnh thì đã rời khỏi thành phố C, lái xe đến thành phố Tây Hải ngay bên cạnh.
Kiếp trước mặc dù hắn không biết rõ lắm tình hình cụ thể bên ngoài, nhưng cũng từ tin thời sự mà biết được các quốc gia để khống chế dịch lây lan mà phong tỏa giao thông, tất nhiên hắn phải sớm chuẩn bị một số thứ trước khi lệnh cấm được ban ra.
Lần này hắn đến thành phố Tây Hải không phải để thu thập vật tư, mà là đi đón một người.
Khương Đông Minh, là viện trưởng cô nhi viện của hắn trước đây.
Sở Hoài vẫn luôn là người có tính cách lãnh đạm, kể từ khi hắn bắt đầu có lý ức, hắn đã không thích tiếp xúc với người khác rồi.
Nói dễ nghe là tính cách lãnh đạm hướng nội, nói khó thì chính là người có tính cách quái gở.
Nhưng chỉ cần là người chân chính bước vào trong lòng hắn, hắn sẽ đối đãi với người đó như đang bảo vệ con mình vậy.
Kiếp trước Viên Hạo Lâm có ân cứu mạng với hắn cho nên hắn nguyện ý mạo hiểm đi nhắc nhở Viên Hạo Lâm chút chuyện, còn đối với Khương viện trưởng có công ơn dưỡng dục với mình, trong lòng Sở Hoài càng không thể buông bỏ được.
Nếu không phải lúc trước Khương viện trưởng nhặt hắn về cô nhi viện, hắn căn bản không thể sống đến bây giờ.
Hơn nữa Khương viện trưởng không kết hôn, không có con cái cũng không có thân thích, nếu mạt thế không tới cũng đủ tiền dưỡng lão an nhàn sinh sống, nhưng khi mạt thế đến, người lớn tuổi như Khương viện trưởng chính là người chết đầu tiên.
Khi còn nhỏ ông phải chịu khổ rất nhiều, không hưởng thụ được mấy ngày lành thì mạt thế đến, đúng là người xui xẻo.
Ngu Kha nghe hắn nói chuyện về Khương viện trưởng, y cực kỳ đồng tình với chuyện đưa người về sống chung, nhìn qua còn cực kỳ cao hứng.
Ngoại trừ vì Khương viện trưởng có ơn dưỡng dục với hắn, theo cách nói của tiểu gia hỏa này chính là:
“Sở Hoài quân, ta bấm tay tính toán, Khương viện trưởng là tuyệt phối với chúng ta, tổ đội đại cát!”
Thiếu niên bấm ngón tay xem bói cười trộm nhìn như sắp nhặt được bảo vật vậy.
Sở Hoài mặt vô biểu tình, nội tâm lại cực kỳ bất đắc dĩ.
Mặc dù Khương viện trưởng làm người rất tốt, nhưng ông có một thói quen rất xấu, đó chính là keo kiệt!
Cụ thể là đến trình độ nào, Sở Hoài có thể nói nếu ông dám nhận thứ hai, thiên hạ này chắc chắn không ai dám nhận thứ nhất.
Chỉ cần ông đi mua hàng trong khu trung tâm thương mại, không quá ba ngày chắc chắn ông sẽ bị liệt vào danh sách đen.
Tham gia hỉ yến, vì để ăn cho đủ vốn mà có thể ăn đến mức muốn vỡ bụng, là một ‘ đại nhân vật ’ cực kỳ tàn nhẫn với mình!
Chỉ cần là người không có tính kiên nhẫn và hòa nhã phi phàm thì không thể ở chung lâu dài với Khương viện trưởng được, đều không chắc chắn sẽ phải tìm đến sự giúp đỡ của bác sĩ tâm lý, tính tình của ông lão keo kiệt này tuyệt đối có thể bức điên người khác…
Nhưng một ông lão keo kiệt như vậy, lại nhận và nuôi sống một đám trẻ mồ côi trong cô nhi viện bọn họ.
Tác giả có lời muốn nói: Tổ đội tổ đội, đồng đội đứng đầu hàng ngũ chính là ‘ viện trưởng keo kiệt ’ ^8^
☆
Không còn cách nào khác, đều là do áp lực cuộc sống, biết bao nhiêu người chỉ vì một hai trăm đồng tiền thưởng mà chăm chỉ đi làm đấy.
Thi trượt sẽ phải thi lại, kể cả khi không tiếc tiền, thì chắc chắn cũng sẽ xấu hổ chứ?
.
Không bao lâu kể từ khi Hoa Quốc phát động không khí rèn luyện sôi hừng hực kia, nhân loại trên thế giới đã phải hứng chịu quy mô bùng phát dịch bệnh có quy mô lớn nhất trong lịch sử.
Đầu tiên bắt đầu từ nước K.
Chỉ trong một thời gian ngắn mà đã có một lượng lớn người của nước K đều xuất hiện triệu chứng cảm, bởi vì lúc đầu chỉ là cảm nhẹ, cho nên không có quá nhiều người coi trọng nó.
Đợi một tuần sau khi bệnh cảm này không giảm đi, mà còn phát triểm thêm ho khan phát sốt, cho đến cuối cùng khi có người hộc máu thì mọi người mới bắt đầu để ý.
Đây không phải cảm mạo bình thường, mà là một loại dịch bệnh kiểu mới!
Mặc dù loại dịch bệnh này trước mắt vẫn chưa gây ra cái chết cho bất kỳ nào, nhưng dịch bệnh đến chắc chắn không phải chuyện bình thường.
Thân thể của người bị nhiễm nhanh chóng suy yếu, không ngừng ho ra máu, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ chết.
Chỉ trong thời gian mấy tháng mà dịch bệnh đã lan ra khắp nước K, sau đó các quốc gia khác cũng lần lượt phát hiện ca bệnh, hơn nữa nhân số ngày càng tăng, sau đó dần lan ra toàn cầu.
Loại dịch bệnh mới này có tốc độ truyền nhiễm vượt qua bất kỳ loại dịch bệnh nào trong lịch sử, ngay cả con đường lây truyền của nó như thế nào mọi người cũng không biết.
Chỉ có Hoa Quốc là quốc gia có tốc độ lây truyền tương đối chậm.
Trên mạng có không ít người nói đùa rằng chuyện rèn luyện của Hoa Quốc có tác dụng, thể chất, sức đề kháng của mọi người đều được nâng cao, chính phủ thật đúng là có tầm nhìn xa trông rộng, trời phù hộ Hoa Quốc…
Đương nhiên, đây cũng chỉ là những trò đùa trên mạng mà thôi.
Cuối cùng các chuyên gia nghiên cứu rằng lý do mà Hoa Quốc có tốc độ lây truyền chậm, là bởi vì kế hoạch rèn luyện của chính phủ trước đó, đồng thời chuyện hạn chế dòng nhập cư trùng hợp lại là một trong những nguyên nhân khống chế nguồn bệnh từ nước ngoài.
Sau khi đưa ra những kết luận này, các quốc gia bắt đầu lần lượt phong tỏa giao thông, tránh cho việc vì mọi người di chuyển mà dẫn tới trường hợp lây nhiễm chéo cho nhau trong người dân…
Lúc Sở Hoài biết nước K đã bùng nổ dịch bệnh thì đã rời khỏi thành phố C, lái xe đến thành phố Tây Hải ngay bên cạnh.
Kiếp trước mặc dù hắn không biết rõ lắm tình hình cụ thể bên ngoài, nhưng cũng từ tin thời sự mà biết được các quốc gia để khống chế dịch lây lan mà phong tỏa giao thông, tất nhiên hắn phải sớm chuẩn bị một số thứ trước khi lệnh cấm được ban ra.
Lần này hắn đến thành phố Tây Hải không phải để thu thập vật tư, mà là đi đón một người.
Khương Đông Minh, là viện trưởng cô nhi viện của hắn trước đây.
Sở Hoài vẫn luôn là người có tính cách lãnh đạm, kể từ khi hắn bắt đầu có lý ức, hắn đã không thích tiếp xúc với người khác rồi.
Nói dễ nghe là tính cách lãnh đạm hướng nội, nói khó thì chính là người có tính cách quái gở.
Nhưng chỉ cần là người chân chính bước vào trong lòng hắn, hắn sẽ đối đãi với người đó như đang bảo vệ con mình vậy.
Kiếp trước Viên Hạo Lâm có ân cứu mạng với hắn cho nên hắn nguyện ý mạo hiểm đi nhắc nhở Viên Hạo Lâm chút chuyện, còn đối với Khương viện trưởng có công ơn dưỡng dục với mình, trong lòng Sở Hoài càng không thể buông bỏ được.
Nếu không phải lúc trước Khương viện trưởng nhặt hắn về cô nhi viện, hắn căn bản không thể sống đến bây giờ.
Hơn nữa Khương viện trưởng không kết hôn, không có con cái cũng không có thân thích, nếu mạt thế không tới cũng đủ tiền dưỡng lão an nhàn sinh sống, nhưng khi mạt thế đến, người lớn tuổi như Khương viện trưởng chính là người chết đầu tiên.
Khi còn nhỏ ông phải chịu khổ rất nhiều, không hưởng thụ được mấy ngày lành thì mạt thế đến, đúng là người xui xẻo.
Ngu Kha nghe hắn nói chuyện về Khương viện trưởng, y cực kỳ đồng tình với chuyện đưa người về sống chung, nhìn qua còn cực kỳ cao hứng.
Ngoại trừ vì Khương viện trưởng có ơn dưỡng dục với hắn, theo cách nói của tiểu gia hỏa này chính là:
“Sở Hoài quân, ta bấm tay tính toán, Khương viện trưởng là tuyệt phối với chúng ta, tổ đội đại cát!”
Thiếu niên bấm ngón tay xem bói cười trộm nhìn như sắp nhặt được bảo vật vậy.
Sở Hoài mặt vô biểu tình, nội tâm lại cực kỳ bất đắc dĩ.
Mặc dù Khương viện trưởng làm người rất tốt, nhưng ông có một thói quen rất xấu, đó chính là keo kiệt!
Cụ thể là đến trình độ nào, Sở Hoài có thể nói nếu ông dám nhận thứ hai, thiên hạ này chắc chắn không ai dám nhận thứ nhất.
Chỉ cần ông đi mua hàng trong khu trung tâm thương mại, không quá ba ngày chắc chắn ông sẽ bị liệt vào danh sách đen.
Tham gia hỉ yến, vì để ăn cho đủ vốn mà có thể ăn đến mức muốn vỡ bụng, là một ‘ đại nhân vật ’ cực kỳ tàn nhẫn với mình!
Chỉ cần là người không có tính kiên nhẫn và hòa nhã phi phàm thì không thể ở chung lâu dài với Khương viện trưởng được, đều không chắc chắn sẽ phải tìm đến sự giúp đỡ của bác sĩ tâm lý, tính tình của ông lão keo kiệt này tuyệt đối có thể bức điên người khác…
Nhưng một ông lão keo kiệt như vậy, lại nhận và nuôi sống một đám trẻ mồ côi trong cô nhi viện bọn họ.
Tác giả có lời muốn nói: Tổ đội tổ đội, đồng đội đứng đầu hàng ngũ chính là ‘ viện trưởng keo kiệt ’ ^8^
☆
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.