Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Chương 37: Giáo Huấn Tra Nam (1)

Thỏ Nguyệt Quan

07/02/2023

Đừng thấy Khương viện trưởng lớn tuổi, nhưng sức khỏe và thân thể lại rất tốt, sức lực trên tay càng không nhỏ.

Thuận tay cầm giày trên giá giày đập thẳng xuống, trên mặt tên nam nhân của Lý Tuệ nhiều thêm một dấu giày màu đỏ.

Sau đó không đợi đối phương phản ứng lại, Khương viện trưởng liền nhân cơ hội sử dụng cùng lúc cả tay bà chân đập tiếp, mỗi nắm tay giáng xuống đều rất dùng sức, đánh đến mức đối phương không kịp trở tay.

“Cho mày đánh phụ nữ! Cho mày tạo ra động tĩnh lớn! Cho mày dẫn tang thi tới, chưa xem phim sao, không biết tang thi hung tàn như thế nào à! Ông già này đập chết mày cái thứ mất dạy này!”

Khương viện trưởng vừa đánh vừa mắng, cho thấy ông lúc này đang rất tức giận.

Vốn dĩ trước đó ông thường xuyên nghe thấy những động tĩnh từ phía đối diện, thì đã rất khó chịu rồi, mấy tháng làm hàng xóm, toàn bộ tòa nhà của bọn họ đều biết tên nam nhân kia của Lý Tuệ là một tên thô bạo nhưng lại hèn nhát chuyên đánh vợ mình.

Nhưng chuyện nhà người ta bọn họ không tiện nhúng tay lắm, cho nên chỉ đành thở dài chứ không thể làm gì khác.

Nhưng sau khi mạt thế đến, tang thi xuất hiện, Khương viện trưởng vốn dĩ đã bị những con quái vật ăn thịt kia dọa sợ không nhẹ, lại bị Sở Hoài cứng rắn ép buộc ra ngoài đánh tang thi, tâm tình sợ hãi không ổn định, trong lòng đang có một cỗ tức giận cố kìm nén.

Còn tên Dương Thiên Long này thì hay rồi, đánh vợ mình một cái bạt tai, đem tang thi bên ngoài dẫn tới cửa, vừa lúc đụng phải Khương viện trưởng đang có chút nổi nóng trong người.

Tục ngữ nói chọc cái gì cũng đừng nên chọc trên đầu người đang tức giận, người đang nổi giận thì gần như không có lý trí, muốn làm như thế nào sẽ làm thế đó.

Dương Thiên Long mặc dù trẻ tuổi, nhưng hàng năm chỉ ở trong nhà nên thể chất không tốt, vừa rồi bị Khương lão viên trưởng nghiến răng nghiến lợi đánh cho một trận, làm sao có cơ hội mà đánh trả cơ chứ?

Một nam nhân trẻ khỏe kết quả bị một ông lão đánh đến mức chỉ có thể nằm xuống đất mà kêu gào, chỉ mấy đấm đã có thể khiến cho hắn mặt mũi bầm dập.

Mãi cho đến khi Lý Tuệ tiến lên ngăn cản cầu tình, Khương viện trưởng mới chịu dừng tay.

“Con gái à, tên nam nhân này đúng là không ra gì, hắn đánh con vậy mà con còn che chở hắn làm gì? Loại người này nên sớm quăng đi, nam nhân trong thiên hạ nhiều như vậy, cần gì phải chịu đựng hắn trút giận chứ!”



Nói thật, cũng không trách ông lo chuyện bao đồng, can thiệp vào chuyện của người khác.

Thật sự thì dù cho ai làm hàng xóm với nhà Lý Tuệ, mỗi ngày đều nghe thấy đối diện truyền đến từng trận cãi vã ầm ĩ.

Trước khi mạt thế đến thì cũng thôi đi, hiện tại mạt thế đến, tang thi bên ngoài rất lợi hại, cứ cái việc mà ngày nào nhà Lý Tuệ cũng truyền đến âm thanh cãi vã, đem tang thi đi xung quanh tiểu khu đều hấp dẫn đến đây, bọn họ liệu còn có đường sống nào hay không.

Cuối cùng, còn có một chút đồng tình với những người yếu thế.

Nhưng Lý Tuệ này dường như cũng thực đáng thất vọng, tính tình cực kỳ yếu đuối, loại thời điểm này, có người hỗ trợ cho còn không nhân cơ hội mà trút giận đi, còn cầu tình giúp cho tên tra nam này, đầu óc có phải bị úng nước hay không vậy!

“Con…”

Lý Tuệ nói không nên lời, ôm con trai yên lặng cúi đầu.

Khương viện trưởng nhìn bọn họ mà có chút hận sắt không thành thép.

Ông không có nhiều thân thích, trước kia có một em họ, từ nhỏ quan hệ rất thân thiết, còn thân thiết hơn anh chị em ruột, nhưng chính bởi vì tính tình quá mềm yếu, cho nên sau khi kết hôn bị nhà chồng khi dễ, cuối cùng chịu không nổi hậm hực mà đi rồi.

Cho nên ông rất mẫn cảm đối với loại chuyện này, hận những người hèn nhát chỉ biết khi dễ vợ mình, nhưng lại than thở nữ nhân bị khi dễ là quá yếu đuối.

Bên kia, nam nhân của Lý Tuệ cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, thấy Khương viện trưởng người đông thế mạnh không dễ chọc nên không dám đi lên đánh trả, che mặt bị bầm tím chỉ có thể oán hận trừng Lý Tuệ, nổi cáu rống giận.

“Tiện, tiện nhân, mày thế mà lại thông đồng với người bên ngoài tới đánh tao, tao biết mà, tao biết mày với tên họ Sở đối diện có quan hệ không sạch sẽ, cút, đưa theo con của mày cút đi cho tao, đồ người đàn bà thối tha không biết xấu, mày…”

“Bốp!”

Lời còn chưa nói xong, tên nam nhân của Lý Tuệ lại ăn một cú đấm lên mặt, lần này người đánh là Sở Hoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook