Mạt Thế Chi Hắn Từ Huyệt Mộ Mà Đến
Chương 14: Ta Cũng Sẽ Sinh Tiểu Hài Tử Đó Nha (2)
Thỏ Nguyệt Quan
05/02/2023
Sở Hoài không nói gì, trong lòng vẫn cảm thấy nặng trĩu như cũ.
Thiên tai mà con người gặp phải không chỉ đơn giản như thế, tang thi cùng dị thú mới chính là uy hiếp lớn nhất, hiện thực tàn khốc hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
Ánh mắt trong veo của thiếu nhiên tràn đầy an ủi cùng sự thản nhiên đối với sự tàn khốc của thế giới trong tương lai, nụ cười điềm tĩnh nhu hòa mà lại ấm áp.
Dường như có một loại sức mạnh ma thuật kỳ lạ nào đó, khiến cho những nặng nề và lo âu trong lòng hắn đối với mạt thế hoàn toàn biến mất chẳng còn gì.
Đúng vậy, nếu không thể tránh được, vậy thì còn buồn lo vô cớ làm gì.
Sống hai đời, hắn vẫn không thông suốt bằng một đứa bé mười sáu tuổi, dù sao thì ấn tượng về một mạt thế tàn khốc ảnh hưởng đến hắn quá sâu.
Sau khi nghĩ thông suốt rồi, tâm tình của Sở Hoài trong nháy mắt nhẹ nhàng hơn hẳn, vỗ vỗ đỉnh đầu thiếu niên đang nở nụ cười mà nhìn chằm chằm vào hắn, nói.
“Đã khuya rồi, đi tắm rồi ngủ thôi, ngày mai tôi đưa cậu đi mua vài bộ quần áo để thay, sau khi nhận hộ chiếu cho cậu xong, tôi sẽ đưa cậu ra nước ngoài mua một ít vật tư, dự trữ thêm một ít thứ.”
Nếu y đã mơ hồ đoán được mạt thế sắp đến, sau này y cũng sẽ đi theo bên người hắn, vậy hắn cũng không cần phải giấu giếm nữa.
Trước khi mạt thế đến, hắn muốn dốc hết toàn lực chuẩn bị nhiều thêm vài thứ, để có thể sống sót trong thời mạt thế, hắn không thể lãng phí cơ hội trọng sinh mà ông trời ban cho hắn.
“Ân, Sở Hoài quân nhớ phải chuẩn bị thêm cả đồ ăn và quần áo cho trẻ sơ sinh nữa.”
Cảm giác được Sở Hoài đã dần tiếp nhận mình, nụ cười trên mặt Ngu Kha càng tươi tắn hơn, nội tâm vui mừng, ngoan ngoãn gật đầu.
Sở Hoài nghe xong câu cuối liền mang vẻ mặt mê mang, “Chuẩn bị đồ cho trẻ sơ sinh để làm gì?”
Chẳng lẽ y có người thâm mới sinh con cho nên muốn dẫn đứa bé theo sao? Nhưng chẳng phải y xuyên không nên không có người thân sao?
“Đương nhiên là chuẩn bị cho hài tử của chúng ta rồi a, Sở Hoài quân, ta sẽ sinh cho huynh một hài tử cực kỳ đáng yêu a…”
Ngu Kha ngượng ngùng cúi đầu nhỏ giọng trả lời, vành tai đỏ lên.
“……”
Biểu tình của Sở Hoài cứng đờ, hắn cảm thấy trước khi mạt thế đến, hắn cần phải phổ cập kiến thức về y học cho y biết mới được, hoặc làm một phen củng cố tư tưởng tinh thần.
*******
Nước K, trung tâm nghiên cứu bí mật.
Trong văn phòng, một người đàn ông khoác áo trắng tóc vàng mắt xanh đang đứng đối diện với hai người đàn ông đang quấn băng vải ở tay và chân, hắn đang cùng nói chuyện với tên đàn ông ăn mặc có phần rách nát râu ria xồm xoàm nhìn rất nghèo khổ.
Không biết hai tên đàn ông nhìn có vẻ nghèo túng kia nói gì, tên đàn ông tóc vàng mặc áo khoác trắng lắc đầu bật cười.
“Mike, Jace, hai người đang nói đùa đấy à? Trên thế giới này làm sao có thuốc trường sinh bất lão được cơ chứ, tất cả những điều đó chỉ có trong truyền thuyết thôi, truyền thuyết của Hoa Quốc là kỳ quái nhất, mà cho dù có là sự thật đi chăng nữa, mấy ngàn năm trước nhân loại lạc hậu như vậy, sao có thể nghiên cứu ra thứ thuốc thần kỳ như vậy chứ, tất cả đều là phong kiến mê tín…”
“Không, Ryan, anh em tốt à, cậu nhất định phải tin tưởng chúng tôi, đây là thật sự, tất cả là do chúng tôi tận mắt chứng kiến đấy!”
Thấy tên tóc vàng không tin, hai người kia có chút tức giận, ôm hộp ngọc trong tay mà ngữ khí có chút tức giận.
“Thi thể trong ngôi huyệt mộ ngàn năm kia không khác gì người đang còn sống vậy, Ryan, nếu không phải vì nể tình chúng ta có giao tình, chúng tôi mới không bán nó cho cậu, nếu cậu không cần, chúng tôi liền tìm người khác……”
“Từ từ đã người anh em, tôi chưa nói là không cần mà, chỉ là chuyện này quá mức khó tin, làm sao tôi biết được điều đó có phải thật hay không? Tôi phải thử một chút, nếu là thật, tôi sẽ cho hai người một cái giá thích hợp.”
Tên đàn ông giữ chặt hai người lại, vươn tay khoa tay múa chân mô tả một con số.
Có lẽ vì con số rất hấp dẫn, hai người kia nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng gật đầu.
Đã thương lượng xong giá cả, tên đàn ông tóc vàng kia lập tức mang hai người đến phòng thí nghiệm, gọi điện thoại báo cho người khác đưa một lão già lại đây.
Chỉ thấy mấy nhân viên nghiên cứu thuần thục đem ông già đang giãy giụa nào đó cột chặt trên giường bệnh trong phòng thí nghiệm, sau đó đâm kim vào mà rút máu, bắt đầu thu mẫu nguyên bản.
Hiển nhiên những người này muốn làm thí nghiệm trên cơ thể người thật.
Đợi sau khi lấy máu xong, tên đàn ông tóc vàng kia đeo khẩu trang cùng bao tay, lấy một viên thuốc tròn nhẵn từ trong hộp ngọc ra ép buộc ông già kia phải uống để làm vật thí nghiệm.
Hai tên nghèo túng kia thấy vậy thì cảm thấy thịt đau, bởi vì trong hộp ngọc kia chỉ có hai viên, cho nên cực kỳ trân quý.
Nhưng không đợi mọi người nghĩ nhiều, sau khi ông già kia nuốt viên thuốc xong, không lâu sau liền xuất hiện hiện tượng kỳ diệu.
Chỉ thấy ông ta gào lên trong đau đớn, tóc cùng da thịt trên người nhanh chóng xuất hiện biến hóa, dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được mà dần trẻ hóa lại…
“Ôi trời ạ, thật quá thần kỳ, đây đúng là phát hiện lớn nhất thế kỷ!”
Vừa rồi tên tóc vàng kia còn không tin, nhưng lúc này sau khi nhìn thấy cảnh này liền không kiềm chế được mà hét lên.
Vẻ mặt của những người xung quanh lộ vẻ khó tin cùng khiếp sợ.
Đợi sau khi bình tĩnh lại, tên tóc vàng kia nhanh chóng quay ra dò hỏi hsi người đàn ông nghèo túng kia:
“Mike, Jace, chuyện này còn ai khác biết về nó nữa không?”
“Không, những người tiến vào huyệt mộ chỉ còn hai người chúng ta còn sống trở ra, những người khác nếu không phải bị chết nửa đường, thì chính là chôn thân trong đống vụn nát khi huyệt mộ sập xuống, lần này chúng ta đã bị tổn thất rất lớn rồi…”
Hai tên nghèo túng đó thành thật trả lời, biểu tình bi thương.
“Vậy sao? Vậy hai người thực may mắn khi có thể trở thành người cống hiến cho nghiên cứu khóa học dành cho nhân loại.”
Tên tóc vàng kia bỗng nhiên mỉm cười, những nhân viên nghiên cứu kia ăn ý mà tiến lên đánh ngất hai tên đàn ông nghèo túng kia.
☆
Thiên tai mà con người gặp phải không chỉ đơn giản như thế, tang thi cùng dị thú mới chính là uy hiếp lớn nhất, hiện thực tàn khốc hơn so với tưởng tượng rất nhiều.
Ánh mắt trong veo của thiếu nhiên tràn đầy an ủi cùng sự thản nhiên đối với sự tàn khốc của thế giới trong tương lai, nụ cười điềm tĩnh nhu hòa mà lại ấm áp.
Dường như có một loại sức mạnh ma thuật kỳ lạ nào đó, khiến cho những nặng nề và lo âu trong lòng hắn đối với mạt thế hoàn toàn biến mất chẳng còn gì.
Đúng vậy, nếu không thể tránh được, vậy thì còn buồn lo vô cớ làm gì.
Sống hai đời, hắn vẫn không thông suốt bằng một đứa bé mười sáu tuổi, dù sao thì ấn tượng về một mạt thế tàn khốc ảnh hưởng đến hắn quá sâu.
Sau khi nghĩ thông suốt rồi, tâm tình của Sở Hoài trong nháy mắt nhẹ nhàng hơn hẳn, vỗ vỗ đỉnh đầu thiếu niên đang nở nụ cười mà nhìn chằm chằm vào hắn, nói.
“Đã khuya rồi, đi tắm rồi ngủ thôi, ngày mai tôi đưa cậu đi mua vài bộ quần áo để thay, sau khi nhận hộ chiếu cho cậu xong, tôi sẽ đưa cậu ra nước ngoài mua một ít vật tư, dự trữ thêm một ít thứ.”
Nếu y đã mơ hồ đoán được mạt thế sắp đến, sau này y cũng sẽ đi theo bên người hắn, vậy hắn cũng không cần phải giấu giếm nữa.
Trước khi mạt thế đến, hắn muốn dốc hết toàn lực chuẩn bị nhiều thêm vài thứ, để có thể sống sót trong thời mạt thế, hắn không thể lãng phí cơ hội trọng sinh mà ông trời ban cho hắn.
“Ân, Sở Hoài quân nhớ phải chuẩn bị thêm cả đồ ăn và quần áo cho trẻ sơ sinh nữa.”
Cảm giác được Sở Hoài đã dần tiếp nhận mình, nụ cười trên mặt Ngu Kha càng tươi tắn hơn, nội tâm vui mừng, ngoan ngoãn gật đầu.
Sở Hoài nghe xong câu cuối liền mang vẻ mặt mê mang, “Chuẩn bị đồ cho trẻ sơ sinh để làm gì?”
Chẳng lẽ y có người thâm mới sinh con cho nên muốn dẫn đứa bé theo sao? Nhưng chẳng phải y xuyên không nên không có người thân sao?
“Đương nhiên là chuẩn bị cho hài tử của chúng ta rồi a, Sở Hoài quân, ta sẽ sinh cho huynh một hài tử cực kỳ đáng yêu a…”
Ngu Kha ngượng ngùng cúi đầu nhỏ giọng trả lời, vành tai đỏ lên.
“……”
Biểu tình của Sở Hoài cứng đờ, hắn cảm thấy trước khi mạt thế đến, hắn cần phải phổ cập kiến thức về y học cho y biết mới được, hoặc làm một phen củng cố tư tưởng tinh thần.
*******
Nước K, trung tâm nghiên cứu bí mật.
Trong văn phòng, một người đàn ông khoác áo trắng tóc vàng mắt xanh đang đứng đối diện với hai người đàn ông đang quấn băng vải ở tay và chân, hắn đang cùng nói chuyện với tên đàn ông ăn mặc có phần rách nát râu ria xồm xoàm nhìn rất nghèo khổ.
Không biết hai tên đàn ông nhìn có vẻ nghèo túng kia nói gì, tên đàn ông tóc vàng mặc áo khoác trắng lắc đầu bật cười.
“Mike, Jace, hai người đang nói đùa đấy à? Trên thế giới này làm sao có thuốc trường sinh bất lão được cơ chứ, tất cả những điều đó chỉ có trong truyền thuyết thôi, truyền thuyết của Hoa Quốc là kỳ quái nhất, mà cho dù có là sự thật đi chăng nữa, mấy ngàn năm trước nhân loại lạc hậu như vậy, sao có thể nghiên cứu ra thứ thuốc thần kỳ như vậy chứ, tất cả đều là phong kiến mê tín…”
“Không, Ryan, anh em tốt à, cậu nhất định phải tin tưởng chúng tôi, đây là thật sự, tất cả là do chúng tôi tận mắt chứng kiến đấy!”
Thấy tên tóc vàng không tin, hai người kia có chút tức giận, ôm hộp ngọc trong tay mà ngữ khí có chút tức giận.
“Thi thể trong ngôi huyệt mộ ngàn năm kia không khác gì người đang còn sống vậy, Ryan, nếu không phải vì nể tình chúng ta có giao tình, chúng tôi mới không bán nó cho cậu, nếu cậu không cần, chúng tôi liền tìm người khác……”
“Từ từ đã người anh em, tôi chưa nói là không cần mà, chỉ là chuyện này quá mức khó tin, làm sao tôi biết được điều đó có phải thật hay không? Tôi phải thử một chút, nếu là thật, tôi sẽ cho hai người một cái giá thích hợp.”
Tên đàn ông giữ chặt hai người lại, vươn tay khoa tay múa chân mô tả một con số.
Có lẽ vì con số rất hấp dẫn, hai người kia nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng gật đầu.
Đã thương lượng xong giá cả, tên đàn ông tóc vàng kia lập tức mang hai người đến phòng thí nghiệm, gọi điện thoại báo cho người khác đưa một lão già lại đây.
Chỉ thấy mấy nhân viên nghiên cứu thuần thục đem ông già đang giãy giụa nào đó cột chặt trên giường bệnh trong phòng thí nghiệm, sau đó đâm kim vào mà rút máu, bắt đầu thu mẫu nguyên bản.
Hiển nhiên những người này muốn làm thí nghiệm trên cơ thể người thật.
Đợi sau khi lấy máu xong, tên đàn ông tóc vàng kia đeo khẩu trang cùng bao tay, lấy một viên thuốc tròn nhẵn từ trong hộp ngọc ra ép buộc ông già kia phải uống để làm vật thí nghiệm.
Hai tên nghèo túng kia thấy vậy thì cảm thấy thịt đau, bởi vì trong hộp ngọc kia chỉ có hai viên, cho nên cực kỳ trân quý.
Nhưng không đợi mọi người nghĩ nhiều, sau khi ông già kia nuốt viên thuốc xong, không lâu sau liền xuất hiện hiện tượng kỳ diệu.
Chỉ thấy ông ta gào lên trong đau đớn, tóc cùng da thịt trên người nhanh chóng xuất hiện biến hóa, dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được mà dần trẻ hóa lại…
“Ôi trời ạ, thật quá thần kỳ, đây đúng là phát hiện lớn nhất thế kỷ!”
Vừa rồi tên tóc vàng kia còn không tin, nhưng lúc này sau khi nhìn thấy cảnh này liền không kiềm chế được mà hét lên.
Vẻ mặt của những người xung quanh lộ vẻ khó tin cùng khiếp sợ.
Đợi sau khi bình tĩnh lại, tên tóc vàng kia nhanh chóng quay ra dò hỏi hsi người đàn ông nghèo túng kia:
“Mike, Jace, chuyện này còn ai khác biết về nó nữa không?”
“Không, những người tiến vào huyệt mộ chỉ còn hai người chúng ta còn sống trở ra, những người khác nếu không phải bị chết nửa đường, thì chính là chôn thân trong đống vụn nát khi huyệt mộ sập xuống, lần này chúng ta đã bị tổn thất rất lớn rồi…”
Hai tên nghèo túng đó thành thật trả lời, biểu tình bi thương.
“Vậy sao? Vậy hai người thực may mắn khi có thể trở thành người cống hiến cho nghiên cứu khóa học dành cho nhân loại.”
Tên tóc vàng kia bỗng nhiên mỉm cười, những nhân viên nghiên cứu kia ăn ý mà tiến lên đánh ngất hai tên đàn ông nghèo túng kia.
☆
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.