Mạt Thế Chi Nghịch Tập Pháo Hôi
Chương 56: Giết tang thi
Sướng Ái
06/08/2021
Siêu thị Nguyệt Nguyệt cách nơi dừng xe cũng không xa nên Ngô Hạo Thiên và đại đội bộ đội đặc chủng rất nhanh liền đến nơi.
Nhìn cửa chính cửa cuốn đã bị kéo xuống, Ngô Hạo Thiên nhướng mày ra hiệu, ý bảo tiểu đội một và tiểu đội hai đánh nát cả hai cửa sổ trái phải trực tiếp đi vào từ cửa sổ.
Vương Quân cùng Lưu Chí Siêu gật đầu lập tức phá cửa sổ thủy tinh, các chiến sĩ theo thứ tự đi vào hai cửa sổ đó, sau mới tới tiểu đội ba vào cuối cùng.
Siêu thị Nguyệt Nguyệt là siêu thị lớn nhất trong ba cái siêu thị mà Âu Dương Húc chỉ định, vì thế nên nơi này vật tự cực kỳ nhiều.
"Báo cáo đội trưởng, tiểu đội một không phát hiện cái gì bất thường!"
"Báo cáo đội trưởng, tiểu đội hai cũng không phát hiện cái gì bất thường!"
Tiểu đội một và hai đều tra soát toàn bộ siêu thị một lần, trừ bỏ mấy thi thể bị gặm tới huyết nhục mơ hồ thì không phát hiện bất cứ con tang thi nào.
"Tang thi thích tối, hiện tại là ban ngày, bọn chúng sẽ không xuất hiện ở siêu thị. Rất có khả năng là ở trong kho hàng dưới hầm." Âu Dương Húc phỏng đoán bọn chúng hẳn sẽ tránh bên dưới nền đất u tối ẩm ướt đó.
"Hướng đông bắc có một nhà kho ngầm!" Lưu Chí Siêu nghiêm túc báo cáo tình hình.
"Lưu lại hai người bảo vệ tốt cửa sổ đã bị phá, các đội viên khác chuẩn bị chiến đấu!" Ngô Hạo Thiên ra lệnh xong liền mang đội đi về hướng đông bắc.
"Vâng!" Mọi người nghe xong bảo trì đội hình sau đó theo sát.
Đi tới cửa kho hàng, còn chưa nhìn thấy gì thì mọi người liền ngửi thấy một mùi hôi thối dày đặc từ bên trong.
"Tang thi sơ cấp thì thính giác và khứu giác đều tương đối yếu, tầm mắt ở dưới ánh sáng sẽ xuất hiện điểm mù. Một lát sau khi phát cửa, toàn bộ người trong tiểu đội ba mở đèn pin lên, tiểu đội một và hai bắn chết từ xa, nhớ kỹ, cần phải bắn bạo đầu, không cần đánh thân thể hay các bộ phận khác."
"Vâng!" Thu được lệnh của Ngô Hạo Thiên, mọi người gật đầu liên tục.
Âu Dương Húc lấy đèn pin từ trong không gian ra phát cho năm người trong tiểu đội ba mỗi người một cái.
Sau khi bên này chuẩn bị tốt, Ngô Hạo Thiên bắn vào vị trí khóa cửa hai phát, không biết tang thi có thông minh tới mức khóa cửa từ bên trong hay không. Tuy nhiên vì đề phòng vạn nhất, Ngô Hạo Thiên vẫn bắn phá khóa, Vương Quân và Lưu Chí Siêu ở hai bên mỗi người một chân đá văng cánh cửa kho hàng.
Năm người ở tiểu đội ba đồng loạt mở đèn pin chiếu vào bên trong kho.
Nhìn thấy một đám tang thi tanh tưởi trên mặt toàn thịt thối dưới ánh sáng đèn, mọi người đều thấy hơi kinh hãi. Dù cho đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng chân chân thực thực nhìn thấy lại là một chuyện khác.
Này đó tang thi, có con bị cắn máu huyết lẫn lộn trên mặt, có con thiếu lỗ tai, có con thiếu cái mũi. Còn có con có những vết thương gớm ghiếc đầy giòi bọ trên người khiến người nhìn thấy mà muốn nôn.
"Oa..." Nhìn thấy những khuôn mặt dữ tợn trong kho hàng này, Trần Đông và Tần Phương nôn ngay lập tức. Âu Dương Húc cũng cắn răng cố gắng nhịn mới khiến bản thân không ói ra.
"Giết chết!" Ngô Hạo Thiên hô to một tiếng và cũng là người đầu tiên lên đạn bắn phát súng đầu tiên vào con tang thi đang đi tới. Một phát súng của Ngô Hạo Thiên vang lên, những chiến sĩ bộ đội đặc chủng khác cũng lập tức lấy lại tinh thần bắt đầu bắn chết đàn quái vật này.
Vì thân thể tang thi sơ cấp còn tương đối cứng đờ, tốc độ di chuyển cũng không nhanh, hơn nữa mỗi người trong đại đội bộ đội đặc chủng đều là tay súng thiện xạ, cho nên tang thi còn chưa đi được đến cửa kho hàng thì toàn bộ đều bị bắn chết.
Sau khi ngừng bắn từ xa, mọi người lại đứng ở cửa kho hàng đợi thêm một lúc nữa, phát hiện những tang thi đã ngã xuống đất không thể bò dậy được nữa thì mới yên tâm.
"Dịch hai cái kệ để hàng lại đây, chặn lại cửa kho hàng!" Vì để tránh nhiều con tang thi thoát được ra ngoài, Ngô Hạo Thiên gọi mọi người phong kín cửa kho hàng lại.
"Vâng!" Sau khi nghe lệnh, lập tức có các chiến sĩ khuân các kệ hàng lại đây chặn lại cửa kho hàng, khiến cho đàn tang thi đều bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.
"Mẹ, Trần Đông, hai người không sao chứ?" Âu Dương Húc nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của hai người sau khi nôn thì quan tâm hỏi.
"Không, không sao!" Trần Đông nói.
"Mẹ cũng không sao!" Tần Phương mặt tái xanh tươi cười nói với cậu.
"Đinh, chúc mừng ký chủ thành công bắn chết 53 con tang thi sơ cấp, đạt được 2650 tích phân."
Nghe thấy âm thanh này, Âu Dương Húc cực kỳ mừng rỡ. Đúng là giết tang thi kiếm tích phân tương đối nhanh hơn nhiều.
"Má ơi, ghê tởm quá, giống y như trong phim vậy." Vương Quân hồi tưởng lại bộ dạng của tang thi mà trong lòng còn sợ hãi.
"Đúng vậy, quá khủng bố!" Có đội viên lặng lẽ thở dài.
Những con tang thi này tuyệt đối khủng bố hơn so với những tên buôn ma túy mà trước đó bọn họ đánh chết gấp nhiều lần lắm!
"Đêm nay tất cả mọi người hít đất một trăm cái cho tôi. Thân là bộ đội đặc chủng, tố chất tâm lý của các người quá kém!" Ngô Hạo Thiên đảo mắt lạnh nhìn mọi người.
Nghe Ngô Hạo Thiên nói, tất cả mọi người đều hổ thẹn cúi đầu. Chính xác, nếu không phải do đội trưởng bắn phát súng đầu tiên thì bọn họ đã quên bản thân trong tay mình có súng. Nếu như tốc độ của tang thi nhanh hơn, nói không chừng chết không phải là tang thi mà là đang ngây người bọn họ.
"Mọi người lần đầu tiên đối mặt với tang thi nên khó tránh khỏi sẽ thấy khủng hoảng, mờ mịt, không biết làm sao, đây cũng là bình thường. Bất quá mọi người phải nhớ kỹ, tốc độ tang thi sẽ theo cấp bậc càng lúc càng nhanh. Vì thế nếu chúng ta phản ứng chậm một giây thôi, giây tiếp theo có khả năng sẽ trở thành người bị lây nhiễm, biến thành quái vật như bọn chúng. Nếu hôm nay chúng ta gặp không phải là tang thi sơ cấp mà là cấp một, hoặc là cấp hai thì đội ngũ chúng ta chỉ sợ ít nhất sẽ phải chết đi một nửa!" Âu Dương Húc rất bình tĩnh phân tích lợi và hại.
"Vâng, đại đội trưởng và chị dâu nói rất đúng, chúng ta kiểm điểm lại, sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng sơ suất như vậy nữa."
"Đúng đúng, sau này chúng ta nhất định sẽ không bao giờ do dự nữa!"
"Vâng, sai lầm như thế này, chúng ta tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai." Mọi người đều sôi nổi bảo đảm sẽ không tái phạm sai lầm cấp thấp như vậy nữa.
Nhìn cửa chính cửa cuốn đã bị kéo xuống, Ngô Hạo Thiên nhướng mày ra hiệu, ý bảo tiểu đội một và tiểu đội hai đánh nát cả hai cửa sổ trái phải trực tiếp đi vào từ cửa sổ.
Vương Quân cùng Lưu Chí Siêu gật đầu lập tức phá cửa sổ thủy tinh, các chiến sĩ theo thứ tự đi vào hai cửa sổ đó, sau mới tới tiểu đội ba vào cuối cùng.
Siêu thị Nguyệt Nguyệt là siêu thị lớn nhất trong ba cái siêu thị mà Âu Dương Húc chỉ định, vì thế nên nơi này vật tự cực kỳ nhiều.
"Báo cáo đội trưởng, tiểu đội một không phát hiện cái gì bất thường!"
"Báo cáo đội trưởng, tiểu đội hai cũng không phát hiện cái gì bất thường!"
Tiểu đội một và hai đều tra soát toàn bộ siêu thị một lần, trừ bỏ mấy thi thể bị gặm tới huyết nhục mơ hồ thì không phát hiện bất cứ con tang thi nào.
"Tang thi thích tối, hiện tại là ban ngày, bọn chúng sẽ không xuất hiện ở siêu thị. Rất có khả năng là ở trong kho hàng dưới hầm." Âu Dương Húc phỏng đoán bọn chúng hẳn sẽ tránh bên dưới nền đất u tối ẩm ướt đó.
"Hướng đông bắc có một nhà kho ngầm!" Lưu Chí Siêu nghiêm túc báo cáo tình hình.
"Lưu lại hai người bảo vệ tốt cửa sổ đã bị phá, các đội viên khác chuẩn bị chiến đấu!" Ngô Hạo Thiên ra lệnh xong liền mang đội đi về hướng đông bắc.
"Vâng!" Mọi người nghe xong bảo trì đội hình sau đó theo sát.
Đi tới cửa kho hàng, còn chưa nhìn thấy gì thì mọi người liền ngửi thấy một mùi hôi thối dày đặc từ bên trong.
"Tang thi sơ cấp thì thính giác và khứu giác đều tương đối yếu, tầm mắt ở dưới ánh sáng sẽ xuất hiện điểm mù. Một lát sau khi phát cửa, toàn bộ người trong tiểu đội ba mở đèn pin lên, tiểu đội một và hai bắn chết từ xa, nhớ kỹ, cần phải bắn bạo đầu, không cần đánh thân thể hay các bộ phận khác."
"Vâng!" Thu được lệnh của Ngô Hạo Thiên, mọi người gật đầu liên tục.
Âu Dương Húc lấy đèn pin từ trong không gian ra phát cho năm người trong tiểu đội ba mỗi người một cái.
Sau khi bên này chuẩn bị tốt, Ngô Hạo Thiên bắn vào vị trí khóa cửa hai phát, không biết tang thi có thông minh tới mức khóa cửa từ bên trong hay không. Tuy nhiên vì đề phòng vạn nhất, Ngô Hạo Thiên vẫn bắn phá khóa, Vương Quân và Lưu Chí Siêu ở hai bên mỗi người một chân đá văng cánh cửa kho hàng.
Năm người ở tiểu đội ba đồng loạt mở đèn pin chiếu vào bên trong kho.
Nhìn thấy một đám tang thi tanh tưởi trên mặt toàn thịt thối dưới ánh sáng đèn, mọi người đều thấy hơi kinh hãi. Dù cho đã chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng chân chân thực thực nhìn thấy lại là một chuyện khác.
Này đó tang thi, có con bị cắn máu huyết lẫn lộn trên mặt, có con thiếu lỗ tai, có con thiếu cái mũi. Còn có con có những vết thương gớm ghiếc đầy giòi bọ trên người khiến người nhìn thấy mà muốn nôn.
"Oa..." Nhìn thấy những khuôn mặt dữ tợn trong kho hàng này, Trần Đông và Tần Phương nôn ngay lập tức. Âu Dương Húc cũng cắn răng cố gắng nhịn mới khiến bản thân không ói ra.
"Giết chết!" Ngô Hạo Thiên hô to một tiếng và cũng là người đầu tiên lên đạn bắn phát súng đầu tiên vào con tang thi đang đi tới. Một phát súng của Ngô Hạo Thiên vang lên, những chiến sĩ bộ đội đặc chủng khác cũng lập tức lấy lại tinh thần bắt đầu bắn chết đàn quái vật này.
Vì thân thể tang thi sơ cấp còn tương đối cứng đờ, tốc độ di chuyển cũng không nhanh, hơn nữa mỗi người trong đại đội bộ đội đặc chủng đều là tay súng thiện xạ, cho nên tang thi còn chưa đi được đến cửa kho hàng thì toàn bộ đều bị bắn chết.
Sau khi ngừng bắn từ xa, mọi người lại đứng ở cửa kho hàng đợi thêm một lúc nữa, phát hiện những tang thi đã ngã xuống đất không thể bò dậy được nữa thì mới yên tâm.
"Dịch hai cái kệ để hàng lại đây, chặn lại cửa kho hàng!" Vì để tránh nhiều con tang thi thoát được ra ngoài, Ngô Hạo Thiên gọi mọi người phong kín cửa kho hàng lại.
"Vâng!" Sau khi nghe lệnh, lập tức có các chiến sĩ khuân các kệ hàng lại đây chặn lại cửa kho hàng, khiến cho đàn tang thi đều bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.
"Mẹ, Trần Đông, hai người không sao chứ?" Âu Dương Húc nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của hai người sau khi nôn thì quan tâm hỏi.
"Không, không sao!" Trần Đông nói.
"Mẹ cũng không sao!" Tần Phương mặt tái xanh tươi cười nói với cậu.
"Đinh, chúc mừng ký chủ thành công bắn chết 53 con tang thi sơ cấp, đạt được 2650 tích phân."
Nghe thấy âm thanh này, Âu Dương Húc cực kỳ mừng rỡ. Đúng là giết tang thi kiếm tích phân tương đối nhanh hơn nhiều.
"Má ơi, ghê tởm quá, giống y như trong phim vậy." Vương Quân hồi tưởng lại bộ dạng của tang thi mà trong lòng còn sợ hãi.
"Đúng vậy, quá khủng bố!" Có đội viên lặng lẽ thở dài.
Những con tang thi này tuyệt đối khủng bố hơn so với những tên buôn ma túy mà trước đó bọn họ đánh chết gấp nhiều lần lắm!
"Đêm nay tất cả mọi người hít đất một trăm cái cho tôi. Thân là bộ đội đặc chủng, tố chất tâm lý của các người quá kém!" Ngô Hạo Thiên đảo mắt lạnh nhìn mọi người.
Nghe Ngô Hạo Thiên nói, tất cả mọi người đều hổ thẹn cúi đầu. Chính xác, nếu không phải do đội trưởng bắn phát súng đầu tiên thì bọn họ đã quên bản thân trong tay mình có súng. Nếu như tốc độ của tang thi nhanh hơn, nói không chừng chết không phải là tang thi mà là đang ngây người bọn họ.
"Mọi người lần đầu tiên đối mặt với tang thi nên khó tránh khỏi sẽ thấy khủng hoảng, mờ mịt, không biết làm sao, đây cũng là bình thường. Bất quá mọi người phải nhớ kỹ, tốc độ tang thi sẽ theo cấp bậc càng lúc càng nhanh. Vì thế nếu chúng ta phản ứng chậm một giây thôi, giây tiếp theo có khả năng sẽ trở thành người bị lây nhiễm, biến thành quái vật như bọn chúng. Nếu hôm nay chúng ta gặp không phải là tang thi sơ cấp mà là cấp một, hoặc là cấp hai thì đội ngũ chúng ta chỉ sợ ít nhất sẽ phải chết đi một nửa!" Âu Dương Húc rất bình tĩnh phân tích lợi và hại.
"Vâng, đại đội trưởng và chị dâu nói rất đúng, chúng ta kiểm điểm lại, sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình trạng sơ suất như vậy nữa."
"Đúng đúng, sau này chúng ta nhất định sẽ không bao giờ do dự nữa!"
"Vâng, sai lầm như thế này, chúng ta tuyệt đối sẽ không tái phạm lần thứ hai." Mọi người đều sôi nổi bảo đảm sẽ không tái phạm sai lầm cấp thấp như vậy nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.