Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 427: Bán lại?

Đông Trùng Hạ Uyển

18/09/2021

Sáng sớm ngày hôm sau, Phí Hướng Địch bọn hắn vốn muốn tiếp tục hỏi thêm một chút tình huống của Tô Tây, tùy tiện tâm sự với những người khác vừa đến tối hôm qua, ai ngờ mọi người nói chuyện không bao lâu, có đại biểu của hai nước đến viếng thăm.

"Sớm không tới trễ không tới, hết lần này tới lần khác đúng vào lúc này tới, các người nói có phải bởi vì chuyện của Tô Tây hay không?"

Phí Hướng Địch có chút không kiên nhẫn, vốn hắn chỉ phụ trách hộ tống Ôn Minh cùng La Chính Thanh, cụ thể những chuyện khác hắn cũng không tham dự quá nhiều, bảo đảm tất cả mọi người an toàn trở về nước chính là trách nhiệm của hắn.

La Chính Thanh khẽ cười nói: "Cho dù không có chuyện tối ngày hôm qua, bọn hắn cũng sẽ đi qua, lúc chúng ta đến bọn hắn đã phái người đến chào hỏi nói hôm nay sẽ đến thăm viếng, có điều thời gian có chút sớm mà thôi. Ngày mai tổ chức hội nghị rồi, bây giờ qua đến tự nhiên là tìm hiểu thái độ của chúng ta rồi.

Dù sao lại nói tiếp nguyên nhân mọi chuyện cũng từ chúng ta mà ra, tuy hai tháng trước nước chúng ta đem tin tức về tinh thạch thả ra một chút, nhưng thời gian quá ngắn bọn hắn nghiên cứu có hạn, tự nhiên phải đến tìm chúng ta tốn chút công phu."

"Thế những chuyện này giao cho các người đấy, tôi cũng không muốn liên hệ cùng những chính khách kia." Phí Hướng Địch khoát khoát tay liền chuẩn bị đi ra ngoài.

Ôn Minh gọi hắn lại: "Thượng tá Phí, anh nói Dao Dao dẫn Tô Tây ra nơi trú quân đi."

Cho dù đối phương thật sự có một phần nguyên nhân là đến xem Tô Tây, người không ở đây cũng có lý do qua loa tắc trách cho qua rồi.

"Thế có cần phái người đi theo bảo vệ hay không?"

"Cũng không cần, có Đại Hoàng là được rồi."

Toàn bộ đảo tư nhân tuy đã được binh sĩ nước M thanh lý qua, nhưng thật ra bên trên cả hòn đảo cũng không có dị thú gì, đa phần đều là một ít chim biển, khá nhiều chính là dị thực cùng côn trùng biến dị.

Nhưng hai thứ này cũng không dễ trêu chọc, binh sĩ nước M đã ăn một ít đau khổ mới có thể dọn dẹp được một vài nơi an toàn, những nơi khác đã đánh dấu, nói cho mọi người biết chỗ đó còn chưa thanh lý sạch sẽ.

Nhưng cho dù bất cứ lúc nào, mọi người đều có tinh thần mạo hiểm vô tận, đặc biệt những dị năng giả bình thường kia, ngược lại bọn hắn lại kéo cả đàn cả lũ tiến vào những khu vực đó, xem sinh vật biến dị trên đảo có gì khác biệt.

Thậm chí có người còn xem những nơi đó thành nơi tập luyện của mình, ra vào nhiều lần.

Đương nhiên, những sinh vật biến dị kia cũng không phải dễ trêu chọc, trước mắt mà nói, cũng đã có gần mười người chết bên trong đó.

Những điều này đều là Hồ Nhất Tuyền nói với Ôn Dao, biết Ôn Dao và Tô Tây muốn ra khỏi nơi trú quân, thấy hai người đều là thân thể mảnh mai yếu ớt, bên cạnh không có người bảo vệ, Hồ Nhất Tuyền xung phong nhận việc đi cùng.

Những người khác cũng muốn cùng, lại bị Phí Hướng Địch bảo ở lại.



Tính tình Hồ Nhất Tuyền khá sáng sủa, mặc dù mới hai mươi mốt tuổi, nhưng mặt mày mang theo sự tang thương thành thục chỉ trong tận thế mới có.

Chính cô ta giới thiệu nói mình học thiết kế đấy, nhưng đã từng tập qua Taekwondo, trước tận thế còn lấy được đai đen, bình thường ưa thích du lịch.

Dị năng cũng chỉ là cường hóa thân thể bình thường, nhưng cô vô cùng giỏi lợi dùng ưu thế cùng tri thức của mình, thực lực cũng không kém.

Cộng thêm trong đội ngũ của cô có vài lão binh bộ đội đặc chủng xuất ngũ, cô đi theo đám bọn hắn học được không ít thứ.

"Nếu không phải ở đây có nhiều quân hạm bao vây như vậy, dọa sợ không ít cá biển cùng động vật biển, nói không chừng bọn hắn còn có thể xuống biển đánh bắt động vật biển đây này."

Hồ Nhất Tuyền chỉ vào chỗ có địa thế khá cao cách đó không xa giới thiệu một phen: "Chỗ kia chính là khu vực còn chưa thanh lý xong, nhưng không có nhiều người đi vào, bởi vì bên trong có một loại côn trùng biến dị rất khó đối phó. Lớp da bên ngoài của chúng vô cùng cứng rắn, không sợ lửa không sợ nước, xem như đóng băng càng vui vẻ hơn, dị năng giả chết trong tay chúng cũng đã có bốn người rồi!

Cho nên mảnh đất này vốn không có người đến, tất cả mọi người đi đến mảnh đất khác rồi."

"Nhất Tuyền, cô biết thật nhiều nhá Đến lâu như vậy tôi cảm thấy cái gì mình cũng không biết?"

"Ha ha, lúc ấy không phải bên người cô luôn có người đi theo sao, hơn nữa cơ bản cô cũng rất ít đi ra khỏi nơi trú quân, lúc đó tôi đều theo chân đồng đội chúng tôi chạy loạn bốn phía. Sau này cùng Du Cường bọn họ tán gẫu một ít, tự nhiên hiều thêm nhiều hơn."

"Vậy quan hệ của cô cùng đồng đội rất tốt!"

Nghe Tô Tây nhắc đến đồng đội lúc trước của mình, Hồ Nhất Tuyền dừng lại một chút, không tiếp tục đề tài này, mà còn nhắc đến bát quái một vài nước khác mà mình nghe được.

Quan hệ tốt?

A, ai cũng không biết cô vì sống sót, vì để đến nơi này bỏ ra bao nhiêu thứ.

Tha hương nước khác, một cô gái như cô ở một mình, vì sống sót bỏ ra cái giá còn nhiều hơn so với người khác.

Chỉ có điều, tất cả đều bị cô che dấu dưới dáng vẻ tươi cười, ẩn sâu dưới đáy lòng.

Điều cô mong muốn duy nhất, chỉ là còn sống, sống sót trở về...



Ôn Dao lẳng lặng nhìn Hồ Nhất Tuyền, tuy lúc này cô cười, nhưng Ôn Dao có thể cảm giác được tinh thần lực của cô truyền đến cảm xúc trái ngược, đợi qua một lúc lâu mới bình tĩnh trở lại.

"Được rồi, tuy những con côn trùng biến dị màu xanh lá kia trên cơ bản đều ở trên mảnh đất này, nhưng cũng không loại trừ tình huống đặc biệt, chúng ta vẫn nên đi thôi."

Thu thập xong tâm tình của mình, một lần nữa lộ ra một nụ cười tự nhiên, Hồ Nhất Tuyền dẫn theo hai người đi trở về.

Đại Hoàng nhàm chán lắc lắc đuôi, chiếc đuôi thật dài quét trong bụi cỏ phát ra tiếng vang soẹt soẹt rè rè.

Đột nhiên, Đại Hoàng dừng bước, nó ngẩng đầu cảnh giác nhìn bốn phía, sau đó làm ra tư thế công kích đề phòng về một phương hướng, trong cổ họng phát ra tiếng gầm trầm thấp.

Thấy bộ dáng Đại Hoàng, Hồ Nhất Tuyền và Tô Tây cũng kịp phản ứng, các cô đồng thời nhìn về phương hướng Đại Hoàng nhìn qua, Hồ Nhất Tuyền lớn giọng quát lớn: "Ai?! Đi ra!"

Ngoại trừ gió biển thổi qua phát ra âm thanh soẹt soẹt, chung quanh không có bất kỳ tiếng vang, Đại Hoàng có chút không kiên nhẫn được nữa, mấy đường lười dao gió bắn xuyên qua phiến rừng cây kia!

"Ai ai ai! Đừng tấn công, chúng tôi không có ác ý!"

Một người đàn ông da trắng vạm vỡ đi theo có một thiếu niên nhỏ gầy nhảy ra ngoài, mà người đàn ông vạm vỡ kia đúng là người ngăn cản trước mặt Ôn Dao trước đó đưa ra yêu cầu đổi Đại Hoàng với Ôn Dao.

Pearson vừa ra tới liền đem tất cả lực chú ý đặt lên trên người Đại Hoàng, thấy rõ Hồ Nhất Tuyền cau mày chắn ở phía trước Ôn Dao, hắn mới dành chút ánh mắt nhìn về phía Hồ Nhất Tuyền.

"Các người làm gì ở đó? Có phải đang theo dõi chúng tôi hay không?!"

Hồ Nhất Tuyền biết rõ hắn, là một thành viên của đoàn dị năng Liên Minh Châu Âu Liên Bang EU, nghe nói những người chính phủ may mắn còn sống sót cùng dân chúng đã vứt bỏ thành kiến, cùng nhau thành lập nên Liên Minh Châu Âu Liên Bang EU, có thể nói một lần nữa trở thành một quốc gia mới.

Tuy chính phủ bởi vì không ngừng có mâu thuẫn quan hệ lợi ích, nhưng bên ngoài lại hài hòa, hơn nữa hiệp hội dị năng gải dân chúng ở Liên Bang cũng có chỗ cắm dùi.

Nghe nói nhân số đại biểu Liên Minh Châu Âu Liên Bang EU đến đây là nhiều nhất đấy, đại biểu bọn hắn đi theo quân đội chính phủ và dị năng giả.

Đối mặt sự chất vấn của Hồ Nhất Tuyền, Pearson thở dài một hơi.

Thật tốt quá, biết nói tiếng Anh! Hôm nay hắn còn cố ý lôi kéo đội viên biết nói vài câu Hoa ngữ trong đội ngũ đến đây, chính là muốn nói chuyện với cô bé Hoa quốc kia về chuyện sở hữu thú biến dị này.

"Thế này, tôi muốn nhờ cô hỏi giúp cô bé kia một chút, dị thú này của cô bé ấy có thể nhường lại hay không? Bởi vì đẳng cấp dị thú này không thấp, đi theo bên người cô bé ấy thật mai một quá rồi, nó đáng giá có một chủ nhân cường đại hơn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mạt Thế Chi Ôn Dao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook