Chương 651: Cách nghĩ của Ôn Minh
Đông Trùng Hạ Uyển
29/11/2021
Tình báo của Cố Thiên Hành có tác dụng rất lớn với Ôn Minh, sau khi nói
chuyện xong, cậu cho người dẫn một đoàn người Cố Thiên Hành đi làm chứng nhận thân phận mới.
Lưu Nghị cùng anh em Nguyễn Văn Hùng cũng không phải quân nhân, bọn hắn còn cần tìm kiếm công việc phù hợp để kiếm điểm tín dụng.
Về phần mấy người Cố Thiên Hành cũng cần chờ phân phối, dù sao bây giờ quân khu của bọn hắn đã mất, Ôn Minh phải một lần nửa sắp xếp nơi đi cho bọn hắn.
Những người khác đi rồi, lúc này Ôn Minh mới có thời gian hỏi thăm thu hoạch suốt đoạn đường này của em gái.
Ôn Dao trực tiếp cho Ôn Minh xem video ghi chép trên xe bay, cái này so với chính Ôn Dao giảng giải càng trực quan kỹ càng hơn nhiều.
Đương nhiên, đối với Ôn Dao mà nói, chủ yếu nhất chính là —— bớt việc.
Ôn Minh ngồi trước bàn làm việc nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính xem xem rất chăm chú, thỉnh thoảng nhíu đôi chân mày, xem ra cậu cũng không lạc quan về những tin tình báo này cho lắm.
Giống như trước đó Ôn Dao đã nghĩ đến, đối với toàn bộ thế giới mà nói, tình huống Hoa quốc trước mắt là tốt nhất.
Bởi vì phổ cập kiện thể thuật, trải qua gần một năm rèn luyện, đa phần thể chất người Hoa quốc đã được tăng lên, hiệu quả rõ rệt nhất chính là những dị năng giả kiên trì kia, đột phát thuận lợi hơn trước không ít, dị năng giả hơn cấp năm đã dần dần tăng lên nhiều.
Dị năng giả cấp cao tăng tăng cường sức chiến đấu cho Hoa quốc, cộng thêm Ôn Minh bọn họ từ Thor lấy được các loại kỹ thuật, làm cho chỉ mới hai năm, Hoa quốc đã tiêu diệt gần hết bộ phận Zombie, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng nửa năm có thể tiêu diệt hết mấy quân đoàn Zombie kia!
Bởi vậy, cao tầng Hoa quốc cũng có thời gian để mắt đến các quốc gia khác, lúc này mới phát hiện, tình thế không được tốt lắm.
Cho dù trước khi đã thành lập liên minh, Hoa quốc cũng không ràng buộc cung cấp rất nhiều tin tức cùng kỹ thuật, bù đắp cho nhau, nhưng tình thế trước mắt của một vài vùng và quốc gia lạc hậu vẫn vô cùng nghiêm trọng, thậm chí một vài nước nhỏ đã bị diệt quốc!
Ôn Minh biết rõ hiện phía trên đã thảo luận có phải nên cung cấp vật tư cho các quốc gia khác, đặc biệt là các loại thuốc, thậm chí có nên phải binh trợ giúp bọn hắn hay không.
Kết luận cụ thể còn chưa có, ý kiến người ra mặt cũng không nhất trí, hơn nữa cao tầng từng căn cứ đều có tâm tư riêng của mình.
Đương nhiên cậu đi đến căn cứ nào cũng có thể lựa chọn đấy, nhưng cuối cùng cậu vẫn lựa chọn nơi này, không chỉ vì cách căn cứ Hoa Nam khá gần, càng là vì cậu cho rằng xuất binh dễ dàng hơn, bọn họ không có khả năng khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng bây giờ xem ra, có một số việc không hề đơn giản như chính mình tưởng tượng như vậy. Không nói lúc tiến vào lãnh địa của quốc gia khác sẽ nảy sinh vấn đề cùng mâu thuẩn khác nhau, hậu kỳ quân đội bọn họ, vật tư và nhân viên trợ giúp cũng là một nan đề khó khăn, bây giờ việc cậu cần chuẩn bị còn rất rất nhiều.
Xa không nói, hiện trong tay cậu điều cần thiết nhất phải xây dựng các hạng mục trong căn cứ mới cho xong, còn phải phái binh đi cứu viện những chiến sĩ cùng dân chúng thủ vững nơi biên giới kia.
Ôn Minh giơ tay lên nhéo nhéo mi tâm, cảm thấy đau đầu.
Tuy lúc ở căn cứ Hoa Nam, Tề Cảnh Huy vì rèn luyện cho Ôn Minh, đem rất nhiều việc trong tay mình đều phân cho cậu, nhưng đa phần những chuyện kia đều về phương diện quân sự, về mặt chính trị, quản lý dân sinh đều có những người khác phụ trách, Tề Cảnh Huy mỗi tuần chỉ cần mở cuộc họp, sau đó nghe người bên dưới báo cáo tình huống, nắm chặt tất cả các phương hướng là được rồi.
Mà bây giờ mọi chuyện cần thiết đều đẩy trên người một mình Ôn Minh, đặc biệt là rất nhiều công tác phiền phức xây dựng căn cứ, làm cho Ôn Minh khổ không thể tả.
Ôn Minh cảm thấy có lẽ mình nên báo cáo với bác Tề, lại phái mấy người hỗ trợ gánh vác bớt công việc của mình, nếu không sớm muộn gì mình cũng mệt chết mất.
Xem hết đồ đạc Ôn Dao đưa cho mình, trong lòng Ôn Minh cũng có không ít chuyện tự định giá, nhưng rất nhiều chuyện cần phải được tiến hành từng bước một, ăn một miếng không sẽ bị nghẹn mất.
"Dao Dao, gần đây em nghỉ ngơi nhiều một chút, thả lỏng một chút, có khả năng qua một thời gian ngắn cần em đi dẫn người một chuyến nữa."
Ôn Minh càng nghĩ, nếu muốn phái binh đi cứu viện một vài quân đoàn nơi quân cảnh kia, còn cần nhờ Dao Dao đi một chuyến.
Bởi vì bây giờ nhân thủ cậu có thể phái ra thật sự quá ít, căn cứ mới bên này không thể không có người, đặc biệt là người từ các căn cứ nhỏ gần đây dời vào căn cứ mới, rất nhiều chuyện còn chưa tiến vào quỹ đạo, cần đại quân trấn thủ.
Tuy chiêu binh đã oanh oanh liệt liệt mở rộng, người nhập ngũ cũng không ít, nhân số quân đội tăng vọt. Nhưng những tân binh này cần tôi luyện, hắn không thể lừa được em mình.
Một mình Dao Dao và dị thú của em ấy, có thể gánh lấy một nửa quân đoàn dị năng đấy!
"À."
Ôn Dao không có bất kỳ ý kiến gì với sự sắp xếp của anh trai, dù sao mỗi ngày việc cần làm trong căn cứ cũng không sai biệt lắm, đi ra ngoài đi dạo cũng tốt.
Tiểu Tiểu và Mạn Mạn tiến cấp không bao lâu, cần tìm một vài chuyện để chúng nó càng thêm thuần thục khống chế dị năng của mình, sau đó hai ngày trước đã trò chuyện với Đại Hoàng một lần, đã biết nguyên nhân gần đây khiến nó khác thường, nó cũng chiến đấu tránh để nó phân tâm, nói không chừng không cẩn thận đột phá đây này?
Trong lòng Ôn Minh đã có tính toán trước bắt đầu sắp xếp chuyện kế tiếp, trước tiên cậu liên hệ với Tề Cảnh Huy, tiết lộ ý mình cần một vài cấp dưới chuyên nghiệp.
"Thật ra ngay từ đầu phía trên cũng phân phối người quản lý một vài phương diện đến đây, dù sao chỗ này cũng không có khả năng chỉ một mình con quản lý."
Ôn Minh bó tay rồi: "Nhưng con chỉ dẫn theo lính của con đến, lại thêm một vài nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý bác nói ở đâu?"
"Ah, còn chưa xác định."
Ôn Minh: ..."Thời gian trôi qua đã lâu như vậy còn chưa xác định nữa à?!"
"Con cũng biết bên trong cũng có sự tình mà, chúng ta cũng đã xem qua danh sách phần thứ nhất rồi, không thích hợp, Hạ lão cùng hai người cậu kai của con nói sẽ giúp con tìm người tốt đấy, dù sao con cũng không hy vọng người bên dưới có tâm tư khác chứ?!" Tề Cảnh Huy càm ràm như mẹ già nói: "Cho nên trong khoảng thời gian này con chịu khó vất vả một tí, chúng ta chọn người xong sẽ bảo bọn hắn lập tức đi qua ngay!"
Đương nhiên Ôn Minh biết rõ bảng cửu chương bên trong, cho dù ở nơi này, không thể tránh khỏi có chút tranh đấu, dù sao con người vốn ích kỷ, dây dưa lợi ích vĩnh viễn đều tồn tại
"Con có thể trực tiếp chọn người không?"
Tề Cảnh Huy tò mò rồi: "Con còn có người chọn lựa à? Cũng đừng nói là Cố Minh Duệ đấy, cậu ấy đang làm rất tốt chức vụ hội trưởng hiệp hội dị năng mà, tất cả mọi người rất hài lòng, đang nghĩ cách điều cậu ấy đến tổng bộ làm hội trưởng kia kìa, con cũng không thể thọc gậy bánh xe ah!"
Thật ra Ôn Minh cũng chỉ tùy ý nói vậy thôi, thật ra trong đầu cậu quả thật nhớ đến người anh em tốt của mình, nhưng cũng chỉ nghĩ vậy thôi, cậu cũng không khả năng bảo cậu ấy rời khỏi hiệp hội dị năng đến nơi này, như vậy tất cả kế hoạch cảu bọn họ đều bị rối loạn cả.
"Con không muốn cậu ấy, chỉ hỏi một chút thôi."
"Đương nhiên có thể, con là căn cứ trưởng, con có quyền bổ nhiệm, chỉ cần báo cáo lên trên là được, có chúng ta ở đây không có vấn đề gì. Bây giờ con có người chọn lựa?"
"Không có."
"Bây giờ không có cũng không sao, chính con tự chọn tự nhiên tốt nhất."
"Vâng, con sẽ lưu ý."
Nói cũng gần xong, lúc sắp cúp máy, Tề Cảnh Huy nói câu sau cùng: "Ba con nói hắn cũng sẽ giúp con lưu ý chọn người, tên kia quen biết cũng không phải loại người cạn dầu... con tự cầu nhiều phúc đi!"
Lưu Nghị cùng anh em Nguyễn Văn Hùng cũng không phải quân nhân, bọn hắn còn cần tìm kiếm công việc phù hợp để kiếm điểm tín dụng.
Về phần mấy người Cố Thiên Hành cũng cần chờ phân phối, dù sao bây giờ quân khu của bọn hắn đã mất, Ôn Minh phải một lần nửa sắp xếp nơi đi cho bọn hắn.
Những người khác đi rồi, lúc này Ôn Minh mới có thời gian hỏi thăm thu hoạch suốt đoạn đường này của em gái.
Ôn Dao trực tiếp cho Ôn Minh xem video ghi chép trên xe bay, cái này so với chính Ôn Dao giảng giải càng trực quan kỹ càng hơn nhiều.
Đương nhiên, đối với Ôn Dao mà nói, chủ yếu nhất chính là —— bớt việc.
Ôn Minh ngồi trước bàn làm việc nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính xem xem rất chăm chú, thỉnh thoảng nhíu đôi chân mày, xem ra cậu cũng không lạc quan về những tin tình báo này cho lắm.
Giống như trước đó Ôn Dao đã nghĩ đến, đối với toàn bộ thế giới mà nói, tình huống Hoa quốc trước mắt là tốt nhất.
Bởi vì phổ cập kiện thể thuật, trải qua gần một năm rèn luyện, đa phần thể chất người Hoa quốc đã được tăng lên, hiệu quả rõ rệt nhất chính là những dị năng giả kiên trì kia, đột phát thuận lợi hơn trước không ít, dị năng giả hơn cấp năm đã dần dần tăng lên nhiều.
Dị năng giả cấp cao tăng tăng cường sức chiến đấu cho Hoa quốc, cộng thêm Ôn Minh bọn họ từ Thor lấy được các loại kỹ thuật, làm cho chỉ mới hai năm, Hoa quốc đã tiêu diệt gần hết bộ phận Zombie, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng nửa năm có thể tiêu diệt hết mấy quân đoàn Zombie kia!
Bởi vậy, cao tầng Hoa quốc cũng có thời gian để mắt đến các quốc gia khác, lúc này mới phát hiện, tình thế không được tốt lắm.
Cho dù trước khi đã thành lập liên minh, Hoa quốc cũng không ràng buộc cung cấp rất nhiều tin tức cùng kỹ thuật, bù đắp cho nhau, nhưng tình thế trước mắt của một vài vùng và quốc gia lạc hậu vẫn vô cùng nghiêm trọng, thậm chí một vài nước nhỏ đã bị diệt quốc!
Ôn Minh biết rõ hiện phía trên đã thảo luận có phải nên cung cấp vật tư cho các quốc gia khác, đặc biệt là các loại thuốc, thậm chí có nên phải binh trợ giúp bọn hắn hay không.
Kết luận cụ thể còn chưa có, ý kiến người ra mặt cũng không nhất trí, hơn nữa cao tầng từng căn cứ đều có tâm tư riêng của mình.
Đương nhiên cậu đi đến căn cứ nào cũng có thể lựa chọn đấy, nhưng cuối cùng cậu vẫn lựa chọn nơi này, không chỉ vì cách căn cứ Hoa Nam khá gần, càng là vì cậu cho rằng xuất binh dễ dàng hơn, bọn họ không có khả năng khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng bây giờ xem ra, có một số việc không hề đơn giản như chính mình tưởng tượng như vậy. Không nói lúc tiến vào lãnh địa của quốc gia khác sẽ nảy sinh vấn đề cùng mâu thuẩn khác nhau, hậu kỳ quân đội bọn họ, vật tư và nhân viên trợ giúp cũng là một nan đề khó khăn, bây giờ việc cậu cần chuẩn bị còn rất rất nhiều.
Xa không nói, hiện trong tay cậu điều cần thiết nhất phải xây dựng các hạng mục trong căn cứ mới cho xong, còn phải phái binh đi cứu viện những chiến sĩ cùng dân chúng thủ vững nơi biên giới kia.
Ôn Minh giơ tay lên nhéo nhéo mi tâm, cảm thấy đau đầu.
Tuy lúc ở căn cứ Hoa Nam, Tề Cảnh Huy vì rèn luyện cho Ôn Minh, đem rất nhiều việc trong tay mình đều phân cho cậu, nhưng đa phần những chuyện kia đều về phương diện quân sự, về mặt chính trị, quản lý dân sinh đều có những người khác phụ trách, Tề Cảnh Huy mỗi tuần chỉ cần mở cuộc họp, sau đó nghe người bên dưới báo cáo tình huống, nắm chặt tất cả các phương hướng là được rồi.
Mà bây giờ mọi chuyện cần thiết đều đẩy trên người một mình Ôn Minh, đặc biệt là rất nhiều công tác phiền phức xây dựng căn cứ, làm cho Ôn Minh khổ không thể tả.
Ôn Minh cảm thấy có lẽ mình nên báo cáo với bác Tề, lại phái mấy người hỗ trợ gánh vác bớt công việc của mình, nếu không sớm muộn gì mình cũng mệt chết mất.
Xem hết đồ đạc Ôn Dao đưa cho mình, trong lòng Ôn Minh cũng có không ít chuyện tự định giá, nhưng rất nhiều chuyện cần phải được tiến hành từng bước một, ăn một miếng không sẽ bị nghẹn mất.
"Dao Dao, gần đây em nghỉ ngơi nhiều một chút, thả lỏng một chút, có khả năng qua một thời gian ngắn cần em đi dẫn người một chuyến nữa."
Ôn Minh càng nghĩ, nếu muốn phái binh đi cứu viện một vài quân đoàn nơi quân cảnh kia, còn cần nhờ Dao Dao đi một chuyến.
Bởi vì bây giờ nhân thủ cậu có thể phái ra thật sự quá ít, căn cứ mới bên này không thể không có người, đặc biệt là người từ các căn cứ nhỏ gần đây dời vào căn cứ mới, rất nhiều chuyện còn chưa tiến vào quỹ đạo, cần đại quân trấn thủ.
Tuy chiêu binh đã oanh oanh liệt liệt mở rộng, người nhập ngũ cũng không ít, nhân số quân đội tăng vọt. Nhưng những tân binh này cần tôi luyện, hắn không thể lừa được em mình.
Một mình Dao Dao và dị thú của em ấy, có thể gánh lấy một nửa quân đoàn dị năng đấy!
"À."
Ôn Dao không có bất kỳ ý kiến gì với sự sắp xếp của anh trai, dù sao mỗi ngày việc cần làm trong căn cứ cũng không sai biệt lắm, đi ra ngoài đi dạo cũng tốt.
Tiểu Tiểu và Mạn Mạn tiến cấp không bao lâu, cần tìm một vài chuyện để chúng nó càng thêm thuần thục khống chế dị năng của mình, sau đó hai ngày trước đã trò chuyện với Đại Hoàng một lần, đã biết nguyên nhân gần đây khiến nó khác thường, nó cũng chiến đấu tránh để nó phân tâm, nói không chừng không cẩn thận đột phá đây này?
Trong lòng Ôn Minh đã có tính toán trước bắt đầu sắp xếp chuyện kế tiếp, trước tiên cậu liên hệ với Tề Cảnh Huy, tiết lộ ý mình cần một vài cấp dưới chuyên nghiệp.
"Thật ra ngay từ đầu phía trên cũng phân phối người quản lý một vài phương diện đến đây, dù sao chỗ này cũng không có khả năng chỉ một mình con quản lý."
Ôn Minh bó tay rồi: "Nhưng con chỉ dẫn theo lính của con đến, lại thêm một vài nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý bác nói ở đâu?"
"Ah, còn chưa xác định."
Ôn Minh: ..."Thời gian trôi qua đã lâu như vậy còn chưa xác định nữa à?!"
"Con cũng biết bên trong cũng có sự tình mà, chúng ta cũng đã xem qua danh sách phần thứ nhất rồi, không thích hợp, Hạ lão cùng hai người cậu kai của con nói sẽ giúp con tìm người tốt đấy, dù sao con cũng không hy vọng người bên dưới có tâm tư khác chứ?!" Tề Cảnh Huy càm ràm như mẹ già nói: "Cho nên trong khoảng thời gian này con chịu khó vất vả một tí, chúng ta chọn người xong sẽ bảo bọn hắn lập tức đi qua ngay!"
Đương nhiên Ôn Minh biết rõ bảng cửu chương bên trong, cho dù ở nơi này, không thể tránh khỏi có chút tranh đấu, dù sao con người vốn ích kỷ, dây dưa lợi ích vĩnh viễn đều tồn tại
"Con có thể trực tiếp chọn người không?"
Tề Cảnh Huy tò mò rồi: "Con còn có người chọn lựa à? Cũng đừng nói là Cố Minh Duệ đấy, cậu ấy đang làm rất tốt chức vụ hội trưởng hiệp hội dị năng mà, tất cả mọi người rất hài lòng, đang nghĩ cách điều cậu ấy đến tổng bộ làm hội trưởng kia kìa, con cũng không thể thọc gậy bánh xe ah!"
Thật ra Ôn Minh cũng chỉ tùy ý nói vậy thôi, thật ra trong đầu cậu quả thật nhớ đến người anh em tốt của mình, nhưng cũng chỉ nghĩ vậy thôi, cậu cũng không khả năng bảo cậu ấy rời khỏi hiệp hội dị năng đến nơi này, như vậy tất cả kế hoạch cảu bọn họ đều bị rối loạn cả.
"Con không muốn cậu ấy, chỉ hỏi một chút thôi."
"Đương nhiên có thể, con là căn cứ trưởng, con có quyền bổ nhiệm, chỉ cần báo cáo lên trên là được, có chúng ta ở đây không có vấn đề gì. Bây giờ con có người chọn lựa?"
"Không có."
"Bây giờ không có cũng không sao, chính con tự chọn tự nhiên tốt nhất."
"Vâng, con sẽ lưu ý."
Nói cũng gần xong, lúc sắp cúp máy, Tề Cảnh Huy nói câu sau cùng: "Ba con nói hắn cũng sẽ giúp con lưu ý chọn người, tên kia quen biết cũng không phải loại người cạn dầu... con tự cầu nhiều phúc đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.