Chương 254: Căn cứ Hi Nhiên
Đông Trùng Hạ Uyển
02/09/2021
Mặc dù nói bọn hắn có không ít dị năng giả không gian, có mấy người có đẳng cấp cao không gian lớn, chứa chiếc xe hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng cuối cùng bọn họ còn phải cất tinh thạch nha, vẫn phải lái xe xuống dưới.
Ôn Minh để một phần binh sĩ ở nơi gần đó xây dựng nơi trú quân, sau đó bắt đầu sắp xếp vấn đề cho xe quân đội lên núi.
Bọn hắn ở đây đều là dị năng giả, tu sửa một con đường núi đơn giản hẳn không thành vấn đề.
Ôn Minh ở bên này tất cả đều thuận lợi, mà Phùng Tử Nhiên tách ra cùng bọn cùng vài ngày lại một lần nữa tranh chấp kịch liệt cùng với cha hắn.
Căn cứ Hi Nhiên là một căn cứ nhỏ, vị trí của nó nằm ở một chỗ dốc thoải khá bằng phẳng, phía bên phải có vài tòa nhà như dãy núi thấp, trong căn cứ có nước chảy xuyên qua, cách nội thành một khoảng cách không ngắn.
Trước tận thế nó được quảng cáo rầm rộ là một khu biệt thự nơi sơn dã, vẫn chưa hoàn toàn xây xong thì đã bị cha của hắn mua hết tất cả phần còn lại, sau đó xây dựng thành bộ dạng trước mắt, sử dụng tên con gái và con trai của mình đặt tên thành căn cứ Hi Nhiên.
Phùng Tường bên ngoài là một thương nhân nổi danh, nhà tư thiện, nhưng ai cũng không biết khi còn trẻ hắn đã từng tham gia thế lực hắc bang nổi danh, một đường lên làm cao tầng, làm những chuyện trái pháp luật không ít, sau này mới từ từ bắt đầu tẩy trắng, dần dần trở thành người bình thường trong mắt người khác.
Khi hắn còn trẻ từng cấu kết không ít quan viên, có ít người bây giờ cũng làm đến cao tầng trung ương, ở giữa bọn hắn đều nắm thốp đối phương, đều kiêng kị đối phó, nhưng cho đến nên bọn hắn vẫn bình an vô sự, dù sao anh tốt tôi tốt mọi người đều tốt.
Trước tận thế, hắn đánh hơi được hơi thở bất thường, phát hiện các nơi đều có động tĩnh kỳ lạ, từ miệng những quan viên kia thăm dò được một ít chuyện, tuy hắn cũng có chỗ hoài nghi, nhưng gần đâu ưa thích đánh cược một lần nên hắn vẫn vung tiền như rác mua được quyền sử dụng mảnh đất này từ trong tay nhà đầu tư, sau đó bắt đầu dựa theo tiêu chuẩn cao để xây dựng tường vây.
Rất nhiều người đều cho rằng hắn điên, hắn cũng không để ý, coi như là giả hắn cũng có phương án lật ngược thế cờ.
Sau này cái gọi là bài viết về tận thế giáng xuống bất ngờ, hắn càng tin tưởng hơn, vận dụng tất cả quan hệ, tiêu hết tất cả gia sản tích cóp, buôn lậu một lượng súng ống đạn dược cùng vật tư lớn.
Sự thật chứng minh hắn đánh bạc thắng, tận thế đến, mà hắn, đã có được một căn cứ nhỏ.
Nhưng hắn đã đánh giá thấp tận thế tàn khốc, cũng đánh giá thấp lòng người bên trong tận thế.
Cho dù hắn đã chuẩn bị lớn, trong căn cứ cũng có quân sự quản lý, còn triệu tập rất nhiều cấp dưới trước kia, nhưng vẫn có người vì lợi ích mà phản bội hắn.
Hiện tại, vật tư trong căn cứ không còn nhiều, mà ngư long hỗn tạp, rất nhiều người đều theo dõi vị trí của hắn, muốn chiếm căn cứ như vậy thành của riêng mình.
Trong căn cứ thực lực mạnh nhất có hai đoàn đội dị năng, cũng bởi vì bọn hắn bỉ ổi, làm sao cũng không chịu hợp tác, mới khiến hắn không có chút cơ hội thở dốc, tạo thành thế chân vạc như hiện tại.
Nếu không phải con gái của hắn là dị năng giả hệ trị liệu duy nhất trong căn cứ, tinh hạch trong căn cứ đều cần con bé tinh lọc, tình cảnh của hắn càng hỏng bét hơn.
Nhưng nghe nói dị năng hệ mộc và hệ thủy đã xuất hiện thuộc tính trị liệu, đây đối với bọn họ mà nói cũng không phải là tin tức tốt.
Mà bây giờ, con trai bảo bối của hắn, lại muốn để hắn hợp tác với căn cứ Hoa Nam?
Căn cứ trưởng căn cứ Hoa Nam bây giờ là tên điên Tề Cảnh Huy kia!
Tuy hắn chưa từng quen biết, nhưng cũng nghe người ta nói qua, tên đó cũng không phải dễ ở chung, hơn nữa tuy thân phận của hắn có ít người biết, nhưng đây chẳng qua chỉ là đối với người bình thường, người như Tề Cảnh Huy, làm sao có thể không biết chút tin tức chứ?
Để hắn hợp tác với căn cứ Hoa Nam, đây không phải để hắn tự chui đầu vào lưới, hai tay dâng căn cứ sao?
Đáng tiếc Phùng Tường chưa nói chuyện của hắn với người nhà của hắn, bọn họ đều cho rằng hắn chỉ là lập nghiệp từ hai bàn tay trắng từng bước thành thương nhân thành công mà thôi.
Phùng Tử Nhiên không hiểu nổi, vì sao lúc trước hắn hào hứng bừng bừng trở về nói với cha hắn ý định về tương lai căn cứ, cha hắn lại phản ứng lơn như vậy, còn chưa nghe xong đã trực tiếp phản bác lại hắn, bảo hắn đừng xen vào nữa.
Nhưng, hắn cảm thấy ý nghĩ này trước mắt là tốt nhất rồi, không được cũng có thể hợp tác cùng với căn cứ Hoa Trung, chẳng lẽ không phải cả hai cùng có lợi sao?
Vấn đề hiện tại của căn cứ bọn hắn đã rất lớn rồi, nếu không giải quyết, sớm muộn cũng xảy ra nội loạn, đến lúc đó đã muộn màng!
Trong khoảng thời gian này mỗi ngày hắn đều đến tìm cha hắn, muốn thuyết phục cha hắn, nhưng chưa từng thành công, hôm nay Phùng Tử Nhiên lại tranh chấp cùng cha hắn lần nữa.
"Được rồi, chuyện của căn cứ không cần con quan tâm, trong lòng cha đã nắm chắc, bọn hắn không lật nổi bọt nước gì. Con không có chuyện gì thì luyện tập dị năng đi, hoặc đi ra ngoài đánh Zombie gϊếŧ thú biến dị, đừng cả ngày nghĩ những thứ vô dụng kia. Nhưng lúc ra ngoài nhớ mang theo đầy đủ đồ đạc cùng đội viên, cẩn thận một chút, đừng để như lần trước rơi vào động nhện."
Phùng Tường khoát khoát tay, ra hiệu Phùng Tử Nhiên đi ra ngoài.
"Thế nhưng cha..."
"Im miệng!" Phùng Tường vỗ bốp lên bàn làm việc một tiếng vang cực lớn: "Không có gì thế nhưng! Cha của con còn chưa có chết đâu! Con liền hoa tay múa chân với căn cứ rồi hả? Đã muốn đoạt quyền hả?!"
Nghe Phùng Tường chất vấn, Phùng Tử Nhiên chấn kinh, hắn không nghĩ đến người cha mình kính trọng nhất vậy mà lại nói hắn như vậy, hắn chỉ thấy cha hắn mỗi ngày khổ cực mệt nhọc như vậy nên muốn chia sẽ giúp ông ấy một ít mà thôi, thế mà lại cho rằng hắn muốn đoạt quyền?!
Nhìn thấy ánh mắt bi thương của con trai, Phùng Tường cũng đã hối hận, đây chỉ là hắn nhất thời nói nhảm mà thôi, đương nhiên hắn biết rõ con trai muốn giúp đỡ hắn, nhưng rất nhiều chuyện con trai hắn không hiểu, cách nghĩ quá mức ngây thơ, có một số việc nào có đơn giản như nó nghĩ như vậy?!
Phùng Tường nhếch môi dưới, cuối cùng cũng không thể nói ra lời xin lỗi... chỉ bảo Phùng Tử Nhiên đi ra ngoài.
Nhìn con trai nổi giận đùng đùng đi ra ngoài đóng sập cửa lại, Phùng Tường lắc đầu, thở dài, bây giờ chuyện trong căn cứ càng ngày càng khó giải quyết, thằng nhóc miệng còn hôi sữa đoàn Liệt Diễm kia lại còn dám đưa ra đề nghị kết hôn cùng con gái của hắn, thật cho rằng hắn không biết lòng dạ của nó sao?
Còn tên mập chết tiệt đoàn Bạo Long kia, lại dám đào của hắn nhiều người như vậy.
Xem ra, hắn phải hành động nhanh một chút, bằng không sẽ càng ngày càng phiền toái...
Lao ra khỏi văn phòng, Phùng Tử Nhiên gặp chị gái song sinh của mình Phùng Tử Hi ở chỗ gấp khúc hành lang, nhìn thấy con mắt em trai đỏ hồng, nhớ đến mấy ngày nay nghe tiếng tranh chấp trong phòng họp của cha, cô nghĩ có thể là cha nói gì đó không dễ nghe rồi.
Phùng Tử Hi không hỏi hắn vì sao, hơn nữa còn dịu dàng cười cười với hắn: "Nhiên Nhiên, ngày hôm qua chị phát hiện có đồ vật tốt, em đi xem cùng chị nha."
Phùng Tử Nhiên nghiêng đầu lau lau con mắt, bất mãn nói: "Đã nói rồi, không được gọi em là Nhiên Nhiên, em cũng không còn là trẻ con nữa, lại nói, chị chỉ ra trước em vài phút."
"Dạ dạ, không gọi Nhiên Nhiên nữa, thế thì gọi là anh đẹp trai Tử Nhiên, có phải nên cho chị chút mặt mũi hay không đây?"
Phùng Tử Nhiên hừ nhẹ một tiếng: "Xem chị thành tâm như vậy, đi thôi."
Bên này mạch nước ngầm căn cứ nhỏ bắt đầu khởi động, căn cứ Hoa Trung cách bọn hắn không xa cũng không bình tĩnh.
Ôn Minh để một phần binh sĩ ở nơi gần đó xây dựng nơi trú quân, sau đó bắt đầu sắp xếp vấn đề cho xe quân đội lên núi.
Bọn hắn ở đây đều là dị năng giả, tu sửa một con đường núi đơn giản hẳn không thành vấn đề.
Ôn Minh ở bên này tất cả đều thuận lợi, mà Phùng Tử Nhiên tách ra cùng bọn cùng vài ngày lại một lần nữa tranh chấp kịch liệt cùng với cha hắn.
Căn cứ Hi Nhiên là một căn cứ nhỏ, vị trí của nó nằm ở một chỗ dốc thoải khá bằng phẳng, phía bên phải có vài tòa nhà như dãy núi thấp, trong căn cứ có nước chảy xuyên qua, cách nội thành một khoảng cách không ngắn.
Trước tận thế nó được quảng cáo rầm rộ là một khu biệt thự nơi sơn dã, vẫn chưa hoàn toàn xây xong thì đã bị cha của hắn mua hết tất cả phần còn lại, sau đó xây dựng thành bộ dạng trước mắt, sử dụng tên con gái và con trai của mình đặt tên thành căn cứ Hi Nhiên.
Phùng Tường bên ngoài là một thương nhân nổi danh, nhà tư thiện, nhưng ai cũng không biết khi còn trẻ hắn đã từng tham gia thế lực hắc bang nổi danh, một đường lên làm cao tầng, làm những chuyện trái pháp luật không ít, sau này mới từ từ bắt đầu tẩy trắng, dần dần trở thành người bình thường trong mắt người khác.
Khi hắn còn trẻ từng cấu kết không ít quan viên, có ít người bây giờ cũng làm đến cao tầng trung ương, ở giữa bọn hắn đều nắm thốp đối phương, đều kiêng kị đối phó, nhưng cho đến nên bọn hắn vẫn bình an vô sự, dù sao anh tốt tôi tốt mọi người đều tốt.
Trước tận thế, hắn đánh hơi được hơi thở bất thường, phát hiện các nơi đều có động tĩnh kỳ lạ, từ miệng những quan viên kia thăm dò được một ít chuyện, tuy hắn cũng có chỗ hoài nghi, nhưng gần đâu ưa thích đánh cược một lần nên hắn vẫn vung tiền như rác mua được quyền sử dụng mảnh đất này từ trong tay nhà đầu tư, sau đó bắt đầu dựa theo tiêu chuẩn cao để xây dựng tường vây.
Rất nhiều người đều cho rằng hắn điên, hắn cũng không để ý, coi như là giả hắn cũng có phương án lật ngược thế cờ.
Sau này cái gọi là bài viết về tận thế giáng xuống bất ngờ, hắn càng tin tưởng hơn, vận dụng tất cả quan hệ, tiêu hết tất cả gia sản tích cóp, buôn lậu một lượng súng ống đạn dược cùng vật tư lớn.
Sự thật chứng minh hắn đánh bạc thắng, tận thế đến, mà hắn, đã có được một căn cứ nhỏ.
Nhưng hắn đã đánh giá thấp tận thế tàn khốc, cũng đánh giá thấp lòng người bên trong tận thế.
Cho dù hắn đã chuẩn bị lớn, trong căn cứ cũng có quân sự quản lý, còn triệu tập rất nhiều cấp dưới trước kia, nhưng vẫn có người vì lợi ích mà phản bội hắn.
Hiện tại, vật tư trong căn cứ không còn nhiều, mà ngư long hỗn tạp, rất nhiều người đều theo dõi vị trí của hắn, muốn chiếm căn cứ như vậy thành của riêng mình.
Trong căn cứ thực lực mạnh nhất có hai đoàn đội dị năng, cũng bởi vì bọn hắn bỉ ổi, làm sao cũng không chịu hợp tác, mới khiến hắn không có chút cơ hội thở dốc, tạo thành thế chân vạc như hiện tại.
Nếu không phải con gái của hắn là dị năng giả hệ trị liệu duy nhất trong căn cứ, tinh hạch trong căn cứ đều cần con bé tinh lọc, tình cảnh của hắn càng hỏng bét hơn.
Nhưng nghe nói dị năng hệ mộc và hệ thủy đã xuất hiện thuộc tính trị liệu, đây đối với bọn họ mà nói cũng không phải là tin tức tốt.
Mà bây giờ, con trai bảo bối của hắn, lại muốn để hắn hợp tác với căn cứ Hoa Nam?
Căn cứ trưởng căn cứ Hoa Nam bây giờ là tên điên Tề Cảnh Huy kia!
Tuy hắn chưa từng quen biết, nhưng cũng nghe người ta nói qua, tên đó cũng không phải dễ ở chung, hơn nữa tuy thân phận của hắn có ít người biết, nhưng đây chẳng qua chỉ là đối với người bình thường, người như Tề Cảnh Huy, làm sao có thể không biết chút tin tức chứ?
Để hắn hợp tác với căn cứ Hoa Nam, đây không phải để hắn tự chui đầu vào lưới, hai tay dâng căn cứ sao?
Đáng tiếc Phùng Tường chưa nói chuyện của hắn với người nhà của hắn, bọn họ đều cho rằng hắn chỉ là lập nghiệp từ hai bàn tay trắng từng bước thành thương nhân thành công mà thôi.
Phùng Tử Nhiên không hiểu nổi, vì sao lúc trước hắn hào hứng bừng bừng trở về nói với cha hắn ý định về tương lai căn cứ, cha hắn lại phản ứng lơn như vậy, còn chưa nghe xong đã trực tiếp phản bác lại hắn, bảo hắn đừng xen vào nữa.
Nhưng, hắn cảm thấy ý nghĩ này trước mắt là tốt nhất rồi, không được cũng có thể hợp tác cùng với căn cứ Hoa Trung, chẳng lẽ không phải cả hai cùng có lợi sao?
Vấn đề hiện tại của căn cứ bọn hắn đã rất lớn rồi, nếu không giải quyết, sớm muộn cũng xảy ra nội loạn, đến lúc đó đã muộn màng!
Trong khoảng thời gian này mỗi ngày hắn đều đến tìm cha hắn, muốn thuyết phục cha hắn, nhưng chưa từng thành công, hôm nay Phùng Tử Nhiên lại tranh chấp cùng cha hắn lần nữa.
"Được rồi, chuyện của căn cứ không cần con quan tâm, trong lòng cha đã nắm chắc, bọn hắn không lật nổi bọt nước gì. Con không có chuyện gì thì luyện tập dị năng đi, hoặc đi ra ngoài đánh Zombie gϊếŧ thú biến dị, đừng cả ngày nghĩ những thứ vô dụng kia. Nhưng lúc ra ngoài nhớ mang theo đầy đủ đồ đạc cùng đội viên, cẩn thận một chút, đừng để như lần trước rơi vào động nhện."
Phùng Tường khoát khoát tay, ra hiệu Phùng Tử Nhiên đi ra ngoài.
"Thế nhưng cha..."
"Im miệng!" Phùng Tường vỗ bốp lên bàn làm việc một tiếng vang cực lớn: "Không có gì thế nhưng! Cha của con còn chưa có chết đâu! Con liền hoa tay múa chân với căn cứ rồi hả? Đã muốn đoạt quyền hả?!"
Nghe Phùng Tường chất vấn, Phùng Tử Nhiên chấn kinh, hắn không nghĩ đến người cha mình kính trọng nhất vậy mà lại nói hắn như vậy, hắn chỉ thấy cha hắn mỗi ngày khổ cực mệt nhọc như vậy nên muốn chia sẽ giúp ông ấy một ít mà thôi, thế mà lại cho rằng hắn muốn đoạt quyền?!
Nhìn thấy ánh mắt bi thương của con trai, Phùng Tường cũng đã hối hận, đây chỉ là hắn nhất thời nói nhảm mà thôi, đương nhiên hắn biết rõ con trai muốn giúp đỡ hắn, nhưng rất nhiều chuyện con trai hắn không hiểu, cách nghĩ quá mức ngây thơ, có một số việc nào có đơn giản như nó nghĩ như vậy?!
Phùng Tường nhếch môi dưới, cuối cùng cũng không thể nói ra lời xin lỗi... chỉ bảo Phùng Tử Nhiên đi ra ngoài.
Nhìn con trai nổi giận đùng đùng đi ra ngoài đóng sập cửa lại, Phùng Tường lắc đầu, thở dài, bây giờ chuyện trong căn cứ càng ngày càng khó giải quyết, thằng nhóc miệng còn hôi sữa đoàn Liệt Diễm kia lại còn dám đưa ra đề nghị kết hôn cùng con gái của hắn, thật cho rằng hắn không biết lòng dạ của nó sao?
Còn tên mập chết tiệt đoàn Bạo Long kia, lại dám đào của hắn nhiều người như vậy.
Xem ra, hắn phải hành động nhanh một chút, bằng không sẽ càng ngày càng phiền toái...
Lao ra khỏi văn phòng, Phùng Tử Nhiên gặp chị gái song sinh của mình Phùng Tử Hi ở chỗ gấp khúc hành lang, nhìn thấy con mắt em trai đỏ hồng, nhớ đến mấy ngày nay nghe tiếng tranh chấp trong phòng họp của cha, cô nghĩ có thể là cha nói gì đó không dễ nghe rồi.
Phùng Tử Hi không hỏi hắn vì sao, hơn nữa còn dịu dàng cười cười với hắn: "Nhiên Nhiên, ngày hôm qua chị phát hiện có đồ vật tốt, em đi xem cùng chị nha."
Phùng Tử Nhiên nghiêng đầu lau lau con mắt, bất mãn nói: "Đã nói rồi, không được gọi em là Nhiên Nhiên, em cũng không còn là trẻ con nữa, lại nói, chị chỉ ra trước em vài phút."
"Dạ dạ, không gọi Nhiên Nhiên nữa, thế thì gọi là anh đẹp trai Tử Nhiên, có phải nên cho chị chút mặt mũi hay không đây?"
Phùng Tử Nhiên hừ nhẹ một tiếng: "Xem chị thành tâm như vậy, đi thôi."
Bên này mạch nước ngầm căn cứ nhỏ bắt đầu khởi động, căn cứ Hoa Trung cách bọn hắn không xa cũng không bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.