Chương 597: Căn cứ mới
Đông Trùng Hạ Uyển
21/10/2021
"Cmn, bọn Zombie này đã thành tinh rồi sao! Còn biết phục kích đánh lén."
"Cũng không thể nói như vậy, Zombie vốn chính là người biến thành, từ lúc cấp bậc cao lên, càng ngày càng thông minh cũng có thể thuyết phục được."
"Đừng nói Zombie nữa, không lẽ một vài động vật thông minh cũng sẽ biết phục kích đánh lén săn mồi sao? Hơn nữa bây giờ những dị thú kia càng ngày càng thông minh, đây mới thực sự thành tinh rồi."
"Bây giờ là lúc bàn bạc ai thông minh sao? Zombie thông minh có ý nghĩa độ khó chúng ta tiêu diệt Zombie sẽ càng ngày càng tăng! Bây giờ biết ẩn núp phục kích, còn có thể ẩn trong căn cứ làm gián điệp, cứ tiếp tục như vậy, đến khi nào chúng ta mới có thể tiêu diệt hết tất cả Zombie đây?"
"Đúng, hơn nữa bây giờ sinh vật biến dị cũng càng ngày càng lợi hại, điều này không phải tin tức tốt."
Mọi người ồn ào nghị luận, đều lo lắng vì tương lai.
Vốn thời gian này sẽ càng ngày càng tốt, căn cứ cũng có thể tự cấp tự túc rồi, quả thật đại quân Zombie tập kích này đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
Tâm tình Tề Cảnh Huy sớm đã bình phục, anh đợi tiếng nghị luận dần dần nhỏ lại, nhìn về phía Ôn Minh: "Trước đó để cậu đi tìm hiểu hướng đi Zombie, kết quả như thế nào?"
Sắc mặt Ôn Minh ngưng trọng, hiển nhiên kết quả cũng không được như ý.
"Trước đó phát hiện một vài dấu vết, nhưng sau đó một trận mưa lớn đổ xuống, lại mất dấu, chỉ phát hiện một vài bầy Zombie nhỏ rải rác, cơ bản đều là Zombie bình thường."
Cả Hoa Quốc quá lớn, hơn nữa phần lớn đều là kiến trúc và núi rừng ẩn nấp, nếu Zombie quyết tâm phân tán ẩn núp thì... thật đúng là không dễ tìm cho lắm.
Tề Cảnh Huy gật gật đầu, không nói thêm những thứ khác, chỉ bảo Ôn Minh tiếp tục chú ý.
Tề Cảnh Huy căn cứ chỉ thị bên trên, chọn vài quân quân, bọn họ mỗi người mang theo mấy đội ngũ viện trợ cho các căn cứ gần đây, đồng thời để Ôn Minh chọn lựa trong quân đoàn dị năng mấy tiểu đội cùng nhau đến đó.
Sau khi sắp xếp mọi chuyện cần thiết thỏa đáng, ngoại trừ Ôn Minh ngoài ý ở lại, còn các quan quân khác đều rời khỏi phòng họp, Tề Cảnh Huy lập tức dẫn Ôn Minh đi đến phòng làm việc của mình.
"Con đến đây, bác có lời muốn nói cùng con."
Giọng điệu Tề Cảnh Huy rất thận trọng, Ôn Minh không rõ ràng cho lắm ngồi xuống bên người Tề Cảnh Huy.
"Trước mắt chúng ta suy đoán toàn bộ Hoa quốc có hơn mười đại quân Zombie, nhưng cũng không rõ ràng số lượng cụ thể mỗi đại quân Zombie, cũng không biết giữa bọn chúng có phải có liên hệ gì chăng. Nhưng có thể biết được, bây giờ những căn cứ loại nhỏ kia rất nguy hiểm."
Trong căn cứ loại nhỏ phân tán có chỗ tốt của phân tán, nhưng căn cứ lớn cũng có ưu thế của căn cứ lớn.
Trước đó bởi vì đủ loại nguyên nhân vẫn luôn duy trì hình thức như vậy, nhưng ngay bây giờ Zombie càng ngày càng thông minh, bọn chúng đều đã tạo thành quy mô quân đội, hơn nữa đều biết sử dụng chiến thuật, những căn cứ nhỏ xa xôi kia cũng càng ngày càng nguy hiểm, đặc biệt là người bình thường trong căn cứ.
Tề Cảnh Huy tiến sát lại gần một chút, giọng nói thấp hơn: "Bên trên có ý định lựa chọn mấy căn cứ cỡ trung, gom lại xây dựng thành căn cứ có quy mô không kém năm căn cứ lớn, sau đó lại để mọi người trong căn cứ nhỏ chung quanh tiến vào căn cứ này, với tư cách căn cứ mới. Nhưng bây giờ còn đang trong quá trình quy hoạch, cụ thể phải xây dựng trên bao nhiêu căn cứ, nhân số và tình huống cụ thể còn chưa quyết định."
Đợi Tề Cảnh Huy nói xong, Ôn Minh liền giật mình, không kịp phản ứng ý tứ của đối phương, đợi cậu tiêu hóa xong những lời này, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.
"Bác Tề, ý của bác là..."
Ôn Minh không nói lời từ trong đáy lòng ra khỏi miệng, nhưng Tề Cảnh Huy từ vẻ mắt cậu đã biết đứa nhỏ này hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của mình.
"Đúng vậy, căn cứ mới có ý nghĩa phải chọn căn cứ trưởng mới và ban lãnh đạo."
Giọng điệu Tề Cảnh Huy ý vị thâm trường, căn cứ trưởng và cao tầng trong năm căn cứ lớn có bao nhiêu quyền lực, điều này không cần nghĩ cũng biết rõ, bây giờ muốn thành lập căn cứ mới có quy mô như năm căn cứ lớn, muốn lựa chọn vị trí căn cứ trưởng này cũng phải nghĩ vỡ đầu rồi.
Cho dù bây giờ là tận thế, có vài đấu tranh mờ ám vẫn không thể né tránh.
Ôn Minh nhíu mày hỏi: "Bác Tề, ý của bác là để con đi đến căn cứ mới?"
"Không chỉ là ý của bác, người nhà họ Hạ cũng cùng cách nghĩ như bác, hơn nữa không phải làm những thứ khác, để con đi làm căn cứ trưởng."
Khóe miệng Ôn Minh hơi run rẩy, cậu nhớ rõ lúc vừa mới bắt đầu bọn họ có ý định để cậu đi theo bác Tề tiếp nhận vị trí căn cứ trưởng trong tay bác ấy mà, bây giờ lại muốn để cậu trực tiếp đi làm căn cứ trưởng của căn cứ hoàn toàn mới, vấn đề là, có dễ dàng như vậy sao?
Ôn Minh cũng không phải cho rằng mình không đủ năng lực, nhưng bây giờ cậu mới hai mươi tuổi, cho dù lập được nhiều quân công, tốc độ lên chức trong mắt người khác cũng như hỏa tiễn vội vàng xông lên trên, nhưng trên thực tế quân hàm của cậu cũng không tính là cao, quân bộ cũng không phải nhà họ Hạ hay nhà họ Tề có thể độc đoán, chắc hẳn có rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào mấy vị trí này, cậu có thể ngồi lên vị trí căn cứ trưởng ở căn cứ mới hay không cũng còn khó nói lắm.
"Con đừng tự coi nhẹ bản thân!" Nhìn ra nghi hoặc trong mắt của Ôn Minh, Tề Cảnh Huy trừng mắt nhìn cậu: "Ngoại trừ thế lực hai nhà chúng ta, năng lực của con cũng rất mạnh, càng quan trọng hơn là, con còn có một ưu thế mà chủ tịch nhìn trúng."
Tề Cảnh Huy không nói rõ ưu thế này là gì, nhưng Ôn Minh rất nhanh liền nghĩ ra.
Cho nên, cậu đây là dính ánh sáng của em gái rồi sao?
Cũng không phải cậu cảm thấy dính ánh sáng em gái không tốt, hoặc ganh tị gì cả, cậu chỉ nghĩ bây giờ không muốn em gái bại lộ quá sớm trước mặt nhiều người, dù sao, qua năm em ấy cũng chỉ mới mười hai tuổi.
"Thế căn cứ Hoa Nam..."
Phải biết, thế nhưng trước kia Ôn Minh được bồi dưỡng dựa theo người thừa kế căn cứ Hoa Nam, bây giờ ở căn cứ Hoa Nam, người có danh tiếng vang dội nhất không phải Tề Cảnh Huy cũng không phải Cố Minh duệ, mà là Ôn Minh —— người có dị năng mạnh nhất căn cứ Hoa Nam (giả thôi).
Cậu không chỉ có danh vọng cao trong quân đội, cho dù mấy binh sĩ kia, đối với cậu cũng khâm phục không thôi, hơn nữa trong mắt người bình thường ở căn cứ, quả thật cậu như thần thủ hộ căn cứ vậy.
Căn cứ luôn luôn thông báo Ôn Minh gϊếŧ bao nhiêu Zombie đẳng cấp cao, lại làm ra những chuyện lớn gì, quả thật chính là hình thức tẩy não thổi phồng lên —— tuy những chuyện đó đều là sự thật.
Coi như những dị năng giả bình thường kia, cũng chịu phục thực lực Ôn Minh đấy.
Có thể nói, sau này Tề Cảnh Huy vung tay không làm để Ôn Minh lên làm căn cứ trưởng căn cứ Hoa Nam, thì hoàn toàn không gặp bất cứ trở ngại gì.
"Chẳng lẽ con còn không nỡ à!" Tề Cảnh Huy cười mắng: "Vốn căn cứ trưởng căn cứ Hoa Nam không phải mục tiêu cuối cùng nhất của chúng ta, hôm nay chẳng qua đổi một con đường khác mà thôi, hơn nữa nói thật, danh vọng của con ở căn cứ Hoa Nam đã đầy đủ rồi, cho dù sau này xảy ra chuyện gì, con cũng đều là từ căn cứ Hoa Nam ra ngoài đấy, bọn họ đều hướng về con."
Đương nhiên Ôn Minh biết rõ ý tứ trong lời nói của Tề Cảnh Huy, cậu chỉ là không nỡ rời khỏi anh em đoàn dị năng trong tay mình, thật muốn đi qua đó, cậu cũng không thể đóng gói toàn bộ quân đoàn dị năng mang đi a!
"Bây giờ con phải suy nghĩ thật kỹ chọn ra đoàn trưởng mới cho quân đoàn dị năng, hơn nữa lúc con đi qua đó có thể mang theo một ít người đi qua, người thế nào tự mình con chọn đi."
Ôn Minh âm thầm lật ra một cái liếc mắt, chữ bát (八) đều không có nhếch lên bây giờ đã nói như thế rồi, hy vọng đến lúc đó cũng đừng vẽ mặt nha!
"Cũng không thể nói như vậy, Zombie vốn chính là người biến thành, từ lúc cấp bậc cao lên, càng ngày càng thông minh cũng có thể thuyết phục được."
"Đừng nói Zombie nữa, không lẽ một vài động vật thông minh cũng sẽ biết phục kích đánh lén săn mồi sao? Hơn nữa bây giờ những dị thú kia càng ngày càng thông minh, đây mới thực sự thành tinh rồi."
"Bây giờ là lúc bàn bạc ai thông minh sao? Zombie thông minh có ý nghĩa độ khó chúng ta tiêu diệt Zombie sẽ càng ngày càng tăng! Bây giờ biết ẩn núp phục kích, còn có thể ẩn trong căn cứ làm gián điệp, cứ tiếp tục như vậy, đến khi nào chúng ta mới có thể tiêu diệt hết tất cả Zombie đây?"
"Đúng, hơn nữa bây giờ sinh vật biến dị cũng càng ngày càng lợi hại, điều này không phải tin tức tốt."
Mọi người ồn ào nghị luận, đều lo lắng vì tương lai.
Vốn thời gian này sẽ càng ngày càng tốt, căn cứ cũng có thể tự cấp tự túc rồi, quả thật đại quân Zombie tập kích này đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
Tâm tình Tề Cảnh Huy sớm đã bình phục, anh đợi tiếng nghị luận dần dần nhỏ lại, nhìn về phía Ôn Minh: "Trước đó để cậu đi tìm hiểu hướng đi Zombie, kết quả như thế nào?"
Sắc mặt Ôn Minh ngưng trọng, hiển nhiên kết quả cũng không được như ý.
"Trước đó phát hiện một vài dấu vết, nhưng sau đó một trận mưa lớn đổ xuống, lại mất dấu, chỉ phát hiện một vài bầy Zombie nhỏ rải rác, cơ bản đều là Zombie bình thường."
Cả Hoa Quốc quá lớn, hơn nữa phần lớn đều là kiến trúc và núi rừng ẩn nấp, nếu Zombie quyết tâm phân tán ẩn núp thì... thật đúng là không dễ tìm cho lắm.
Tề Cảnh Huy gật gật đầu, không nói thêm những thứ khác, chỉ bảo Ôn Minh tiếp tục chú ý.
Tề Cảnh Huy căn cứ chỉ thị bên trên, chọn vài quân quân, bọn họ mỗi người mang theo mấy đội ngũ viện trợ cho các căn cứ gần đây, đồng thời để Ôn Minh chọn lựa trong quân đoàn dị năng mấy tiểu đội cùng nhau đến đó.
Sau khi sắp xếp mọi chuyện cần thiết thỏa đáng, ngoại trừ Ôn Minh ngoài ý ở lại, còn các quan quân khác đều rời khỏi phòng họp, Tề Cảnh Huy lập tức dẫn Ôn Minh đi đến phòng làm việc của mình.
"Con đến đây, bác có lời muốn nói cùng con."
Giọng điệu Tề Cảnh Huy rất thận trọng, Ôn Minh không rõ ràng cho lắm ngồi xuống bên người Tề Cảnh Huy.
"Trước mắt chúng ta suy đoán toàn bộ Hoa quốc có hơn mười đại quân Zombie, nhưng cũng không rõ ràng số lượng cụ thể mỗi đại quân Zombie, cũng không biết giữa bọn chúng có phải có liên hệ gì chăng. Nhưng có thể biết được, bây giờ những căn cứ loại nhỏ kia rất nguy hiểm."
Trong căn cứ loại nhỏ phân tán có chỗ tốt của phân tán, nhưng căn cứ lớn cũng có ưu thế của căn cứ lớn.
Trước đó bởi vì đủ loại nguyên nhân vẫn luôn duy trì hình thức như vậy, nhưng ngay bây giờ Zombie càng ngày càng thông minh, bọn chúng đều đã tạo thành quy mô quân đội, hơn nữa đều biết sử dụng chiến thuật, những căn cứ nhỏ xa xôi kia cũng càng ngày càng nguy hiểm, đặc biệt là người bình thường trong căn cứ.
Tề Cảnh Huy tiến sát lại gần một chút, giọng nói thấp hơn: "Bên trên có ý định lựa chọn mấy căn cứ cỡ trung, gom lại xây dựng thành căn cứ có quy mô không kém năm căn cứ lớn, sau đó lại để mọi người trong căn cứ nhỏ chung quanh tiến vào căn cứ này, với tư cách căn cứ mới. Nhưng bây giờ còn đang trong quá trình quy hoạch, cụ thể phải xây dựng trên bao nhiêu căn cứ, nhân số và tình huống cụ thể còn chưa quyết định."
Đợi Tề Cảnh Huy nói xong, Ôn Minh liền giật mình, không kịp phản ứng ý tứ của đối phương, đợi cậu tiêu hóa xong những lời này, lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ.
"Bác Tề, ý của bác là..."
Ôn Minh không nói lời từ trong đáy lòng ra khỏi miệng, nhưng Tề Cảnh Huy từ vẻ mắt cậu đã biết đứa nhỏ này hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của mình.
"Đúng vậy, căn cứ mới có ý nghĩa phải chọn căn cứ trưởng mới và ban lãnh đạo."
Giọng điệu Tề Cảnh Huy ý vị thâm trường, căn cứ trưởng và cao tầng trong năm căn cứ lớn có bao nhiêu quyền lực, điều này không cần nghĩ cũng biết rõ, bây giờ muốn thành lập căn cứ mới có quy mô như năm căn cứ lớn, muốn lựa chọn vị trí căn cứ trưởng này cũng phải nghĩ vỡ đầu rồi.
Cho dù bây giờ là tận thế, có vài đấu tranh mờ ám vẫn không thể né tránh.
Ôn Minh nhíu mày hỏi: "Bác Tề, ý của bác là để con đi đến căn cứ mới?"
"Không chỉ là ý của bác, người nhà họ Hạ cũng cùng cách nghĩ như bác, hơn nữa không phải làm những thứ khác, để con đi làm căn cứ trưởng."
Khóe miệng Ôn Minh hơi run rẩy, cậu nhớ rõ lúc vừa mới bắt đầu bọn họ có ý định để cậu đi theo bác Tề tiếp nhận vị trí căn cứ trưởng trong tay bác ấy mà, bây giờ lại muốn để cậu trực tiếp đi làm căn cứ trưởng của căn cứ hoàn toàn mới, vấn đề là, có dễ dàng như vậy sao?
Ôn Minh cũng không phải cho rằng mình không đủ năng lực, nhưng bây giờ cậu mới hai mươi tuổi, cho dù lập được nhiều quân công, tốc độ lên chức trong mắt người khác cũng như hỏa tiễn vội vàng xông lên trên, nhưng trên thực tế quân hàm của cậu cũng không tính là cao, quân bộ cũng không phải nhà họ Hạ hay nhà họ Tề có thể độc đoán, chắc hẳn có rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào mấy vị trí này, cậu có thể ngồi lên vị trí căn cứ trưởng ở căn cứ mới hay không cũng còn khó nói lắm.
"Con đừng tự coi nhẹ bản thân!" Nhìn ra nghi hoặc trong mắt của Ôn Minh, Tề Cảnh Huy trừng mắt nhìn cậu: "Ngoại trừ thế lực hai nhà chúng ta, năng lực của con cũng rất mạnh, càng quan trọng hơn là, con còn có một ưu thế mà chủ tịch nhìn trúng."
Tề Cảnh Huy không nói rõ ưu thế này là gì, nhưng Ôn Minh rất nhanh liền nghĩ ra.
Cho nên, cậu đây là dính ánh sáng của em gái rồi sao?
Cũng không phải cậu cảm thấy dính ánh sáng em gái không tốt, hoặc ganh tị gì cả, cậu chỉ nghĩ bây giờ không muốn em gái bại lộ quá sớm trước mặt nhiều người, dù sao, qua năm em ấy cũng chỉ mới mười hai tuổi.
"Thế căn cứ Hoa Nam..."
Phải biết, thế nhưng trước kia Ôn Minh được bồi dưỡng dựa theo người thừa kế căn cứ Hoa Nam, bây giờ ở căn cứ Hoa Nam, người có danh tiếng vang dội nhất không phải Tề Cảnh Huy cũng không phải Cố Minh duệ, mà là Ôn Minh —— người có dị năng mạnh nhất căn cứ Hoa Nam (giả thôi).
Cậu không chỉ có danh vọng cao trong quân đội, cho dù mấy binh sĩ kia, đối với cậu cũng khâm phục không thôi, hơn nữa trong mắt người bình thường ở căn cứ, quả thật cậu như thần thủ hộ căn cứ vậy.
Căn cứ luôn luôn thông báo Ôn Minh gϊếŧ bao nhiêu Zombie đẳng cấp cao, lại làm ra những chuyện lớn gì, quả thật chính là hình thức tẩy não thổi phồng lên —— tuy những chuyện đó đều là sự thật.
Coi như những dị năng giả bình thường kia, cũng chịu phục thực lực Ôn Minh đấy.
Có thể nói, sau này Tề Cảnh Huy vung tay không làm để Ôn Minh lên làm căn cứ trưởng căn cứ Hoa Nam, thì hoàn toàn không gặp bất cứ trở ngại gì.
"Chẳng lẽ con còn không nỡ à!" Tề Cảnh Huy cười mắng: "Vốn căn cứ trưởng căn cứ Hoa Nam không phải mục tiêu cuối cùng nhất của chúng ta, hôm nay chẳng qua đổi một con đường khác mà thôi, hơn nữa nói thật, danh vọng của con ở căn cứ Hoa Nam đã đầy đủ rồi, cho dù sau này xảy ra chuyện gì, con cũng đều là từ căn cứ Hoa Nam ra ngoài đấy, bọn họ đều hướng về con."
Đương nhiên Ôn Minh biết rõ ý tứ trong lời nói của Tề Cảnh Huy, cậu chỉ là không nỡ rời khỏi anh em đoàn dị năng trong tay mình, thật muốn đi qua đó, cậu cũng không thể đóng gói toàn bộ quân đoàn dị năng mang đi a!
"Bây giờ con phải suy nghĩ thật kỹ chọn ra đoàn trưởng mới cho quân đoàn dị năng, hơn nữa lúc con đi qua đó có thể mang theo một ít người đi qua, người thế nào tự mình con chọn đi."
Ôn Minh âm thầm lật ra một cái liếc mắt, chữ bát (八) đều không có nhếch lên bây giờ đã nói như thế rồi, hy vọng đến lúc đó cũng đừng vẽ mặt nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.