Chương 136: Chiến lợi phẩm của Tiểu Tiểu
Đông Trùng Hạ Uyển
30/08/2021
Giữa trưa Ôn Dao lại cùng Ngữ Điệp lại đến ăn cơm trưa ở căn tin, lần này cùng Ôn Minh một chỗ, dường như Ôn Minh cũng chuẩn bị sau này đều đi theo các chiến sĩ ăn chung nồi rồi.
Cơm trưa có năm món ăn, món chính đều dùng thau để chứa, sức nặng rất nặng, so với chiến sĩ bình thường bên kia có nhiều đồ ăn có thịt hơn, Ôn Dao có thể cảm nhận được trong thịt có nhàn nhạt năng lượng, xem ra là thịt thú biến dị.
Không phải nói thịt thú biến dị rất khó có được sao? Tuy năng lượng trong thịt không nhiều lắm, nhưng cũng là thịt thú biến dị! Mà trên mỗi bàn chiến sĩ dị năng giả đều có một thau lớn, ở đâu mà khó có được chứ?
Nhưng Ôn Dao đoán chắc là từ sở sinh vật nghiên cứu kia mà ra, tối hôm qua tinh thần lực chú ý tới bên kia có một lượng lớn sóng tinh thần của thú biến dị.
Món chính vẫn ăn cây trứng bao buổi sáng, so với buổi sáng sức nặng nhiều gấp đôi, Ôn Dao cảm thấy ăn nhiều dường như không tệ lắm.
Đại Hoàng ở một bên từng ngụm từng ngụm ăn thịt, binh sĩ còn chuyên biệt chuẩn bị cho nó một thau thịt.
Buổi sáng thời gian Đại Hoàng trôi qua rất vui vẻ, bởi vì phương thức tác chiến chưa quen thuộc, cùng với tốc độ công kích của Đại Hoàng rất nhanh, toàn bộ buổi sáng không có bao nhiêu người có thể tạo thành tổn thương cho nó, ngược lại còn bị nó đập bay không biết bao nhiêu lần, rơi đến cả người đều đau nhức.
Tất cả mọi người từng ngụm từng ngụm ăn cơm, chuẩn bị bổ sung năng lượng cho tốt, buổi chiều lại đến một trận chiến! Bọn hắn cũng không tin, mấy trăm người còn không đánh thắng một con hổ biến dị!
Phải biết trước kia đánh nhau cùng Tiểu Tiểu và Mạn Mạn đều không có ngột ngạt như vậy!
Ăn cơm xong Ôn Dao lại được lái xe đưa trở về, đành chịu thôi, đã mượn tọa kỵ của cô, vậy làm sao cũng phải phân phối cho cô một chiếc xe, quân đội quá lớn, căn bản đi không nổi.
Buổi chiều Ôn Dap một mình tìm một chỗ gần đó có khu rừng nhỏ có phong cảnh để tu luyện, còn chưa tu luyện được bao lâu, đã nghe tiếng phanh gấp của xe ô tô, mở mắt nhìn, hai chiếc xe quân đội ngừng lại, tiếp đó có vài người đi xuống.
Ngoại trừ mấy người lính mặc quân phục, còn có ba người mặc đồng phục của đội tuần tra trong căn cứ, Tăng Hoa Huy cũng đến.
Bọn hắn nhìn bốn phía chung quanh, rất nhanh phát hiện Ôn Dao đang ngồi ở góc cây, vội vàng đi nhanh về phía cô.
"Dao Dao, Tiểu Tiểu nhà cháu đâu?" Tăng Hoa Huy cũng khá quen thuộc với Ôn Dao mở miệng hỏi.
Tiểu Tiểu?
Ôn Dao nháy mắt mấy cái, người vô tội lắc đầu, sáng sớm Tiểu Tiểu đã chạy đi mất, ai biết nó bò đi đến đâu, cô cũng không quản.
"Mấy người ở đội tuần tra nói cống thoát nước căn cứ xuất hiện một con Đại Bạch xà, chắc là Tiểu Tiểu, nhưng... nó giống như có chút không đúng, cho nên Dao Dao có thể cháu nên cùng chúng ta đi xem thử."
Tăng Hoa Huy chỉ chỉ mấy người trong đội tuần tra nói rõ ý đồ mình đến đây.
Không đúng?
Ôn Dao đã hạ ấn ký lên tinh thần của Tiểu Tiểu, nếu tinh thần lực của Tiểu Tiểu bị cái gì đó công kích, hoặc tinh thần lực phập phồng chấn động cô đều có thể cảm giác được, nhưng hiện tại cô cũng không cảm thấy có gì không đúng, cũng không biết bọn hắn nói không đúng là không đúng như thế nào...
Ôn Dao đứng lên, vỗ vỗ cây cỏ trên người, bình tĩnh nói với Tăng Hoa Huy: "Thế thì đi thôi."
Ngồi trên xe chạy đến nơi bọn hắn nói, lại là khu Trường Bình, ở đây cũng là nơi căn cứ coi trọng, bởi vì có không ít nhà xưởng đều ở nơi này, nếu có thể tìm được nguyên vật liệu khởi công... ít nhất căn cứ ở vài chỗ có thể thực hiện tự cấp tự túc rồi, không cần quá mức ỷ lại vào việc ra ngoài tìm kiếm vật tư, dù sao đây không phải kế sách lâu dài.
Chung quanh không có những người khác, mười mấy người trong đội tuần tra cầm sung vây quanh một chiếc giếng lớn, chung quanh tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Tăng Hoa Huy dẫn theo Ôn Dao đi đến gần giếng lớn, càng đến gần mùi máu tươi càng dày đặc, đều từ đáy giếng bay ra.
"Lúc đầu đội viên chúng tôi phát hiện nơi này có mùi máu tươi nhàn nhạt bay ra, đến gần còn nghe được bên trong truyền đến tiếng động vật gọi, còn giống như có tiếng đánh nhau, vốn muốn vào trong xem xét, ai ngờ còn chưa xuống giếng đã bị một băng trùy bức lui."
Tiểu đội trưởng dẫn bọn họ đến đây giải thích tình huống cho bọn họ: "Nhưng mắt hắn tinh nhìn thấy chiếc đuôi trắng khẽ quét qua, nhớ đến căn cứ không phải có một con rắn biến dị tên Tiểu Tiểu, liền hướng xuống dưới gọi vài tiếng, ai biết lại là một loạt băng trùy từ dưới đáy giếng bay ra.
Hắn gọi những người khác đến, tất cả mọi người không có cách nào, hơn nữa thời gian càng lâu mùi máu tanh càng dày đặc, cho nên chỉ có thể mời các người đến."
Từ lần trước sở nghiên cứu sinh vật xảy ra sự kiện, sau đó bọn hắn bị căn cứ trưởng hung hăng mắng cho một trận, bởi vì bọn hắn không cẩn thận kiểm tra mà lại khiến những người kia bắt người sống vào sở nghiên cứu.
Bây giờ việc này lại có quan hệ với cô bé kia, nếu như không phải thật sự không có biện pháp khác, hắn cũng không muốn gọi cô tới.
Hắn chỉ là một tiểu đội trưởng nho nhỏ trong đội tuần tra, hy vọng việc này có thể giải quyết xong, đừng gây náo quá lớn.
Ôn Dao đã phát hiện tinh thần lực của Tiểu Tiểu, đích thật là ở dưới đáy giếng, cô trực tiếp bảo Tiểu Tiểu đi ra, nhưng mà nó có chút kháng cự.
【Chủ nhân, chiến lợi phẩm của Tiểu Tiểu cầm không được, bên ngoài còn có thú hai chân chán ghét muốn cướp đồ của ta! Mau giúp ta đuổi bọn hắn đi!】
Chiến lợi phẩm?
Ôn Dao quyết định đi xuống dưới xem chiến lợi phẩm có dạng gì mà nó ngay cả lời của chủ nhân cũng không nghe.
"Đợi chút!"
Nhìn thấy Ôn Dao muốn xuống dưới, Tăng Hoa Huy vội vàng ngăn cản cô: "Xác định là Tiểu Tiểu?"
Tăng Hoa Huy lo lắng nếu như không phải mà Ôn Dao xuống dưới gặp nguy hiểm thì sao, Ôn Dao gật gật đầu.
"Tôi đi xuống với cháu." Hắn cảm thấy lúc này mà xuống dưới... cô bé này quý giá lắm, nếu hắn mang người đi mà xảy ra chuyện gì, tư lệnh Tề còn không một phát bắn nổ đầu hắn à!
Tăng Hoa Huy cùng Ôn Dao đi xuống giếng, tiểu đội trưởng cũng cùng xuống dưới, dù sao cũng là đội viên hắn phát hiện, hắn làm sao cũng đi theo toàn bộ hành trình chứ.
Trong đường cống ngầm cũng không có bao nhiêu nước, chỉ có chút ẩm ướt, mà trong đó mùi máu tanh càng đậm. Bởi vì không có đèn, toàn bộ cống thoát nước đen kịt một mảnh, đưa tay không thấy được năm ngón.
"BA~" tiểu đội trưởng mở ra đèn pin mang xuống.
Theo ánh sáng phát ra, bọn hắn phát hiện trên mặt đất trên tường khắp nơi đều là vết máu, màu sắc đỏ tươi, xem thời gian lưu lại cũng không lâu lắm.
Ôn Dao nhấc chân đi về phương hướng của Tiểu Tiểu, càng chạy vết máu càng nhiều, cũng không ít băng trùy chưa kịp hòa tan, đây là Tiểu Tiểu lưu lại đấy.
Rất nhanh Ôn Dao đã nhìn thấy Tiểu Tiểu ở phía trước.
【Chủ nhân ~】
Nhìn thấy chủ nhân nhà mình Tiểu Tiểu hưng phấn muốn nhào đầu về phía trước, lại bị Ôn Dao trực tiếp ngăn lại.
Ôn Dao cẩn thận đánh giá Tiểu Tiểu, hiện tại Tiểu Tiểu to hơn lúc trước rất nhiều, hơn nữa nhìn bên ngoài có lẽ dài hơn mười bảy mười tám mét rồi, quan trọng nhất là, trên lân phiến tuyết trắng của nó tràn đầy máu đen, thậm chí còn có nhiều chỗ bị quẹt làm bị thương, xem hình dạng này chắc là bị móng vuốt sắc bén của động vật nào đó cào đấy.
Không để ý đến Tiểu Tiểu bởi vì chủ nhân không chú ý mà lộ ra ánh mắt ủy khuất, Ôn Dao lướt qua nó nhìn về phía sau của nó, đồng thời một nhúm ánh sáng cũng chiếu sáng nơi hẻo lánh tối đen kia.
"Ôi trời ơi!!..."
Tiểu đội trưởng trừng to mắt, giật mình nhìn một đống màu xám cao không kém chiều cao một người trưởng thành, nhịn không được hoài nghi ánh mắt của mình, cống thoát nước căn cứ lúc nào có nhiều như vậy rồi hả? Vì sao bọn hắn lâu như vậy còn không phát hiện?
Cơm trưa có năm món ăn, món chính đều dùng thau để chứa, sức nặng rất nặng, so với chiến sĩ bình thường bên kia có nhiều đồ ăn có thịt hơn, Ôn Dao có thể cảm nhận được trong thịt có nhàn nhạt năng lượng, xem ra là thịt thú biến dị.
Không phải nói thịt thú biến dị rất khó có được sao? Tuy năng lượng trong thịt không nhiều lắm, nhưng cũng là thịt thú biến dị! Mà trên mỗi bàn chiến sĩ dị năng giả đều có một thau lớn, ở đâu mà khó có được chứ?
Nhưng Ôn Dao đoán chắc là từ sở sinh vật nghiên cứu kia mà ra, tối hôm qua tinh thần lực chú ý tới bên kia có một lượng lớn sóng tinh thần của thú biến dị.
Món chính vẫn ăn cây trứng bao buổi sáng, so với buổi sáng sức nặng nhiều gấp đôi, Ôn Dao cảm thấy ăn nhiều dường như không tệ lắm.
Đại Hoàng ở một bên từng ngụm từng ngụm ăn thịt, binh sĩ còn chuyên biệt chuẩn bị cho nó một thau thịt.
Buổi sáng thời gian Đại Hoàng trôi qua rất vui vẻ, bởi vì phương thức tác chiến chưa quen thuộc, cùng với tốc độ công kích của Đại Hoàng rất nhanh, toàn bộ buổi sáng không có bao nhiêu người có thể tạo thành tổn thương cho nó, ngược lại còn bị nó đập bay không biết bao nhiêu lần, rơi đến cả người đều đau nhức.
Tất cả mọi người từng ngụm từng ngụm ăn cơm, chuẩn bị bổ sung năng lượng cho tốt, buổi chiều lại đến một trận chiến! Bọn hắn cũng không tin, mấy trăm người còn không đánh thắng một con hổ biến dị!
Phải biết trước kia đánh nhau cùng Tiểu Tiểu và Mạn Mạn đều không có ngột ngạt như vậy!
Ăn cơm xong Ôn Dao lại được lái xe đưa trở về, đành chịu thôi, đã mượn tọa kỵ của cô, vậy làm sao cũng phải phân phối cho cô một chiếc xe, quân đội quá lớn, căn bản đi không nổi.
Buổi chiều Ôn Dap một mình tìm một chỗ gần đó có khu rừng nhỏ có phong cảnh để tu luyện, còn chưa tu luyện được bao lâu, đã nghe tiếng phanh gấp của xe ô tô, mở mắt nhìn, hai chiếc xe quân đội ngừng lại, tiếp đó có vài người đi xuống.
Ngoại trừ mấy người lính mặc quân phục, còn có ba người mặc đồng phục của đội tuần tra trong căn cứ, Tăng Hoa Huy cũng đến.
Bọn hắn nhìn bốn phía chung quanh, rất nhanh phát hiện Ôn Dao đang ngồi ở góc cây, vội vàng đi nhanh về phía cô.
"Dao Dao, Tiểu Tiểu nhà cháu đâu?" Tăng Hoa Huy cũng khá quen thuộc với Ôn Dao mở miệng hỏi.
Tiểu Tiểu?
Ôn Dao nháy mắt mấy cái, người vô tội lắc đầu, sáng sớm Tiểu Tiểu đã chạy đi mất, ai biết nó bò đi đến đâu, cô cũng không quản.
"Mấy người ở đội tuần tra nói cống thoát nước căn cứ xuất hiện một con Đại Bạch xà, chắc là Tiểu Tiểu, nhưng... nó giống như có chút không đúng, cho nên Dao Dao có thể cháu nên cùng chúng ta đi xem thử."
Tăng Hoa Huy chỉ chỉ mấy người trong đội tuần tra nói rõ ý đồ mình đến đây.
Không đúng?
Ôn Dao đã hạ ấn ký lên tinh thần của Tiểu Tiểu, nếu tinh thần lực của Tiểu Tiểu bị cái gì đó công kích, hoặc tinh thần lực phập phồng chấn động cô đều có thể cảm giác được, nhưng hiện tại cô cũng không cảm thấy có gì không đúng, cũng không biết bọn hắn nói không đúng là không đúng như thế nào...
Ôn Dao đứng lên, vỗ vỗ cây cỏ trên người, bình tĩnh nói với Tăng Hoa Huy: "Thế thì đi thôi."
Ngồi trên xe chạy đến nơi bọn hắn nói, lại là khu Trường Bình, ở đây cũng là nơi căn cứ coi trọng, bởi vì có không ít nhà xưởng đều ở nơi này, nếu có thể tìm được nguyên vật liệu khởi công... ít nhất căn cứ ở vài chỗ có thể thực hiện tự cấp tự túc rồi, không cần quá mức ỷ lại vào việc ra ngoài tìm kiếm vật tư, dù sao đây không phải kế sách lâu dài.
Chung quanh không có những người khác, mười mấy người trong đội tuần tra cầm sung vây quanh một chiếc giếng lớn, chung quanh tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm.
Tăng Hoa Huy dẫn theo Ôn Dao đi đến gần giếng lớn, càng đến gần mùi máu tươi càng dày đặc, đều từ đáy giếng bay ra.
"Lúc đầu đội viên chúng tôi phát hiện nơi này có mùi máu tươi nhàn nhạt bay ra, đến gần còn nghe được bên trong truyền đến tiếng động vật gọi, còn giống như có tiếng đánh nhau, vốn muốn vào trong xem xét, ai ngờ còn chưa xuống giếng đã bị một băng trùy bức lui."
Tiểu đội trưởng dẫn bọn họ đến đây giải thích tình huống cho bọn họ: "Nhưng mắt hắn tinh nhìn thấy chiếc đuôi trắng khẽ quét qua, nhớ đến căn cứ không phải có một con rắn biến dị tên Tiểu Tiểu, liền hướng xuống dưới gọi vài tiếng, ai biết lại là một loạt băng trùy từ dưới đáy giếng bay ra.
Hắn gọi những người khác đến, tất cả mọi người không có cách nào, hơn nữa thời gian càng lâu mùi máu tanh càng dày đặc, cho nên chỉ có thể mời các người đến."
Từ lần trước sở nghiên cứu sinh vật xảy ra sự kiện, sau đó bọn hắn bị căn cứ trưởng hung hăng mắng cho một trận, bởi vì bọn hắn không cẩn thận kiểm tra mà lại khiến những người kia bắt người sống vào sở nghiên cứu.
Bây giờ việc này lại có quan hệ với cô bé kia, nếu như không phải thật sự không có biện pháp khác, hắn cũng không muốn gọi cô tới.
Hắn chỉ là một tiểu đội trưởng nho nhỏ trong đội tuần tra, hy vọng việc này có thể giải quyết xong, đừng gây náo quá lớn.
Ôn Dao đã phát hiện tinh thần lực của Tiểu Tiểu, đích thật là ở dưới đáy giếng, cô trực tiếp bảo Tiểu Tiểu đi ra, nhưng mà nó có chút kháng cự.
【Chủ nhân, chiến lợi phẩm của Tiểu Tiểu cầm không được, bên ngoài còn có thú hai chân chán ghét muốn cướp đồ của ta! Mau giúp ta đuổi bọn hắn đi!】
Chiến lợi phẩm?
Ôn Dao quyết định đi xuống dưới xem chiến lợi phẩm có dạng gì mà nó ngay cả lời của chủ nhân cũng không nghe.
"Đợi chút!"
Nhìn thấy Ôn Dao muốn xuống dưới, Tăng Hoa Huy vội vàng ngăn cản cô: "Xác định là Tiểu Tiểu?"
Tăng Hoa Huy lo lắng nếu như không phải mà Ôn Dao xuống dưới gặp nguy hiểm thì sao, Ôn Dao gật gật đầu.
"Tôi đi xuống với cháu." Hắn cảm thấy lúc này mà xuống dưới... cô bé này quý giá lắm, nếu hắn mang người đi mà xảy ra chuyện gì, tư lệnh Tề còn không một phát bắn nổ đầu hắn à!
Tăng Hoa Huy cùng Ôn Dao đi xuống giếng, tiểu đội trưởng cũng cùng xuống dưới, dù sao cũng là đội viên hắn phát hiện, hắn làm sao cũng đi theo toàn bộ hành trình chứ.
Trong đường cống ngầm cũng không có bao nhiêu nước, chỉ có chút ẩm ướt, mà trong đó mùi máu tanh càng đậm. Bởi vì không có đèn, toàn bộ cống thoát nước đen kịt một mảnh, đưa tay không thấy được năm ngón.
"BA~" tiểu đội trưởng mở ra đèn pin mang xuống.
Theo ánh sáng phát ra, bọn hắn phát hiện trên mặt đất trên tường khắp nơi đều là vết máu, màu sắc đỏ tươi, xem thời gian lưu lại cũng không lâu lắm.
Ôn Dao nhấc chân đi về phương hướng của Tiểu Tiểu, càng chạy vết máu càng nhiều, cũng không ít băng trùy chưa kịp hòa tan, đây là Tiểu Tiểu lưu lại đấy.
Rất nhanh Ôn Dao đã nhìn thấy Tiểu Tiểu ở phía trước.
【Chủ nhân ~】
Nhìn thấy chủ nhân nhà mình Tiểu Tiểu hưng phấn muốn nhào đầu về phía trước, lại bị Ôn Dao trực tiếp ngăn lại.
Ôn Dao cẩn thận đánh giá Tiểu Tiểu, hiện tại Tiểu Tiểu to hơn lúc trước rất nhiều, hơn nữa nhìn bên ngoài có lẽ dài hơn mười bảy mười tám mét rồi, quan trọng nhất là, trên lân phiến tuyết trắng của nó tràn đầy máu đen, thậm chí còn có nhiều chỗ bị quẹt làm bị thương, xem hình dạng này chắc là bị móng vuốt sắc bén của động vật nào đó cào đấy.
Không để ý đến Tiểu Tiểu bởi vì chủ nhân không chú ý mà lộ ra ánh mắt ủy khuất, Ôn Dao lướt qua nó nhìn về phía sau của nó, đồng thời một nhúm ánh sáng cũng chiếu sáng nơi hẻo lánh tối đen kia.
"Ôi trời ơi!!..."
Tiểu đội trưởng trừng to mắt, giật mình nhìn một đống màu xám cao không kém chiều cao một người trưởng thành, nhịn không được hoài nghi ánh mắt của mình, cống thoát nước căn cứ lúc nào có nhiều như vậy rồi hả? Vì sao bọn hắn lâu như vậy còn không phát hiện?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.