Chương 658: Chuẩn bị xuất phát
Đông Trùng Hạ Uyển
29/11/2021
Bọn hắn không phải chưa từng nhìn thấy trẻ em có dị thú, nhưng đa phần
đều là sủng vật nuôi dưỡng trước tận thế, cơ bản đều là chó mèo các
loại, trừ phi biến dị khá mạnh, thực lực cũng rất bình thường.
Hơn nữa sỡ dĩ chúng nghe lời cũng vì ràng buộc lúc trước, thậm chí cũng có không ít sủng vật sau khi biến dị đã trực tiếp phản bội cắn chết chủ nhân đấy.
Nhưng hai con dị thú này vừa nhìn đã biết không phải sủng vật nuôi trong nhà, mà thật sự là động vật hoang dã, trước tận thế tuyệt đối là bá chủ một phương.
Dị thú như vậy được người thuần phục cũng thôi đi, nhưng chủ nhân vẫn chỉ là một cô bé chưa trưởng thành, bọn hắn quá lạc hậu hay thế giới này quá huyền huyễn rồi hả?!
Không ai quản bọn hắn có tin hay không, bây giờ điều đầu tiên bọn hắn phải làm là khiến cho hai con dị thú đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn dừng lại, đặc biệt là con kim điêu biến dị này!
Mấy người vừa tránh Trường Phong công kích vừa biệt khuất xin lỗi Ôn Dao.
Lần này đến mọi người đều biết nói tiếng Hoa, căn bản không cần gánh nặng vấn đề câu thông ngôn ngữ.
Mà thật ra Ôn Dao cũng không tức giận, chỉ là nghi vấn mà thôi, Ôn Dao lại không phải lần đầu tiên gặp phải, nhưng người lần này thái độ không tốt cho lắm.
Ôn Dao cũng không nghĩ đến khiến người ta như thế nào, có một số việc không cần thiết phải nói rõ ràng, chỉ cần để bọn hắn chứng kiến sự thật, bọn hắn mới tin tưởng.
Loại chuyện vả mặt này Ôn Dao cũng không mưu cầu danh lợi, nhưng nếu muốn đưa đến cửa để Ôn Dao đánh, thế thì Ôn Dao cũng sẽ có lòng tốt thỏa mãn cho bọn hắn.
Trường Phong dừng tay vào lúc Ôn Dao ra hiệu, nó có chút cúi đầu nhìn đám người bên dưới bằng ánh mắt xem thường, sau đó vênh váo tự đắc đi đến bên người Ôn Dao, dùng đầu cọ cọ vào Ôn Dao.
Nhìn Trường Phong từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ đã cao hơn mình nửa người, Ôn Dao ban thưởng sờ sờ lên lông vũ của nó.
Trường Phong rất có chừng mực, tuy năm người nằm trên mặt đất thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, cả người đều là miệng vết thương thật nhỏ, nhưng trên thực tế cũng không có gì đáng ngại, chỉ nhìn có vẻ dọa người mà thôi.
Trong lòng mấy người có chút oán hận, lại không dám biểu lộ ra bên ngoài, sợ rằng mình lộ ra cảm xúc gì đó liền không đi ra được căn cứ này!
Nhìn bộ dáng đối phương giận mà không dám nói gì, căn cứ trưởng mang vẻ mặt ân cần tiến lên đỡ bọn hắn dậy, sau đó gọi dị năng giả trị liệu trong căn cứ hỗ trợ chữa thương, một chút cũng không nhìn ra bộ dáng khoanh tay đứng nhìn trước đó.
Đều chỉ bị một chút vết thương ngoài da, lập tức khỏi ngay, mấy người vừa tức giận lại cảm thấy mất mặt, bọn hắn ở căn cứ cũng coi như là một nhân vật bề trên có danh dự uy tín, kết quả lại bị hai súc sinh trêu cợt thành thế này.
Bọn hắn không dám làm gì cũng không dám nói gì, không nói bây giờ đang ở trên địa bàn đối phương, càng có việc cầu người khác, nếu không đem được viện binh về, đến lúc đó bọn hắn cũng không tránh được bị trách phạt.
Căn cứ trưởng còn ở bên kia giả mù sa mưa nói lời xin lỗi: "Các người cũng biết rồi đấy dị thú nhận chủ vô cùng trung thành đấy, ai bảo các người trước mặt bọn nó nghi ngờ chủ nhân nó chứ? Nhưng chúng đều rất hiểu đúng mực, chỉ đùa một chút mà thôi, các người đừng để ý ha."
Trong lòng năm người quá biệt khuất rồi, cho dù bọn hắn để ý thì làm gì được đây?
Người mở miệng đầu tiên trước kia khoát khoát tay, cho dù trong lòng hắn nghĩ thế nào, trên mặt ngược lại bày ra vẻ mặt áy náy: "Cũng là chúng tôi không nói lời tốt trước, chúng tôi chỉ là quá xem trọng hành động lần này, cho nên lời nói trước đó có chút không ổn, cũng không phải không tin tưởng các người. Chúng tôi tin rằng Quý căn cứ đã phái bọn họ tham dự hành động lần này, nhất định có nguyên nhân đấy, tôi tin tưởng các người cũng coi trọng hành động lần này như chúng tôi vậy."
Hai người anh tới tôi đi trò chuyện thêm vài câu, ít nhất biểu hiện ra hai bên đều vui vẻ, không vì xung đột lúc trước mà nảy sinh ngăn cách.
Kỳ thật lúc đầu căn cứ trưởng cũng nghĩ phái một cô bé vị thành niên đi như thế phải chăng xem đây là trò đùa, nhưng bọn hắn đã mất liên lạc với bên trên từ trước đến gần đây, căn bản không biết tình huống trong nước bây giờ thế nào, hiện tại đã có người mang đủ loại tin tức và vật tư đến, hắn mới biết trong khoảng thời gian hai năm này, tổ quốc đã lấy được nhiều thành tựu như vậy.
Hơn nữa vài chiến sĩ dị năng phái đến kia, cả một đám đều có thực lực mạnh mẽ, đa phần cấp bậc của bọn họ đều giống như chiến sĩ mạnh nhất của bọn hắn ở đây, nghe nói đây chỉ là trình độ trung bình của chiến dị dị năng, thậm chí những chiến sĩ bình thường kia cũng mạnh hơn bọn hắn rất nhiều.
Nhưng hắn cũng biết nguyên nhân, hắn tin tưởng đã liên hệ với căn cứ lớn được rồi, sau này bọn hắn sẽ càng ngày càng tốt hơn đấy!
Bởi vậy mặc dù hắn hơi hoài nghi, nhưng vẫn tin tưởng quyết định bên trên.
Tuy xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng cũng không lãng phí quá nhiều thời gian, vẫn xuất phát theo thời gian dự tính.
Khi vài tên đại biểu nhìn thấy chiến sĩ Hoa quốc lên một chiếc xe quân đội bọc thép đã trải qua cải tạo, bọn hắn quay đầu nhìn lại chiếc xe bọc thép loại nhẹ đã tổn hại khá nghiêm trọng của bọn hắn, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Đều đã qua hai năm rồi, Hoa quốc lại còn có xe tốt như vậy, quần áo nhìn có vẻ tốt hơn bọn hắn, không lẽ nào nhà xưởng sản xuất của bọn họ vẫn còn vận hành hay sao?!
Sáu chiến sĩ chui vào trong xe bọc thép, Ôn Dao và ba người căn cứ Lan Đóa cũng không có bất cứ động tác nào.
"Các người..."
Thiếu tướng còn muốn thúc giục, liền nhìn thấy Ôn Dao trở người nhảy lên lưng Đại Hoàng, sau đó chỉ thấy Đại Hoàng giang rộng đôi cánh cực lớn, một trận cuồng phong gào thét, đợi đến lúc gió ngừng bóng dáng Đại Hoàng cũng không còn nhìn thấy nữa rồi.
Được rồi, đứa nhỏ này có chỗ ngồi riêng, không cần xe của bọn hắn.
Thiếu tướng lại nhìn sang ba người khác, hắn đã từng gặp ba người này, là từ căn cứ Lan Đóa chuyển qua đấy, căn cứ kia rất thần kỳ, rất nhiều người đều có dị thú của chính mình, nhưng đa phần lực công kích và cấp bậc đều không cao, ba người này có thể nói chính là một trong những người có thực lực không tệ đấy.
Không chỉ thực lực bản thân không kém, hơn nữa dị thú có độ ăn ý cao, thực lực mạnh, hiệu quả một cộng một kia tuyệt đối tăng hơn gấp đôi đấy.
Vì để bọn hắn gia nhập quân đội, Ôn Minh đã phí không ít tâm tư đấy, tuy dị năng giả tự do cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nhân tài như vậy vẫn thu nạp vào bên người mới thích hợp nhất.
Trong đó một cô gái cột tóc cao cao, mặc y phục tác chiến ngụy trang đúng là Nhện nữ mà Ôn Dao các cô gặp trước đó.
Cô lười biếng liếc nhìn chiếc xe bọc thép kia, sau đó cầm chiếc còi bằng gỗ đeo trên cổ thổi một cái, rất nhanh, một con nhện đen cực lớn không biết từ nơi nào nhảy ra ngoài.
Con nhện bự này toàn thân ngăm đen, bốn cặp chân dài mảnh chèo chống phần bụng cực lớn của nó, khiến cho người ta không khỏi lo lắng không biết mấy cặp chân mảnh đó có đủ chống đỡ nổi thân thể khổng lồ kia hay không, hai cặp càng ngay miệng nhìn càng thêm dữ tợn đáng sợ, vừa xuất hiện đã đánh thẳng vào lòng người.
Nhện Bự vừa nhảy ra, làm cho đoàn đại biểu năm người phát ra tiếng chói tai ngắn ngủi, cũng may có tiền lệ Đại Hoàng từ trước, mới không khiến bọn hắn làm ra những động tác khác, nhưng nhìn thân thể đầy căng thẳng kia, cũng biết bọn hắn đã bị kinh hãi tuyệt đối không nhỏ.
Tuy căn cứ trưởng cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng nhìn thấy con nhện lớn như vật đột nhiên xuất hiện trước mặt mình vẫn nhịn không được hít sâu một hơi.
Hắn cũng không phải chưa từng nhìn thấy dị thú khác thường, nhưng loại nhện thế này vẫn là lần đầu tiên gặp, hơn nữa chủ nhân của đối phương còn là một cô gái xinh đẹp nữa chứ.
Quả nhiên, các cô gái có thể sống sót trong tận thế đều không phải người bình thường.
Hơn nữa sỡ dĩ chúng nghe lời cũng vì ràng buộc lúc trước, thậm chí cũng có không ít sủng vật sau khi biến dị đã trực tiếp phản bội cắn chết chủ nhân đấy.
Nhưng hai con dị thú này vừa nhìn đã biết không phải sủng vật nuôi trong nhà, mà thật sự là động vật hoang dã, trước tận thế tuyệt đối là bá chủ một phương.
Dị thú như vậy được người thuần phục cũng thôi đi, nhưng chủ nhân vẫn chỉ là một cô bé chưa trưởng thành, bọn hắn quá lạc hậu hay thế giới này quá huyền huyễn rồi hả?!
Không ai quản bọn hắn có tin hay không, bây giờ điều đầu tiên bọn hắn phải làm là khiến cho hai con dị thú đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn dừng lại, đặc biệt là con kim điêu biến dị này!
Mấy người vừa tránh Trường Phong công kích vừa biệt khuất xin lỗi Ôn Dao.
Lần này đến mọi người đều biết nói tiếng Hoa, căn bản không cần gánh nặng vấn đề câu thông ngôn ngữ.
Mà thật ra Ôn Dao cũng không tức giận, chỉ là nghi vấn mà thôi, Ôn Dao lại không phải lần đầu tiên gặp phải, nhưng người lần này thái độ không tốt cho lắm.
Ôn Dao cũng không nghĩ đến khiến người ta như thế nào, có một số việc không cần thiết phải nói rõ ràng, chỉ cần để bọn hắn chứng kiến sự thật, bọn hắn mới tin tưởng.
Loại chuyện vả mặt này Ôn Dao cũng không mưu cầu danh lợi, nhưng nếu muốn đưa đến cửa để Ôn Dao đánh, thế thì Ôn Dao cũng sẽ có lòng tốt thỏa mãn cho bọn hắn.
Trường Phong dừng tay vào lúc Ôn Dao ra hiệu, nó có chút cúi đầu nhìn đám người bên dưới bằng ánh mắt xem thường, sau đó vênh váo tự đắc đi đến bên người Ôn Dao, dùng đầu cọ cọ vào Ôn Dao.
Nhìn Trường Phong từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ đã cao hơn mình nửa người, Ôn Dao ban thưởng sờ sờ lên lông vũ của nó.
Trường Phong rất có chừng mực, tuy năm người nằm trên mặt đất thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, cả người đều là miệng vết thương thật nhỏ, nhưng trên thực tế cũng không có gì đáng ngại, chỉ nhìn có vẻ dọa người mà thôi.
Trong lòng mấy người có chút oán hận, lại không dám biểu lộ ra bên ngoài, sợ rằng mình lộ ra cảm xúc gì đó liền không đi ra được căn cứ này!
Nhìn bộ dáng đối phương giận mà không dám nói gì, căn cứ trưởng mang vẻ mặt ân cần tiến lên đỡ bọn hắn dậy, sau đó gọi dị năng giả trị liệu trong căn cứ hỗ trợ chữa thương, một chút cũng không nhìn ra bộ dáng khoanh tay đứng nhìn trước đó.
Đều chỉ bị một chút vết thương ngoài da, lập tức khỏi ngay, mấy người vừa tức giận lại cảm thấy mất mặt, bọn hắn ở căn cứ cũng coi như là một nhân vật bề trên có danh dự uy tín, kết quả lại bị hai súc sinh trêu cợt thành thế này.
Bọn hắn không dám làm gì cũng không dám nói gì, không nói bây giờ đang ở trên địa bàn đối phương, càng có việc cầu người khác, nếu không đem được viện binh về, đến lúc đó bọn hắn cũng không tránh được bị trách phạt.
Căn cứ trưởng còn ở bên kia giả mù sa mưa nói lời xin lỗi: "Các người cũng biết rồi đấy dị thú nhận chủ vô cùng trung thành đấy, ai bảo các người trước mặt bọn nó nghi ngờ chủ nhân nó chứ? Nhưng chúng đều rất hiểu đúng mực, chỉ đùa một chút mà thôi, các người đừng để ý ha."
Trong lòng năm người quá biệt khuất rồi, cho dù bọn hắn để ý thì làm gì được đây?
Người mở miệng đầu tiên trước kia khoát khoát tay, cho dù trong lòng hắn nghĩ thế nào, trên mặt ngược lại bày ra vẻ mặt áy náy: "Cũng là chúng tôi không nói lời tốt trước, chúng tôi chỉ là quá xem trọng hành động lần này, cho nên lời nói trước đó có chút không ổn, cũng không phải không tin tưởng các người. Chúng tôi tin rằng Quý căn cứ đã phái bọn họ tham dự hành động lần này, nhất định có nguyên nhân đấy, tôi tin tưởng các người cũng coi trọng hành động lần này như chúng tôi vậy."
Hai người anh tới tôi đi trò chuyện thêm vài câu, ít nhất biểu hiện ra hai bên đều vui vẻ, không vì xung đột lúc trước mà nảy sinh ngăn cách.
Kỳ thật lúc đầu căn cứ trưởng cũng nghĩ phái một cô bé vị thành niên đi như thế phải chăng xem đây là trò đùa, nhưng bọn hắn đã mất liên lạc với bên trên từ trước đến gần đây, căn bản không biết tình huống trong nước bây giờ thế nào, hiện tại đã có người mang đủ loại tin tức và vật tư đến, hắn mới biết trong khoảng thời gian hai năm này, tổ quốc đã lấy được nhiều thành tựu như vậy.
Hơn nữa vài chiến sĩ dị năng phái đến kia, cả một đám đều có thực lực mạnh mẽ, đa phần cấp bậc của bọn họ đều giống như chiến sĩ mạnh nhất của bọn hắn ở đây, nghe nói đây chỉ là trình độ trung bình của chiến dị dị năng, thậm chí những chiến sĩ bình thường kia cũng mạnh hơn bọn hắn rất nhiều.
Nhưng hắn cũng biết nguyên nhân, hắn tin tưởng đã liên hệ với căn cứ lớn được rồi, sau này bọn hắn sẽ càng ngày càng tốt hơn đấy!
Bởi vậy mặc dù hắn hơi hoài nghi, nhưng vẫn tin tưởng quyết định bên trên.
Tuy xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng cũng không lãng phí quá nhiều thời gian, vẫn xuất phát theo thời gian dự tính.
Khi vài tên đại biểu nhìn thấy chiến sĩ Hoa quốc lên một chiếc xe quân đội bọc thép đã trải qua cải tạo, bọn hắn quay đầu nhìn lại chiếc xe bọc thép loại nhẹ đã tổn hại khá nghiêm trọng của bọn hắn, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Đều đã qua hai năm rồi, Hoa quốc lại còn có xe tốt như vậy, quần áo nhìn có vẻ tốt hơn bọn hắn, không lẽ nào nhà xưởng sản xuất của bọn họ vẫn còn vận hành hay sao?!
Sáu chiến sĩ chui vào trong xe bọc thép, Ôn Dao và ba người căn cứ Lan Đóa cũng không có bất cứ động tác nào.
"Các người..."
Thiếu tướng còn muốn thúc giục, liền nhìn thấy Ôn Dao trở người nhảy lên lưng Đại Hoàng, sau đó chỉ thấy Đại Hoàng giang rộng đôi cánh cực lớn, một trận cuồng phong gào thét, đợi đến lúc gió ngừng bóng dáng Đại Hoàng cũng không còn nhìn thấy nữa rồi.
Được rồi, đứa nhỏ này có chỗ ngồi riêng, không cần xe của bọn hắn.
Thiếu tướng lại nhìn sang ba người khác, hắn đã từng gặp ba người này, là từ căn cứ Lan Đóa chuyển qua đấy, căn cứ kia rất thần kỳ, rất nhiều người đều có dị thú của chính mình, nhưng đa phần lực công kích và cấp bậc đều không cao, ba người này có thể nói chính là một trong những người có thực lực không tệ đấy.
Không chỉ thực lực bản thân không kém, hơn nữa dị thú có độ ăn ý cao, thực lực mạnh, hiệu quả một cộng một kia tuyệt đối tăng hơn gấp đôi đấy.
Vì để bọn hắn gia nhập quân đội, Ôn Minh đã phí không ít tâm tư đấy, tuy dị năng giả tự do cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng nhân tài như vậy vẫn thu nạp vào bên người mới thích hợp nhất.
Trong đó một cô gái cột tóc cao cao, mặc y phục tác chiến ngụy trang đúng là Nhện nữ mà Ôn Dao các cô gặp trước đó.
Cô lười biếng liếc nhìn chiếc xe bọc thép kia, sau đó cầm chiếc còi bằng gỗ đeo trên cổ thổi một cái, rất nhanh, một con nhện đen cực lớn không biết từ nơi nào nhảy ra ngoài.
Con nhện bự này toàn thân ngăm đen, bốn cặp chân dài mảnh chèo chống phần bụng cực lớn của nó, khiến cho người ta không khỏi lo lắng không biết mấy cặp chân mảnh đó có đủ chống đỡ nổi thân thể khổng lồ kia hay không, hai cặp càng ngay miệng nhìn càng thêm dữ tợn đáng sợ, vừa xuất hiện đã đánh thẳng vào lòng người.
Nhện Bự vừa nhảy ra, làm cho đoàn đại biểu năm người phát ra tiếng chói tai ngắn ngủi, cũng may có tiền lệ Đại Hoàng từ trước, mới không khiến bọn hắn làm ra những động tác khác, nhưng nhìn thân thể đầy căng thẳng kia, cũng biết bọn hắn đã bị kinh hãi tuyệt đối không nhỏ.
Tuy căn cứ trưởng cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng nhìn thấy con nhện lớn như vật đột nhiên xuất hiện trước mặt mình vẫn nhịn không được hít sâu một hơi.
Hắn cũng không phải chưa từng nhìn thấy dị thú khác thường, nhưng loại nhện thế này vẫn là lần đầu tiên gặp, hơn nữa chủ nhân của đối phương còn là một cô gái xinh đẹp nữa chứ.
Quả nhiên, các cô gái có thể sống sót trong tận thế đều không phải người bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.