Chương 673: Còn muốn đánh
Đông Trùng Hạ Uyển
05/01/2022
"A —— "
Đó cũng không phải tiếng gầm của thú bình thường, nương theo đó vô số tiếng vang thủy tinh bị chấn nát vang lên, bên trong nhà xưởng không út người thống khổ che hai tai ngã xuống đất lăn qua lăn lại, đa phần mọi người thất khiếu đều bị chảy máu, vẻ mặt đau đớn không chịu nổi, còn có người trực tiếp bị sóng âm chấn choáng luôn rồi.
Mạo Đan Uy cũng cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, thậm chí hỏa diễm vốn đã phóng xuất ra cũng không thể duy trì hình thái ban đầu, trong chốc lát đã biến mất, bên trong nhà xưởng một lần nữa lâm vào một mảnh tối đen.
Mạo Đan Uy khôi phục được rất nhanh, trong lòng của hắn lấy làm kinh ngạc, con mẹ nó đến cùng ở đâu ra nhiều thú biến dị như vậy?!
Như thế nào lại không dứt!
Bên ngoài đã truyền đến đủ loại âm thanh dị năng va chạm nhau, đủ loại hào quang màu sắc không ngừng chợt lóe lên, Mạo Đan Uy cũng mặc kệ cấp dưới bên người, hắn chuyển người, bước nhanh về một hướng khác cấp tốc đi đến.
Hiện tại hắn cũng không muốn biết đến cùng là người nào đến, có phải những người vừa xông vào là Ba Cương hay không, trong đầu hắn chỉ có một cách nghĩ, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!
Thậm chí Mạo Đan Uy còn không thả hỏa diễm chiếu đường cho mình, chỉ dựa theo trí nhớ trước kia va va chạm chạm đi lên phía trước.
Đi đến trước một cánh cửa sắt, hắn thở dài một hơi, vừa mới để tay lên tay nắm cửa, hắn cảm giác phần gáy mát lạnh, tóc gáy cả người đều dựng lên!
Mạo Đan Uy xoay mạnh người lại, liền nhìn thấy cô bé gặp được trước đó đang đứng sau hắn cách hắn không đến năm mét!
Lúc nào cô bé này đã đuổi kịp đến nơi?
Vì sao hắn không phát giác được bất cứ cái gì không đúng?!
Chẳng lẽ dị thú bên ngoài kia chính là hai con nhìn thấy trước đó?
Trái tim Mạo Đan Uy đập kịch liệt, dường như có chiếc búa tạ nào đó nện từng phát từng phát vào trong lòng hắn, thậm chí hắn hoài nghi có phải đối phương có thể nghe được âm thanh trái tim mình đang đập.
Ngay cả khi bị quân đội chính phủ vây quét trước tận thế, hay sau tận thế liều mình với con người, rơi vào tay giặc Zombie triều thiếu chút nữa chết đi, trái tim hắn cũng chưa từng đập mạnh như thế.
Hắn tự nói với mình đối phương chỉ là một đứa bé, không có gì phải sợ, nhưng thân thể không bị khống chế cứ kéo căng lên đã nói cho hắn biết, tất cả chỉ là hắn tự lừa mình dối người, đối phương tuyệt đối không đơn giản.
Đối phương đứng ở nơi vừa vặn có ánh trăng ló ra, dưới ánh trăng chiếu rồi, sắc mặt cô bé càng lộ ra sự tái nhợt, cộng thêm đôi đồng tử ngăm đen thâm thúy, sắc mặt không có bất kỳ biểu lộ gì, cả người dường như không có bất kỳ sức sống của một đứa bé xinh xắn đáng yêu, mà đầy sự quỷ dị khủng bố.
Mạo Đan Uy hít sâu một hơi, nhìn vào đôi mắt Ôn Dao, dùng tiếng Hoa lưu loát nói: "Cô bé à, cháu là người nước Hoa à, tôi và Hoa quốc các người không thù không oán, tại sao cháu cứ đuổi theo tôi không tha? Hơn nữa, bây giờ cũng không như trước kia, tôi ở Tam Giác vàng cũng không gây chuyện gì đến người Hoa quốc các người, tại sao phải làm lớn chuyện như vậy rồi chạy thật xa đến đây như vậy?"
Thấy cô bé đối diện yên lặng nhìn mình không trả lời, Mạo Đan Uy tiếp tục mở miệng: "Tôi không biết tên Ba Cương kia đã đồng ý chỗ tốt gì mới mời được các người đến, nhưng tôi nghĩ hắn cũng không nói các người nhất định phải gϊếŧ chết tôi chứ? Bên này a, cháu cứ làm như không thấy tôi, tôi có thể nói cho cháu biết cách điều chế thuốc tôi phái người nghiên cứu chế tạo hai năm qua."
Mạo Đan Uy nhấn mạnh giới thiệu những thứ này của hắn có chỗ tốt thế nào đối với dị năng giả, nói đến miệng đắng lưỡi khô cũng không thấy đối phương có phản ứng gì, hắn không khỏi có chút hồ nghi, chẳng lẽ đối phương bị câm?
Hắn không dám xem nhẹ Ôn Dao, có thể trong thời gian ngắn như vậy đuổi theo tìm được mình, nhất định có chỗ hơn người, huống chi đối phương là một dị năng giả hệ thủy, lại có thể sử dụng hệ thủy đến sát khí mười phần, lực phá hoại cực lớn, cái này cũng nói rất rõ vấn đề.
Nhưng vấn đề là, hắn nói nhiều như vậy, đối phương cũng không chút động tâm gì cả? Cũng không cảm thấy tò mò? Là muốn hay không muốn có?
Mạo Đan Uy không dám hành động thiếu suy nghĩ, hắn không biết đối phương có đồng lõa hay không nhưng hắn phải gọi người của mình qua đây, bên trong nhà máy này đều là người bình thường, hoàn toàn không có chút tác dụng gì.
Hắn vừa tiếp tục nói chuyện cùng Ôn Dao, vừa giả bộ như không có việc gì hai tay cắm vào trong túi áo, bên trong túi áo bên phải có một chiếc máy liên lạc, chỉ cần đè xuống, cấp dưới bên kia có thể nhận được báo động của hắn.
Đầu ngón tay vừa chạm đến máy liên lạc, cảm giác hơi lạnh truyền từ đầu ngón tay đến, trong lòng Mạo Đan Uy vui vẻ, lập tức đè xuống.
Ôn Dao liếc nhìn qua túi Mạo Đan Uy, cũng không ngăn cản, đến luôn cũng rất tốt, không cần mình đi tìm cả đám đó nữa.
Nhưng, thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi, Ôn Dao còn muốn làm những chuyện khác nữa đây.
Mạo Đan Uy nhấn xuống máy liên lạc, trong lòng liền chắc chắn, có lẽ những người khác rất nhanh sẽ đến, những dị năng giả này cũng không phải bình thường, bọn hắn đều là tinh anh trong căn cứ, hắn cũng không tin cả đám không đối phó được một con nhóc.
Hắn đang nghĩ ngợi kéo dài thời gian, liền nhìn thấy cô bé đối diện giống như lần đầu gặp mặt, mới đến cũng không nói một tiếng, mấy đường đao nước đã bay về phía hắn!
Mạo Đan Uy lăn mình một cái, tránh thoát công kích của đao nước, hắn nhìn lại, có ánh trăng trợ giúp, hắn có thể thấy rõ mấy đường đao nước kia xuyên thấu qua cửa sắt!
Nước có lực công kích mạnh như vậy sao?
Trong lòng Mạo Đan Uy rùng mình, không đợi Ôn Dao ra tay lần nữa, hắn đã đứng dậy lao về phía Ôn Dao, đồng thời tay trái vung lên, hai con rắn lửa đập về phía Ôn Dao, đồng thời tay phải nắm tay, trên nắm đấm còn vờn quanh hỏa diễm cực nóng.
Hắn biết rõ, dị năng giả bình thường đều có thể năng khá kém, huống chi là một cô bé nhìn có vẻ vô cùng yếu ớt này.
Nhưng hắn khác hẳn, trước tận thế hắn đã trải qua huấn luyện tàn khốc, sau tận thế cũng chưa từng buông lỏng huấn luyện thế năng, về phương diện tốc độ thể lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Hắn trước dùng dị năng công kích quấy rầy tiết tấu đối phương, sau đó đợi Ôn Dao đối phó rắn lửa hắn đến gần Ôn Dao hơn, chỉ cần tiếp cận đối phương, hắn cũng không tin mình không đánh lại Ôn Dao!
Đáng tiếc, hắn thật không ngờ cô bé đối diện nhìn qua nhu nhược này lại có dị năng cao hơn hắn không chỉ một cấp, thực lực tuyệt đối hơn hẳn, hơn nữa tâm nhã hay tính toán gì đó đều vô dùng đấy.
Nhìn rắn lửa càng lúc càng đến gần, Ôn Dao cảm thấy nhiệt độ chung quanh dần nóng lên cùng sóng nhiệt ập đến trước mặt, Ôn Dao nhíu mày, ngón tay khẽ nâng, hai con rồng nước càng tráng kiện hơn rắn lửa gào thét mà đi, chúng há to miệng rộng một ngụm nước trọn rắn lửa!
Sau đó hai con rồng nước xác nhập với nhau, hung hăng đâm vào ngực Mạo Đan Uy, đánh bay cả người hắn ra!
Mạo Đan Uy đụng ngã vài chiếc máy móc, cuối cùng cả người nặng nề ngã xuống đất, hắn nhổ ra một ngụm máu tươi, bắt đầu ho khan mãnh liệt.
Trong lòng của hắn tràn ngập không cam lòng, nếu như chỉ có Ba Cương, hắn tự tin tuyệt đối sẽ không lưu lạc đến bước này, rốt cuộc quái vật kia từ đâu xuất hiện vậy chứ?
Người Hoa quốc thật thích xen vào việc của người khác!
Mạo Đan Uy hạ quyết tâm, chính mình không sống tốt cũng tuyệt đối sẽ không để người khác sống tốt!
Hắn móc mấy lọ thuốc giấu trong người ra, loại thuốc này có thể kích phát tiềm năng, bộc phát năng lượng bản thân lên gấp mấy lần.
Tuy phải dùng tính mạng của mình trả giá lớn, nhưng mắt thấy đối phương sẽ không bỏ qua cho mình, hắn chết cũng muốn kéo theo cái đệm lưng này!
Mạo Đan Uy đem thuốc đổ mạnh vào trong miệng, đáng tiếc, sắp thành công, đột nhiên đầu hắn cảm thấy đau đớn, đầu như bị thứ gì đó đánh mạnh vào, mắt nổi đom đóm, tay mất thăng bằng, bình thuốc liền rơi xuống, lăn một vòng trên đất, nước thuốc đều đổ ra ngoài.
Sau đó, hắn cảm giác cổ mát lạnh, triệt để rơi vào bóng tối.
Đó cũng không phải tiếng gầm của thú bình thường, nương theo đó vô số tiếng vang thủy tinh bị chấn nát vang lên, bên trong nhà xưởng không út người thống khổ che hai tai ngã xuống đất lăn qua lăn lại, đa phần mọi người thất khiếu đều bị chảy máu, vẻ mặt đau đớn không chịu nổi, còn có người trực tiếp bị sóng âm chấn choáng luôn rồi.
Mạo Đan Uy cũng cảm thấy một trận đầu váng mắt hoa, thậm chí hỏa diễm vốn đã phóng xuất ra cũng không thể duy trì hình thái ban đầu, trong chốc lát đã biến mất, bên trong nhà xưởng một lần nữa lâm vào một mảnh tối đen.
Mạo Đan Uy khôi phục được rất nhanh, trong lòng của hắn lấy làm kinh ngạc, con mẹ nó đến cùng ở đâu ra nhiều thú biến dị như vậy?!
Như thế nào lại không dứt!
Bên ngoài đã truyền đến đủ loại âm thanh dị năng va chạm nhau, đủ loại hào quang màu sắc không ngừng chợt lóe lên, Mạo Đan Uy cũng mặc kệ cấp dưới bên người, hắn chuyển người, bước nhanh về một hướng khác cấp tốc đi đến.
Hiện tại hắn cũng không muốn biết đến cùng là người nào đến, có phải những người vừa xông vào là Ba Cương hay không, trong đầu hắn chỉ có một cách nghĩ, phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!
Thậm chí Mạo Đan Uy còn không thả hỏa diễm chiếu đường cho mình, chỉ dựa theo trí nhớ trước kia va va chạm chạm đi lên phía trước.
Đi đến trước một cánh cửa sắt, hắn thở dài một hơi, vừa mới để tay lên tay nắm cửa, hắn cảm giác phần gáy mát lạnh, tóc gáy cả người đều dựng lên!
Mạo Đan Uy xoay mạnh người lại, liền nhìn thấy cô bé gặp được trước đó đang đứng sau hắn cách hắn không đến năm mét!
Lúc nào cô bé này đã đuổi kịp đến nơi?
Vì sao hắn không phát giác được bất cứ cái gì không đúng?!
Chẳng lẽ dị thú bên ngoài kia chính là hai con nhìn thấy trước đó?
Trái tim Mạo Đan Uy đập kịch liệt, dường như có chiếc búa tạ nào đó nện từng phát từng phát vào trong lòng hắn, thậm chí hắn hoài nghi có phải đối phương có thể nghe được âm thanh trái tim mình đang đập.
Ngay cả khi bị quân đội chính phủ vây quét trước tận thế, hay sau tận thế liều mình với con người, rơi vào tay giặc Zombie triều thiếu chút nữa chết đi, trái tim hắn cũng chưa từng đập mạnh như thế.
Hắn tự nói với mình đối phương chỉ là một đứa bé, không có gì phải sợ, nhưng thân thể không bị khống chế cứ kéo căng lên đã nói cho hắn biết, tất cả chỉ là hắn tự lừa mình dối người, đối phương tuyệt đối không đơn giản.
Đối phương đứng ở nơi vừa vặn có ánh trăng ló ra, dưới ánh trăng chiếu rồi, sắc mặt cô bé càng lộ ra sự tái nhợt, cộng thêm đôi đồng tử ngăm đen thâm thúy, sắc mặt không có bất kỳ biểu lộ gì, cả người dường như không có bất kỳ sức sống của một đứa bé xinh xắn đáng yêu, mà đầy sự quỷ dị khủng bố.
Mạo Đan Uy hít sâu một hơi, nhìn vào đôi mắt Ôn Dao, dùng tiếng Hoa lưu loát nói: "Cô bé à, cháu là người nước Hoa à, tôi và Hoa quốc các người không thù không oán, tại sao cháu cứ đuổi theo tôi không tha? Hơn nữa, bây giờ cũng không như trước kia, tôi ở Tam Giác vàng cũng không gây chuyện gì đến người Hoa quốc các người, tại sao phải làm lớn chuyện như vậy rồi chạy thật xa đến đây như vậy?"
Thấy cô bé đối diện yên lặng nhìn mình không trả lời, Mạo Đan Uy tiếp tục mở miệng: "Tôi không biết tên Ba Cương kia đã đồng ý chỗ tốt gì mới mời được các người đến, nhưng tôi nghĩ hắn cũng không nói các người nhất định phải gϊếŧ chết tôi chứ? Bên này a, cháu cứ làm như không thấy tôi, tôi có thể nói cho cháu biết cách điều chế thuốc tôi phái người nghiên cứu chế tạo hai năm qua."
Mạo Đan Uy nhấn mạnh giới thiệu những thứ này của hắn có chỗ tốt thế nào đối với dị năng giả, nói đến miệng đắng lưỡi khô cũng không thấy đối phương có phản ứng gì, hắn không khỏi có chút hồ nghi, chẳng lẽ đối phương bị câm?
Hắn không dám xem nhẹ Ôn Dao, có thể trong thời gian ngắn như vậy đuổi theo tìm được mình, nhất định có chỗ hơn người, huống chi đối phương là một dị năng giả hệ thủy, lại có thể sử dụng hệ thủy đến sát khí mười phần, lực phá hoại cực lớn, cái này cũng nói rất rõ vấn đề.
Nhưng vấn đề là, hắn nói nhiều như vậy, đối phương cũng không chút động tâm gì cả? Cũng không cảm thấy tò mò? Là muốn hay không muốn có?
Mạo Đan Uy không dám hành động thiếu suy nghĩ, hắn không biết đối phương có đồng lõa hay không nhưng hắn phải gọi người của mình qua đây, bên trong nhà máy này đều là người bình thường, hoàn toàn không có chút tác dụng gì.
Hắn vừa tiếp tục nói chuyện cùng Ôn Dao, vừa giả bộ như không có việc gì hai tay cắm vào trong túi áo, bên trong túi áo bên phải có một chiếc máy liên lạc, chỉ cần đè xuống, cấp dưới bên kia có thể nhận được báo động của hắn.
Đầu ngón tay vừa chạm đến máy liên lạc, cảm giác hơi lạnh truyền từ đầu ngón tay đến, trong lòng Mạo Đan Uy vui vẻ, lập tức đè xuống.
Ôn Dao liếc nhìn qua túi Mạo Đan Uy, cũng không ngăn cản, đến luôn cũng rất tốt, không cần mình đi tìm cả đám đó nữa.
Nhưng, thời gian cũng không còn nhiều lắm rồi, Ôn Dao còn muốn làm những chuyện khác nữa đây.
Mạo Đan Uy nhấn xuống máy liên lạc, trong lòng liền chắc chắn, có lẽ những người khác rất nhanh sẽ đến, những dị năng giả này cũng không phải bình thường, bọn hắn đều là tinh anh trong căn cứ, hắn cũng không tin cả đám không đối phó được một con nhóc.
Hắn đang nghĩ ngợi kéo dài thời gian, liền nhìn thấy cô bé đối diện giống như lần đầu gặp mặt, mới đến cũng không nói một tiếng, mấy đường đao nước đã bay về phía hắn!
Mạo Đan Uy lăn mình một cái, tránh thoát công kích của đao nước, hắn nhìn lại, có ánh trăng trợ giúp, hắn có thể thấy rõ mấy đường đao nước kia xuyên thấu qua cửa sắt!
Nước có lực công kích mạnh như vậy sao?
Trong lòng Mạo Đan Uy rùng mình, không đợi Ôn Dao ra tay lần nữa, hắn đã đứng dậy lao về phía Ôn Dao, đồng thời tay trái vung lên, hai con rắn lửa đập về phía Ôn Dao, đồng thời tay phải nắm tay, trên nắm đấm còn vờn quanh hỏa diễm cực nóng.
Hắn biết rõ, dị năng giả bình thường đều có thể năng khá kém, huống chi là một cô bé nhìn có vẻ vô cùng yếu ớt này.
Nhưng hắn khác hẳn, trước tận thế hắn đã trải qua huấn luyện tàn khốc, sau tận thế cũng chưa từng buông lỏng huấn luyện thế năng, về phương diện tốc độ thể lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều.
Hắn trước dùng dị năng công kích quấy rầy tiết tấu đối phương, sau đó đợi Ôn Dao đối phó rắn lửa hắn đến gần Ôn Dao hơn, chỉ cần tiếp cận đối phương, hắn cũng không tin mình không đánh lại Ôn Dao!
Đáng tiếc, hắn thật không ngờ cô bé đối diện nhìn qua nhu nhược này lại có dị năng cao hơn hắn không chỉ một cấp, thực lực tuyệt đối hơn hẳn, hơn nữa tâm nhã hay tính toán gì đó đều vô dùng đấy.
Nhìn rắn lửa càng lúc càng đến gần, Ôn Dao cảm thấy nhiệt độ chung quanh dần nóng lên cùng sóng nhiệt ập đến trước mặt, Ôn Dao nhíu mày, ngón tay khẽ nâng, hai con rồng nước càng tráng kiện hơn rắn lửa gào thét mà đi, chúng há to miệng rộng một ngụm nước trọn rắn lửa!
Sau đó hai con rồng nước xác nhập với nhau, hung hăng đâm vào ngực Mạo Đan Uy, đánh bay cả người hắn ra!
Mạo Đan Uy đụng ngã vài chiếc máy móc, cuối cùng cả người nặng nề ngã xuống đất, hắn nhổ ra một ngụm máu tươi, bắt đầu ho khan mãnh liệt.
Trong lòng của hắn tràn ngập không cam lòng, nếu như chỉ có Ba Cương, hắn tự tin tuyệt đối sẽ không lưu lạc đến bước này, rốt cuộc quái vật kia từ đâu xuất hiện vậy chứ?
Người Hoa quốc thật thích xen vào việc của người khác!
Mạo Đan Uy hạ quyết tâm, chính mình không sống tốt cũng tuyệt đối sẽ không để người khác sống tốt!
Hắn móc mấy lọ thuốc giấu trong người ra, loại thuốc này có thể kích phát tiềm năng, bộc phát năng lượng bản thân lên gấp mấy lần.
Tuy phải dùng tính mạng của mình trả giá lớn, nhưng mắt thấy đối phương sẽ không bỏ qua cho mình, hắn chết cũng muốn kéo theo cái đệm lưng này!
Mạo Đan Uy đem thuốc đổ mạnh vào trong miệng, đáng tiếc, sắp thành công, đột nhiên đầu hắn cảm thấy đau đớn, đầu như bị thứ gì đó đánh mạnh vào, mắt nổi đom đóm, tay mất thăng bằng, bình thuốc liền rơi xuống, lăn một vòng trên đất, nước thuốc đều đổ ra ngoài.
Sau đó, hắn cảm giác cổ mát lạnh, triệt để rơi vào bóng tối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.