Chương 421: Đảo tư nhân?
Đông Trùng Hạ Uyển
18/09/2021
Ôn Dao tỉnh lại vào ngày hôm sau, hạm đội đã tiến vào vùng biển đặc hách, theo tính toán, qua ba giờ nữa, bọn hắn có thể đến điểm mục tiêu lần này —— một hòn đảo tư nhân.
Đảo tư nhân ở gần xích đạo, là một hải đảo hơn ngàn km vuông trước tận thế.
Nhưng bây giờ mặt biển dâng lên, diện tích của nó đã rút lại một phần tư.
Sở dĩ lựa chọn nơi đây, ngoại trừ nó cách mấy nước một khoảng cách nhất định, càng quan trọng hơn độ cao của hòn đảo này tương đối cao so với mặt biển, tuyệt sẽ không giống những hòn đảo có độ cao thấp rồi bị chìm dưới biển.
Hơn nữa, hòn đảo này không có người ở, không cần lo lắng vấn đề Zombie.
Ôn Dao đứng ở boong thuyền, phát hiện chung quanh hòn đảo đã có nhiều chiếc quân hạm khác nhau đang tuần tra, trên quân hạm có treo quốc kỳ khác nhau, Ôn Dao đếm đếm, có sáu nước.
Nam Phủ thành lập tín hiệu với đối phương, sau khi xác định thân phận, Nam Phủ bắt đầu đến gần bến cảng tạm thời, mà hai chiếc tàu bảo vệ khác cũng tiếp tục tuần tra trên mặt biển.
Nơi bến cảng tạm thời mực nước hơi cạn, nên quân hạm căn bản không lái qua được, Phí Hướng Địch phân phó thay đổi sang thuyền nhỏ.
Nhìn nhìn bởi vì nhiều người mà có chút chen chúc trên thuyền nhỏ, Ôn Dao quyết đoán ngồi trên lưng Đại Hoàng, bỏ qua tiếng la oai oái của Thor, bay thẳng đến bến cảng.
Đợi Đại Hoàng dẫn đầu đáp xuống bến cảng tạm thời, Ôn Dao đã nghe được vài tiếng huýt sáo.
"Em gái nhỏ, chiến sủng (thú cưng chiến đấu) của em thật ngầu!"
Một người đàn ông da trắng trên mặt có chút tàn nhan, mái tóc nâu đỏ dùng tiếng Anh hô lớn với Ôn Dao.
"Harper, vừa nhìn đã biết người Châu Á, nói không chừng cũng không hiểu anh nói cái gì."
"Không phải đâu, trước tận thế có rất nhiều người Châu Á học tiếng Anh từ nhỏ mà, sao có thể nghe không hiểu?"
"Vậy cũng không nhất định..."
Đại Hoàng xuất hiện dẫn đến chủ đề nóng của mọi người chung quanh, bến cảng tạm thời này cũng không thể không có người. Ngược lại người còn không ít, đa phần đều là người da trắng.
Hơn nữa ngoại trừ một số ít người mặc quân trang các nước, đa phần mọi người đều mặc quần áo tùy ý, hành vi cử chỉ cũng rất tùy ý.
Thậm chí còn có một người đàn ông vạm vỡ da trắng tay đầy hình xăm mang theo mấy người đến hỏi Ôn Dao sủng vật của Ôn Dao có đổi hay không.
Thấy Ôn Dao chỉ nhìn bọn hắn không nói lời nào, một người bạn nói với người đàn ông vạm vỡ: "Có phải cô nhóc không hiểu chúng ta nói cái gì không?"
"Có khả năng."
"Xem cô nhóc chắc hẳn người Châu Á, là nước R hay Hoa Quốc?"
"Nhìn không ra, có điều nhìn ra thì phải làm sao? Mày biết nói ngôn ngữ của bọn hắn hả?"
Cái này...
"Hoa Quốc đấy."
Trong bọn họ có một cô gái nhỏ bé nói ra.
"Belinda, làm sao cô biết?"
Đối mặt với sự tò mò của đồng bạn, cô gái hướng về mặt biển bên kia chép miệng: "Các người xem, đây không phải cờ Hoa Quốc sao."
Quả nhiên, một lá cờ đỏ sao vàng cắm ở quân hạm mới xuất hiện, đón gió biển tung bay.
Vừa rồi bọn hắn chỉ chú ý Đại Hoàng từ trên trời giáng xuống, thật đúng là không nhìn thấy quân hạm cách bờ không xa.
Dù sao nơi này chung quanh quân hạm nhiều như vậy, hai ngày nay bọn hắn đều xem ghét hết rồi.
"Đi trước đã, bọn họ chạy tới rồi." Belinda lôi kéo mấy người đồng bạn, hiện tại thời khắc đặc thù, không cần phát sinh xung đột.
Hơn nữa người giám hộ đối phương có khả năng cũng ở bên trong, vì tránh hiểu lầm, vẫn nên tạm thời rút lui thì tốt hơn.
Dù sao đối phương đã ở trên đảo rồi, còn nhiều, rất nhiều cơ hội.
Người đàn ông vạm vỡ lưu luyến nhìn thoáng qua vẻ mặt cảnh giác đầy đề phòng của Đại Hoàng, cuối cùng bị đồng bạn của mình kéo đi.
Hắn thật sự rất thích dị thú này nha!
Nhìn da lông màu vàng sáng lạn chói mắt, cơ bắp mạnh mẽ khỏe mạnh, còn có đôi cánh cực lớn làm người mê muội kia!
Một dị thú không tầm thường như thế làm sao đi theo một cô bé nhu nhược thế này chứ!
Đây quả là lãng phí mà!
Đương nhiên Ôn Dao nghe hiểu bọn hắn nói cái gì, chỉ là đối phương vừa lên đã muốn đổi Đại Hoàng thì có chút im lặng.
Lúc này Ôn Minh bọn hắn cũng lên bờ rồi, đương nhiên Ôn Minh cũng thấy được một màn như vậy, cậu đương nhiên thấy được vừa rồi một màn, hắn đi đến ôn ngọc thân vừa hỏi: "Dao Dao, bọn hắn đến làm gì vậy?"
"Không có gì."
Nghe giọng nói em gái bình thản không chút lay động, Ôn Minh há to miệng, cuối cùng vẫn nuốt xuống lời muốn nói.
Như trước đã quyết định phải càng thêm tin tưởng em gái, có một số việc không cần hỏi từng chút.
Bến cảng có binh sĩ tiến lên, sau khi xác nhận thân phận của đối phương, dẫn theo bọn họ đi về hướng trên đảo.
"Trời ạ, nhìn kìa, nước M đến trước không ít người, cái này quả thật dùng thân phận chủ nhà đến tiếp đón chúng ta à."
La Chính Thanh sờ lên ống tay áo, như có điều suy nghĩ nhỏ giọng nói.
"Xem ra đây là ra oai phủ đầu rồi, nhưng... có một số việc cũng không phải đến trước là có thể làm được gì đấy."
Giọng nói Phí Hướng Địch có chút lạnh, xem ra hội nghị lần này sẽ không đơn giản như vậy rồi, nước M đây là muốn ngay từ đầu chèn ép bọn họ, không, chèn ép tất cả các nước khác.
"Có điều chúng ta vẫn nên cảm ơn bọn họ đấy, dù sao trên đảo này cho dù không có Zombie, có khả năng cũng có thú biến dị, có phiền toái gì bọn hắn giúp đỡ dọn dẹp rồi."
Những lời này bọn hắn cũng không cấm kỵ binh sĩ dẫn đường, cũng có thể mặc kệ đối phương nghe có hiểu hay không, dù sao bây giờ cũng không thể so với trước tận thế, có chút quy tắc phải thay đổi...
Binh sĩ dẫn theo bọn họ đến một mảnh đất trống lớn, nói cho bọn họ biết đây là vị trí nước bọn họ, về phần ở như thế nào, vậy phải xem bản lãnh của bọn họ rồi, dù sao trước đây đảo này không có người, căn bản không có con người xây dựng bất cứ kiến trúc nào.
Hơn nữa đây là thời kỳ đặc thù, không có nước này sẽ thánh mẫu giúp đỡ nước khác chuẩn bị toàn bộ tất cả gì đấy.
Sau đó binh sĩ lại dẫn hai nước nhỏ khác đi theo Hoa quốc đến vị trí đối diện.
Đợi binh sĩ đi rồi, La Chính Thanh nhìn mảnh đất trống đã dọn dẹp sạch sẽ này, lắc đầu:
"Chủ nhà này không chiếm đủ chức vị nha ~ "
Đảo tư nhân ở gần xích đạo, là một hải đảo hơn ngàn km vuông trước tận thế.
Nhưng bây giờ mặt biển dâng lên, diện tích của nó đã rút lại một phần tư.
Sở dĩ lựa chọn nơi đây, ngoại trừ nó cách mấy nước một khoảng cách nhất định, càng quan trọng hơn độ cao của hòn đảo này tương đối cao so với mặt biển, tuyệt sẽ không giống những hòn đảo có độ cao thấp rồi bị chìm dưới biển.
Hơn nữa, hòn đảo này không có người ở, không cần lo lắng vấn đề Zombie.
Ôn Dao đứng ở boong thuyền, phát hiện chung quanh hòn đảo đã có nhiều chiếc quân hạm khác nhau đang tuần tra, trên quân hạm có treo quốc kỳ khác nhau, Ôn Dao đếm đếm, có sáu nước.
Nam Phủ thành lập tín hiệu với đối phương, sau khi xác định thân phận, Nam Phủ bắt đầu đến gần bến cảng tạm thời, mà hai chiếc tàu bảo vệ khác cũng tiếp tục tuần tra trên mặt biển.
Nơi bến cảng tạm thời mực nước hơi cạn, nên quân hạm căn bản không lái qua được, Phí Hướng Địch phân phó thay đổi sang thuyền nhỏ.
Nhìn nhìn bởi vì nhiều người mà có chút chen chúc trên thuyền nhỏ, Ôn Dao quyết đoán ngồi trên lưng Đại Hoàng, bỏ qua tiếng la oai oái của Thor, bay thẳng đến bến cảng.
Đợi Đại Hoàng dẫn đầu đáp xuống bến cảng tạm thời, Ôn Dao đã nghe được vài tiếng huýt sáo.
"Em gái nhỏ, chiến sủng (thú cưng chiến đấu) của em thật ngầu!"
Một người đàn ông da trắng trên mặt có chút tàn nhan, mái tóc nâu đỏ dùng tiếng Anh hô lớn với Ôn Dao.
"Harper, vừa nhìn đã biết người Châu Á, nói không chừng cũng không hiểu anh nói cái gì."
"Không phải đâu, trước tận thế có rất nhiều người Châu Á học tiếng Anh từ nhỏ mà, sao có thể nghe không hiểu?"
"Vậy cũng không nhất định..."
Đại Hoàng xuất hiện dẫn đến chủ đề nóng của mọi người chung quanh, bến cảng tạm thời này cũng không thể không có người. Ngược lại người còn không ít, đa phần đều là người da trắng.
Hơn nữa ngoại trừ một số ít người mặc quân trang các nước, đa phần mọi người đều mặc quần áo tùy ý, hành vi cử chỉ cũng rất tùy ý.
Thậm chí còn có một người đàn ông vạm vỡ da trắng tay đầy hình xăm mang theo mấy người đến hỏi Ôn Dao sủng vật của Ôn Dao có đổi hay không.
Thấy Ôn Dao chỉ nhìn bọn hắn không nói lời nào, một người bạn nói với người đàn ông vạm vỡ: "Có phải cô nhóc không hiểu chúng ta nói cái gì không?"
"Có khả năng."
"Xem cô nhóc chắc hẳn người Châu Á, là nước R hay Hoa Quốc?"
"Nhìn không ra, có điều nhìn ra thì phải làm sao? Mày biết nói ngôn ngữ của bọn hắn hả?"
Cái này...
"Hoa Quốc đấy."
Trong bọn họ có một cô gái nhỏ bé nói ra.
"Belinda, làm sao cô biết?"
Đối mặt với sự tò mò của đồng bạn, cô gái hướng về mặt biển bên kia chép miệng: "Các người xem, đây không phải cờ Hoa Quốc sao."
Quả nhiên, một lá cờ đỏ sao vàng cắm ở quân hạm mới xuất hiện, đón gió biển tung bay.
Vừa rồi bọn hắn chỉ chú ý Đại Hoàng từ trên trời giáng xuống, thật đúng là không nhìn thấy quân hạm cách bờ không xa.
Dù sao nơi này chung quanh quân hạm nhiều như vậy, hai ngày nay bọn hắn đều xem ghét hết rồi.
"Đi trước đã, bọn họ chạy tới rồi." Belinda lôi kéo mấy người đồng bạn, hiện tại thời khắc đặc thù, không cần phát sinh xung đột.
Hơn nữa người giám hộ đối phương có khả năng cũng ở bên trong, vì tránh hiểu lầm, vẫn nên tạm thời rút lui thì tốt hơn.
Dù sao đối phương đã ở trên đảo rồi, còn nhiều, rất nhiều cơ hội.
Người đàn ông vạm vỡ lưu luyến nhìn thoáng qua vẻ mặt cảnh giác đầy đề phòng của Đại Hoàng, cuối cùng bị đồng bạn của mình kéo đi.
Hắn thật sự rất thích dị thú này nha!
Nhìn da lông màu vàng sáng lạn chói mắt, cơ bắp mạnh mẽ khỏe mạnh, còn có đôi cánh cực lớn làm người mê muội kia!
Một dị thú không tầm thường như thế làm sao đi theo một cô bé nhu nhược thế này chứ!
Đây quả là lãng phí mà!
Đương nhiên Ôn Dao nghe hiểu bọn hắn nói cái gì, chỉ là đối phương vừa lên đã muốn đổi Đại Hoàng thì có chút im lặng.
Lúc này Ôn Minh bọn hắn cũng lên bờ rồi, đương nhiên Ôn Minh cũng thấy được một màn như vậy, cậu đương nhiên thấy được vừa rồi một màn, hắn đi đến ôn ngọc thân vừa hỏi: "Dao Dao, bọn hắn đến làm gì vậy?"
"Không có gì."
Nghe giọng nói em gái bình thản không chút lay động, Ôn Minh há to miệng, cuối cùng vẫn nuốt xuống lời muốn nói.
Như trước đã quyết định phải càng thêm tin tưởng em gái, có một số việc không cần hỏi từng chút.
Bến cảng có binh sĩ tiến lên, sau khi xác nhận thân phận của đối phương, dẫn theo bọn họ đi về hướng trên đảo.
"Trời ạ, nhìn kìa, nước M đến trước không ít người, cái này quả thật dùng thân phận chủ nhà đến tiếp đón chúng ta à."
La Chính Thanh sờ lên ống tay áo, như có điều suy nghĩ nhỏ giọng nói.
"Xem ra đây là ra oai phủ đầu rồi, nhưng... có một số việc cũng không phải đến trước là có thể làm được gì đấy."
Giọng nói Phí Hướng Địch có chút lạnh, xem ra hội nghị lần này sẽ không đơn giản như vậy rồi, nước M đây là muốn ngay từ đầu chèn ép bọn họ, không, chèn ép tất cả các nước khác.
"Có điều chúng ta vẫn nên cảm ơn bọn họ đấy, dù sao trên đảo này cho dù không có Zombie, có khả năng cũng có thú biến dị, có phiền toái gì bọn hắn giúp đỡ dọn dẹp rồi."
Những lời này bọn hắn cũng không cấm kỵ binh sĩ dẫn đường, cũng có thể mặc kệ đối phương nghe có hiểu hay không, dù sao bây giờ cũng không thể so với trước tận thế, có chút quy tắc phải thay đổi...
Binh sĩ dẫn theo bọn họ đến một mảnh đất trống lớn, nói cho bọn họ biết đây là vị trí nước bọn họ, về phần ở như thế nào, vậy phải xem bản lãnh của bọn họ rồi, dù sao trước đây đảo này không có người, căn bản không có con người xây dựng bất cứ kiến trúc nào.
Hơn nữa đây là thời kỳ đặc thù, không có nước này sẽ thánh mẫu giúp đỡ nước khác chuẩn bị toàn bộ tất cả gì đấy.
Sau đó binh sĩ lại dẫn hai nước nhỏ khác đi theo Hoa quốc đến vị trí đối diện.
Đợi binh sĩ đi rồi, La Chính Thanh nhìn mảnh đất trống đã dọn dẹp sạch sẽ này, lắc đầu:
"Chủ nhà này không chiếm đủ chức vị nha ~ "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.